Thiên Đạo Hệ Thống

Chương 340: Lựa chọn ai làm thánh nữ



Tuyết Linh bước vào điện lúc, Tuyết Cơ tỷ tỷ của nàng cũng là chưởng môn Tuyết Sơn Phái lúc này cũng là đang giảng bài a. Dù có cố chạy hết sức cuối cùng thì nàng vẫn là đến muộn giờ giảng đâu. Nếu biết trước thế này thà ở phòng đi cho rồi, dù sao chết muộn đỡ hơn nhiều so với chết sớm, không phải sao?

“Chưởng môn, trưởng lão Linh Nhi tới... Muộn, thực sự xin lỗi.” Tuyết Linh đầu cụp xuống không dám nhìn mình tỷ tỷ xấu hổ nói.

“Ngươi còn biết mình đến muộn sao? Tu hành tại cấm địa bao nhiêu người mơ ước, ngươi lại ngủ gục. Một cái tiến bộ đều không có, còn nhiều lần vi phạm luật lệ môn phái. Ngươi nghĩ ngươi là chưởng môn muội muội mà có thể phách lối thế sao?” Một cái nữ nhân béo ú mặt phúng phính có một cái nốt ruồi nhận dạng trên mặt đi nghênh ngang bước lên phía trước đối với Tuyết Linh trách móc a.

“Phó chưởng môn, Linh Nhi không hề có ý như vậy. Ta thực sự không phải cố ý đến trễ. Chỉ là hôm nay có chút chuyện.” Tuyết Linh lập tức giải thích mở miệng nói. Cả người nàng đều run bắn cả lên a.

Đối diện nàng chính là Phó Chưởng môn Tầm Thư chưởng quản chấp sự đường. Cũng là người luôn đối với tỷ tỷ của nàng chống đối nhiều lần a. Trước kia phó chưởng môn cùng với các nàng nhập môn trước, làm sư tỷ của các nàng nhưng do tâm địa quá độc đoán lên không được sư phụ truyền lại chức vị a. Tỷ tỷ vừa mới nhậm chức không có lâu, luôn bị nàng không ngừng đả kích chống phá a.

“Ngươi còn dám nói không phải sao? Tu luyện bao nhiêu năm, các lượt đệ tử mới gia nhập đều đối với ngươi gọi tiếng sư cô. Nhưng ngươi xem ngươi xem, ngay cả đệ tử nhập môn tu vi cũng không có bằng. Bảy năm trước bước vào Minh Khí Cảnh Sơ Kỳ đến giờ đột phá giấu hiệu cũng không có. Chưởng môn liền có thể đặc cách cho ngươi đi vào Cấm địa tu luyện, liền cũng không đột phá. Loại đệ tử tư chất kém như ngươi, đã sớm bị đuổi từ sớm rồi. Ngươi nghĩ ngươi có thể ở lại nơi này là vì sao chứ?” Phó Chưởng Môn Tầm Thư mắt liếc mày ngang, nhìn xung quanh cố tình với các đệ tử khác, ám chỉ chưởng môn thiên vị nàng a.

Tuyết Cơ chưởng môn cũng không có nói gì chỉ im lặng nhìn mình muội muội bất đắc dĩ a. Phó chưởng môn từng là nàng sư tỷ, cũng là nàng bề trên. Nàng không thể để sư phụ vừa mất lập tức ra tay với sư tỷ được a. Mặc dù biết nàng luôn chống phá lại mình đâu. Huống chi hiện tại nàng thực không có lời bào chữa nào cả. Nàng thiên vị mình tiểu muội muội là cái sự thật không thể chối cãi.

Hiện tại muốn ổn định lại lòng của các đệ tử, tránh xảy ra phân tán tranh chấp quyền lợi trong môn phái chỉ có thể đối với muội muội làm ra trách phạt a. Nhưng vừa rồi tiểu muội muội mình đối với mình tỏ tình đã bị từ chối. Nhìn nàng khóe mắt đều đỏ hoe, có lẽ do nàng cự tuyệt nên tiểu muội bị tổn thương, khóc đến quên mất thời gian đi. Bây giờ muốn mình phạt nàng, quả thực nàng không thể nhẫn tâm làm được.

