Thí Thiên Đao

Chương 1659: Thiên giới chi Vương (2)



Trận gió này chuyển hướng quá đột ngột, làm cho mọi người đều có một cảm giác khó có thể tiếp nhận được.

Chỉ có người trong cuộc hai bên trong lòng mới rõ nhất.

Thủy Y Y:

- Nữ tử này đúng là quá thông minh, nàng ta không ngờ lại thông minh trác tuyệt đến mức như thế này? Đúng là gặp đối thủ!

Kỳ Tiêu Vũ:

- Khó trách dám lên bản tin công khai tỏ tình với ca ca, đích xác rất là ưu tú, có một tỷ muội như thế làm đối thủ nhất định không cô đơn rồi.

Bên kia, Sở Mặc trân trân nhìn cảnh tượng này, sau đó giả vờ như không nhìn thấy gì, cười tủm tỉm cùng đám người Tần Vũ Tông chào hỏi mọi người.

- Hổ Liệt Huynh, đã lâu không gặp, đạo hạnh lại tịnh tiến rồi, ha ha! Thanh Phong huynh, không ngờ huynh cũng ở đây, cảm ơn huynh đã ủng hộ Phiêu Diêu cung nhé, ha.

- Trường Bình, ha ha, hảo huynh đệ!

- Huyên nhi, Huyên Huyên, cảm tạ hai người đẹp đã ủng hộ.

- Tề Bác, Hãn Hải, Lục công tử, đã lâu không gặp, đã lâu không gặp ha ha ha!

- Thái Điệp, chúng ta lại gặp nhau, cánh của người rất đẹp, đúng, đúng, ngươi là tùy tùng của ta, được rồi, trở về ta sẽ chuẩn bị lễ vật cho ngươi.

- Đồng Tiểu thư, Phương Hồng Nhạn,.. ừ đướng nhiên là nhớ rõngươi, chuyện cũ đều đã qua rồi, ha ha. Từ Yên, xin chào, xin chào, người là Tào Thái Dung, nữ đế trẻ tuổi a, ai, tại sao lại trừng mắt nhìn ta?

Sở Mặc hi hi ha ha chào hỏi nhóm người này, sau đó hắn nhìn thấy một người thanh niên tướng mạo anh tuấn, nhìn rất xa lạ, nhưng từ trên người thanh niên này, hắn cảm nhận thấy khí tức ngũ hành chi kim rất mạnh. Thể chất ngũ hành chi kim bẩm sinh? Vượt qua đạo cảnh, đây là?

- Ta là Kim ô.

Thanh niên nhìn Sở Mặc, mỉm cười ôn hòa, trong lòng mang theo vài phần ký ức cũng cảm thán:

- Khi ta mới biết người, ngươi vẫn còn rất nhỏ yếu, không ngờ ngươi trưởng thành nhanh như thế, đã vượt xa ta rồi.

Hóa ra là Kim Ô Đại Đế!

Sở Mặc nghiêm túc hẳn lên, còn thi lễ với Kim ô Đại Đế, Vị này năm đó là người có trợ giúp rất lớn đối với hắn. Tuy rằng chưa bao giờ gặp mặt, nhưng Sở Mặc vẫn nhớ phần ân tình này, hắn lấy ra tam muội chân hỏa sau đó nói:

- Cảm ơn đại đế ân đức ban thưởng hỏa năm đó.

Rất nhiều người, tất cả đều hướng về Kim Ô Đại Đế, thế mới biếthắn cùng Sở Mặc lại còn có ngọn nguồn như thế.

Kim Ô Đại Đế đối với việc Sở Mặc còn nhớ đoạn ân tình này trong lòng cảm thấy vô cùng cảm khái. Một hành động nhỏ năm đó, để lại một mối duyên lành, khi đó, y không ngờ Sở Mặc sẽ trưởng thành đến trình độ như ngày hôm nay, điều này rất ngoài dự liệu của y.

Tiếp theo ba cây đại dược Cái Thế Hống và Phong Quân Tử cùng với Hoàng Kiếm Lan cũng trực tiếp đi ra, xuất hiện trước mặt Sở Mặc, trong lòng bọn họ càng cảm thấy cảm khái.

Sau đó Sở Mặc cùng đám người đi xuống, trở về Phiêu Diêu Cung. Cả Phiêu Diêu cung lúc đó bỗng náo nhiệt hẳn lên. Trong những đệ tự hắn thu nhận ở nhân giới, có rất nhiều đã phi thăng lên thiên giới, Tiểu Hà thấy Sở Mặc, lại nghẹn ngào, mắt đỏ hoe, quỳ xuống hành đại lễ.

