Từ Quang thành.
Lục Nam trực tiếp cầm kiếm giết đi qua, Võ Du bán thánh đương nhiên cũng không chịu yếu thế phía sau hắn các cao thủ cũng đồng thời xuất động.
“Oanh oanh oanh”
Đại chiến nhanh chóng nổ ra, vô số tiếng oanh minh không ngừng vang lên khí lãng cuồn cuộn quét sạch bốn phía cường đại sóng xung kích không ngừng tàn phá xung quanh.
Lục Nam ở trong thế bị vây công, nhưng hắn không hề hoảng loạn, hỏa diễm hải dương hóa thành hai con hỏa long không ngừng bay xung quanh hắn giúp hắn chia sẽ áp lực.
Lục Nam mượn nhờ quỷ dị thân pháp không những có thể tránh đi đại bộ phận đối phương công kích mà thi thoảng cũng phát động tấn công.
Hắn không phát động thì thôi, một khi phát động công kích chính là sát chiêu, cũng may đám người nhân số nhiều có thể bọc lót cho nhau nếu không chỉ sợ có người đã bị ngộ hại.
“Võ Du huynh không phải ngươi nói Ngạo Thiên thành chủ đang bị thương sao, sao ta thấy hắn không có vẻ gì là đang bị thương vậy?”
Từ Thái Long khuôn mặt âm trầm chất vấn Võ Du bán thánh.
Bọn hắn lựa chọn cùng Võ Du bán thánh liên hợp trấn áp Lục Nam có một phần nguyên nhân là cái sau đang bị thương nặng nhưng từ lúc giao chiến bắt đầu Lục Nam biểu hiện ra chiến lực làm sao giống một người đang bị thương cơ chứ.
Đối phương thể hiện ra chiến lực so Vân Tôn còn mạnh hơn, đã không thua gì bán thánh sơ kỳ cấp độ công kích lại vô cùng kỳ dị, cũng may bọn hắn nhiều người có thể bọc lót lẫn nhau nếu không chỉ sợ đã có người ngộ hại.
Một bên Võ Du bán thánh khuôn mặt cũng vô cùng âm trầm, Lục Nam biểu hiện ra chiến lực đã nằm ngoài dự kiến của hắn.
“Mọi người nhanh ra hết bản lĩnh của mình đi, đứng dấu rốt nếu không để hắn chạy thoát được đến lúc đó chúng ta chỉ sợ không có quả ngon để ăn”
Võ Du bán thánh hô lớn, hắn khí tức triệt để bạo phát vô số công kích được hắn thi triển tấn công về phía Lục Nam.
Phía sau hắn đám người cũng nhao nhao thi triển công kích, bọn hắn đã cùng Võ Du bán thánh vây công Lục Nam tất nhiên sẽ không hi vọng đối phương có thể còn sống rời đi.
“Hừ”
Đối diện đám người công kích Lục Nam hừ hành một tiếng, hai con hỏa long phá không mà lên thẳng hướng Võ Du bán thánh mà đi.
“Muốn chết”
Võ Du bán thánh nhìn thấy một màn này thì không khỏi cười lạnh, đối phương chiêu thức này quá thật có chút cường đại nhưng cùng với hắn vô số chiêu thứ so ra còn thiếu một chút.
“Bạo”
Khi hai con hỏa long cùng Võ Du bán thánh chiêu thức chuẩn bị va chạm Lục Nam đột nhiên quát to một tiếng.
Hai đầu hỏa long đột nhiên bành chướng sau đó bạo bổ, cường đại sóng xung kích khiến phần ba Từ Quang đều chịu tàn phá.
Cường đại lực lượng trực tiếp phá tan Võ Du bán thánh công kích, công kích bị đánh tan, Võ Du bán thánh tất nhiên gặp phải phản phệ hắn lảo đảo lui về sau khóe miệng không ngừng tràn ra máu tươi.
Đánh bị thương Võ Du bán thánh xong, Lục Nam cũng không rãnh rỗi hắn bấm ra một đạo pháp quyết quanh thân hắn xuất hiện vô số dây leo hoàn mỹ bao bọc toàn bộ thân thể của hắn hình thành một cái mộc cầu..
“Sưu sưu sưu, oanh oanh oanh”
Bốn phương tám hướng công kích đánh tới, tiếng xé gió, tiếng oanh minh không ngừng vang lên.
Mộc cầu cuối cùng không chịu được bị đánh vỡ ra, Lục Nam từ bên trong lao ra ngoài.
Xung quanh cường giả thấy vậy nhao nhao phát động công kích đánh về phía hắn, hết cách Lục Nam chỉ có thể không ngừng dơ kiếm đón đỡ.
Nhưng những công kích này quá nhiều, hắn cuối cũng vẫn có sơ hở bị công kích đánh vào trong thân thể.
“Phụt”
Lục Nam phun ra ngụm máu tươi không ngừng bay về sau, hắn đột nhiên quay người mượn nhờ lực lượng trùng kích hướng nơi xa chạy trốn.
“Nhanh ngăn hắn lại”
Võ Du bán thánh nhanh chóng đuổi theo sau, hắn không ngừng thi triển thủ đoạn công kích Lục Nam.
Lục Nam một bên đón đỡ Võ Du bán thánh công kích một bên chạy trốn nhưng đột nhiên phía trước xuất hiện hai người chặn hắn đường đi, hai người này chính là Vân Tôn đại tôn cùng Thác Dương tôn giả.