“Phó chưởng môn, ngươi nói ta thiên vị nàng là có ý gì a? Tuyết Linh nàng còn nhỏ tuổi không hiểu chuyện, còn là sư phụ đệ tử, nếu muốn khai trừ chỉ có thể để sư phụ đích thân khai trừ. Với lại nàng dù có phạm tội cũng là bề trên, đâu có đến nỗi bi trục xuất môn phái a.” Tuyết Cơ lên tiếng bảo vệ mình muội muội cùng cả ổn định lòng của các đệ tử a.

“Chưởng môn, ngươi không thể nói như vậy. Sư phụ đã mất, hiện tại đệ tử của người không ra trò, làm tỷ tỷ đâu để một con sâu bỏ rầu nồi canh được chứ.” Phó Chưởng Môn Tầm Thư không có ý định buông tha nói. Tuyết Cơ chưởng môn quả thật nhược điểm lớn nhất là muội muội của mình. Chỉ cần dùng nàng muội đả đảo tâm các đệ tử trong phái. Chuyện nàng ngồi lên chức trưởng môn mới có thể được đảm bảo.

“Linh Nhi không phải là sâu, Linh Nhi chỉ biết nấu mỳ tôm cũng sẽ không biết nấu canh.” Tuyết Linh liền thành thật mở miệng nói.

“Đó ngươi xem, ngay cả một câu nói cũng không hiểu được. Quả thực là sư môn bất hạnh a.” Phó Chưởng môn Tầm Thư lập tức lên tiếng đầy giả tạo. Âm thanh cũng khuếch đại nói.

“Sư môn bất hạnh hay không, không phải là một câu nói của phó chưởng môn có thể kết luận được. Tuyết Linh muội về nghỉ ngơi trước đi. Sau khi khỏe lại thì hẵng quay lại. Việc tu luyện cùng nghe giảng trước tiên cũng tạm gác lại đi.” Tuyết Cơ liền mở miệng tức giận nói. Sau đó cũng bày ra mình cương kính đại viên mãn thực lực trấn áp mọi phía a.

“Không được đi, nếu không phạt ngươi. Chấp pháp đường làm sao có thể tiếp tục làm. Môn phái đệ tử làm sao phục.” Tầm Thư liền cũng không có im lặng mà tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa đâu. Thực lực của nàng là Cương Kính Sơ kỳ không có bằng được Tuyết Cơ thiên phú trác tuyệt khiến người người ghen ghét được a. Nhưng mà cũng không phải là không chịu nổi uy áp này. Dù sao Tuyết Cơ nàng không dám đối với nàng ra tay ở trước mặt mọi người.

Xung quanh nghe vậy cũng lập tức nhao nhao lên bàn tán a. Tuyết Cơ không khỏi suy sụp nhìn xuống bên dưới ồn ào bàn tán đâu nếu hiện tại, nàng không ra tay với mình muội muội ruột. Nhất định không thể ổn định nhân tâm đâu.

“Chưởng môn, phó chưởng môn. Ta đi về phòng trước được chưa a?” Tuyết Linh không khỏi tìm cách chuồn êm a. Lão công còn đang đợi nàng ở phòng đâu. Hôm nay tỷ tỷ tốt tính không phạt nàng quả thực là lão công dem đến cho nàng may mắn a.

“Ngươi còn muốn về phòng, chuyện này còn không phải do ngươi mà ra. Ngoan ngoãn chấp nhận chấp pháp đường xử lý đi. Đem ra ngoài đánh một trăm Thiết Lân Côn. Sau đó nhịn đói mười ngày.” Phó Chưởng Môn Tầm Thư lập tức mở miệng độc ác nói. Hai người bên cạnh nàng cũng lập tức đi đến a, Tầm Thư còn không tin Tuyết Cơ còn có thể ngồi yên.

