“Con rối?” Lâm Sinh Kiều ngạc nhiên, suy nghĩ một chút rồi trả lời cẩn thận: “Sương Nguyệt phường chủ yếu chế tạo các loại pháp bảo, nhưng đạo lý trong thiên hạ vốn tương thông, cũng có thể chế tạo con rối. Nhưng Khôi Binh phường am hiểu phương diện này hơn chúng ta. Nếu Ninh tuần tra viên có nhu cầu về mặt này, sao không tới Khôi Binh phường?”
Ninh Dạ trả lời: “Vì người đứng sau Khôi Binh phường là Tiết Vô Đạo.”
Tiết Vô Đạo là một trong Tứ Cửu Nhân Ma của Hắc Bạch thần cung, được tôn là Huyết Khôi ma, có thể coi là người am hiểu đạo về con rối nhất trong Hắc Bạch thần cung.
Hắn là người trong hệ phái Bạch điện.
Người của Hắc điện đương nhiên không hợp tác với người trong Bạch điện.
Lý do của Ninh Dạ, danh chính ngôn thuận.
“Thế thì còn...” Lâm Sinh Kiều đang định nói thêm những cái tên khác, Ninh Dạ đã nhíu mày: “Tới tìm các ngươi đương nhiên là vì những lựa chọn khác không được tốt. Lần này con rối mà ta cần làm khá đặc biệt, cần bảo mật, không tiện cho người ngoài biết. Sao nào, Sương Nguyệt phường định từ chối giao dịch với ta à?”
Lâm Sinh Kiều trong lòng giật thót, biết biểu hiện của mình không đúng mực, thương gia chân chính sao lại từ chối chuyện làm ăn?
Cô nàng vội vàng nói: “Đâu có đâu có? Ninh tuần tra viên đại giá quang lâm, chỉ e cửa hàng nhỏ này không hoàn thành được việc mà ngài giao, khiến tuần tra viên thất vọng.”
“Vậy thì cố gắng hoàn thành đi.” Ninh Dạ nói xong đã lấy các loại tài liệu như Thanh Mộc tâm, Dương Viêm kim ra nói: “Ta muốn một bộ Thần Cơ khôi, bên trong bố trí Huyền Phủ, Thần Môn, Tinh Bàn, Huyền Trủ ở giữa, Thần Môn ở dưới...”
Ninh Dạ thuật lại tất cả yêu cầu của mình, phức tạp đến mức Lâm Sinh Kiều trợn mắt ngoác mồm: “Yêu cầu của Ninh tuần tra viên đúng là hiếm thấy.”
“Ta có nguyên nhân của ta, ngươi cứ làm theo là được. Ta sẽ cung cấp vật liệu cơ bản, linh tính thì các ngươi tự lo. Mặt khác, đây không phải con rối bản mệnh của ta, vì vậy ta cần một bộ nguyên thần của sinh vật không gian làm linh tính, tốt nhất là cảnh giới Vạn Pháp.”
Lâm Sinh Kiều nghe vậy bật cười: “Yêu cầu này của ngài cao quá đi, nguyên thần cảnh giới Vạn Pháp đã khó kiếm rồi, huống hồ còn là sinh vật loại không gian.”
“Ngươi cứ ra giá là được.”
Lâm Sinh Kiều suy nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ riêng nguyên thần sinh vật không gian cảnh giới Vạn Pháp đã có giá 150 vạn linh thạch. Còn những phương diện khác thì Ninh tuần tra viên đã cung cấp đủ vật liệu, không tốn thêm mấy, tính cả chi phí chế tạo là 200 vạn linh thạch nhé?”
Giá tiền này đã khá hợp lý.
Ninh Dạ gật đầu: “Còn cần gì nữa không?”
“Ninh tuần tra viên cần ứng trước 100 vạn linh thạch.”
Với thực lực của Yên Vũ lâu, thật ra muốn thu thập nguyên thần của sinh vật không gian cảnh giới Vạn Pháp không khó, nhưng Lâm Sinh Kiều không thể nói thế, đành bảo mình cũng phải mua ở bên ngoài.
“Được, ta cần giữ bí mật. Ta cũng cần thời gian để kiếm 100 vạn linh thạch kia, tạm thời dùng cái này đặt cọc.”
