Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Chương 672: Đẳng cấp linh thạch (2)



Trẻ tuổi như vậy, lại có thực lực và năng lực như vậy, có một vị lão sư lợi hại giống như Dương sư vậy chỉ là một phần. Chỉ sợ cũng có liên quan đến sự cố gắng của bản thân.

- Vậy... chuyện thi đấu danh sư...

Đối phương bế quan, không tiện gọi ra, vẻ mặt Tô sư rầu rĩ.

- Cũng giống như ta đã nói, thân là lão sư, không thể làm chủ thay hắn.

Trương Huyền nói.

- Vâng...

Tô sư không thể làm gì khác hơn nói:

- Thi đấu danh sư, mỗi lần đều có đường chủ Danh Sư Đường các thế lực lớn thảo luận thành, chưa có xác định quy định. Chỉ có điều, đều có phần thưởng hậu hĩnh. Thu được thứ tự sát đầu, không chỉ có linh thạch làm phần thưởng, còn có cơ hội đi bí cảnh tu luyện...

Hắn còn chưa nói dứt lời, đã thấy Dương sư cách đó không xa nhìn lại, hai mắt tỏa sáng:

- Linh thạch?

- Ách... Đúng!

Tô sư gật đầu.

- Đại khái có thể thưởng bao nhiêu?

Vẻ mặt Dương sư chờ đợi.

Đối với thi đấu danh sư gì đó, hắn thực sự không có bất kỳ hứng thú gì. Nhưng đối với linh thạch, hắn lại có mong chờ rất lớn.

Hiện tại tu luyện cần linh khí càng lúc càng nhiều. Cho dù có thần công thiên đạo, không có linh khí, cũng cần tốn công phu rất lớn. Nếu có đủ linh thạch lại đơn giản.

- Cụ thể ta cũng không biết. Dựa theo lệ cũ năm trước, danh hiệu đứng đầu, có thể được đến một viên lịch thạch cấp bậc trung phẩm!

Tô sư có chút do dự, nói.

Quy định và phần thưởng so tài năm nay, còn chưa có thực sự quyết định ra. Nhưng trước kia hắn đều có tham khảo, cũng có thể suy tính ra một phần tương đương.

- Linh thạch trung phẩm?

Trương Huyền chớp mắt.

Thiên Vũ vương quốc cấp bậc quá thấp. Sách trong đó, ghi chép đối với linh thạch không nhiều lắm. Cho dù có, cũng chỉ là một loại. Trung phẩm... Có ý gì?

- Chúng ta bình thường sử dụng linh thạch, đều là hạ phẩm. Số lượng linh khí dự trữ tuy rằng rất nhiều, nhưng mức độ tinh thuần lại không đủ. Khi tu vi đạt được cảnh giới nhất định, còn muốn hấp thu, cũng rất khó khăn.

Tô sư nghi ngờ liếc mắt thoáng nhìn, giải thích:

- Trung phẩm, so với hạ phẩm cao hơn một cấp. Loại linh thạch cấp bậc như vậy, linh khí ẩn chứa trong đó, không chỉ số lượng nhiều, cũng càng thêm tinh thuần. Thích hợp cho người tu vi càng cao hơn tu luyện. Thông thường một viên linh thạch trung phẩm, có thể đổi một vạn linh thạch hạ phẩm. Hơn nữa còn có tiền cũng chưa chắc mua được!

- Một vạn cái?

Trương Huyền thiếu chút nữa thì ném chén trà trong tay ra.

Vì một viên linh thạch hạ phẩm, lừa đảo hãm hại, gần như kỹ xảo gì đều đem ra hết. Tham gia một cái gọi là thi đấu danh sư, một khi thu được quán quân, có thể được đến một viên trung phẩm, cũng chính là một vạn cái linh thạch hạ phẩm?

Thật hay giả vậy?

- Dương sư, cái này... ngươi không biết sao?

Thấy Dương sư sâu không lường được, bộ dạng như vậy, Tô sư và Lăng sư nhìn nhau, đầy nghi ngờ.

Đột phá Hóa Phàm, từ trong không khí hấp thu linh khí tu luyện, dĩ nhiên rất khó. Linh thạch là vật chuẩn bị, gần như tất cả danh sư đã vượt qua tam tinh đều biết. Thế nào... Dương sư lợi hại như vậy, giống như hoàn toàn không rõ?

- Ta đương nhiên biết được! Chỉ là nhớ lại một ít chuyện cũ... Xúc động mà thôi!

