Tuyết Linh vừa mới rời đi ra ngoài tại cửa đã bắt gặp đến Diệp Thần kéo sang một bên a. Cái cô gái ngốc này thảo nào cũng sẽ đến muộn a. Hắn là đi theo xem nàng có hay không gặp cái gì khó khăn à. Thật là khiến người ta phải lo lắng đâu.
“Oái, Tiểu Diệp ngươi là đến đây làm gì a. Chúng ta mau rời đi nơi này mau lên, nếu như có người nhìn thấy Tiểu Diệp. Linh Nhi nhất định sẽ bị Thiết Lân Côn đánh cho chết a.” Tuyết Linh lập tức sợ hãi thúc dục Diệp Thần mau trốn tránh a.
“Không có sao, sẽ không có ai nhìn thấy được.” Diệp Thần đầy tự tin đảm bảo. Với hắn tinh thần lực lúc này, đừng có ai có thể nói tránh thoát được hắn cảm giác.
“Nhưng mà...” Tuyết Linh lo lắng nói. Tỷ tỷ nàng là cương kính đại viên mãn a. Tiểu Diệp không biết hắn mạnh đến thế nào nhưng theo nàng nghĩ chắc chắn so với tỷ tỷ của nàng còn yếu.
“Suỵt... Chú ý lắng nghe một tý.” Diệp Thần ra hiệu cho nàng im lặng lại đâu. Cái này cô gái ngốc, rõ ràng bị người ta công kích còn không biết gì. Vừa rồi nếu như hai cái đệ tử cưỡng ép dùng cực hình với Tuyết Linh, hắn nhất định sẽ xong vào bên trong a. Còn tốt, số Linh Nhi thực may mắn, một cái hành động ngốc nghếch lại hóa giải được mọi việc.
Tuyết Linh cũng lập tức im lặng, ghé sát tai vào cửa lắng nghe mọi việc a. Từ trước đến giờ nàng vốn không có quản chuyện của môn phái, họ nói cái gì Thánh Nữ nàng cũng thực sự nghe không có hiểu vào đầu. Nhưng nhìn Diệp Thần muốn nghe, nàng cũng không có lên tiếng làm phiền.
“Xấu như vậy liền đòi làm Thánh Nữ, con mụ béo này chắc chắn đầu óc bị hỏng rồi.” Diệp Thần không khỏi phỉ nhổ một cái a. Bình thường Tuyết Sơn phái Thánh Nữ cái gì, hắn sẽ cóc thèm quản đến. Nhưng mà Thánh Nữ lại sẽ là người sinh ra Tiên Nhi cùng Thiên Thiên hai cái lão bà hắn. Hắn không thể để cái xấu xí thô kệch này làm mẹ của họ được.
“Hóa ra Tầm Thư sư tỷ muốn có một cái tiểu em bé a. Ta có Diệp Thần cùng ta tạo em bé không cần đến cái gì Thánh Nữ làm. Hay là hiện giờ ta vào đó nói nhượng cho nàng a.” Tuyết Linh ngây ngốc mở miệng nói.
“Ngươi nói cái gì chứ? Cái này tuyệt đối không được a. Đừng nói tỷ tỷ ngươi đánh chết ngươi mới là lạ đó. Với lại nàng vừa rồi muốn đánh chết ngươi, hiện tại ngươi lại muốn giúp nàng sao?” Diệp Thần liền gõ cái chán cái này tiểu nha đầu ngốc nói.
“Tiểu Diệp ngươi làm gì đánh Linh Nhi. Đau chết ta rồi. Tầm Thư tỷ tỷ còn chưa đánh chết ta mà. Tiểu Diệp cần gì cùng với tỷ tỷ tính toán a. Với lại ta đến muộn, không bị phạt nặng là tốt lắm rồi.” Tuyết Linh vẫn không biết mình sai ở đâu ngồi ôm đầu mình kêu đau a.
