Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2720: Phong thái của Đại trưởng lão (1)



Trương gia trải qua hơn vạn năm sinh sôi, so với Đế đô của phong hào đế quốc thì càng thêm bao la, dù Nhị Linh Ngự Thiên trận này xây dựa lưng vào núi, nhưng bao phủ phạm vi cực kỳ rộng rãi, lại cũng chỉ là bảo vệ cửa vào Trương gia.

Chính bởi vì có cái này thủ hộ, mới có thể sừng sững vài vạn năm, lông tóc không thương, dù trải qua mấy lần nguy cơ, cũng không có người có thể chân chính rung chuyển, tạo thành tổn thương.

Vốn cho rằng, tiên tổ xây dựng trận pháp này, vững như thành đồng, trừ cường giả đỉnh phong chân chính, không người có thể phá hư, không nghĩ tới một gia hỏa chỉ có Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, một chân đạp xuống, liền muốn duy trì không được, bất cứ lúc nào cũng sẽ sụp đổ.

- Dừng tay...

Cũng nhịn không được nữa vội vàng hét lớn.

Bất quá, lúc này đã chậm, trận pháp ở dưới lắc lư kịch liệt, không thể kiên trì được nữa, trong nháy mắt biến mất, rất nhiều kiến trúc rầm rầm sụp đổ.

Khói bụi bay lên, vô số thân ảnh vọt ra, từng cái trợn mắt hốc mồm, không biết xảy ra chuyện gì.

Lạch cạch!

Trương Vô Trần chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, té ngã trên đất.

Giờ phút này rốt cuộc minh bạch, trước đó vì sao đối phương hỏi đi hỏi lại, hắn có thể chịu trách nhiệm không... Nguyên lai, đã sớm dự liệu được tình huống trước mắt!

Đại trận thủ hộ gia tộc sụp đổ, vô số kiến trúc hủy đi... Coi như hắn là tam trưởng lão, cũng đảm đương không nổi!

Có thể nói đối với danh dự của Trương gia, cũng là một cú đánh lớn!

Cổ của Kiếm Tần Sinh cũng co rút lại một chút, thân thể cứng đờ.

Hắn rất thống hận Hưng kiếm thánh cướp đi người ưa thích, hận không thể tới Trương gia làm loạn, để đối phương mất thể diện, nhưng còn không có đi vào gia tộc của đối phương, liền làm trận pháp sụp đổ, hủy đi vô số kiến trúc, làm ra động tĩnh lớn như vậy... Trực tiếp dọa đến khuôn mặt trắng bệch.

Trong lòng không khỏi cảm thấy ngờ vực, không biết đến cùng nhờ kẻ trước mắt này tới, là đúng hay sai.

- Cái này...

Không giống mọi người chấn kinh, Trương Huyền sửng sốt một chút, sau đó giật mình.

Trước kia hắn không tiếp xúc qua trận pháp cấp chín, cũng không biết uy lực như thế nào, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, đột nhiên để nó sụp đổ, sẽ tạo thành uy thế lớn như thế.

Bất quá, tạo thành liền tạo thành, dù sao mục đích tới là đá quán, đối phương thừa nhận có thể phụ trách, liền không cần thiết che giấu.

Có năng lực bao lớn, liền thi triển bao nhiêu năng lực!

Không ép vị tiểu thiên tài trang bức kia chủ động hiện thân, liền không gọi Trương Huyền!

- Tam trưởng lão, xảy ra chuyện gì?

Trong lòng đang cảm khái, liền nghe tiếng xé gió dồn dập vang lên, ngay sau đó một bóng người bất ngờ xuất hiện ở trước mặt phế tích, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

- Bẩm báo đại trưởng lão... Ta ở đây thu trữ vật giới chỉ, vị thiên tài Thánh Tử điện này tới, muốn xông trận pháp, kết quả... liền biến thành như vậy!

Trương Vô Trần vội vàng nói rõ chi tiết sự tình một lần.

- Xông trận pháp?

Đại trưởng lão cũng ngẩn ngơ, vội vàng nhìn sang Trương Huyền, chỉ thấy thanh niên kia thản nhiên nhìn qua, không khẩn trương chút nào, lông mày khẽ nhíu, nhịn không được mở miệng:

- Còn không biết thân phận của vị bằng hữu này?

- Tại hạ Trương Huyền, lần này cùng sư đệ Kiếm Tần Sinh tới, muốn mở mang kiến thức kiếm thuật tuyệt đỉnh của Trương gia một chút!

Trương Huyền gật đầu.

- Trương Huyền?

Đại trưởng lão nghi ngờ, có điều không có nói nhiều, mà quay đầu khoát tay áo:

- Vô Chân, mang vị Trương Huyền này cùng Tần Sinh kiếm thánh đi phòng khách nghỉ ngơi!

- Đại trưởng lão...

Nghe nói muốn cho đối phương nghỉ ngơi, không đi so đo sự tình làm sập nhiều kiến trúc như vậy, tiêu hủy trận pháp, Trương Vô Trần lo lắng.

- Được rồi, Trương Huyền thông qua quy định, xông qua trận pháp, mặc kệ kết quả như thế nào, đều là Trương gia chúng ta gánh chịu!

Vẻ mặt của đại trưởng lão thản nhiên, nhìn không ra vui buồn.