Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 2909: Trương Huyền đi ra nhận lấy cái chết! (2)



Nghe nàng trả lời, nói rõ còn có thể kiên trì, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, khống chế dây leo tiếp tục kéo dài.

Ầm ầm!

Dây leo xông qua một cái ràng buộc, đột nhiên khí tức trong người Triệu Nhã phát sinh biến hóa, trong chốc lát trở nên lạ lẫm, trong lăng lệ mang theo hung hãn, giống như muốn xé nát hắn.

Cỗ khí tức này bay thẳng linh hồn, giống như nguyên thần cũng không chịu nổi, sẽ bị nghiền thành bụi phấn.

- Đây là... khí tức của Dị Linh tộc?

Con ngươi của Trương Huyền co rụt lại.

Cỗ khí tức này quá quen thuộc, chính là Dị Linh tộc mới có, hắn dùng Thiên Đạo chân khí cũng có thể bắt chước ra, chỉ bất quá bắt chước giống cũng không tinh thuần như vậy.

Giống như thời khắc này Triệu Nhã trong nháy mắt thuế biến thành Hoàng giả Dị Linh tộc, huyết mạch hung ác cường đại hơn rất nhiều.

- Chẳng lẽ bởi vì dung hợp kinh mạch đồ của Dị Linh tộc?

Trương Huyền sầm mặt lại.

Hắn sử dụng kinh mạch đồ mới này, không chỉ dung hợp Thánh thú, còn có Dị Linh tộc, vừa rồi khu vực dây leo chạy qua, là nhân tộc không có, nhưng Dị Linh tộc vừa vặn có. Chỉ là kinh mạch tương đồng, không nghĩ tới khí tức thân thể cũng sẽ phát sinh biến hóa.

- Triệu Nhã, ngươi cảm giác thế nào?

Trương Huyền nhịn không được nữa, vội vàng hỏi.

- Ta... Không có... gì...

Thanh âm của Triệu Nhã cực kỳ yếu ớt, xem ra đã dùng hết toàn lực mới có thể nói ra ba chữ này. Nghe nàng không có việc gì, Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng nghi ngờ.

- Kinh mạch của Dị Linh tộc khác nhân loại, chẳng lẽ nguyên nhân chính là như vậy, cấp độ tính mạng của bọn hắn mới cao hơn nhân loại?

Dị Linh tộc vừa ra đời ít nhất nắm giữ thực lực Hóa Phàm cảnh, hơn nữa từng cái tuổi thọ rất lâu, chỉ cần không bị giết, có thể nhẹ nhõm sống trên vạn năm... Đây là nhân loại đạt đến Thánh vực đỉnh phong, thậm chí Cổ Thánh cũng không cách nào làm được!

Chỉ từ điểm ấy, cũng có thể thấy được, cấp độ tính mạng của bọn hắn cùng nhân loại là hai loại khái niệm.

Giờ phút này Triệu Nhã thay đổi kinh mạch, từ khí tức ôn nhuận của nhân loại, đột nhiên biến thành khí tức của Dị Linh tộc... Có phải cho thấy, kinh mạch khác biệt, mới là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến hai loại sinh mệnh khác biệt?

Nếu thật như vậy, nhân loại có thể đổi kinh mạch đồ của Dị Linh tộc hay không?

Một khi thành công, phát triển lâu dài, nhân loại có thể trở nên càng thêm cường đại, hơn nữa tuổi thọ sẽ trở nên càng dài hay không?

Nghĩ đến cái này, hắn cũng nhịn không được nữa, tinh thần câu thông Thiên Đạo chi thư, một lát sau lại nhận được câu trả lời thê thảm.

- Chủ nhân, kinh mạch của Dị Linh tộc quả thực khác nhân loại, có điều loại dây leo này chỉ có một; kinh mạch nghiền nát còn có thể sống được... Cũng chỉ có ngươi mới có thể làm, đổi lại những người khác, xem như Dương sư cũng không hoàn thành được...

- Này cũng phải...

Trương Huyền bất đắc dĩ lắc đầu.

Quả thực, dây leo Động Hư Hồ Lô chỉ có một, kinh mạch của Triệu Nhã nghiền nát, còn có thể sống sót, là nhờ bản thân dùng hết toàn lực duy trì... Hai thứ này thiếu một thứ cũng không được, có thể nói không thể phục chế, muốn thúc đẩy ở trên người nhân loại bình thường, căn bản không thể nào làm được.

Lại nói, toàn bộ kinh mạch nghiền nát, sau đó thong thả đúc lại... quá trình này trừ Triệu Nhã có thể chất đặc thù, tâm tư tinh khiết mới có thể thừa nhận được, những người khác muốn tiếp nhận, chỉ sợ rất khó.

- Xem ra toàn diện phát triển là không thể nào...

Trương Huyền lắc đầu tiếc hận.

Nếu như nhân loại có thể giống như Dị Linh tộc, nắm giữ tuổi thọ vài vạn năm cùng thiên phú siêu cường, tuyệt đối sẽ người người như rồng, coi như Danh Sư đường không tồn tại, cũng sẽ không yếu hơn đối phương.

Chỉ tiếc loại phương pháp này không thể phát triển không nói, truyền toàn bộ kinh mạch đồ vào, sẽ xuất hiện kết quả như thế nào, Triệu Nhã có thể trở nên hung tàn giống như Dị Linh tộc hay không còn rất khó nói, nên đừng hành động thiếu suy nghĩ.

- Tiếp tục...

Biết tên đã lên dây, không bắn không được, Trương Huyền cũng không có dừng lại, tiếp tục khống chế dây leo đi tới, thời điểm khí tức Dị Linh tộc trong cơ thể nàng càng lúc càng nồng nặc, một tiếng quát to vang vọng toàn bộ đại điện, chấn hư không lắc lư.

- Trương Huyền, còn không đi ra nhận lấy cái chết...

Tê lạp!

Kèm theo lời nói, phong ấn của đại điện bị một lực lượng mạnh mẽ xé rách ra.