Phong bạo qua đi, Lục Nam tiếp tục trong Phong Hạp cốc phi hành, rất nhanh đã ba ngày trôi qua.
Ba ngày này Lục Nam đi hết Phong Hạp cốc một phần ba, trong ba ngày này hắn chạm trán tổng công hai mươi tư lần phong bạo, trừ một lần khá chật vật bên ngoài còn lại đều là loại nhỏ không gây nên được cái gì.
Chỉ là Lục Nam tìm suốt ba ngày vẫn không thấy có dị hỏa manh mối, bình thường tới nói chỉ cần là dị hỏa xuất hiện địa phương hỏa thuộc tính năng lượng ba độ nhưng Lục Nam đã cảm nhận qua nơi đây chỉ có phong thuộc tính, hỏa thuộc tính năng lương rất ít.
Đang lúc hắn suy nghĩ chuyện này, đột nhiên nới xa có tiếng “Ù ù” vang lên.
“Lại là phong bảo”
Lục Nam thầm nhủ một tiếng, ba ngày này hắn đối mặt không ít phong bạo bởi nên cũng có chút phản ứng.
Lục Nam thành thục ngưng tụ bình chướng bảo vệ tại thân, theo hắn lần phong bạo này sẽ không mạnh lắm nhưng hắn sai rồi.
“Ù ù”
Phong bạo nháy mắt đã đến Lục Nam trước mặt, chỉ nháy mắt liền đem hắn bao khỏa, Lục Nam mí mắt nhảy một cái, lần phong bạo này là từ khi xâm nhập Phong Hạp cốc đến nay mạnh nhất.
Phong bạo lần này uy lực to lớn cho dù võ hoàng trung cũng khó mà đón đỡ, từng làn cuồng phong như những thành lợi kiếm không ngừng trùng kích vào mình chướng, không những thế phong bạo còn kéo theo vô số khối đá, chỉ một khôi thôi uy lực cũng có thể là trọng thương võ linh cao thủ, lần này phong bạo lại kéo thao cả chục vạn, trăm vạn khối uy lực này có thể nghĩ.
Lục Nam thật hối hận bản thân vậy mà không thiết lập một cái phòng ngự trận pháp, hắn không ngừng sử dụng linh lực cùng tinh thần lực tạo thành bình chướng, nhưng vẫn có một số luồng cuồng phong chui vào được xé rách y phục cũng như thân thể của hắn cũng may thể phách hắn cường đại, cuồng phong chỉ làm hắn bị thương ngoài da.
Nửa canh giờ sau phong bạo mới dần lắng lại, lần phong bạo này uy lực to lớn, nơi nó đi qua núi đã sụp đổ, những yêu thú không chạy kịp liền bị đã bay đánh nát thân thể, xương cốt không còn.
“Hô”
Lục Nam thở ra một hơi, hắn triệt tiêu bình chướng, thân thể không nhịn được mà ngồi xuống đất, hắn lấy ra một viên chữa thương đan dược sau đó phục dụng, lần này phong bạo uy lực vô cùng to lớn khiến hắn chật vật không chịu nổi.
Bây giờ Lục Nam còn đâu vẻ điềm đạm trước kia, hắn trên thân quần áo rách nát không chịu nổi, trên thân có không ít vết rách nhưng bở vì thể phách cường đại chúng rất nhanh liền lành lại.
Lục Nam âm thầm cảm thấy may mắn, cũng may lần này phong bạo đã qua, nếu còn duy trì thêm nửa canh giờ nữa hắn chỉ sợ không chịu nỗi.
Nửa canh giờ qua đi, Lục Nam thể lực khôi phục không sai biệt lắm, hắn lấy ra một bộ đồ mới đem mặc vào sau đó tiếp tục tiến hành dò xét.
Mười ngày qua đi, Lục Nam không sai biệt lắm đem Phong Hạp cốc khu vực đều dò xét một lần, mười ngày này hắn gặp phải không biết bao nhiêu lần phong bạo cũng may có lần trước giáo huấn hắn đối mặt phong bạo đều cực kỳ cẩn thận bởi vậy cũng không xuất hiện tình huống chật vật như lần trước nữa.
Chỉ là hắn đem Phong Hạp cốc đều dò xét cũng không tìm thấy dị hỏa manh mối cũng như bị phong ấn ma tu manh mối.