Ninh Dạ nói xong đã lấy ra một cái hộp.
Mở hộp ra, bên trong đặt một bảo vật.
Tru Ma thứ.
Đây chính là bảo vật của Thiên Cơ môn mà Ninh Dạ thu hồi ở Tù Tiên cốc, thứ này không có tác dụng gì với y, vì vậy y vẫn luôn cất giữ.
Đây là một pháp bảo cấp bậc Vạn Pháp, cũng đáng giá 100 vạn linh thạch.
“Được.” Lâm Sinh Kiều vội đáp, trong lòng cô nàng đang thầm lo sợ, sao dám cò kè mặc cả với Ninh Dạ.
“Như vậy khoản còn lại chờ sau khi các ngươi hoàn thành ta sẽ thanh toán nốt. Tốt nhất là mau mau một chút, ta không có thời gian.” Ninh Dạ nói xong đứng dậy đi khỏi.
——————————————
Ninh Dạ đi, dẫn theo đại lượng tu sĩ của Huyền Sách phủ, uy phong lẫm liệt chẳng khác nào một vị đại tướng quân.
Tâm trạng Lâm Sinh Kiều vẫn đang kích động.
Bản năng của một gián điệp khiến cô không dám khinh thường lần thăm viếng của Ninh Dạ.
Nhìn theo bóng lưng Ninh Dạ đi khỏi, Lâm Sinh Kiều ngồi yên một lúc, cuối cùng cũng hạ quyết định.
Đầu tiên là thi triển một pháp thuật kiểm tra Tru Ma thứ, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Lâm Sinh Kiều mới lấy nó khỏi hộp, đổi sang hộp khác rồi xoay người bước vào gian phòng đằng sau.
Cô nàng mở mật thất, bên trong là những bảo vật được Sương Nguyệt phường tích lũy suốt bao năm.
Lâm Sinh Kiều đặt Tru Ma Thứ lên một cái giá, bố trí cấm chế xong xuôi nhưng không rời khỏ mà lấy một chiếc hộp ngọc khác trên giá xuống.
Mở hộp ra, không ngờ bên trong lại là một thế giới độc lập, có non nước, có lâu đài, thậm chí có mặt trời mặt trăng thay đổi.
Còn bên trên thế giới loại nhỏ này còn có một tòa thiên cung, có thể thấy rất mơ hồ vô số bóng người tí hon đang ca hát nhảy múa bên trong.
“Con rối?” Lâm Sinh Kiều ngạc nhiên, suy nghĩ một chút rồi trả lời cẩn thận: “Sương Nguyệt phường chủ yếu chế tạo các loại pháp bảo, nhưng đạo lý trong thiên hạ vốn tương thông, cũng có thể chế tạo con rối. Nhưng Khôi Binh phường am hiểu phương diện này hơn chúng ta. Nếu Ninh tuần tra viên có nhu cầu về mặt này, sao không tới Khôi Binh phường?”
Ninh Dạ trả lời: “Vì người đứng sau Khôi Binh phường là Tiết Vô Đạo.”
Tiết Vô Đạo là một trong Tứ Cửu Nhân Ma của Hắc Bạch thần cung, được tôn là Huyết Khôi ma, có thể coi là người am hiểu đạo về con rối nhất trong Hắc Bạch thần cung.
Hắn là người trong hệ phái Bạch điện.
Người của Hắc điện đương nhiên không hợp tác với người trong Bạch điện.
Lý do của Ninh Dạ, danh chính ngôn thuận.
“Thế thì còn...” Lâm Sinh Kiều đang định nói thêm những cái tên khác, Ninh Dạ đã nhíu mày: “Tới tìm các ngươi đương nhiên là vì những lựa chọn khác không được tốt. Lần này con rối mà ta cần làm khá đặc biệt, cần bảo mật, không tiện cho người ngoài biết. Sao nào, Sương Nguyệt phường định từ chối giao dịch với ta à?”
Lâm Sinh Kiều trong lòng giật thót, biết biểu hiện của mình không đúng mực, thương gia chân chính sao lại từ chối chuyện làm ăn?
Cô nàng vội vàng nói: “Đâu có đâu có? Ninh tuần tra viên đại giá quang lâm, chỉ e cửa hàng nhỏ này không hoàn thành được việc mà ngài giao, khiến tuần tra viên thất vọng.”