“Ngạo Thiên thành chủ ngươi đừng hòng chạy thoát”
Vân Tôn đại tôn lạnh giọng nói, hắn dơ cao chiến kiếm một cái sự kiếm hư ảnh xuất hiện phía sau hắn.
Nhưng khi hắn chuẩn bị chém xuống một kiếm này, Thác Dương tôn giả đột nhiên xuất chiêu mục tiêu cũng không phải Lục Nam mà là Vân Tôn đại tôn.
“Oanh”
Một tiếng oanh minh vang lên, Vân Tôn đại tôn bị đánh bay ra xa hắn khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi đôi mắt lộ ra khó có thể tin thần thái.
Hắn thật không ngờ rằng Thác Dương tôn giả lại đánh lén hắn.
Cho dù là Lục Nam cũng không ngờ Thác Dương tôn giả lại ra tay công kích Vân Tôn đại tôn, nhưng hắn tốc độ không hề chậm lại nhanh chóng chạy đến bên cạnh Thác Dương tôn giả.
“Thác Dương ngươi đang làm gì vậy?”
Vân Tôn đại tôn quay người đối Thác Dương tôn giả hỏi.
Lúc này Thác Dương tôn giả ra tay cũng không nặng hắn thương thế không nghiêm trọng nhưng làm hắn không thể tiếp thu được chính là đồ đệ mà hắn thương yêu lại ra tay với hắn.
Làm người ta ngoài ý muốn chính là Thác Dương trực tiếp quỳ xuống sau đó đối với Vân Tôn đại tôn lạy ba cái.
“Sư tôn xin tha thứ đệ tử ngỗ nghịch, không quan tâm tình cảm sư đồ, chỉ là từ lúc ta còn nhỏ người đã dạy ta làm người phải biết đứng về lẽ phải, chúng ta tu sĩ phải kiên định đạo tâm của mình, phải quang minh lỗi lạc, Lục Nam hắn nhiều lần cứu ta không những thế hắn còn cứu Lâm nhi, cứu lấy Tây Vực liên minh vô số cường giả, về tình về lý ta đều phải ủng hộ Lục huynh, nhất là khi chưa có chứng cứ xác thực buộc tội hắn”
Thác Dương tôn giả nói.
Lời nói của hắn khiến tại trường đám người đều trầm mặc, bọn hắn đều lặng yên hỏi bản thân tại chuyện này có làm chí công vô tư hay không, kết quả làm cho bọn hắn đều cảm thấy một hồi hổ thẹn.
“Đừng nghe hắn nói, hôm nay các ngươi đã cùng đối phương kết xuống tử thù, hôm nay không đem bọn hắn giết chết, sau này chúng ta chỉ sợ sẽ nghênh đón trước nay chưa từng có nguy cơ.”
Võ Du bán thánh nhìn thấy đám người xao động thế là vội vạng nói.
Chuyện này làm đã làm rồi, bọn hắn đã triệt để đắc tội Lục Nam, bây giờ không nhân cơ hội giết chết đối phương vậy bọn hắn sẽ phải đối mặt với đối phương phản công, lúc đó hậu quả chỉ sợ vô cùng thảm trọng.
Đám người nghe được Võ Du bán thánh lời nói nhất thời lấy lại tinh thần, đúng a, bọn hắn đã cùng đối phương kết thù tử thù, bọn hắn tuyệt đối không thể để cho đối phương còn sống rời đi.
“Giết”
Theo Võ Du bán thánh một tiếng mệnh lệnh đám người đồng loạt công hướng Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả.
“Thác Dương huynh, ta cùng ngươi chia ra chạy, sau này hội hợp tại Ngạo Thiên thành”
Lục Nam truyền âm cho Thác Dương tôn giả nói.
“Được”
Thác Dương tôn giả trực tiếp đáp ứng, đối phương người đông thế mạnh bọn hắn căn bản không phải đối thủ.
“Ngàn trọng nhất kiếm”
Lục Nam quát lạnh một tiếng, hắn trên tay chiến kiếm không ngừng vung vẩy đánh ra trọng vẹn một ngàn đạo kiếm mang, ngàn đạo kiếm mang lại điệp gia trở thành một cái cự đại kiếm mang hướng đám người đánh tới.
Đám người vội vàng thi pháp ngăn chặn Lục Nam công kích nhưng vì vậy bọn hắn tốc độ lại chậm một chút.
“Chạy”
Lục Nam nói một tiếng, hắn cùng Thác Dương tôn giả chạy theo hai hướng khác nhau.
“Haha, Võ Du bán thánh thù này ta nhớ kỹ đợi đến khi trở về ta tất diệt các ngươi Thiên Huyền tông”
Trước khi đi Lục Nam còn không quên thả một câu ngoan thoại.
“Hừ, Ngạo Thiên thành chủ ngươi đừng đắc ý quá sớm”
Võ Du bán thánh hừ lạnh nói, hắn phất tay một cái long quy khôi lỗi thú xuất hiện tại giữ không trung.
Long quy khôi lỗi thú hình thể vô cùng to lớn toàn thân bao khỏa bởi kim quang, nó vừa xuất hiện liền bạo phát ra khủng bố uy áp khiến đám người không ngừng run rẩy.