Thiên Châu Biến

Chương 186: Mười Kiện Đối Đầu Chín Kiện? (1)



Bản Convert

Tần Phong và Thượng Quan Băng Nhi vừa thấy tốc độ khắc họa quyển trục thứ hai khác biệt như vậy, liền lặng người đi, vẻ mặt tràn ngập ngạc nhiên. Khi bọn họ còn chưa kịp hoàn hồn, thì Chu Duy Thanh đã mở tờ Ngưng Hình thứ ba ra, đồng thời một đạo kim quang lóe lên, quyển trục Ngưng Hình lập tức hoàn thành.

Nói về chế tác quyển trục thì động tác vốn phải hoàn hảo và tỉ mỉ. Chu Duy Thanh quả kém Vân Ly về mặt lưu loát sinh động, động tác của hắn lại có chút cứng ngắc và máy móc, thế nhưng, tốc độ so với Vân Ly thì hơn nhiều lắm. Hắn chế tác quyển trục không giống như vẽ một bức tranh đẹp, căn bản không cần nửa phần ngưng tụ tinh thần, thuần túy như là có sẵn rồi in ra vậy, không chỉ tiết kiệm tâm lực, mà tốc độ cũng nhanh chóng vô cùng.

Thượng Quan Băng Nhi lấy tay che cái miệng nhỏ nhắn của mình lại, Tần Phong thì hai mắt đều như muốn lồi ra ngoài! Hắn đột nhiên cảm thấy, điều kiện tuyển người mà Chu Duy Thanh viết ở phía sau kia, tựa hồ cũng không quá khoa trương.

Lúc này trên mặt Chu Duy Thanh không có bất luận biểu tình gì, chỉ có hai con mắt hơi hơi nheo lại, động tác, tiết tấu như hòa nhập vào nhau. Giấy Ngưng Hình trên tay hắn không ngừng thay mới. Kim quang tượng trưng cho quyển trục Ngưng Hình được khắc họa thành công cũng không ngừng sáng lên, càng ngày càng dày đặc, rốt cục cũng khiến cho người khác bắt đầu chú ý tới biến hóa bên này. Rồi lập tức, mỗi một ánh mắt chuyển sang bàn Chu Duy Thanh đều không thể dứt ra được, cả vị lão bản Chu Trường Khê cũng không ngoại lệ.

Vân Ly đang chế tác quyển trục Bá Đạo Cung vô cùng thuận buồm xuôi gió, toàn tâm toàn ý chế tác nên đối với ngoại giới cũng không để ý mấy, mắt thấy quyển trục thứ hai mươi lăm cũng sắp hoàn thành! Trong lòng hắn bây giờ đang suy nghĩ, sau này có nên tìm các Ngưng Hình Sư khác tỷ thí hay không? Bởi hắn rõ ràng có thể cảm giác được, kĩ xảo chế tác quyển trục Ngưng Hình của mình đang không ngừng nâng cao! Loại cảm giác này vốn đâu dễ gặp! Đương nhiên, khi tìm Ngưng Hình Sư khác quyết đấu, hắn cũng sẽ không tiến hành đổ ước như vậy.

Sau khi hoàn thành quyển trục Ngưng Hình thứ hai mươi lăm rồi ném sang một bên, Vân Ly mới khẽ thở phào một hơi. Hắn vốn nghĩ tốc độ của Chu Duy Thanh vẫn chậm hơn so với hắn, nên tuyệt không sốt ruột, ngẩng đầu nhìn Chu Trường Khê:

- Chu ca, cho ta chút nước uống.

Ngay lúc Vân Ly ngẩng đầu lên, thì hắn cũng lập tức phát hiện không khí có chút gì đó không đúng. Chu Trường Khê đứng sát ngay cạnh hắn vậy mà như không nghe thấy gì, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào phía đối diện. Mà không chỉ riêng y, tựa hồ tất cả mọi người chung quanh đều có chung biểu tình này. Trong mắt của rất nhiều người, còn lộ ra thần sắc không thể nào tin được.

Vân Ly sầm mặt, liền nhìn sang phía đối diện, vừa lúc thấy một đạo kim quang lóe lên. Chu Duy Thanh đã tiếp tục hoàn thành một quyển trục Ngưng Hình, vung tay ném sang một bên. Không chỉ như vậy, Vân Ly còn thấy rõ ràng, quyển trục đó được ném vào chỗ một đám quyển trục còn to gấp đôi đám của hắn.

Không có khả năng! Đây chính là ý niệm đầu tiên trong đầu Vân Ly. Hắn suýt nữa té nhào, thế nhưng ngay lập tức hắn đã thấy được thủ đoạn chế tác quyển trục Ngưng Hình của Chu Duy Thanh.