Thiết Lân Côn vốn dùng để trừng phạt đệ tử của các môn phái. Vũ khí này có thể không xem tu vi của đệ tử dưới cương kính mà đánh xuống. Mỗi một con uy lực không thể khinh thường.

“Dừng lại, Tuyết Linh cơ thể yếu đuối, đánh một trăm Thiết Lân Côn khác nào lấy mạng nàng. Đừng nói một trăm con chưa đến hai côn nàng không chết cũng bị phế.” Tuyết Cơ liền ra lệnh ngăn cản nói.

“Dù sao nàng cũng vốn là phế vật. Có đánh chết cũng như nhau. Tránh cho nàng sau này làm nhục sư môn. Bại hoại môn phong.” Phó chưởng môn Tầm Thư liền khinh thường nói. Dường như đối với việc nàng mạng sống không hề có một chút vướng bận. Hay quan tâm a.

“Thật độc ác. Trừ phi phạm tội tày đình mới có thể dùng tới Thiết Lân Côn. Ngoài ra, Tuyết Linh là ngươi sư muội, là đệ tử của sư phụ. Muốn đánh chết nàng, e rằng không có năng lực này. Dù sao chỉ có trưởng bối mới có thể xử phạt tiểu bối mà thôi.” Tuyết Cơ liền đem sư phụ ra dọa nàng a.

“Đúng vậy a, Tầm Thư phó chưởng môn, ngươi không thể đánh Linh Nhi được, càng đừng cho Linh Nhi nhịn đói a. Nhịn đói rất là khổ. Linh Nhi còn chưa sinh bảo bảo, ta chưa muốn chết. Hay là Linh Nhi nấu cho ngươi bát mỳ ăn, coi như là phạt ta nấu mỳ a.” Tuyết Linh liền lo lắng nói. Nàng rất sợ bị đánh chết và bị bỏ đói a.

“Vô lễ, ngươi cho rằng đây là trò đùa sao hả?” Phó chưởng môn Tầm Thư lập tức tức giận chỉ vào Tuyết Linh mở miệng nói.

“Đâu có, ta rất thành thật.” Tuyết Linh liền lắc đầu nói. Nàng thực không nghĩ ra nàng đã phạm cái gì sai lời nói a.

“Ngươi... Hừ, giả vờ xinh đẹp đáng yêu, cái gì cũng không biết. Sau lưng lại lợi dụng mình danh phận muội muội chưởng môn đi phá phách, ngươi quả thực là cao tay a.” Phó chưởng môn Trầm Thư liền tức giận mở miệng chễ giễu.

“Bộ Linh Nhi đẹp vậy sao?” Tuyết Linh liền không khỏi ngây thơ sờ sờ lên mình mặt hỏi. Hình như là phó chưởng môn lần đầu khen nàng xinh đẹp a.

“Đừng có giả vờ không biết gì. Chưởng môn, nếu ngươi không để cho muội muội ngươi chịu roi. Rất dễ bị người ta nói bóng nói gió a. Nếu như ngươi không ra tay được. Vậy chi bằng để ta ra tay.” Phó Chưởng môn Tầm Thư lên tiếng nói.

“Bộ Linh Nhi xinh đẹp hơn ngươi nên phó chưởng môn muốn đánh ta sao?” Tuyết Linh ngây ngốc hỏi. Ánh mắt không khỏi sợ hãi a. Nàng hiện tại mới biết xinh đẹp cũng là một cái tội a. Nếu người khác không biết nàng ngốc, có lẽ còn tưởng nàng đang trêu trọc phó chưởng môn đâu.

“Có lý nào như vậy? Ngươi đừng có mà cố tỏ ra không biết gì cả. Hôm nay ai cũng không thể cứu ngươi.” Phó Chưởng Môn liền mở miệng tức giận nói. Nàng ghen tỵ đó thì sao, ngươi không phải cũng sẽ bị đánh chết thôi.

