Xà Nguyên quyết định tự bạo đã nằm ngoài dự đoán của Xà Hoàng, quá bất ngờ hắn chỉ có thể cuộng tròng Xà cốt bảo vệ đang tĩnh tọa Xà Mạ La, hắn đã là người sắp chết còn Xà Mạn La chính là Thiên Xà quốc tương lai.
“Oanh oanh oanh”
Xà Nguyên thân là võ hoàng cường giả hắn tự bảo thân thể uy lực có thể nghĩ, chỉ trong nháy mắt phân nửa Thiên Xà quốc hoàng cung đã bị thổi bay, võ vương, võ linh tu sĩ đều ra sức chạy trối chết nhưng vẫn có không ít người dính phải dư lực trực tiếp nhục thân chôn vùi, hôn bay phách tán.
Xà Hoàng một bên chống cự Xà Nguyên tự bạo lực lượng phong bạo, một bên bản vệ Xà Mạn La, không cho phong bạo ảnh hưởng đến nàng đột phá, một khi Xà Mạn La bi đánh nhiễu tu luyện dị hỏa sẽ đem nàng đột thành tro bụi, như vậy Thiên Xà quốc chẳng khác nào diệt quốc.
Xà Nguyên tự bạo dẫn đến phong bạo còn kéo dài mấy hơi thở, cuối cùng mới dừng lại, lấy Xà Nguyên làm trung tâm, khuôn viên ba bốn mươi dặm liền bị san bằng bình địa, mà đây chỉ là khu vực ảnh hưởng mạnh nhất, bên ngoài khu vực cũng bị ảnh hưởng, kiến trúc nhiều nơi sụp đổ, trảng cảnh như tu la địa ngục vậy.
Xà hoàng cảm nhận được phong bạo đã đi qua nhưng hắn không cảm thấy vui vẻ, bởi vì hắn biết Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng sẽ nhân cơ hộ này công kích hắn.
Đúng như Xà hoàng dự đoán Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng đang xuất hiên tại hắn bên trên, hai người không ngừng công kích hắn, Xà hoàng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, một khi hắn cố thoát thân vậy Xà Mạn La tất nhiên sẽ bị đánh nhiễu tu luyện, đến lúc đó hậu quả không cần nghĩ cũng biết.
“Xà hoàng ngươi là người sắp chết còn không mau giao ra dị hỏa, ta hứa sẽ để cho Thiên Xà quốc một con đường sống, sẽ không diệt các ngươi Thiên Xà quốc”
Phi Thiên hoàng vừa công kích vừa dụ dỗ nói.
“Haha, tha cho Thiên Xà quốc? Các ngươi sẽ làm vậy sao?”
Xà hoàng cuồng tiếu nói, hắn là võ hoàng cường giả, tâm trí vô cùng kiên định làm sao mắc lừa Phi Thiên hoàng loại này cấp thấp mưu kế, trọng loại trận chiến lấy sinh tử tương bác như thế này tâm lý xuất hiện giao động chính là sơ hở trí mạng.
Với lại hai bên thù oàn đã kết, đối phương thật sẽ tha co Thiên Xà quốc sao?
Đùa, hai người bọn hắn chắc chắn sẽ diệt tân Thiên Xà quốc cường giả, sau đó đem Thiên Xà quốc thôn tính, đã hai bên có tử thù vậy phải bằng mọi giá nhổ tận gốc thế lực đối nghị, đổi lài là hắn hắn cũng làm như vậy.
“Hư, ta đã cho ngươi cơ hội vậy mà ngươi không trân quý, vậy trực tiếp chết đi”
Phi Thiên hoàng ác độc nói, hắn không ngừng tăng lên bản thân công kích, Xà Mạn La đang ngày càng cường đại, bọn hắn phải nhanh chóng phá vỡ nàng trạng thái tu luyện, ngăn chặn nàng bước vào võ hoàng chi cảnh nếu không một khi thiên kiếp rơi xuống bọn hắn liền sẽ không còn cơ hội ra tay.
Xà Mạn La không vượt qua thiên kiếp còn được, một khi nàng vượt qua thiên kiếp chỉ sợ rất nhanh liền sẽ quật khởi đến lúc đó hai thế lực liền nguy hiểm, hắn phải nhân cơ hội này đem Xà Mạn La bóp chết.
Lương hoàng nhìn thấy Phi Thiên hoàng không ngừng tăng cao công kích hắn cũng hiểu chuyện này nặng nhẹ thế là cũng tăng lên công kích.
Đối diện Xà hoàng chỉ biết cắn chặt răng chịu đựng hai vị võ hoàng cường giả công kích, may mà cốt xà cường đại nếu không chỉ sợ đã sớm không chịu được.
Làm Lương hoàng đang dốc sức công kích Xà hoàng, đột nhiên một cảm giác nguy cơ ập đến khiến hắn sau lưng phát lạnh.
Không gian xung quanh đột nhiên xuất hiện tuyết vũ, Diệp Thiên Hoành bất chợt xuất hiện phía sau Lương hoàng, hắn một quyền đánh tới một đầu băng long thình lình xuất hiện đánh về phía Lương hoàng.
