Thí Thiên Đao

Chương 1446: Chúng ta nói chuyện một chút đi?



Mà lúc này, bản tôn Sở Mặc sớm đã chạy đi rất xa, bóp một cái pháp quyết trong nháy mắt đã triệu hồi phân thân hoàn mỹ.

Cái Thế Hống ngửa mặt lên trời rống lên, thanh âm rít gào chấn động trời cao nhưng đã mất đi tung tích của kẻ địch.

Thông qua trận chiến đấu này, độ dung hợp với Phân thân hoàn mỹ của Sở Mặc lại sâu thêm vài phần. Ngay trước mặt tu sĩ Nhân giới, hắn không thể dễ dàng để lộ con át chủ bài này ra. Bởi vậy, kinh nghiệmchiến đấu của phân thân hoàn mỹ đương nhiên cũng không được phong phú cho lắm.

Nhưng ở trong này hắn lại không phải cố kỵ gì nữa, tận tình thi triển năng lực của phân thân hoàn mỹ. Nếu không phải lo lắng chiến đấu với những sinh linh hùng mạnh khác, Sở Mặc thậm chí muốn đánh tiếp mấy ngàn hiệp với Cái Thế Hống.

Lúc này, Sở Mặc đã ở nơi cách nơi lúc đầu vào cả mấy ngàn vạn dặm, đã cách xa địa bàn của con Cái Thế Hống rồi.

Rốt cục hắn cũng dừng bước, sau đó tiến vào không gian bên trongcủa Thương Khung Thần Giám.

U Minh hồ rất lớn, giống như một viên minh châu được khảm ở thế giới bên trong Thương Khung Thần Giám. Tạo Hóa Ngư lặn dưới đáy hồ, gần như không nhúc nhích. U Minh Trùng bị ngăn cách cũng tăng lên về số lượng so với trước kia nhiều.

Đáng tiếc trong hồ U Minh này không có cách nào nuôi sinh linh khác trong nước. Nếu không, Sở Mặc thật đúng là muốn nuôi dưỡng một vài giống quý hiếm ở đây.

Cây Nguyên tố Thánh quả những năm qua đã ra thêm không ít, vữngvàng cắm rễ ở đó, sinh hoạt vô cùng tự tại.

Hỗn Độn Hồng Lô ngay ở bên cạnh cây Nguyên tố Thánh quả, Tam Muội chân hỏa chậm rãi thiêu đốt, cũng không nhúc nhích.

Ngay bên cạnh Hỗn Độn Hồng Lô có một gốc cây màu xám bạc. Cây đó lòe lòe tỏa sáng, đang bị một lực lượng huyền ảo trấn áp. Phù văn Đại Đạo không ngừng hiện ra trên người của nó, đó là Phong Quân Tử không cam lòng đang giãy dụa!

Thân là một cây Chuẩn Thánh Dược vậy mà lại bị bắt được. Nó rất không cam lòng. Bên cạnh Phong Quân Tử ném cây Chí Tôn Đại Dược màu vàng nhạt giống như hoa lan, cũng không nhúc nhích. Sau khi bị phong ấn, nó ngay cả động cũng không động được.

Về phần thằng nhóc thối kia cũng không thấy bóng dáng đâu, đoán là bị phong ấn trong bản thể rồi.

Nhưng mà, mặc dù không động được nhưng miệng nó không bị phong ấn. Cảm nhận được thần trí của Sở Mặc đã tới, tiểu tử thối chửi ầm lên:

- Ranh con, tốt nhất là nhanh chóng thả ông nội đây ra! Bằng không sẽ có ngày ngươi phải khóc đấy! Ngươi cho là ông nội đây chỉ có mộtcha nuôi thôi sao? Ông nội đây có bảy tám cha nuôi liền nhé! Đến lúc đó sẽ bầm thây ngươi thành vạn đoạn!

Sở Mặc lập tức kêu lên, thanh âm mang theo niềm vui bất ngờ:

- Ý của nhóc là nói nơi này có... bảy tám cây Chuẩn Thánh Dược? Nhiều như vậy? Thật tốt quá! Phát tài rồi, ha ha ha ha!

Chí Tôn Đại Dược tức giận đến sôi máu. Nó đã sống quá nhiều năm tháng rồi nhưng cho tới giờ chưa thấy được tên nào không biết xấu hổ như vậy. Hơn nữa lại còn khoác lác nữa? Là kiêu ngạo hay là vô tri? Một tu sĩ nhân loại ngay cả cảnh giới Đế Chủ cũng chưa tới vậy mà lại muốn bỏ tất cả Chuẩn Thánh Dược ở đây vào túi?