Thấy thiếu chút nữa lộ ra dấu vết, Trương Huyền nhịn xuống kích động, ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt tang thương.

Loại chuyện như vậy giải thích càng nhiều càng không giải thích rõ được, còn không bằng cao thâm khó dò, khiến cho bọn họ đi suy đoán.

- A!

Quả nhiên, nghe được Dương sư nhớ lại có chút chuyện cũ, hai người Tô sư thức thời không hỏi thêm nữa.

- Vậy... chuyện Trương sư tham gia thi đấu danh sư...

Tô sư tiếp tục hỏi.

- Loại thi đấu này, là rèn luyện đối với vãn bối, ta làm sao có thể từ chối. Yên tâm đi, ta sẽ bảo hắn tham gia!

Bàn tay vẫy một cái, Trương Huyền nói.

Nói đùa, một vạn khối linh thạch đấy...

Loại cơ hội tốt như vậy, nếu thật sự bỏ qua, đúng là ngu ngốc.

- Cái này...

Vốn nghĩ vẫn sẽ gặp phải từ chối, không nghĩ tới nói chuyện sảng khoái như vậy, Tô sư, Lăng sư nhìn nhau, sững sờ ở tại chỗ.

Dương sư, trước đó ngươi không phải thái độ này. Rất rõ ràng có chút phản cảm... Ta không nghĩ sẽ thay đổi nhanh như vậy chứ?

Cao nhân tính tình tùy tiện như vậy... Cũng choáng váng!

- Tốt lắm, Dương sư nói như vậy, chúng ta lại yên tâm...

Chỉ có điều, không quan tâm vì nguyên nhân gì, chỉ cần đáp ứng, chẳng khác nào có hi vọng giành thắng lợi, hai người Tô sư đồng thời hưng phấn xiết chặt nắm đấm:

- Vậy kính mời Trương sư trong vòng ba tháng, tới liên minh vạn quốc tham gia thi đấu...

- Được!

Trương Huyền gật đầu.

Tô sư lật cổ tay một cái, lấy ra một lệnh bài:

- Đây là tín vật tham gia thi đấu, có thể phải làm phiền Dương sư chuyển lại cho Trương sư. Đến lúc đó chỉ cần cầm cái này trong tay, có thể tới Danh Sư Đường của liên minh vạn quốc tìm ta!

Tiện tay tiếp nhận, Trương Huyền bỏ vào chiếc nhẫn trữ vật.

- Nếu Dương sư đáp ứng, chúng ta từ biệt trước, trở lại trước thời hạn để chuẩn bị. Đến lúc đó sẽ ở liên minh vạn quốc cung kính chờ đợi tiền bối và Trương sư đến!

Tô sư ôm quyền.

Mục đích tới Thiên Vũ vương quốc, chính là tìm vị thiên tài gọi là Trương Huyền này, xem có thể tham gia thi đấu danh sư hay không. Hiện tại nhìn thấy người, còn lợi hại hơn so với tưởng tượng không nói, còn nhận được lời hứa hẹn, xem như là hoàn thành nhiệm vụ hoàn mỹ, có thể đi về.

- Ừ!

Trương Huyền gật đầu.

...

Bên ngoài phủ đệ.

Vẻ mặt Mạc Hoằng Nhất khẩn trương.

Âm thanh Lương thống lĩnh vừa kêu lên, toàn bộ đều nghe được. Hiện tại không có động tĩnh, có thể đã đánh nhau hay không?

Xiết chặt nắm đấm, hắn muốn xông đi qua hỗ trợ. Nhưng suy nghĩ một chút, có khả năng như vậy quá mức liều lĩnh, rất dễ dàng dẫn tới người khác phản cảm. Còn muốn bái sư lại không quá dễ dàng.

- Chỉ mong đừng náo loạn lớn...

Hắn nói thầm một tiếng, đang phỏng đoán bên trong rốt cuộc phát sinh cái gì, lại cảm thấy phía trên tối sầm. Một bóng đen to lớn từ trong viện bay thẳng ra.

Phù phù! Phù phù! Phù phù!

Hắn khiếp sợ đến mức vội vàng nhảy về phía xa. Vừa mới đứng vững, hắn liền nhìn thấy một con man thú cực lớn, còn có ba bóng người giống bánh chẻo ngã ở trên đường phố cách đó không xa. Mỗi một người đều cắm đầu trên mặt đất, đập xuống từng lỗ thủng cực lớn.

- Là vị thái tử phi của Lâm gia kia?

Mạc Hoằng Nhất ngây người tại chỗ.