“Ầy, quá thiện lương, đồng nghĩa với việc quá ngu ngốc.” Diệp Thần không khỏi lắc đầu nhìn nàng nói. Thế giới này không màu hồng như nàng tưởng đâu a. Diệp Thần nhất quyết để cho nàng một bên tiếp tục lắng nghe a.
“Nếu như Tiệp Diệp làm Thánh nữ vậy ta đi vào nhận làm a. Linh Nhi xinh đẹp vậy, chắc chắn sẽ được làm ThánH Nữ.” Tuyết Linh lập tức vỗ ngực nói.
Cái này Tỷ tỷ ngươi sao tự tin vậy a. Ngươi tuy xinh đẹp nhưng thân mình còn lo không xong còn muốn làm Thánh Nữ nữa sao?
“À... À... Ngươi vừa nói cái gì chứ? Cái gì đều có thể, cái này tuyệt đối không thể a. Cái chức Thánh Nữ này tuyệt đối ngươi không được làm. Dù tỷ tỷ ngươi có đánh chết ngươi, cũng không được làm rõ chưa hả?” Diệp Thần liền mở miệng giật mình nói. Để nữ nhân của mình cùng với Mộ Dung gia dòng máu tạo ra con cái tuy không phải là cái gì lên giường nhưng mà vẫn là khiến hắn khó chịu a. Vậy nên tuyệt đối không thể để chuyện này xảy ra được.
“Ngươi thật sự là kỳ quái.” Tuyết Linh liền không khỏi phồng má nói. Cái này không cho làm, cái kia cũng không cho ta làm. Rõ ràng là khi dễ người mà.
“Mà này Linh Nhi ngươi có nghĩ hay không là trả thù Tầm Thư cái mụ béo này a. Nếu có ta liền đến giúp ngươi.” Diệp Thần liền nảy ra một cái ý nói.
“Ta không muốn trả thù a. Tiểu Diệp, chúng ta về phòng ngủ được không? Ta thực muốn ngủ lắm. Vừa rồi ngủ cùng ngươi nằm bên cạnh, có thể nói rất tốt.” Tuyết Linh liền mở miệng lười biếng nói. Nàng mới không muốn đi trả cái gì thù.
“Dâm nữ a? Ngươi chỉ biết ngủ ta mà thôi. Ngươi nghĩ một chút, Tầm Thư nàng cho ngươi nhịn đói mười ngày, đánh ngươi một trăm trượng thì sẽ thế nào hả? Còn không dạy cho nàng một bài học, ngươi cứ như vậy sớm muộn sẽ thành hiện thực.” Diệp Thần không khỏi khinh bỉ một cái nói.
“Linh Nhi không muốn bị đánh, càng không muốn bị đói. Tiểu Diệp ngươi nhất định phải cứu Linh Nhi, ta còn chưa có sinh bảo bảo nữa.” Tuyết Linh dùng cái trí tưởng tượng IQ không đến hai chữ số của mình tưởng tượng không khỏi lập tức liền sợ hãi, chân đều không cần thận run lên a.
“Vậy được rồi. Ta liền giúp ngươi. Linh Nhi ngươi trốn sang một bên nhìn xem là được.” Diệp Thần liền an trí cho nàng một góc ít người qua lại nói.
“Tiểu Diệp ngươi muốn làm gì a. Nếu để mọi người thấy ngươi, hai ta sẽ bị đánh chết mất.” Tuyết Linh lo lắng nói.
“Đừng xuất ngày sợ bị đánh chết thế. Có ta ở đây, ai cũng không dám đánh ngươi một cái.” Diệp Thần xoa xoa đầu nàng một cái nói.
“Ưm... Linh Nhi biết Tiểu Diệp rất tốt với Linh Nhi. Sẽ bảo vệ Linh Nhi, nếu Linh Nhi bị đánh, Tiểu Diệp sẽ làm Linh Nhi bao cát để người ta đánh chết Tiểu Diệp trước rồi mới đánh Linh Nhi a. Quả nhiên có ngươi thật tốt.” Tuyết Linh ánh mắt không khỏi cảm động lấp lánh nhìn Diệp Thần đâu.