Động tác rập khuôn, đường nét ngòi bút không nửa phần thay đổi, thế nhưng, lại khiến Vân Ly mắt như dại đi! Chu Duy Thanh dụng Ngưng Hình Bút nhanh như thiểm điện, chỉ trong khoảng mười lần hô hấp, lại một đạo kim quang sáng ngời, lại hoàn thành một quyển trục mới.

Vân Ly đứng phắt dậy, đi tới cạnh Chu Duy Thanh, hắn không tin được, không thể nào tin tốc độ chế tác quyển trục Ngưng Hình của Chu Duy Thanh lại có thể nhanh như vậy được. Mặc dù quyển trục mà bọn họ chế tác chỉ là Ngưng Hình trung cấp, nhưng kể cả Ngưng Hình Sư cấp Tông Sư quyết cũng không có khả năng nhanh như vậy?! Điều này hoàn toàn đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn. Phải biết rằng, hắn có đến mười sáu năm lịch lãm, kinh nghiệm không phải là không phong phú?

Chu Duy Thanh vẫn tiếp tục chế tác, lúc này đây Vân Ly đã thấy rõ, động tác của hắn cực nhanh, nhưng thập phần xảo diệu, mặc dù không tạo ra cảm giác tự nhiên tùy ý, lưu thủy hành vân, nhưng sự thật vẫn là sự thật, hắn vẫn đang khắc họa hết sức thành công.

Cho dù không muốn tin, nhưng sự thực lại sờ sờ trước mắt, tinh thần Vân Ly vốn đã tiêu hao không ít, bây giờ lại chịu đả kích này khiến hắn cảm giác đại não mình như tê bại. Hắn chỉ bám lấy hy vọng, những chuyện kia không phải là thật, là do hắn mệt mỏi mà tưởng tượng ra thôi. Nhưng hết lần này tới lần khác, sự việc rành rành ra như thế, đã khiến hắn không còn lời nào để nói. Hắn đột nhiên nghĩ đến một điều, trận đổ ước này, có thể là quyết định sai lầm nhất trong cả cuộc đời.

Người thanh niên kia dùng một thủ pháp chế tác quyển trục Ngưng Hình mà hắn lần đầu tiên nhìn thấy. Và cũng chỉ có hai chữ đủ để hắn hình dung, là “biến thái”!

Chu Duy Thanh khắc họa như một cái máy, tự nhiên không tiêu hao bao nhiêu tinh thần, hắn cũng biết Vân Ly đi tới trước mặt, bất giấc ngẩng đầu lên nhìn y mỉm cười.

Một phút đồng hồ sáu cái, đó cũng là cực hạn của Chu Duy Thanh, từ lúc khắc họa xong tờ thứ nhất cho đến tờ cuối cùng bây giờ, tổng cộng cũng chỉ mất hai giờ.

Nhẹ nhàng đặt Ngưng Hình Bút xuống, cảm thụ sự yên lặng kỳ lạ chung quanh một chút, Chu Duy Thanh mới đem mấy tờ giấy Ngưng Hình sửa sang sắp xếp lại chỉnh tề, rồi ngẩng đầu nhìn Vân Ly, trong mắt của hắn tràn ngập ý cười:

- Vân Ly huynh, đa tạ quan tâm. Không biết là huynh đã khắc họa xong chưa?

Vân Ly căn bản chưa có trở lại bàn của mình, hắn vẫn chỉ có hai mươi lăm quyển trục mà thôi. Giờ khắc này, sắc mặt của hắn đã tái nhợt đi, ánh mắt nhìn Chu Duy Thanh càng thêm cổ quái, miệng mấp máy mấy lần rồi vẫn không nói được, song quyền nắm chặt. Một lát sau, mới chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí.

- Ta thua. Mặc dù ta không biết ngươi làm cách nào, nhưng ta đã thua! Có thể nói cho ta biết được không? Ngươi làm như thế nào vậy? Lấy hiểu biết của vài chục năm làm Ngưng Hình Sư, ta chưa bao giờ thấy ai có tốc độ chế tác nhanh như ngươi! Cái này đã vượt ra khỏi nhận thức thông thường rồi!

Chu Duy Thanh mỉm cười:

- Nhận thức thông thường vị tất lúc nào cũng đúng! Nếu như ta cho ngươi biết đây là thiên phú, ngươi có tin không?

Vân Ly không chút do dự đích nói:

- Ta tin! Xem ra, ta quá coi thường anh hùng trong thiên hạ rồi. Ta hướng ngươi nhận lỗi! Ta thừa nhận, trong tương lai, ngươi xác thực có khả năng thành công trở thành Thần Sư.

