Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Chương 169: Đây là khu vực thối pháp.



Ba Sư tập hợp, muốn cùng nhau đến gặp mặt Trương Huyền nhưng hắn lại không hề biết rõ tình hình, giờ phút này hắn còn ở trong Kho Tàng Thư Vương Quốc, ánh mắt tỏa sáng hưng phấn.  

             - Đã xong...  

             Lật sách đến trưa, rốt cuộc thì hắn cũng đã lật xong toàn bộ sách về Ích Huyệt Cảnh trong Kho Tàng Thư một lần, Đồ Thư Quán cũng đã tạo thành Thần Thông Thiên Đạo tầng thứ sáu bản đầy đủ.  

             Phương pháp này khá giống với những gì hắn phỏng đoán, hiện tại chỉ cần tiếp tục tu luyện này là được.  

             - Tu luyện thôi!  

             Dù sao thì nơi này cũng chỉ có một mình hắn, không cần lo lắng dọa sợ người khác, Trường Huyền ngồi xuống dưới đất không chút do dự, bắt đầu tu luyện.  

             Tách! Tách! Tách!  

             Ngay từ lúc đầu tu luyện, Linh khí hùng hậu lập tức giáng xuống từ trên trời, tiến vào thân mình một cách dũng mãnh, từng huyệt đạo trong cơ thể nổ tung, chẳng khắc nào đậu xào, tạo ra âm thanh cộng hưởng.  

             Không biết qua bao lâu, mắt Trương Huyền mở to, vẻ mặt kinh ngạc, dường như không thể tin tưởng được.  

             - Vậy mà mình có thể mở hết toàn bộ 108 huyệt đạo luôn à?  

             Theo truyền thuyết, cơ thể người có tổng cộng 108 huyệt đạo, thế nhưng chỉ có 72 huyệt có thể mở ra, hơn nữa hệ huyệt đạo này sinh ra theo một trình tự định trước, thể chất mỗi người không giống nhau, cần phải dùng phương pháp mở ra khác nhau để đạt hiệu quả tốt nhất, nếu không có phương pháp cụ thể, cuối cùng thì cả đời này cũng chỉ có thể mở ra ba, bốn mươi huyệt đạo, không thể tiến bộ hơn nữa.  

             Vốn dĩ hắn tưởng rằng dù có Thiên Đạo Thần Công, mở được 72 huyệt thì đã không tệ rồi, ngay cả nằm mơ hắn cũng không nghĩ đến mở được cả thảy 108 huyệt.  

             Giờ phút này, huyệt đạo toàn thân Trương Huyền lúc sáng lúc tối, giống như vì sao đầy trời, tràn ngập sức mạnh.  

             Tin tức mở ra toàn bộ huyệt đạo toàn thân này truyền ra ngoài có thể hù chết người sống đó.  

             - 108 huyệt đạo tương đương với 108 đỉnh, khi chưa đến Ích Huyệt Cảnh thì đã có 20 đỉnh, thân thể thêm 90 đỉnh nữa, nếu tính toán cẩn thận thì sức mạnh của ta đã đạt đến 218 đỉnh, có thể so với cường giả trung kỳ Thông Huyền Cảnh rồi...  

             Tính toán sức mạnh bản thân xong, hai mắt Trương Huyền tỏa sáng lấp lánh.  

             Sơ kỳ Thông Huyền Cảnh 100 đỉnh, trung kỳ 200 đỉnh, hậu kỳ 300 đỉnh, đỉnh cao 400 đỉnh.  

             Đỉnh cao Ích Huyệt Cảnh mà đã có sức mạnh vượt qua trung kỳ Thông Huyền Cảnh, có thể nói trong toàn bộ Vương Quốc Thiên Huyền này, hay thậm chí phạm vi lãnh thổ rộng lớn hơn cũng không thể có thêm người khác nữa.  

             Thế mà hắn lại dễ dàng đạt được.  

             Cho dù Trương Huyền thì hắn cũng nghĩ rằng bản thân đang nằm mơ.  

             Với thực lực hiện tại, không nhiều người trong Vương Quốc Thiên Huyền này có thể vượt qua.  

             Dù sao, người mạnh nhất Vương Quốc Thiên Huyền cũng chỉ đến mức đỉnh cao Thông Huyền Cảnh là quá đáng.  

             - Giờ phải tiếp tục xem xem có công pháp võ giả tầng bảy hay không...  

             Trương Huyền đứng dậy, hai mắt tỏa ánh sáng, tiếp tục đi vào sâu trong Kho Tàng Thư.  

             - Đáng tiếc...  

             Đi dạo một vọng, tìm hết cả Kho Tàng Thư một lần, Trương Huyền không nhịn được phải lắc đầu.  

             Cả Kho Tàng Thư này không có công pháp võ giả tầng bảy.  

             Nhắc tới đây làm hắn tỉnh táo hẳn.  