“Này, đừng khi ta như bao cát thế chứ.” Diệp Thần không khỏi suýt ngã trên mặt đất a. Làm như hắn sẽ bị đánh chết không bằng vậy.
“Oa, Tiểu Diệp ngươi làm sao được như vậy hay vậy. Đây là ta a. Thật là quá giống.” Tuyết Linh sững sờ khi nhìn thấy Diệp Thần hóa thành mình a.
“Oa giọng nói của ta nữa nè. Nhưng mà không đúng a, phải là kya a... Ya.. Mate... Đó kêu như vậy mới đúng.” Tuyết Linh liền ngạc nhiên trầm trồ khen ngợi nói. Còn đầu nghệ thuật mở miệng nói.
Diệp Thần sắc mặt không khỏi đen lại a. Cái này cô nàng là ở đâu học được cách kêu chuẩn như vậy a. Móa, cái này có phải hay không trong phòng tàng trữ truyện hent cùng băng AV cấm không vậy. Hay là bẩm sinh dâm nữ sao.
“Đối với người ngoài đừng kêu như vậy. Nếu không ta lập tức đánh chết ngươi.” Diệp Thần lập tức đe dọa nói. Để nàng đối với người khác kêu, thực sự sẽ bị nhầm thành cái diễn viên AV đi. Cô nàng này vẫn là phải cho nàng một buổi giáo dục giới tính a.
“Vậy thì như thế này được không. Ba ka... Á.. A. Oni-chan ba... Ka... Hay là như vậy... Meow... Meoww” Tuyết Linh liền mở miệng hỏi ý kiến. Đều giả dạng thành mèo kêu nữa đâu.
“Không được nói chuyện với người ngoài. Không được cười với người ngoài. Không được nhìn nam nhân khác...” Diệp Thần liền lập tức nổ não nói. Cái này tiểu cô nương ngươi không phải chỉ biết một câu thôi sao. Sao giờ chuyên nghiệp vậy.
“Ta không muốn như vậy.” Tuyết Linh liền mở miệng tủi thân hai vai đều lúc lắc xua nịnh Diệp Thần nói.
“Tiểu yêu tinh, nói chung không được là không được. Đây là mệnh lệnh.” Diệp Thần liền kiên quyết nói. Để nàng cùng người khác nói chuyện, cùng cái nam nhân khác. Với trí thông minh của nàng chắc chắn là sẽ lớn chuyện cho xem. Không khéo bị người ta lừa lên giường cũng còn không có biết được đi.
“Tiểu Diệp... Người ta không muốn mà... Tiểu Diệp... Người ta không muốn đâu... Oái đau quá. Tiểu Diệp ngươi lại đánh Linh Nhi, còn đánh vào đầu Linh Nhi sẽ bị ngốc đó.” Linh Nhi xoa xoa cái đầu đang bốc khói của mình nói.
“Ngươi còn có thể ngốc hơn nữa sao? Ngốc hơn được mới là kỳ tich đó. Ngươi rốt cuộc ở nơi nào học được mấy cái động tác này đó hả? Còn cả cái giọng đó nữa.” Diệp Thần liền mở miệng nói. Móa để hắn biết ai dạy nàng hắn đảm bảo không bóp chết kẻ đó mới là lạ.
“Cái này hả? Là do Tiểu Linh dạy ta a. Nàng rất tốt, cái gì cũng dạy cho ta.” Tuyết Linh thành thật mở miệng nói.
“Tiểu Linh? Trước tạm gác lại đã. Ta liền đi vào trong. Tuyệt đối đừng có mà chạy lung tung đó.” Diệp Thần đề phòng mở miệng nói. Hắn đảm bảo đợi tý nữa về phòng tuyệt đối sẽ tìm tên Tiểu Linh gì chết tiệt đó ra chém chết nàng đi a.
“Ta đã biết. Ta cũng không có còn nhỏ.” Tuyết Linh liền gật đầu mở miệng nói. Diệp Thần liền lập tức quay người đi vào bên trong đại điện a.