Người trong Phiêu Diêu cung bắt đầu chuẩn bị yến tiệc, Sở Mặc trở về, nhất định phải chúc mừng một phen hẳn hoi mới được.

Sau những năm bảng tin không có lấy tin tức, lại một lần nữa vì cái tên Sở Mặc mà lại náo nhiệt hẳn lên. Đồng thời, có vài tin tức trực tiếp khiến toàn bộ thiên giới nổ tung, sau đó làn tràn đến thiên giới, linh giới, làm cho cả tu hành giới xôn xao.

- Huyết Ma lão Tổ đã phải đền tội.

- Vị lão tổ Chí Tôn tự phong ấn mình của Tần gia kia cũng đã ngã xuống.

- Bọn họ đều là những kẻ nhập ma, bọn họ thay Ma tộc trấn thủ tòa trận pháp La Thiên Phá Diệt cuối cùng.

- Sở thị nhất mạch thương vong thê thảm, nghiêm trọng, mười mấy đỉnh cấp tu sĩ, cuối cùng chỉ có vài người trở về.

- Tòa La Thiên pháp trận cuối cùng, không hoàn toàn bị phá đi, pháp trận đó quá mạnh mẽ, không có cách nào phá hỏng, nhưng bị người trong Sở thị nhất mạch dùng sinh mạng phong ấn mười năm, năm năm sau lại bị Sở Mặc phong ấn mười lăm năm, tức cũng là nói hai mươi lăm năm sau, không ai có thể ngăn cản Ma tộc tấn công.

- Hai mươi năm năm sau, thiên giới ắt sẽ xảy ra một hồi đại chiến.

Tin tức cuối cùng này làm rất nhiều người không thể không trầm mặc lại, nhưng trong lòng bọn họ cảm kích Sở Mặc và Sở thị nhất mạch vô cùng.

Trên bảng tin, có người phát ra một đoạn tin nhắn như sau:

- Nếu không có Sở thị nhất mạch, nếu không có Sở Mặc công tử, thiên giới của chúng ta sẽ thành như thế nào?

Bên dưới vô số người tiến hành trả lời lại. Gần như mọi người, đều đang khen ngợi Sở Mặc, khen ngợi Sở thị nhất mạch.

- Sở thị nhất mạch hoàn toàn xứng đáng là gia tộc thủ hộ thế giới của chúng ta, bọn họ đáng được tôn trọng.

- Giới tu hành bây giờ không có vương thất, nhưng tôi hy vọng giới tu hành cũng xuất hiện vương thất, đó chính là Sở thị nhất mạch, Sở Mặc chính là Vương giả chân chính của thế giới này. Một tu sĩ không biết tên đề nghị, chốc lát đã được vô số người đồng tình.

Vua của thiên giới!

Cứ vậy sinh ra.

Thất canh siêu cấp đại bạo phát!

- Vua của Thiên giới, cái này hơi quá rồi, ta có tài có đức gì mà đạt được danh hiệu này, Thật hoang đường.

Sau khi trở về Phiêu Diêu cung ngày thứ ba, Sở Mặc say khi biết chuyện này, liên tục cười khổ xua tay:

- Đây chính là đưa ta lên lò lửa mà, ta không có tư cách xưng vương.

- Kỳ thực cũng không có gì lớn lao cả, hơn nữa chưa nói đến việc ngươi làm việc vì Thiên Giới, chỉ riêng chuyện Huyết ma lão tổ và Tần Thương đều bị người trấn áp thì người đủ tư cách này, vui vẻ nhận danh hiệu đó rồi. Hồng Nguyệt nhìn Sở Mặc thản nhiên nói:

- Khiêm tốn là chuyện tốt, nhưng cũng không tất yếu phải coi nhẹ bản thân mình.

Tử Yên gật gật đầu nhìn Sở Mặc nói:

- Thiên giới như bây giờ quá cần một tấm gương như huynh, bởi vì áp lực ma tộc đem đến thực sự là quá lớn, người người cảm thấy bất an, trong lòng tu sỹ nào cũng khó có thể yên ổn, vất vả lắm mới xuất hiện một người như huynh, chắc chắn sẽ trở thành tấm gương trong mắt các tu sỹ.

Sở Mặc cười khổ, hắn cảm thấy mình không xứng với danh hiệu này, làm vua của một giới to lớn như vậy, không phải chỉ có thực lực mạnh mẽ là được, hắn cho rằng việc hắn làm không đủ để kham nổi cái danh hiệu này.

Nhưng ngay cả Hồng Nguyệt và Tử Yên đều nói như thế, cũng rất chân thành khuyên Sở Mặc tiếp nhận danh hiệu kia. Điều đó cũng chứng minh cả giới tu hành trên thiên giới đều công nhận Sở Mặc.