             Võ giả tầng bảy Thông Huyền Cảnh được xem như là cường giả cao cấp nhất Vương Quốc Thiên Huyền, đương nhiên công pháp sẽ cực kỳ quý giá, sao có thể bày biện tùy tiện ở chỗ này chứ?  

             Thậm chí dù cho có công pháp này đi nữa, e rằng chỉ có vị Quốc Vương bệ hạ kia mới biết rõ, nghiên cứu, khống chế trong tay.  

             - Không có công pháp, thế còn võ kỹ...  

             Nghĩ đến việc này, Trương Huyền không quá thất vọng, bước vào khu vũ kỹ.   

             Kho sách trong Kho Tàng Thư Vương Quốc cực kỳ phong phú, tuy rằng võ kỹ này không phải là những thuật bất truyền, nhưng thắng ở số lượng nhiều, chỉ một chiêu tùy tiện cũng có thể chia ra mấy nghìn phái khác nhau.  

             Trương Huyền ngừng lại, nhìn về giá sách phía trước.  

             Đây là khu vực thối pháp.  


             - Thất Thập Nhị Lôi Đàm Thối, Toàn Phong Thối Công, Tam Thập Tứ Thức Liên Hoàn Thích, Xuyên Thân Du Long...  

             Những bí tịch thân pháp, thối pháp bày trên giá sách vô cùng nhiều.  

             - Chân Vương Dĩnh chịu tổn thương, cho dù đã được bồi dưỡng bằng Dịch Dưỡng Thể, nhưng không thể chắc chắn vận dụng thối công tốt, tốc độ nhanh được, tuy nhiên nếu có thân pháp và thối pháp tốt thì sẽ đơn giản hơn nhiều...  

             Nghĩ vậy, Trương Huyền bắt đầu lật sách.  

             Loạt soạt, loạt soạt!  

             Sau một lúc lâu, khi lật xong toàn bộ sách thân pháp, thối công có liên quan, quả nhiên là trong đầu hắn cũng tạo thành hai quyển sách.  

             Thiên Đạo Thân Pháp và Thiên Đạo Thối Pháp!  

             Tiện tay mở ra, tinh thần đắm chìm vào trong sách, qua hai canh giờ, hắn đã học xong hai bộ võ kỹ.  

             Vì hai bộ võ kỹ này được chỉnh lý từ những gì trụ cột, căn bản nhất, giống như Thiên Đạo Thương Pháp, nên chỉ có một chiêu.  

             Nhất là thân pháp, có thể giúp hắn dịch chuyển hai mươi mét chỉ trong vòng mười lần hô hấp, tốc độ cực nhanh, chẳng khác nào thuấn di*.  

             *thuấn di: dịch chuyển tức thời.  

             Đương nhiên, với tốc độ nhanh như vậy, thân thể là một hạn chế cực lớn, nếu không phải vì hắn tu luyện Thiên Đạo Kim Thân, gia tốc như thế trong nháy mắt sẽ khiến mạch máu vỡ tung, đi đời nhà ma, thậm chí, với sức chịu đựng hiện tại của hắn cũng chỉ thi triển tối đa một lần, dùng nhiều, tai mũi chảy máu, không chịu nổi.  

             Dù vậy thì nó cũng rất đáng sợ, lúc đang chiến đấu đối địch, đột nhiên sử dụng loại thân pháp chẳng khác nào thuấn di này, e rằng nếu một tồn tại đỉnh cao Thông Huyền Cảnh không phòng bị cũng sẽ bị đánh bại ngay tại chỗ.  

             Học xong thân pháp, thối pháp, đi đến khu quyền pháp cũng đọc qua hết, tạo thành một chiêu quyền pháp.  

             Sau một lúc lâu nữa, hắn lại học được cực kỳ nhẹ nhàng.  

             Quyền pháp này giống với thân pháp, dù chỉ có một chiêu nhưng lại giúp gia tăng gấp đối sức mạnh của hắn.  

             Hiện tại hắn có thể thi triển ra 218 đỉnh, tăng lên gấp đôi là 436 đỉnh, nói cách khác, thi triển Thiên Đạo Quyền Pháp thì lực công kích của hắn đã có thể so với cường giả đỉnh cao Thông Huyền Cảnh rồi.  

             Đương nhiên, tựa như thân pháp, sức mạnh đó cũng vượt qua khả năng chịu đựng cực hạn của cơ thể, không thể sử dụng liên tục được, hắn chỉ có thể thi triển tối đa ba quyền.  

             Một đường lật sách, học tập liên tục, thời gian trôi qua chậm chạp.  

             May mà Trương Huyền biết rằng bản thân sẽ ở trong Kho Tàng Thư Vương Quốc trong khoảng thời gian rất dài nên đã chuẩn bị sẵn đồ ăn trong giới chỉ trữ vật từ sớm, bằng không thì chỉ tu luyện cũng làm cho hắn chết đói.  

