Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2583: Không gian hình vòng (2)



- Cái linh mạch này, lúc đầu hoàn toàn có thể hình thành Linh Thạch tuyệt phẩm, vì tẩm bổ không gian này, tiêu hao quá nhiều, đáng tiếc!

Trương Huyền cảm khái.

Linh mạch lớn như thế, nếu như vẫn ẩn chứa ở trong dãy núi, tuyệt đối có thể hình thành không ít Linh Thạch tuyệt phẩm, nhưng là vì duy trì không gian vận chuyển, một mực tiêu hao, đừng nói tuyệt phẩm, thượng phẩm cũng không thể sinh ra.

Bất quá lại nói, thật muốn sinh ra Linh Thạch tuyệt phẩm, khẳng định sớm đã bị những thế lực siêu cấp kia phát hiện, đồng thời khai thác, cũng không có khả năng lưu đến bây giờ, để hắn được bảo bối như Động Hư Hồ Lô.

- Đúng rồi, câu thông gia hỏa kia một chút!

Biết có Lạc Huyền Thanh bảo vệ, tạm thời không nguy hiểm gì, Trương Huyền cũng không nghĩ nhiều, tinh thần nội thị, lần nữa đi tới đan điền. Chỉ thấy gia hỏa tự tiện chui vào kia, đang bày tư thế cực kỳ thoải mái, nằm ngang ở trong đó, thoải mái không nói ra được.

- Gia hỏa này hấp thu máu của ta, hơn nữa nhận ta làm chủ, tương đương với đã bị luyện hóa!

Thấy một cái hồ lô lại lớn lối như thế, Trương Huyền nhíu mày, tinh thần khẽ động, bắt đầu khởi động đối phương.

Xì xì xì!

Bị lực lượng của hắn khống chế, hồ lô quả nhiên xoay tròn trên không trung. Từng đạo lực lượng không gian giống như tổ ong, chảy xuôi ở trong người.

Rầm!

Những lực lượng này quét qua, trong đan điền, nguyên bản tràn đầy Thiên Đạo chân khí, lập tức sụp đổ, xuất hiện một cái hố nhỏ.

- Xảy ra chuyện gì?

Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại.

Chân khí của hắn, hao tốn thật lớn mới hoàn toàn khôi phục, thế nào hồ lô toả ra lực lượng chiếu một cái, liền biến mất một khối lớn?

- Không bình thường, không phải biến mất, mà là không gian nơi này phát sinh biến hóa, dung nạp chân khí càng nhiều...

Quét một vòng, Trương Huyền nhịn không được ngây người.

Chỉ thấy địa phương vừa rồi hồ lô đảo qua, cũng không phải chân khí bị bốc hơi, mà là không gian trở nên vặn vẹo, có thể dung nạp càng nhiều chân khí.

- Đúng rồi, nếu như trong đan điền bố trí không gian hình vòng như thế, không chỉ dung nạp càng nhiều chân khí, muốn sử dụng tùy thời có thể lấy, tốc độ cũng sẽ nhanh hơn...

Một cái ý nghĩ xông ra.

Vừa rồi mọi người đi không gian gấp hình vòng, thoạt nhìn quỷ dị, để cho người ta không rõ, có điều, một khi rõ ràng mạch suy nghĩ, liền đơn giản.

Có thể bố trí ra ở trong đan điền, dung nạp chân khí không chỉ càng nhiều, chân khí còn có thể không ngừng vận chuyển, thời khắc không ngừng rèn luyện, càng quan trọng hơn là, tốc độ rút ra sẽ càng nhanh, lại không còn hạn chế!

- Nếu như có thể trong nháy mắt bạo phát ra tất cả chân khí, có lẽ có thể thi triển ra tuyệt chiêu nhất kiếm Đại Hải...

Mắt Trương Huyền sáng rực lên.

Hiện tại sở dĩ hắn không cách nào tu luyện nhất kiếm Đại Hải, đồng thời thi triển ra, tu vi không đủ là mấu chốt, càng quan trọng hơn là, tốc độ chân khí phát ra quá chậm.

Thật giống như dòng sông to giống như đấm nắm, coi như tốc độ lại nhanh, một giờ có khả năng chảy ra nước cũng có hạn, nhưng biến thành dòng sông rộng mấy chục thước liền không đồng dạng. Dù là một cái hô hấp, cũng gấp vô số lần trước kia.

