Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2791: Kiếm pháp Trương gia (2)



- Chúng ta... Thua!

Lui về phía sau mấy bước, biết liên thủ cũng không chống lại được, đơn đả độc đấu, càng không có lực lượng gì, mặt mũi Trương Húc chán nản.

Vốn cho rằng lĩnh ngộ tốc độ chân giải, càng nhận được gia chủ truyền thừa, thế hệ trẻ tuổi, kiếm pháp cùng cấp bậc không người có thể thắng được, không nghĩ tới ở trước mặt đối phương, thực quá buồn cười. Đối phương lý giải kiếm pháp, rõ ràng đã vượt qua bọn họ quá nhiều, không thể so sánh nổi.

- Các ngươi đã thua, hy vọng có thể thực hiện cá cược thứ nhất, mang ta đi nhìn bí tịch kiếm pháp của các ngươi!

Trương Huyền nói.

Tuy hai bên giao thủ, hắn đã hiểu cái gọi là tốc độ chân giải, nhưng muốn học tập, còn cần bản thân quan sát thư tịch, ngưng tụ Thiên Đạo công pháp.

- Dẫn ngươi đi nhìn bí tịch cũng không tính là gì, có điều có thời gian hạn chế, nhiều nhất một canh giờ!

Trương Húc nói.

Trương gia bí tịch, mặc dù không có lực lượng huyết mạch, gần như không có khả năng học thành, nhưng cũng không thể mặc cho người ngoài tùy ý đọc thuộc lòng, trước đó đồng ý cho nhìn, trong lòng đã thiết trí cửa ải... Một canh giờ! Thời gian ngắn như vậy, kiếm pháp cao thâm như vậy, nhìn cũng nhìn không hiểu, nhớ, căn bản không có khả năng!

- Đầy đủ...

Biết ý tứ của đối phương, Trương Huyền lười nhác nói nhiều.

Đối với hắn mà nói, đọc sách... Quét mắt một vòng mà thôi, chỉ cần để cho hắn nhìn thấy, có bao nhiêu, liền có thể lấy đi bao nhiêu.

- Mời tới bên này...

Thấy đối phương đồng ý, đám người Trương Húc có chơi có chịu, lập tức ở phía trước dẫn đường, chẳng mấy chốc, đi tới một đại điện rộng rãi, trong đó giống như gian phòng của Kiếm Tần Sinh, ở chính giữa là chữ Kiếm to lớn.

Cái chữ này, đều không giống Kiếm lão nhân cùng Kiếm Lưu Thủy lưu lại, cho người ta một loại cảm giác giống như tia chớp, tựa như lúc nào cũng sẽ vạch phá không gian, từ trong đó chạy ra.

- Đây là kiếm quyết tiên tổ lưu lại, có thể xem hiểu, liền có thể học được, xem không hiểu, chúng ta cũng không có phương pháp gì...

Trương Húc nói.

- Ừm!

Trương Huyền biết, muốn lý giải loại kiếm quyết này, cần ngộ tính, lúc này không suy nghĩ nhiều, hai mắt nhìn sang bốn phía.

Giống như rất nhiều địa phương lúc trước thấy qua, phía dưới chữ kiếm khắc lít nha lít nhít đủ loại cảm ngộ, dùng để nhắc nhở hậu bối. Trong đầu thở nhẹ, thu sạch những văn tự này vào thư viện, một quyển sách xuất hiện ở trước mắt. Nhẹ nhàng mở ra, nhìn sang.

- Hắn muốn đi qua nhìn Trương gia kiếm quyết, không phải là muốn học tập chứ?

Thấy hắn nhìn thật tình như thế, Trương Khâm nghi ngờ. Lúc này, hắn đã từ trong hôn mê khôi phục lại, tuy đầu vẫn có chút tê tê, nhưng đã không ảnh hưởng quá lớn.

- Gia chủ được xưng là kiếm pháp đệ nhất nhân mấy ngàn năm qua của trong tộc, cũng hao tốn trọn ba tháng mới lĩnh ngộ chân giải, một lần đột phá... Chỉ cho hắn nhìn một canh giờ, đừng nói lĩnh ngộ, đoán chừng cái gì cũng không có xem hiểu!

Trương Ngân khoát tay áo:

- Lại nói, không có huyết mạch của Trương gia chúng ta, làm sao có thể lý giải?

- Ta cảm thấy, hắn chỉ là muốn nhìn một chút, tìm ra sơ hở, lúc tỷ đấu chiếm tiên cơ mà thôi...

Trương Húc phân tích.

- Sơ hở? Kiếm pháp Trương gia chúng ta, các đời tổ tiên tu luyện, uy lực kinh người, làm sao có thể có sơ hở...

Trương Khâm xem thường.

Tạch tạch!

Lời còn chưa dứt, đột nhiên một tiếng vang giòn, ngay sau đó mọi người thấy chữ Kiếm trước mắt xuất hiện một vết rách nhỏ bé.