Mặc dù đối phương giả mạo thân phận của hắn, vô cùng phẫn nộ, nhưng gia hỏa này dám không có sợ hãi như thế, thậm chí đối với hắn rõ như lòng bàn tay, tất nhiên có dựa vào.
- Bất kể là hắn giả mạo ngươi, hay ngươi giả mạo hắn, đều là sự tình nội bộ của chúng ta, chỉ cần thời gian sung túc, rất dễ giải quyết! Cùng lắm thì các ngươi riêng phần mình thi triển tuyệt chiêu am hiểu nhất, thông qua chiêu số, cũng có thể nhìn ra được!
Thanh Diệp Vương tiếp tục nói:
- Mà bây giờ, đối phương muốn thẩm vấn Danh Sư, thực dính dáng đến quyết định phía trên, chúng ta đảm đương không nổi...
- Ân!
Kim Diệp Vương gật đầu.
Mặc dù bọn hắn là Vương giả, ở trong tất cả Dị Linh tộc địa vị tôn sùng, nhưng trên thực tế lại biết rõ, loại thân phận này không đáng giá nhắc tới.
Trong Vương giả, cũng là yếu ớt nhất.
- Ý của ngươi là, chúng ta đi ra ngoài trước?
Nghĩ tới những thứ này, Kim Diệp Vương nhìn qua.
- Đúng vậy, chúng ta đi ra ngoài trước, ngươi không phải am hiểu trận pháp sao? Thật sự lo lắng, có thể ở chung quanh bố trí trận pháp, để cho bọn họ không cách nào đào tẩu, sau đó, chờ hắn thẩm vấn xong, lại thương nghị như thế nào giải quyết vấn đề thật giả, yên tâm đi, ta và ngươi chung một chỗ xuyên qua phong ấn tới đây, ta đối với ngươi khẳng định càng thêm tín nhiệm!
Thanh Diệp Vương nói.
- Cũng tốt!
Kim Diệp Vương nhẹ gật đầu.
Cũng đúng, hiện tại xoắn xuýt nhiều như vậy, vô dụng, đối phương vô luận thực lực hay độ tinh thuần chân khí, đều không thấp hơn hắn, thậm chí cao hơn một bậc, cưỡng ép trở mặt, ở chỗ này chiến đấu mà nói, gây chuyện không tốt cá chết lưới rách, ngược lại ảnh hưởng tới đại kế.
Phía trên vì để cho bọn hắn thông qua phong ấn, tiêu phí to lớn, có thể nói khủng bố, vạn nhất bởi vì chút việc nhỏ này, tử thương một mảng lớn, tin tức truyền trở về, tội danh liền lớn!
Nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu.
Dị Linh tộc đợi đến cơ hội này, đợi đã quá lâu, cũng không thể bởi vì hắn, trở thành tội nhân lịch sử.
Thấy hắn đồng ý, Thanh Diệp Vương mới thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Trương Huyền cách đó không xa, liền ôm quyền:
- Nếu như ngươi muốn thẩm vấn, cũng tốt, chúng ta trước ra bên ngoài đợi chờ, cho ngươi nửa canh giờ!
- Ân!
Nhẹ gật đầu, Trương Huyền xoay người sang chỗ khác, không hề nhìn đối phương, tùy ý khoát tay áo.
Thanh Diệp Vương cùng Kim Diệp Vương liếc mắt nhìn nhau, quay người đi ra ngoài, còn chưa đi xa, liền nghe được một Danh Sư tức giận nói.
- Ngươi không vừa nói mình là Danh Sư Học Viện Viện trưởng Trương Huyền ngụy trang, hơn nữa muốn thả chúng ta đào tẩu sao? Thế nào biến thành Kim Diệp Vương?
Nói chuyện đúng là Lục Phong.
Gia hỏa này, cho rằng Trương Huyền chính là Dị Linh tộc, đã thâm căn cố đế, biết mình giết không được hắn, muốn mượn tay đối phương chém giết, để cho Dị Linh tộc bọn họ chó cắn chó!
Thật vất vả tiêu trừ nghi hoặc của mấy người này, mắt thấy liền muốn đại công cáo thành, lại xảy ra chuyện này... Con mẹ nó ngươi là cảm thấy ta chết không nhanh sao?
Đường đường Danh Sư Học Viện Luyện Đan Học Viện Viện trưởng, thế nào không có suy nghĩ như vậy...
Tuy tức giận, muốn bóp chết tên khốn này, nhưng cũng có thể hiểu được vì sao đối phương làm như vậy.
Vừa theo chân bọn họ nói xong, mình là Trương viện trưởng, đón lấy liền biến thành Kim Diệp Vương, hơn nữa nói lẽ thẳng khí hùng như thế... Đổi lại người nào, trong lòng khẳng định sẽ có nghi kị, thừa cơ để cho bọn họ nội đấu.
Trong lòng phiền muộn, muốn bạo tạc nổ tung, nhưng cũng biết, bây giờ không phải là thời điểm tức giận, vội vàng quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy Thanh Diệp Vương cùng Kim Diệp Vương ngừng lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn qua.
- Trương viện trưởng?
- Cứu bọn họ? Đây là có chuyện gì?
Ánh mắt hai người sáng ngời, muốn xem thấu ngụy trang của Trương Huyền.
- Cái này...
Toàn thân cứng ngắc, trong đầu Trương Huyền cấp tốc vận chuyển, đột nhiên nhẹ nhàng cười cười, trên mặt lộ ra hờ hững:
- Đúng vậy, ta chính là Danh Sư Học Viện Viện trưởng, Trương Huyền!