Bên trong đại điện lúc này, cũng chẳng có ai dám đứng lên phản đối Phó Chưởng Môn cả. Đơn giản họ chưa chán sống.
“Nếu như đã không ai phản đối ta lên làm Thánh Nữ như vậy thì ta cũng xin...” Phó chưởng môn Tầm Thư lập tức cười lớn mở miệng muốn kết thúc nhanh việc này a. Đến lúc đó Tuyết Cơ cũng khó mà có thể thay đổi được. Chưởng môn tiếp theo liền là nàng đến đương đâu. Còn Tuyết Cơ nàng có thể sống sót vào ngày đó không mới là chuyện.
“Ta phản đối.” Diệp Thần trong hình dạng của Tuyết Linh bước vào điện lên tiếng dõng dạc nói.
“Tiểu muội muội,... Thật quá tốt rồi.” Tuyết Cơ nhìn thấy Diệp Thần bước vào bên trong liền không khỏi vui mừng a. Nàng thật không nghĩ đến Tuyết Linh vừa cứu nàng một bàn thua trông thấy đâu. Bình thường cái muội muội này rất sợ phiền phức, càng là nhút nhát rất dễ bị bắt nạt a. Nhưng hiện tại có một cái đệ tử phản đối, nàng có lý do để không để Tầm Thư làm được rồi.
“Tuyết Linh ngươi điên rồi. Mau cút ra ngoài chịu phạt. Ở đây, ngươi có quyền lên tiếng ở đây sao?” Tầm Thư ánh mắt không khỏi nổi lửa nói. Dám phản đối nàng chán sống rồi mà. Một cái phế vật có quyền gì đối với nàng phản đối chứ.
“Quyền? Đệ tử của sư phụ, là sư cô của hàng trăm đệ tử, còn là chưởng môn muội muội, là ngươi sư muội, là thành viên của phái Tuyết Sơn. Linh Nhi có đủ quyền rồi chứ? Tầm Tích phó chưởng môn.” Diệp Thần dưới Tuyết Linh hình dạng nhìn thằng vào nàng nói.
“Ngươi... Ngươi...” Tầm Thư liền không khỏi ngạc nhiên đưa tay chỉ vào mặt Diệp Thần nói không lên lời a. Cái phế vật này từ bao giờ lại can đảm như vậy. Thường chỉ một cái lời quát của nàng, cái này mặt hàng liền trốn tại một góc run rẩy sợ sệt đi a.
“Linh Nhi nói đúng, nàng quả thực có quyền ở đại điện lên tiếng. Ngoài ra, càng là có tư cách đâu. Dù sao bối phận của nàng ở môn phái tính ra không nhỏ.” Tuyết Cơ lập tức cười mở miệng nói. Nàng cũng có chút ngạc nhiên a. Muội muội nàng từ khi nào lại có thể mạnh mẽ, thông minh cứng rắn như vậy a. Nếu như không phải bộ quần áo cùng với linh khí, mùi hương trên người của muội muội nàng rất đặc biệt. Có mùi hoa rẻ quạt rất dễ chịu. Nếu không nàng thực nghi ngờ muội muội mình bị người khác đội lốt đâu.
“Nếu như muốn phản đối ta, cũng được. Vậy muội muội ngươi nói thử xem ai đủ tư cách lên làm Thánh Nữ a. Chẳng lẽ là ngươi sao?” Tầm Thư liền lên tiếng cười nói.
“Không a, Linh Nhi làm sao có thể làm được đâu. Nhưng mà Tầm Thư phó chưởng môn béo như vậy. Linh Nhi là lo lắng sẽ ảnh hưởng đến hình tượng Thánh Nữ a. Nếu ít ra cũng phải xinh đẹp một nửa như Linh Nhi thì tốt rồi.” Diệp Thần liền giả vờ ngượng ngùng ngốc nghếch nói. Xung quanh các đệ tử tâm tình không khỏi thoải mái a. Cái này mụ béo còn muốn làm thánh nữ quá buồn cười rồi.