“Đừng có đánh ta a. Linh Nhi sợ đau lắm. Linh Nhi thực sự cũng khó xử lắm mà. Có phải là Linh Nhi cố tỏ ra xinh đẹp đâu, mà bẩm sinh đã xinh sẵn rồi.” Tuyết Linh liền sợ hãi ôm đầu lùi về phía sau nói a.

Mọi người xung quanh nghe xong lập tức liền suýt nữa ngã a. Tuyết Cơ liền không nhịn được cười liền phải che lại a. Các đệ tử cũng liền không khỏi lắc đầu đâu. Cái gì ghen tỵ đối xử không công bằng cũng lập tức biến mất đi. Ai có thể ganh tỵ với một cô gái ngốc càng là ganh tỵ với một người dễ thương dễ gần như nàng a. Mặc dù nàng có chút phá hoại nhưng cũng không có ảnh hưởng lớn lắm. Tầm Thư lập tức tức giận a, không khí hắc ám vừa rồi, cũng phẫn nộ ồn ào nàng vừa xây dựng từ nãy đến giờ đều mất sạch đi tại con nha đầu này.

“Ngươi nói cái gì hả? Ngươi cho rằng đây là đâu dám nói như vậy.” Tầm Thư lập tức giận quá hóa cười nói.

“Mọi người cứ nói như thế này là làm bộ xinh đẹp. Linh Nhi cũng tủi thân lắm chứ bộ. Hức hức...” Tuyết Linh cơ hồ bị Tầm Thư dọa đến hai chân đều run rẩy, kém chút đều khóc lên a.

“Được rồi, Linh Nhi ngươi trở lại phòng ngủ trước đi. Một lát liền đi luyện kiếm đường. Không luyện ra thành tựu thì không được đi ra ngoài.” Tuyết Cơ liền phân phối nói. Nàng biết hiện tại là lúc tốt nhất để tránh phiền phức a. Ngoài ra nhốt LinhNhi lại cũng tránh nàng bị kẻ khác hại càng tránh nàng lại đi gây phiền phức không cần thiết. Mà cũng dành thời gian để nàng suy nghĩ lại tình cảm của mình a. Hai người là tỷ muội ruột, sẽ không có kết quả.

“Linh Nhi không muốn bị nhốt. Tiểu Diệp còn đang đợi Linh Nhi trở lại ngủ cùng đây.” Tuyết Linh lập tức liền mở miệng lỡ lời nói.

“Tiểu Diệp?” Mọi người đều lập tức thắc mắc a.

“Tiểu Diệp đó là... Con chim Tuyết Linh vừa nuôi.” Tuyết Linh nhận thức mình đang lỡ lời lập tức liền nói láo nói.

“Được rồi, còn không mau cút đi, đi đâu tùy ngươi. Ta liền dùng Thiết Lân Côn đánh chết ngươi.” Phó Chưởng Môn liền suýt bị khí chết liền đuổi đi nàng a. Quản nàng nuôi cái gì con chim tên đâu. Hiện tại nàng ở lại đây cũng chẳng giải quyết được gì cả. Nếu như cái này phó chưởng môn cùng chưởng môn để ý kỹ sẽ phát hiện nàng đang nói dối a. Nhưng hiện tại cả hai chỉ muốn tống nàng đi mà thôi.

“Vậy Linh Nhi đi trước.” Tuyết Linh liền sợ hãi mở miệng nói. Chân còn nhanh hơn sáo chạy thoát ra ngoài a.

“E hèm, tất cả hiện tại có thể yên tĩnh a. Mấy ngày nữa, Long Huyết sẽ được chuyển đến, cả Linh Tuyết Cầu cũng đã xuất hiện, đến lúc đó nghi lễ tạo hóa thân thể cũng sẽ bắt đầu. Linh Nhi nàng mang Tử Mẫu Thần Thể sẽ trở thành Thánh Nữ đời kế tiếp. Không có ai có ý kiến gì đi.” Tuyết Cơ liền lấy lại mình trạng thái lạnh như băng nói. Muội muội nàng thần thể như vậy. Cả đời không thể cùng nam nhân thân cận. Nếu nàng chẳng may xảy ra bất chắc gì. Tuyết Linh còn có thể dựa vào nữ nhi của mình mới có thể sống sót tại môn phái này a. Ngoài ra, Thánh Nữ sẽ được tắm Linh Tuyền tích tụ trong ba trăm năm qua, có thể khiến tu vi của nàng không tiến bộ mà có thể trẻ trung mãi mãi và thọ nguyên cũng tăng đến ba trăm năm a.