Lúc này Lục Nam đang tại trên định núi quan sát Phong Hạp cốc, hắn lông mày níu chặt không ngừng xuy xét tình huống.
“Không lẽ là tại dượi lòng đất”
Lục Nam chợt nghĩ ra, hắn đã dò xét cả cái Phong Hạp cốc này nhưng không có kết quả, câu trả lời duy nhất là dưới lòng đất.
Nghĩ là làm Lục Nam liền thi triển độn thuật xâm nhập lòng đất, cùng lúc đó hắn tinh thần lực không ngừng lan tràn dò xét xung quanh.
Hai ngày sau Lục Nam rốt cuộc tìm được manh mối, tuy hắn không tìm được dị hỏa hạ lạc địa phương nhưng lại tìm được một cái thông đạo.
Lục Nam tăng nhanh tốc, rất nhanh hắn liền xâm nhập lòng đất thông đạo.
“Quả nhiên”
Lục Nam cảm nhận qua nơi này năng lượng cùng thuộc tính, hắn không nhịn được mà nói một tiếng quả nhiên.
Nơi này thuộc tính chủ yếu là hỏa thuộc tính, bên trong còn tồn lưu một chút phong thuộc tính, cái này như Lục Nam suy đoán đồng dạng.
Nghĩ cũng phải thôi, nếu dị hỏa bị đặt trên mặt đất chỉ sợ sớm bị lấy đi, Phong Hạp cốc tuy là hiểm địa nhưng không tính nguy hiểm, võ hoàng cao giai trở lên nguy hiểm liền rất ít.
Quăng đi mấy suy nghĩ này, Lục Nam tiếp tục tại hang động phi hành, hắn không ngừng cảm ứng khu vực có hỏa thuộc tính nồng đậm.
Hang động này vô cùng to lớn, Lục Nam phi hành ba ngày vẫn không thấy điểm cuối nhưng hắn đã cảm nhận được phía trước hỏa thuộc tính vô cùng nồng đậm.
Lục Nam tinh thần vô cùng vui vẻ, hắn tăng nhanh tốc độ hướng phía trước mà đi, rất nhanh hắn liền đến một cái to lớn hang động.
Hang động này rất to lớn, bên trong còn có vô số hỏa thuộc tính linh thạch cùng linh dược nhưng phẩm chất không cao, Lục Nam thả ra tinh thần lực dò xét hang động.
Rất nhanh hắn liền hướng một phương hướng mà đi.
Nửa canh giờ sau Lục Nam đến bên một cái hỏa thuộc tính linh tuyền hồ, gọi là hỏa hồ chính là hỏa thuộc tính linh khí hóa thành linh tuyền.
Lục Nam cũng không vì gặp hỏa thuộc tính linh tuyền mà vu vẻ, ngược lại hắn lông mày lại níu chặt hơn, bên trong này cũng không có dị hỏa tồn tại, quan trọng hơn là hỏa thuộc tính linh tuyền này đã bị người khác động tay, bên trong linh tuyền cũng không nhiều.
“Hừ, lại có kẻ dám hột tay trên của ta”
Lục Nam hừ lạnh một tiếng, hắn tản ra tinh thần lực cố nhằm nắm bắt đối phương khí tức, một lục sau Lục Nam liền mắt được một luồng mỏng manh khí tức, hắn đem khí tức kia lạc ấn trong thức hải.
Sau đó Lục Nam liền đem toàn bộ linh tuyền đem thu lấy, sau đó hắn dùng linh lực đào xuống linh tuyền phần đáy.
Chúng tu sĩ chỉ biết dị hỏa hình thành địa phương sẽ xuất hiện hỏa thuộc tính linh tuyền nhưng bọn hắn liền không biết bên dưới linh tuyền còn có rất nhiều hỏa thuộc tính linh thạch, những linh thạch này đối với hỏa tu sĩ tới nói chính là một loại trân quý phụ trợ tu luyện vật liệu.
Lục Nam đem tất cả hỏa thuộc tính linh tuyền, linh thạch đều thu vào trữ vật giới chỉ, không những thế hắn còn đem trong hàng động hỏa thuộc tính linh dược càn quét một lần, những linh dược này tuy phẩm cấp không cao nhưng vẫn có thể trồng được a, đợi đến khi bọn hắn thành thục liền có thể luyện chế sô lớn đan dược.