“Ngươi nói ai béo chứ hả? Không được cười, ai dám cười hả? Ai dám cười liền là bất kích trưởng bối. Lập tức đến ăn Thiết Lân Côn trừng phạt.” Phó chưởng môn Tầm Thư liền mở miệng tức giận nói.
“Phó chưởng môn ngươi làm như vậy, khiến Linh Nhi thực sự rất sợ a. Với lại ngươi đâu cần nhắc lại điều mà mọi người đều biết đâu. Dù sao béo cũng không phải là cái tội, ngươi làm gì muốn ghét bỏ bản thân mình như thế chứ. Với lại đừng nhìn Linh Nhi như vậy, làm như Linh Nhi nói cái gì đó sai không bằng vây.” Diệp Thần giả trang thành Linh nhi yếu đuổi vô lực làm bộ vô tội nói.
“Ngươi... Ta... Nếu như ta không đủ năng lực, tại Tuyết Sơn phái còn có người khác đủ năng lực sao?” Tầm Thư dứt khoát nuốt xuống tức giận mở miệng nhìn xung quanh nói. Ai dám cùng với nàng tranh không, ngươi không dám, có phản đối cũng vô dụng mà thôi.
“Nếu như vậy thì không bằng... Thế này đi. Chúng ta rút thăm là được rồi. Thuận theo ý trời là được rồi. Chưởng môn rút một số. Chúng ta mỗi người ghi lên một số. Điểm chúng ai liền người đó làm. Thánh Nữ là do trời chọn chứ không nên là chúng ta tiến cử a.” Diệp Thần liền cười mở miệng nói. Chỉ cần không phải là ngươi là được rồi. Chỉ cần hắn nhìn lén số của nàng sau đó đưa cho Tuyết Cơ như vậy thì Tầm Thư đối với Thánh Nữ vị trí nghĩ cũng đừng có nghĩ.
“Chuyện này...” Tầm Thư do dự a. Nàng muốn phản đối nhưng không có nghĩ ra ý kiến để phản đối. Dù sao Thánh nữ tuyển chọn ngay từ đầu cũng là ứng cử mà ra. Mặc kệ đến Tuyết Linh thể chất hiếm có có thể sinh ra thể chất thiên tài nhưng mà có Long Huyết làm chỗ dựa, nàng có thể nói là không cần đến Tuyết Linh thể chất a. Có cái gì thể chất so với Long Huyết đỉnh cấp sao hả?
“Ý của Linh Nhi rất hay cứ như vậy tiến hành đi.” Tuyết Cơ liền tán thành mở miệng nói. Nàng không tin nàng viết số trùng với Tầm Cơ được a. Nếu như thực trùng thì nàng liền chấp nhận số mệnh đi.
Các đệ tử lập tức vui mừng a. Nếu làm như vậy, quả thực các nàng có cơ hội là Thánh Nữ đâu. Tầm Thư cũng chỉ có thể cắn răng làm theo mà thôi. Dù sao các đệ tử ý kiến chính là thứ tạo ra thế lực của môn phái a.
“Ba ngàn tám trăm sao?” Diệp Thần liền sử dụng Thiên Đạo Chi Nhãn nhìn đến số trên giấy của Tầm Thư a. Sau khi thu liền lập tức tự dành cầm lên đưa cho Tuyết Cơ xem xét a.
“Đợi đã, Tuyết Linh ngươi còn chưa có viết số.” Tuyết Cơ thấy Tuyết Linh nói với mình số của Tầm Thư liền ngạc nhiên nhưng cũng chỉ khẽ gật đầu a. Linh Nhi xem ra nàng thực sự trưởng thành rồi. Làm tỷ tỷ thấy như vậy cũng thật sự rất vui a. Có vẻ như nàng cự tuyệt Linh Nhi khiến muội muội thay đổi tốt hơn đâu.
“Ta... Vẫn là thôi đi. Tránh người khác nói Linh Nhi cùng tỷ tỷ thông đồng.” Diệp Thần liền lắc đầu mở miệng nói. Vẫn là tạm dừng ở đây đi. Hắn không muốn để cho Tuyết Linh đương cái gì Thánh Nữ a.
