Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 671: Đẳng cấp linh thạch (1)



- Được rồi!

Thấy lại tát nữa, nữ nhân này không chết cũng không khác biệt cho lắm, Trương Huyền lúc này mới khoát tay áo.

Lại ở thời điểm đám người Tô sư cảm thấy, Dương sư vẫn khoan hồng độ lượng, nhân nghĩa vô song, lại nghe giọng nói của hắn tiếp tục vang lên:

- Tôn Cường, đi gọi Lộ Trùng qua, đánh nữ nhân này. Hắn là thích hợp nhất!

- ...

Tô sư, Lăng sư.

- ...

Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ.

Nếu năm đó, cả nhà Lộ Trùng là nữ nhân này phái người tới giết. Đầu sỏ gây họa đã tới, dù thế nào cũng phải để cho hắn báo thù.

Vị thái tử phi này, nhanh như vậy có thể tới đây, trên thực tế là ngoài dự đoán của Trương Huyền.

Chỉ có điều, vận khí của bọn họ cũng không tốt lắm. Tô sư, Lăng sư ở đây, lại cái gọi là báo thù, nhất định chính là một chuyện tiếu lâm.

- Vâng!

Tôn Cường xoay người đi ra ngoài. Thời gian không lâu, Lộ Trùng đã đi tới.

- Sư tổ!

Lúc này Lộ Trùng cũng biết thân phận của người trước mắt này, ôm quyền khom người.

- Sư tổ, lão gia? Ta biết, đây là vị lão sư vẫn không lộ diện kia của Trương Huyền, Dương Huyền!

Mỗi người tới xem lén, rốt cuộc đã hiểu rõ.

Theo lời đồn đại, vị lão sư này của Trương Huyền còn thu nhận Khương đường chủ làm học sinh, thực lực sâu không lường được.

Vốn tưởng rằng đó chỉ là lời đồn đại. Lúc này mới biết được, lại là sự thật.

Thảo nào trước đây, Trương sư tiện tay tiêu diệt Lâm gia, không chút do dự nào. Hóa ra là có chỗ dựa như vậy!

- Ừ, nữ nhân kia chính là tỷ tỷ của Lâm Lang, vị thái tử phi kia của Lâm gia, giao xử lý cho ngươi!

Thấy hắn đi tới trước mặt, Trương Huyền xua tay.

- Đa tạ lão sư...

Thấy kẻ thù sát hại toàn gia ở đây, viền mắt nhất thời đỏ lên, Lộ Trùng quay lại, lao vọt về phía Lâm Lung.

- Ngươi muốn làm gì? Ta là thái tử phi của Hiên Viên vương quốc. Dám đụng đến ta, có tin ta diệt cả nhà ngươi hay không...

Lâm Lung khiếp sợ, liên tiếp lui về phía sau. Chỉ có điều nàng còn chưa nói dứt lời, trên mặt chính là tê rần.

- Ầm!

Nàng bay ngược ra.

Cấp bậc của nàng, tuy rằng cao hơn so với Lộ Trùng, nhưng đã bị đánh tới mức đầu choáng mắt hoa, thực lực tổn thất lớn, làm thế nào chống đỡ được! Thời gian chỉ trong chốc lát, nàng đã bị đánh tới nói cũng nói không nên lời, trên người lại không có một chỗ nào lành lặn.

Lương Thanh Mệnh muốn hỗ trợ, nhìn thấy được ánh mắt Tô sư thường xuyên đảo qua, khiếp sợ đến mức một cử động nhỏ cũng không dám.

Sớm biết vậy, hắn đã không đi theo vị nương nương này qua báo thù. Đây là báo thù sao? Quả thực chính là tìm ngược...

- Đa tạ sư tổ thành toàn!

Đánh một hồi, Lộ Trùng lui về phía sau.

Giống như đám người Lâm Nhược Thiên trước đó, tuy rằng hắn không có giết chết đối phương, nhưng cũng huỷ bỏ tu vi, đánh cho nàng hoàn toàn thay đổi.

Trừng phạt như vậy, tuyệt đối còn khó chịu hơn so với trực tiếp giết chết.

