Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2790: Kiếm pháp Trương gia (1)



- Ngươi...

Nhìn thấy Trương Khâm đầu cắm ngược, đã ngất đi, biểu lộ của đám người Trương Húc cứng đờ, tất cả đều nói không nên lời. Vốn bọn họ cảm thấy vị thiên tài này, kiếm pháp coi như cao minh, cũng sẽ không mạnh mẽ quá nhiều, nằm mơ đều không có nghĩ đến, Trương Khâm thi triển ra toàn lực ngay cả một chiêu cũng không chống nổi, thậm chí đối phương ngay cả kiếm khí ở đầu ngón tay cũng không có sử dụng, một chân đạp tới... Liền kết thúc!

- Ta tới đi!

Thở ra một hơi, Trương Húc đi ra phía trước.

Thực lực của Trương Khâm, hắn biết rất rõ ràng, coi như lý giải trên kiếm đạo không bằng hắn, cũng được coi như được cường giả số một, đối phương ngay cả ra kiếm cũng không cần, liền đánh bại, Trương Ngân tiến lên, không cần phải nói, khẳng định cũng không phải đối thủ.

- Để ta tới, coi như không thắng, cũng có thể ép hắn sử dụng ra kiếm pháp, phần thắng của ngươi sẽ tăng thêm không ít...

Trương Ngân che ở trước mặt.

- Cùng lên đi!

Thấy hai người khiêm nhường, Trương Huyền không quan trọng:

- Ta không có thời gian, hiện tại có chút suy yếu, còn cần tu luyện!

Nói xong huyệt đạo mở ra, không ngừng hấp thu linh khí trong không khí.

- Hừ, nếu ngươi yêu cầu, vậy cũng đừng trách chúng ta không khách khí...

Thấy cái tên này bỏ qua bọn họ như vậy, đám người Trương Húc cũng không vì mặt mũi mà lựa chọn cự tuyệt, liếc mắt nhìn nhau, đồng thời đi tới.

- Nhìn chiêu số vừa rồi của ngươi, chúng ta đơn đả độc đấu, quả thực khó mà vượt qua, hiện tại liên thủ, thi triển vẫn như cũ là kiếm pháp hợp kích của Trương gia, không tính trái lệ!

Đứng vào vị trí, hai tay Trương Húc ôm quyền hành lễ.

- Bắt đầu đi!

Biết Trương gia nhất quán cho vô sỉ thêm lý do, nên lười nói nhiều, kiếm khí ở đầu ngón tay vẽ lên không trung một dấu vết, nhẹ nhàng run lên, đi vào vòng chiến.

Liếc mắt nhìn nhau, lực lượng trong cơ thể Trương Húc, Trương Ngân trong nháy mắt áp chế đến Lĩnh Vực cảnh đỉnh phong, trường kiếm đồng thời phát ra thanh âm nghẹn ngào, từ hai bên trái phải đâm tới.

Kiếm pháp của bọn hắn, thoạt nhìn không nhanh, nhưng tất cả đều công kích ở nơi hiểm yếu của Trương Huyền, bất kể động như thế nào, cũng nhắm thẳng vào thiếu hụt, khó lòng phòng bị.

- Đây là... Hưng Mộng kiếm pháp...

Toàn thân Kiếm Tần Sinh chấn động.

Hai vợ chồng Hưng, Mộng, kiếm pháp ảo diệu, phối hợp lẫn nhau, ngay cả Dương sư cũng khen không dứt miệng, đủ thấy mạnh mẽ.

Hiện tại hai người Trương Húc, Trương Ngân thi triển, chính là kiếm chiêu hai người sáng lập ra, hai hai phối hợp, mặc dù không có để tốc độ kiếm trở nên càng nhanh, uy lực nhưng càng lớn, cũng càng thêm đáng sợ. Không nói cái khác, liền xem như hắn, cùng cấp bậc gặp phải, cũng chỉ có một con đường tại chỗ nhận thua có thể đi!

Hưng Mộng kiếm pháp, lấy xưng hào của hai người mệnh danh, thi triển ra, để cho người ta trải qua lịch sử hưng suy, tựa như ảo mộng, không chỉ lực công kích mạnh, càng quan trọng hơn là đối với nguyên thần cũng có ảnh hưởng cực lớn, thực lực hơi yếu, căn bản không có khả năng chống lại.

- Kiếm pháp không tệ!

Không giống Kiếm Tần Sinh chấn kinh, Trương Huyền cũng âm thầm gật đầu.

Hai người thi triển ra kiếm pháp hợp kích, lập tức để hắn sinh ra một loại ảo giác trải qua vương triều hưng suy... Đủ loại vương quyền phú quý, như mộng như ảo, để cho người ta không kịp nhìn, lại cho người ta một loại cảm giác cuộc đời phù du.

Đổi lại những người khác, gặp phải loại tình huống này, coi như tâm trí lại kiên định, khẳng định cũng sẽ nhận ảnh hưởng, Trương Huyền khác biệt, Thiên Đạo chân khí lưu chuyển, tâm ma cũng không làm gì được, loại nguyên thần công kích cấp bậc này, căn bản không tính là cái gì.

Thậm chí hoàn toàn tỉnh táo, ở trong vương triều hưng suy, giống như một quần chúng lịch sử, trường kiếm cắt ra vô số vương triều.

Phốc! Phốc!

Máu tươi dâng trào, khuôn mặt của Trương Húc, Trương Ngân đồng thời trắng bệch, trường kiếm chẳng biết lúc nào đã rời tay, đóng ở trên vách tường, không ngừng lắc lư.

Hai người liên thủ, dù kiếm pháp cao minh, nhưng ở trước mặt Trương Huyền vẫn quá yếu, nhẹ nhõm phá hết ý cảnh của bọn họ, để bọn hắn nhận lấy trọng thương.