“Vậy thì cố gắng hoàn thành đi.” Ninh Dạ nói xong đã lấy các loại tài liệu như Thanh Mộc tâm, Dương Viêm kim ra nói: “Ta muốn một bộ Thần Cơ khôi, bên trong bố trí Huyền Phủ, Thần Môn, Tinh Bàn, Huyền Trủ ở giữa, Thần Môn ở dưới...”
Ninh Dạ thuật lại tất cả yêu cầu của mình, phức tạp đến mức Lâm Sinh Kiều trợn mắt ngoác mồm: “Yêu cầu của Ninh tuần tra viên đúng là hiếm thấy.”
“Ta có nguyên nhân của ta, ngươi cứ làm theo là được. Ta sẽ cung cấp vật liệu cơ bản, linh tính thì các ngươi tự lo. Mặt khác, đây không phải con rối bản mệnh của ta, vì vậy ta cần một bộ nguyên thần của sinh vật không gian làm linh tính, tốt nhất là cảnh giới Vạn Pháp.”
Lâm Sinh Kiều nghe vậy bật cười: “Yêu cầu này của ngài cao quá đi, nguyên thần cảnh giới Vạn Pháp đã khó kiếm rồi, huống hồ còn là sinh vật loại không gian.”
“Ngươi cứ ra giá là được.”
Lâm Sinh Kiều suy nghĩ một chút rồi nói: “Chỉ riêng nguyên thần sinh vật không gian cảnh giới Vạn Pháp đã có giá 150 vạn linh thạch. Còn những phương diện khác thì Ninh tuần tra viên đã cung cấp đủ vật liệu, không tốn thêm mấy, tính cả chi phí chế tạo là 200 vạn linh thạch nhé?”
Giá tiền này đã khá hợp lý.
Ninh Dạ gật đầu: “Còn cần gì nữa không?”
“Ninh tuần tra viên cần ứng trước 100 vạn linh thạch.”
Với thực lực của Yên Vũ lâu, thật ra muốn thu thập nguyên thần của sinh vật không gian cảnh giới Vạn Pháp không khó, nhưng Lâm Sinh Kiều không thể nói thế, đành bảo mình cũng phải mua ở bên ngoài.
“Được, ta cần giữ bí mật. Ta cũng cần thời gian để kiếm 100 vạn linh thạch kia, tạm thời dùng cái này đặt cọc.”
Ninh Dạ nói xong đã lấy ra một cái hộp.
Mở hộp ra, bên trong đặt một bảo vật.
Tru Ma thứ.
Đây chính là bảo vật của Thiên Cơ môn mà Ninh Dạ thu hồi ở Tù Tiên cốc, thứ này không có tác dụng gì với y, vì vậy y vẫn luôn cất giữ.
Đây là một pháp bảo cấp bậc Vạn Pháp, cũng đáng giá 100 vạn linh thạch.
“Được.” Lâm Sinh Kiều vội đáp, trong lòng cô nàng đang thầm lo sợ, sao dám cò kè mặc cả với Ninh Dạ.
“Như vậy khoản còn lại chờ sau khi các ngươi hoàn thành ta sẽ thanh toán nốt. Tốt nhất là mau mau một chút, ta không có thời gian.” Ninh Dạ nói xong đứng dậy đi khỏi.
——————————————
Ninh Dạ đi, dẫn theo đại lượng tu sĩ của Huyền Sách phủ, uy phong lẫm liệt chẳng khác nào một vị đại tướng quân.
Cô nàng mở mật thất, bên trong là những bảo vật được Sương Nguyệt phường tích lũy suốt bao năm.
Lâm Sinh Kiều đặt Tru Ma Thứ lên một cái giá, bố trí cấm chế xong xuôi nhưng không rời khỏ mà lấy một chiếc hộp ngọc khác trên giá xuống.
Mở hộp ra, không ngờ bên trong lại là một thế giới độc lập, có non nước, có lâu đài, thậm chí có mặt trời mặt trăng thay đổi.
Còn bên trên thế giới loại nhỏ này còn có một tòa thiên cung, có thể thấy rất mơ hồ vô số bóng người tí hon đang ca hát nhảy múa bên trong.