             ...  

             Vương Cung, đèn đuối sáng trưng.  

             - Đan Sư Trần Tiêu, vì sao ông lại ở đây?  

             Đi vào đại sảnh, Đỗ Mạc Hiên cực kỳ khó hiểu.  

             Dù sao thì ông chẳng qua chỉ là một Trưởng Lão, mấy năm nay tu vi giảm xuống nên càng suy thoái hơn, hôm nay nhận được lệnh truyền gọi từ bệ hạ Thẩm Truy khiến ông không hiểu được nguyên do.  

             Vừa vào cung điện, ông mới phát hiện Đan Sư Trần Tiêu, Lăng Thiên Vũ, La Trung đều đang ở đây.  

             - Tôi cũng nhận được lệnh truyền gọi của bệ hạ, chắc chắn có liên quan đến Dương SƯ rồi, dù sao thì mấy người chúng ta đều nhận được ân huệ từ Dương Sư!  

             Lúc này, Đan Sư Trần Tiêu mất đi bộ dạng muốn chết, trò chuyện vui vẻ, mặt mày hồng hào.  

             - Đúng là có khả năng này...  

             Đỗ Mạc Hiên gật gật đầu, hai người Lăng Thiên Vũ, La Trùng cũng bừng tỉnh nhận ra.  

             Thế nhưng, bọn họ tò mò cũng không lâu lắm thì liền biết được đáp án, bệ hạ Thẩm Truy bước đến đại điện, tươi cười giới thiệu với mọi người.  

             - Không phải ta mời mọi người đến đây, mà là ba vị Danh Sư.  

             - Danh Sư?  

             Đám người Đỗ Mạch hiên cực kỳ hoảng sợ, vội vàng đứng dậy, liền thấy ba vị lão giả khí thế hiên ngang đi theo phía sau bệ hạ.  

             - Ngồi đi, ông là Lăng Thiên Vũ à, nghe nói vợ ông bệnh năng, có thể nói rõ tình huống trị liệu lúc đó thế nào không?  

             Khách sáo xong, Lưu Sư liền hỏi.  

             Một lát sau.  

             - Ông nói là... Vị Dương Huyền này chỉ nhìn thoáng qua thì đã nhận ra con sư tử đá của ông làm từ Đề Nam Huyết Ngọc, hơn nữa còn mượn điều này để phán đoán người nhà của ông bệnh nặng à? Lại còn... chỉ đâm vào mất huyệt đạo thì chẳng những vợ ông tỉnh lại mà còn xuống đất đi lại?  

             Lưu Sư trừng mắt thật to.  

             - Đề Nam Huyết Học hút tinh khí thần của con người, vợ ông hôn mê không tỉnh, nói rõ bệnh nguy kịch, nếu muốn cứu chữa, vừa phải tìm được chỗ kinh mạch bị bếc tắc, lại phải cần chân khí ít nhất phải đạt đến tam phẩm mới có thể khơi thông gông cùm xiềng xích, chỉ cần liếc nhìn đã phát hiện vị trí này, lại còn không hề chần chờ chút nào... Danh Sư là con mắt tinh tường vậy ư?  

             ...  

             - Thậm chí còn không luyện đan, chỉ đi tới thì đã nhìn thấy ngươi chạm phải tử khí, thời thời khắc khắc đều có thể chết? Đúng là có thể nhìn ra chính xác tử khí quanh thân, mi tâm hóa thành màu đen, nhưng vật mà Luyện Đan Sư tiếp xúc thân mật nhất chỉnh là lò luyện, cũng có thể phỏng đoán được tám chín phần mười nguyên nhân này... Nhưng không hỏi thăm gì cả mà suy đoán ra được, sao tôi lại cảm giác vị này không giống Danh Sư, lại giống người xem bói toán nhỉ...  

             - Biết rõ ông ăn Long Lân Hà dẫn đến tâm cảnh không ổn định, không hỏi thăm gì, luyện khí là có thể nhìn ra? Đừng nói giỡn chứ...  

             ...  

             Ba vị Danh Sư nghe xong chuyện của mọi người, cả đám đều choáng váng.  

             Gì thế này, nghe thiên thư* à?  

             *thiên thư: văn chương chữ viết khó hiểu  


             Trịnh Sư, Trang Sư cũng gật gật đầu, hiển nhiên cũng rất tán thành quan điểm này.  

             - Nếu là khả năng đầu tiên, chúng ta tự mình xin gặp, thỉnh giáo học tập cũng chả sao cả, nhưng nếu là trường hợp thứ hai...  

             Nói đến đây, đáy mắt Lưu Sư lạnh lẽo:  

             - Làm Danh Sư cũng có trách nhiệm vạch trần bọn đạo chích, không thể để hắn làm dơ tên tuổi chúng ta.