“Nếu vậy thì liền để người khác trước mặt mọi người ghi xuống một số. Đợi công bố kết quả rồi mở ra không được sao?” Tuyết Cơ liền không khỏi mỉm cười đệm a. Nàng chỉ cần để cho đệ tử thân cận của nàng viết ra như vậy chẳng phải là tốt rồi sao?
“Nếu như vậy không bằng để ta đến như thế nào hả?” Tầm Thư đề phòng Tuyết Cơ cùng người khác thông đồng liền lập tức mở miệng tự ứng cử a. Nếu như là nàng viết ra như vậy không ai có thể gian lận được.
“Chuyện này...” Tuyết Cơ liền không khỏi có chút khó xử a. Vốn định để cho người khác làm, ai ngờ cái này Tầm Thư thật sự quá nhanh chớp thời cơ đi a.
“Không có vấn đề, liền ngươi.” Diệp Thần làm bộ không có vấn đề dáng vẻ nói.
“Tốt vậy liền để ta.” Tầm Thư lập tức nở nụ cười nói. Lập tức xoay người che lấy tấm giấy viết vào bên trong một số sau đó gập thật nhiều để lên trên bàn a. Xem các ngươi thế nào có thể gian lận được đâu. Dù có trúng người khác thì đã làm sao nào. Nàng đều có thể để tên đệ tử đó tiêu thất a.
“Muội muội, ngươi rốt cuộc là đang làm cái gì vậy chứ?” Tuyết Cơ không khỏi cứng đờ nghĩ, sau đó cũng chỉ đành viết lên giấy số 123456 a. Nàng không tin còn có kẻ ngốc viêt số này đâu. Nếu như không chọn ra được ai, như vậy nàng có thể nói hôm nay chưa chọn được a. Đợi sau khi lên kế hoạch tỷ mỉ lại lần nữa tiến hành tuyển Thánh Nữ.
Kết quả vừa được công bố ra, từng tờ giấy được lật bắt đầu a. Tầm Thư ánh mắt lập tức cứng đờ lại a. Diệp Thần tiêu cự cũng không khỏi đóng băng đâu. Tuyết Cơ lập tức liền ánh mắt tràn đầy ý cười đi. Các đệ tử cũng được một trận ngạc nhiên a. Số mà Tầm Thư viết hộ cho Tuyết Linh lại bị... Trùng a. Mà đều là 123456 cái này có vẻ như là có gì đó sai sai không vậy.
“Số đó là của ta viết, nó là của ta.” Tầm Thư dường như hóa điên nói. Nàng thực không nghĩ đến được Tuyết Cơ lại viết cái này số a. Mà hết lần này lần khác, nàng lại tự mình bán mình giúp cho kẻ thù.
Chúng đệ tử chỉ im lặng không nói gì a. Tự tạo nghiệt không thể sống. Diệp Thần lúc này vẫn là đang ngẩn tò te đâu. Ông trời là đang đùa với hắn sao hả? Đây là trò đùa của số phận mà a.
“Tiểu Linh cần thận.” Tuyết Cơ lập tức ý thức được mở miệng nói. Nhưng quá muộn Tầm Thư phó chưởng môn lập tức hóa rồ mặc kệ mọi chuyện xông đến đánh tới Tuyết Linh a.
“Đồ khốn nạn, chết đi. Thánh Nữ phải là ta. Số đó là của ta.” Tầm Thư như điên một dạng a. Nàng âm mưu cả đời, liền lại đi làm phúc cho kẻ thù. Còn là cái con khốn nạn mà nàng ghét nhất. Hiện tại nàng muốn đồng quy vu tận a. Nàng muốn để cho Tuyết Cơ ả sống không bằng chết vì cái chết của muội muội mình. Vì nếu để Tuyết Linh lên nàng Thánh Nữ, Tuyết Cơ nhất định sẽ có đầy đủ thực lực ra tay với mình, vậy hôm nay ta liền tiên hạ thủ vi cường a.