Nhất kiếm Đại Hải so với Nhất Kiếm Phá Hải cần lượng chân khí càng thêm hùng hồn, nếu có thể bố trí ra loại không gian này, để chân khí nhanh chóng bạo phát, có lẽ thật có thể thi triển ra!

- Thử một chút...

Trong lòng hơi động, dựa theo bản thân lý giải không gian, bắt đầu điều khiển Động Hư Hồ Lô.

Xì xì xì xì...

Bị lực lượng của hắn cảm ứng, hồ lô chậm chạp xoay tròn, từng tầng từng tầng không gian bị thả ra ngoài, treo lơ lửng trong đan điền, như đang tạo tổ ong.

- Xem ra phải cần một khoảng thời gian mới có thể tạo dựng hoàn thành...

Biết bị giới hạn thực lực, coi như mượn nhờ Động Hư Hồ Lô, muốn tạo dựng một không gian gấp hình vòng, cũng cần tiêu tốn không ít công phu, Trương Huyền thở dài một hơi.

Mặc dù hồ lô vẫn rất chảnh, nhưng có thể vận dụng nó, hơn nữa không phản kháng, cũng nói lên mình đã triệt để luyện hóa.

- Chỉ cần không làm loạn liền tốt, chỉ bất quá... Hiện tại chân khí lại không đủ, còn cần tìm kiếm Linh Thạch...

Thấy không gian gấp trong cơ thể bị từng tầng từng tầng bố trí ra, như một cái tổ ong treo ở trong đó, Trương Huyền lần nữa sinh ra bất đắc dĩ. Trước đó tu luyện Phong Thánh giải, chân khí của hắn coi như tăng thêm rất nhiều, nhưng bố trí đan điền thành không gian gấp hình vòng, muốn rót đầy, cần chân khí sẽ càng nhiều. Thô sơ giản lược tính toán, so với trước đó tăng trọn vẹn lên gấp mười lần!

Nói cách khác, còn cần càng nhiều Linh Thạch, chuyển hóa thành chân khí tiến vào bên trong. Vốn đã nghèo, đi nơi nào tìm nhiều như vậy?

- Thực sự không được... Xem ai độ kiếp, đi tìm lôi kiếp cũng không tệ...

Xoa cằm, một cái ý nghĩ xông ra.

Lần trước xung kích Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, lôi kiếp xuất hiện, để hắn trắng trợn hấp thu một phen, tiến bộ rất lớn, nếu ai độ kiếp, đi qua tản bộ một vòng, có lẽ có thể tuỳ tiện tập hợp đủ chân khí trong đan điền, không đến mức phiền toái như vậy.

- Chờ ra ngoài, cùng Lạc huynh thương nghị một chút, thời điểm hắn độ kiếp, để cho ta quan sát...

Âm thầm nhẹ gật đầu, trong lòng Trương Huyền quyết định.

Trải qua sự tình lần trước, lôi kiếp bình thường ẩn chứa lực lượng, đối với hắn mà nói, tác dụng đã không lớn, thực sự không được thì chờ thời điểm Lạc Huyền Thanh độ kiếp, đi qua một chuyến, nghĩ biện pháp vớt chút chỗ tốt.

- Mau nhìn, đó là cái gì?

Đang trầm tư, lại bị một thanh âm kéo về hiện thực, ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy bọt khí đã bay đến phần cuối của dòng sông, một sơn mạch cao vút trong mây xuất hiện ở trước mắt. Sơn mạch này, cũng không phải chân thực, giống như một bức tranh, treo ở chân trời, lại như Hải Thị Thận Lâu, cho người ta một loại cảm giác mờ ảo, có thể đứng xa nhìn mà không thể tới gần.

- Là cảnh giới tối cao của Thư Họa sư, thế giới trong tranh!

Vẻ mặt Lạc Huyền Thanh nghiêm túc nói.

- Thế giới trong tranh?

- Loại cảnh giới này vượt qua cảnh giới như thật như ảo, vẽ ra thế giới, nhân loại cũng có thể tiến vào bên trong sinh tồn...

Lạc Huyền Thanh giải thích.

Trương Huyền nhẹ gật đầu, cẩn thận nhìn tác phẩm hội họa trước mắt, đột nhiên sửng sốt, con ngươi thu hẹp:

- Sơn mạch trong bức họa này, sao quen thuộc như vậy? Tựa như là... phong ấn mà Thanh Điền Hoàng để cho ta phá giải kia...