- Ngươi đang nằm mơ à? Ranh con, ngươi sẽ gặp báo ứng cho coi!

Tiểu tử thối tức giận mắng.

- Thằng nhóc thối kia, nhóc mà còn dám nói một câu ranh con nữa thôi thì ta sẽ luyện hóa nhóc thành thuốc ngay! Một cây Chí Tôn Dược thôi, nhóc thực cho là mình rất đáng tiền đấy à? Không phát hiện ra bên cạnh có cây Chuẩn Thánh Dược hay sao? Nói chuyện khách khí một chút cho ta!

Sở Mặc uy hiếp lạnh băng.

Thanh âm của thằng nhóc thối kia lập tức tịt ngòi, trong lòng tuy rằng vô cùng khó chịu nhưng chính xác là bị dọa sợ rồi. Trên thực tế, trong nháy mắt nó bị bắt vào cũng đã sợ, chỉ có điều tính nết từ trước tới nay làm nó rất khó sửa đổi được.

Trong nháy mắt bị bắt vào trong Thương Khung Thần Giám, tiểu tử thối đó đã bị chấn động hoàn toàn.

Đó là thế giới gì? Trong hồ nước cực lớn kia tại sao lại tản ra U Minh khí? Dường như đến từ Địa ngục!

Kết quả, tiểu tử thối rất nhanh đã xác định đó chính là một cái U Minh hồ! Thế gian này thậm chí có người có thể trong không gian trữ vật của mình mà làm ra một cái U Minh hồ? Tên ranh con chết tiệt kia muốn làm gì? Chẳng nhẽ muốn thiết lập địa phủ trong thế giới nhỏ của hắn sao? Việc đó quá kinh người rồi!

Tiểu tử thối cảm thấy suy nghĩ của mình cũng hơi run cả lên.

Tiếp đó, nó thấy cây Nguyên tố Thánh quả thì bị dọa đến thiếu tý nữa thì ngất.

Cây Nguyên tố Thánh quả là một tên chung thường dùng thôi. Trên thực tế, trong thế giới thần linh thực vật thì nó còn có một cái tên khác. Cây Tiểu Thế Giới!

Cây Thế Giới chân chính gần như chưa có ai nhìn thấy. Trong truyền thuyết, Cây Thế Giới chở đầy cực nhiều Đại Thế Giới thật sự! Một cái lá cây của nó có thể chịu tải được không gian vũ trụ lớn như mười mấy cái Viêm Hoàng Đại Vực!

Đó là hóa thân thật sự của Thiên Đạo, nói là lá cây không bằng nói nó là quy tắc.

Nhưng Cây Tiểu Thế Giới cũng là hữu hình. Nó có thể phóng ra lực ngũ hành thần bí khó lường, có thể nâng cao nguyên tố ngũ hành. Từ không thành có... Là một loại sáng tạo!

Quả của nó tên là Nguyên tố Thánh quả, đối với nguyên tố ngũ hành có sức hấp dẫn không thể tưởng được.

Sau khi Cây Tiểu Thế Giới thật sự lớn lên cũng có thể chịu tải được một thế giới cực lớn, thậm chí là một cái vực lớn.

Nhưng nó có chỗ thiếu hụt... nó cũng không thể cung cấp gì ngoài nguyên tố ngũ hành cả. Cho nên, Cây Tiểu Thế Giới cũng có chỗ thiếu hụt. Nó không thể thật sự hóa thân thành Quy tắc được. Dù là như thế, Cây Tiểu Thế Giới vẫn là một loại cây trân quý nhất trong vũ trụ này. Cho dù ai có được đều muốn tạo ra một thiên đại tạo hóa!

Bởi vì chỉ cần có đầy đủ nguyên tố ngũ hành là có thể tạo ra một thế giới đầy đủ!

Tuy là thế giới nhỏ nhưng đó cũng là một thế giới thật sự.

Có thể cho sao trời lên lại xuống, có thể có quy tắc độc đáo cho riêng mình, có thể cho vô số sinh linh được sinh sống đầy đủ, đẹp đẽ, có thể cho tu sĩ tu luyện ở trong này. Một cái vực lớn nhiều nhất cũng chỉ có thể xuất hiện một Cây Tiểu Thế Giới này. Tiểu tử thối không nghĩ tới một ngày kia mình lại có thể nhìn thấy được một cây.

Tiếp đó, nó lại nhìn thấy cây Phong Quân Tử bị phong ấn kia.

Một khắc nhìn thấy Phong Quân Tử, tiểu tử thối thật ra cũng đã sợ triệt để luôn. Nó hoàn toàn không thể tưởng được, tu sĩ nhân loại nhìn qua cũng không hùnh mạnh lắm, làm sao có thể có được năng lực đó!