Lục Nam thu thập những thứ này không sai biệt lắm liền chuẩn bị trở về, chỉ là hắn vừa định rời đi đột nhiên một luồng ma khí xuất hiện khiến hắn dừng lại, Lục Nam theo luồng ma khí phương hướng nhìn lại, bên trong là một cái đường hầm khác.
Đường hầm bên trong không ngừng có ma khí thoát ra mang theo lạnh thấu sương khí tức.
Lục Nam từ từ bay đến bên cạnh đường hầm, hắn chăm chú quan sát đường hầm bên trong.
Bên trong tối đen như mực dùng mắt thường khó có thể nhìn rõ phía trước, không những thế bởi vì bị nhiễm ma khí nhiều năm khiến người nhìn không khỏi cảm giác lạnh sống lưng.
“Đây là nơi phong ấn tên kia ma tu sao?”
Lục Nam hiếu kỳ đánh giá một chút hang động, từ ngoại hình đến xem đây rất có thể là nơi phong ấn am tu như lời Diệp Thiên Hoành đã kể.
Đánh giá một chút hắn liền không còn hứng thú rời đi.
“Tiểu huynh đệ ngươi có muốn có được thực lực cường đại hay không”
Lục Nam vừa quay người định rời đi thì trong hang động, một giọng nói vang lên.
“Hử, ngươi đang nói chuyện với ta, ngươi vẫn còn sống à?”
Lục Nam quay người nhìn vào hang động nói.
“Hừ ngươi đừng quá phận”
Trong hang động giọng nói lần nữa vang lên, lần này ẩn chứa sự giận dữ, hiển nhiên lời nói của Lục Nam đã chọc giận đối phương.
“Tiểu huynh đệ ngươi có muốn đột phá càng cao cảnh giới hay không, ta có thể để ngươi trong thời gian ngắn tăng cao tu vi ngươi chỉ cần thả ta ra có được không?”
Trong động giọng nói tràn đầy dụ hoặc nói.
“Ha, thả ngươi rời đi cũng được nhưng ngươi phải làm thủ hạ của ta có được hay không?”
Lục Nam hỏi ngược lại, thả tên kia ra cũng được nhưng Lục Nam không làm chuyện vô bổ, quan trọng nhất là hắn không biết tên kia tu vi đến cùng mạnh bao nhiêu, nếu đối phương tu vi yêu hơn hắn còn được, không may đối phương tu vi cao hơn hắn vậy hắn liền nguy hiểm, tốt nhất là để đố phương trở thành bản thân thuộc hạ, ký kết linh hồn khế ước vậy đối phương muốn hại hắn cũng là chuyện không thể.
“Muôn ta làm thuộc hạ của ngươi đừng có mơ.”
Trong hang động , giọng nói kia chủ nhân giận giữ nói, hắn là ai, kẻ kiến cả Đông Vân vực run lẩy bẩy ma đầu, bây giờ một tên tiểu tử lại muốn hắn làm thủ hạ, như vậy thà giết hắn còn hơn.
“Ha, không chấp nhận? Không chấp nhận vậy thì thôi đi, trận pháp này là một cái khá cường đại phong ấn trận, quan trọng là trận pháp lấy bên dưới linh mạnh làm năng lượng, tuy dị hỏa bị lấy đi nhưng đơn thuần năng lượng cũng đủ duy trì nơi này năm trăm năm, đến lúc đó chỉ sợ ngươi cũng thành đống xương khô rồi.”
Lục Nam nói, hắn đã sơ bộ phân tích trận pháp này, theo tính toán của hắn nếu không có bất ngờ gì sảy ra trận pháp duy trì năm trăm năm, võ hoàng cấp cường giả tuổi thọ cũng chỉ như vậy mà thôi, đợi trận pháp nới lỏng chỉ sợ đối phương sớm đã chết rồi.
Nghe được Lục Nam lời nói, trong hang truyền đến sự yên tĩnh, hiển nhiên Lục Nam đã nói đúng.
“Thế nào, muốn hay không ra ngoài, muốn thì quy phục ta, ta đảm bảo có thể cứu ngươi ra ngoài không những thế ta còn có thể giúp ngươi đạt được càng cường đại hơn thực lực”
Lục Nam thấy đối phương không nói liền trước tiên mở lời, hắn cũng không ngại chiêu thu thêm một cái cường đại tu sĩ về làm việc cho mình.