Lương hoàng nào nghĩ đến sẽ còn xuất hiện một vị võ hoàng cường giả nữa mà còn thuộc về Thiên Xà quốc bên kia, hắn chỉ có thể điều động toàn thân hòng chống lại băng long nhưng hộ thể linh lực làm sao có thể ngăn cản được chứ.
Bên cạnh Phi Thiên hoàng một ra tay ngăn cản nhưng khoảng cách quá xa, còn là bị bất ngờ bởi vậy hắn ra tay vẫn là trễ một bước.
“Oanh”
Băng long đánh vào Lương hoàng sau lưng khiến lưng hắn xuất hiện một cái lỗ lớn, hắn như một cái sao băng lao thẳng xuống đất.
Đang dộc sức chống cự công kích Xà hoàng một mặt hoang mang không hiểu, tên kia võ hoàng cường giả là ai, vì sao lại đến giúp Thiên Xà quốc,... vô số câu hỏi xuất hiện tại hắn trong đầu.
Đàng quan xem kịch vui Lục Nam cũng một mặt ngơ ngác, không phải hắn đã để Diệp Thiên Hoành đưa Kiếm Sinh cùng Lạc Hà Đức ra khỏi hoàng thành rồi sao, vì sao hắn lại còn đến đây, còn tham gia vào cuộc giao tranh này nữa.
Tuy kinh ngạc nhưng hắn cũng không ra tay giúp đỡ Diệp Thiên Hoành, dù sao chuyện này cũng không liên quan gì đến hắn, với lại Diệp Thiên Hoành cũng là võ hoàng cường giả cho dù không đánh lại cũng có thể thoát thân, nếu không vậy không cần làm hắn thủ hạ nữa.
Lại nói trên chiến trường.
Diệp Thiên Hoành một chiêu đắc thủ, nhưng hắn vừa định xuất thủ lần nữa đem đối phương đánh thành trọng thương, Phi Thiên hoàng công kích đã đánh về phía hắn.
Diệp Thiên hoành không thể không trì hoãn công kích, hắn bấm ra một đạo pháp quyết, một cái bình chướng bằng băng xuất hiện chắn trước mặt hắn.
“Oanh”
Bình chướng bằng băng rất nhanh liền bị đánh nát, Diệp Thiên Hoành bị đánh bay ra xa, khóe miệng hắn tràn ra một tia máu tươi hiển nhiên là bị thương, Diệp Thiên Hoành dù sao cũng mới đột phá võ hoàng không bao lâu làm sao có thể là võ hoàng tam trọng cường giả Phi Thiên hoàng đối thủ.
“Quả nhiên không thể thắng được đối phương”
Diệp Thiên Hoành lau đi khé miệng máu tươi, lần này hắn thật sâu cảm nhận được hắn cùng Phi Thiên hoàng hai người chênh lệch lớn bao nhiêu, cho dù đối phương đã tiêu hao rất lớn nhưng vẫn như cũ không phải đối phương một chiêu chi địch.
Diệp Thiên Hoành bị đẩy lui, Lương hoàng có cơ hội thở dốc, hắn lấy ra một viên chữa thương đan được sau đó phục dụng.
Phi Thiên hoàng phi thân đến Lương hoàng trước mặt bảo vệ Lương hoàng, sau đó hắn đưa ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Diệp Thiên Hoành.
“Các hạ là thân thánh phương nào”
Phi Thiên hoàng hỏi, Đông Vận vực này này phàm là võ hoàng cường giả ai không phải là danh tiếng lẫy lừng hạng người, Phi Thiên hoàng tự nhận mình là gia thiệp rộng, quen biết võ hoàng cường giả cũng không ít nhưng Diệp Thiên Hoành người này hắn là lần đầu gặp, nhìn đối phương khí tức Phi Thiên hoàng phán đoán đối phương vừa mới đột phá võ hoàng không lâu.
“Ta là Ngạo Thiên thành Diệp Thiên Hoành”
Diệp Thiên Hoành nói.
“Ngạo Thiên thành?”
Ở đây đám người đều níu mày, bọn hắn đều không biết Ngạo Thiên thành là thế lực nào.
“Hừ, cho dù ngươi là người của thế lực nào hôm nay ngươi tham gia chuyện này vậy chắc chắn phải chết”
Phi Thiên hoàng hừ lạnh nói, hôm nay đối phương đã ra tay đối nghịch với bọn hắn hiển nhiên là kẻ địch, kẻ địch thì phải chết.
Phi Thiên hoàng vừa định ra tay Xà hoàng đã điều khiển cốt xà công kích mà ra, tuy Xà hoàng không biết Ngạo Thiên thành là thế lực nào nhưng đối phương đã ra tay giúp đỡ hiển nhiên là đối với Thiên Xà quốc không có ác ý.
Trên mặt đất Lương hoàng sau khi phục dụng đan dược, thương thế cũng chuyển biến tốt hơn một chút, hắn động dạng phi thân lên trên không, cùng Phi Thiên hoàng đối mặt Xà hoàng cùng Diệp Thiên Hoành, chiến sự này phát triển đã vượt quá bọn hắn kiểm soát, bây giờ hai người cũng lâm vào dạng tiến thoái lưỡng nan.
Nhưng khi bọn hắn định lao vào nhau, đột nhiên một luồng uy áp xuất hiện, theo đó thiên khung cũng ngày một nặng nề hơn, hiển nhiên Xà Mạn La đã đến lúc độ kiếp.