- Ừ!

Trương Huyền lên tiếng, khoát tay áo:

- Được rồi, ném tất cả bọn họ ra ngoài!

Hiện tại hắn là tuyệt thế cao thủ Dương sư. Tô sư không hạ tử thủ, hắn lại không tiện nhiều lời.

Tình huống trước mắt, Lâm Lung trọng thương, tên hộ vệ này khiếp sợ đến mức lá gan đều vỡ, nói vậy không dám làm càn. Lúc này tiếp tục đuổi tận giết tuyệt nói, sợ rằng Tô sư, Lăng sư sẽ phải hoài nghi.

Vẫn là ném ra trước tính sau.

- Vâng!

Gật đầu, Tô sư một trảo vút lên trời cao, chân khí hình thành một chưởng ấn cực lớn, nhấc Kim Lân thú tia chớp, đám người Lương Thanh Mệnh lên, ném ra ngoài.

- Như... Như vậy là xong rồi?

Mạc Thiên Tuyết, Mạc Vũ nhìn nhau. Mỗi một người đến bây giờ vẫn không thể tin được.

Vốn tưởng rằng Lâm Lung qua, Thiên Vũ vương quốc cũng bởi vậy sẽ bị huỷ diệt, lại khó có thể giữ lại. Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, phủ đệ của Trương Huyền xuất hiện hai người, đơn giản như vậy lại giải quyết xong cuộc chiến đấu.

- Tiểu Vũ, con đi điều tra một chút, xem hai vị danh sư này là ai? Thế nào lại lợi hại như vậy... Lão sư của Trương sư, lại phải mạnh tới mức nào mới có thể ra lệnh cho bọn họ!

Có chút do dự, Mạc Thiên Tuyết phân phó.

Nguy cơ giải trừ, tất nhiên cũng sẽ không cần rời đi. Dưới tâm tình thật tốt, hắn muốn tiếp xúc nhiều hơn với những người này.

- Được!

Mạc Vũ gật đầu.

Cho dù không cần hắn nói, nàng cũng dự định cẩn thận điều tra một chút.

Vừa quát lên, khiến cho công kích của Chí Tôn hậu kỳ hóa thành hư không. Lại hét lớn, man thú Chí Tôn trung kỳ từ trên không trung ngã xuống...

Thực lực của vị “Tiểu Tô” này, dĩ nhiên vượt quá sức tưởng tượng, sợ rằng ít nhất là vị danh sư tam tinh!

Danh Sư Đường xuất hiện một nhân vật cường hãn như vậy, làm danh sư nhất tinh, nàng tự nhiên lại hoàn toàn không biết, cũng coi như không làm tròn bổn phận.

...

Về phòng.

Vừa rồi Tô sư ra tay, trong lòng Trương Huyền vẫn rất chấn động.

Một tiếng khiến cho công kích của cường giả Chí Tôn hóa thành hư không, quả thực nghe rợn cả người.

Tuy rằng thông qua Thiên Đạo Đồ Thư Quán, hắn biết thực lực của vị trước mắt này vô cùng cường đại. Nhưng dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, lại lợi hại như vậy.

- Dương sư...

Đang xúc động, mình khi nào mới nắm giữ thực lực như vậy, đã thấy Tô sư nhìn lại.

- Ừ?

- Không biết... Trương sư ở nơi nào? Ta có thể thảo luận với hắn một chút, về chuyện đi thi đấu danh sư hay không?

Trải qua điều tức, chỗ bị thương cũng khá hơn nhiều, tinh thần trở lại bình thường, Tô sư mở miệng.

Hắn từ liên minh vạn quốc chạy tới, chính là vì chuyện này. Thật vất vả tìm được một vị cấp thiên tài như vậy, hắn làm sao có thể buông tha.

- Hắn đang bế quan tu luyện!

Trương Huyền xua tay.

Tô sư âm thầm gật đầu, bừng tỉnh hiểu ra.

Thảo nào huyên náo đến mức động tĩnh lớn như vậy, chưa từng đi ra. Hóa ra đang bế quan tu luyện.