“Điều này ta phản đối. Linh Nhi nàng hậu đậu như vậy làm sao có thể trở thành Thánh nữ đời tiếp theo được chứ. Mặc dù nàng thân thể là quý hiếm. Nhưng mà, Chỉ cần có Long Huyết chúng ta có thể tùy tiện trọn một cái khác đệ tử làm Thánh Nữ a. Vậy nên Thánh Nữ tuyệt đối không thể là nàng được.” Phó Chưởng môn Tầm Thư là người đầu tiên phản đối a. Thành Nữ đặc quyền nàng cũng không phải ngu mà không biết. Con của Thánh Nữ chỉ cần không chết yểu, đều có tư cách đầy đủ, tuyệt đối sẽ trở thành đời tiếp theo Chưởng Môn a. Nếu như vậy nàng làm sao có thể trở thành Chưởng môn được chứ. Mà kể cả thế lực của nàng đều sẽ giảm xuống, Tuyết Cơ còn không phải có thể dễ dàng tiêu diệt nàng.

“Đây là môn phái chuyện trọng đại tốt nhất vẫn là nên hỏi ý kiến toàn bộ đệ tử ở đây. Thánh Nữ là phải có cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, có tu vi cao cường. Làm sao có thể để một cô gái ngốc làm được.” Trầm Thư khuôn mặt dữ tợn nhìn xung quanh nói. Thánh Nữ đặc quyền ai mà không muốn làm chứ. Nhưng dù là ai đi chăng nữa thì đều đối với nàng không có lợi a. Vậy nên Thánh Nữ đời tiếp theo nhất định phải là nàng. Bao năm qua khổ luyện chẳng lẽ đều đổ xông đổ biển sao?

“Vậy không biết Phó Chưởng môn đề cử ai a.” Tuyết Cơ lập tức ánh mắt sắc bén nói. Mặc kệ là cái nào đệ tử, nàng đều có cách giải quyết. Nàng còn không tin có người dám đối với muội muội nàng tranh đoạt đâu.

“Chuyện này quan hệ trọn đại, ta đường đường là phó chưởng môn. Thánh nữ này hay là... Để ta đương như thế nào chứ. Dù sao ta cầm kỳ thi họa đều là biết rất rõ a.” Tầm Thư lập tức không biết xấu hổ tự đề cử a.

Mọi người xung quanh nghĩ đều không khỏi buồn nôn a. Thánh nữ người ta đều xinh đẹp tiên thiên, Ld bộ mặt của môn phái. Có ai vừa béo vừa xấu như ngươi đâu. Thà để cho cái cô gái ngốc Linh Nhi đương còn tốt hơn a. Tuyết Cơ liền mắng một tiếng không biết xấu hổ a. Nhưng các đệ tử ai đều đối với nàng sợ sệt. Không ai đám đứng lên a. Như vậy chẳng lẽ để cho cái này phó chưởng môn thực đương Thánh Nữ sao?

“Có ai phản đối không? Nếu như không ai phản đối thì...” Tầm Thư liền lên tiếng nói a. Ai cũng biết nếu đưa tay lên là sẽ cùng nàng đối địch a. Không có điểm tựa như Tuyết Linh có mạng lên làm Thánh nữ không đã.

“Ta phản đối...” Một tiếng nói lập tức từ bên ngoài phát ra a. Mọi người lập tức đều ngạc nhiên há hốc mồm đâu. Tuyết Linh tại sao nàng lại quay lại đây. Đãng lẽ nàng phải ngốc tại Luyện Kiếm Đường mới đúng a.