Vân Ly vừa dứt lời, xung quanh đã ồ lên náo động. Đám người bu đen bu đỏ xem cuộc chiến cũng đã sực tỉnh, ánh mắt bọn họ nhìn Chu Duy Thanh tràn ngập nóng bỏng. Vốn chỗ này lúc đầu đứng xem chỉ khoảng hai đến ba mươi người mà thôi, nhưng hiện tại đã hơn sáu mươi người chen chúc. Phải biết rằng, có thể vào Trung Tâm Ngự Phẩm, tuyệt đại đa số đều là Ngự Châu Sư, mỗi người đều phải đóng phí hội viên cực kỳ đắt đỏ. Mà một đám đông như vậy tụ tập trước một cửa hàng, là điều không hề bình thường chút nào. Nhưng mỗi người ở đây đều cảm thấy chuyến đi này không tệ, không chỉ được xem hai Ngưng Hình Sư đối chiến, mà còn được chứng kiến một kỳ tích Ngưng Hình ra đời. Đến lúc hai chữ Thần Sư theo miệng Vân Ly thốt ra, đã khiến vài tên Ngự Châu Sư trẻ tuổi trở nên vô cùng háo hức. Bởi nếu như có thể trở thành tùy tùng của một Thần Sư, thì tuyệt đối không phải là sỉ nhục gì, mà là vô hạn vinh quang. Điểm này, dù bất cứ nơi đâu trên đại lục, cũng đều chung một ý nghĩ như vậy.

Nghe Vân Ly nói xong, Chu Duy Thanh cười ha ha:

- Mất đi lòng tin không phải là biểu hiện tốt! Trận cá cược giữa chúng ta, Vân Ly lão huynh, xem chừng ngươi đã thua một nửa rồi.

Vân Ly thở sâu, trong mắt bắn ra chiến ý trước giờ chưa từng có, trầm giọng:

- Cờ đang dở cuộc, chưa kết thúc, chưa nói được ai thắng ai thua! Đến đây đi, để ta xem đề mục thứ hai của ngươi là cái gì?

Chu Duy Thanh gật đầu:

- Vậy mới thống khoái, chúng ta cứ hoàn thành đổ ước trước, sau này sẽ có cơ hội giao lưu. Trận thứ hai, ta muốn cùng với ngươi so một chút năng lực chế tác.

- Ta và ngươi đều lấy ra một bản thiết kế mà bản thân cho rằng khó khăn nhất, sau đó chế tạo nó. Không cần thành công, chỉ cần ai hoàn thành được nhiều phần hơn, người đó thắng! Thế nào?

Tròng mắt Vân Ly bỗng nhiên đảo ngược:

- Ngươi định nhắm vào bí thuật của ta?

Vân Ly hoàn toàn minh bạch ý tứ của Chu Duy Thanh khi hắn ra đề mục này. Hầu như trên người mỗi một Ngưng Hình Sư đều có vài bản thiết kế mà bản thân không làm sao chế tác được, những bản thiết kế này phần lớn là tuyệt chiêu của sư môn, cũng chính là mục tiêu bọn hắn theo đuổi! Bản thiết kế phẩm chất càng cao, càng khó chế tác. Vì thế không hề nghi ngờ gì, khả năng hoàn thành nó thấp đến thảm thương, thậm chí cả Ngưng Hình Dịch cũng chưa chắc đã chế tạo ra được.

Vân Ly hít một hơi thật sâu, ánh mắt lấp lánh thần quang khiến Chu Duy Thanh đột nhiên giật thót mình. Bởi vì, hắn thấy được trong mắt Vân Ly có sự tự tin không gì sánh được. Hỏng rồi, đừng nói là trong tay người này cũng có bản thiết kế Ngưng Hình Sáo Trang trong truyền thuyết đó nha. Chu Duy Thanh âm thầm thầm nghĩ, nếu như vậy, hắn quả thật rất xui xẻo. Đáng ra, loại tình huống này không nên xuất hiện mới đúng chứ!? Bởi đề mục của trận thứ ba là đến lượt Vân Ly ra rồi! Bất quá, Chu Duy Thanh cũng rất nhanh bình tĩnh, cùng lắm thì liều mạng thủ hòa trận này. Trận thứ ba bất quá là thua đi. Thế là hoà cả đám, xong việc!

Vân Ly trầm giọng hỏi:

- Nếu như chúng ta đều không thể chế tạo ra Ngưng Hình Dịch để tiến hành Ngưng Hình thì sao?