Ngạo Thiên thành.
Lục Nam giọng nói xuyên qua trận pháp vang khắp Ngạo Thiên thành, trong thành chúng tu sĩ đều nghe được.
Nhất thời trong thành tu sĩ đều vui mừng vô cùng, sau mười năm bọn hắn thành chủ rốt cuộc trở về.
Trận pháp xuất hiện một hồi ba động, sau đó xuất hiện lổ hổng, Kiếm Sinh, Lưu Vân, Tức Tản, Thác Dương tôn giả đám người đồng loạt ra ngoài nghênh đón Lục Nam trở về.
“Sư tôn, ngài cuối cùng trở về rồi”
Kiếm Sinh kích động nói, Lục Nam vì bảo vệ cho bọn hắn rời khỏi mà bị Tây Vực liên minh cường giả vây công, điều khiến hắn vô cùng tự trách cùng lo lắng, bây giờ Lục Nam trở về hắn rốt cuộc thở ra một hơi.
“Ừm, xem ra thời gian này các ngươi đều có tiến bộ lớn a”
Lục Nam đánh giá một chút đám người, không nhịn được mà khen một câu, mười năm này đám người đều có tiến bộ.
Kiếm Sinh đã đạt đến võ tôn tam trọng cảnh giới, Lưu Vân đồng dạng đạt đến cấp năm mươi đinh phong cấp bậc tinh thần lực, tu vi cũng đạt đến võ tôn cảnh.
Thác Dương tôn giả tu vi cũng tiến bộ, đạt đến đại tôn trung kỳ cảnh giới, Diệp Thiên Hoành, Trần Nhật Nam, Võ Dương đại trưởng lão đám người cũng đạt đến võ tông đại viên mãn canh.
Thì là mấy người hơi yếu một chút như Lưu Chính, Lạc Tinh Thuần cũng đạt đến võ tông thất trọng cảnh.
Tiến bộ lớn nhất tất nhiên là Tức Tản, mười năm không gặp tên này đã đạt đến bán thánh cảnh giới, đây nguyên nhân lớn nhất chính là Tức Tản luyện hóa thánh nguyên bởi vậy Lục Nam cũng không bất ngờ.
“Sư tôn (thành chủ) quá khen”
Kiếm Sinh đám người nhao nhao khom người nói, đối với bọn hắn Lục Nam lời khen chính là một loại công nhận, bọn hắn hết sức cao hứng.
“Được rồi, giới thiệu với các ngươi đây là Mộc Thiên là ta bên ngoài mới thu đệ tử”
Lục Nam chỉ chỉ Mộc Thiên giới thiệu.
“A, lại là sư đệ sao?”
Lưu Vân là cái thứ nhất không nhịn được nói, hắn đi lên định lấy tay sờ mà mộc Thiên nhưng lại bị đối phường tránh đi.
“Lại còn tránh sư huynh sao?”
Lưu Vân cười híp mắt nói, hắn muốn tiếp tục thủ sờ mà Mộc Thiên nhưng lại bị Huyền Vận ngăn lại.
“Ngươi làm vậy sẽ khiến hài tử bị sợ đó”
Huyền Vận khiển trách một tiếng, Lưu Vân vốn muốn phản bác nhưng Huyền Vân trừng hắn một cái hắn chỉ có thể ủy khuất cúi đầu không dám cãi lại nữa.
“Được rồi lão nhị, tiểu sư đệ còn nhỏ tất nhiên sẽ sợ người lạ rồi, ngươi làm vậy sẽ khiến sư đệ sợ a”
Kiếm Sinh nói, sau đó hắn quay lại nhìn Mộc Thiên cười nói
“Sư đệ tốt, ta là đại sư huynh của ngươi Kiếm Sinh còn đây là nhị sư huynh của ngươi Lưu Vân”
Kiếm Sinh giới thiệu một phen.
“Tam công tử tốt ta là Võ Dương”
“Còn ta là Tức Tản”
...
Đám người cũng nhao nhao giới thiệu bản thân.
“Được rồi được rồi trước vào thành rồi nói đi”
Lục Nam khoát tay nói sau đó đi vào trong, đám người cũng nhanh chóng đi theo.
...
Ngạo Thiên thành nghị sự đại điện.
Lục Nam ngồi trên chủ vị, Tức Tản cùng Kiếm Sinh ngồi tại hai bên, phía dưới là Lưu Vân cùng Thác Dương tôn giả, tiếp theo là Võ Dương đại trưởng lão, Diệp Thiên Hoành, Lưu Chính chờ đám nguyên lão.
“Báo cáo thành chủ bây giờ Ngạo Thiên thành có một vị bán thánh, một vị đại tôn, hai vị võ tôn, võ tông có bốn mươi tám người, võ hoàng có ba ngàn hai trăm ba mươi ba người,....”
Võ Dương đại trưởng lão báo cáo tình huống, trên chủ vị Lục Nam nghe lấy số liệu, hắn hài lòng nhẹ gật đầu.
Lúc trước hắn đem lấy được tại Phong Ma cốc tất cả trữ vật giới chỉ đều đưa cho Kiếm Sinh mang về.
Bên trong có vô số tài nguyên tu luyện, kết hợp với Ngạo Thiên thành hoành cảnh tu luyện quá tốt, chúng tu sĩ tất nhiên sẽ tăng lên rất nhanh.
bây giờ Ngạo Thiên thành thực lực đã không thua với Thiên Huyền tông thậm chí còn mạnh hơn, dù sao vẫn còn chưa tính Lục Nam đây.
“Lần này các ngươi làm rất tốt”
Lục Nam khen ngợi đám người một câu, tiếp theo hắn lại nói.
“Nhân dịp hôm nay ta có chuyện muốn tuyên bố, ta muốn từ chức thành chủ, Sinh nhi sẽ thay ta trở thành thành chủ”
Đám người nghe được Lục Nam lời nói, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, đang yên đang lành sao tự nhiên thành chủ lại từ chức rồi.
“Sư tôn, đệ tử ngộ tính ngu dốt không thể trở thành thành chủ mong sư tôn nghĩ lại”
Kiếm Sinh trước tiên đứng lên đi đến trước mặt Lục Nam, hắn quỳ một chân xuống nói.
“Chuyện này ta đã quyết không ai có thể thay đổi được, Sinh nhi ngươi nhiều năm qua đều cùng Võ Dương, Tức Tản bọn hắn quản lý thành trì, ngươi đã sớm nắm rõ Ngạo Thiên thành này rồi, ta truyền chức thành chủ này cho người vì muốn ngươi thật tất phát triển Ngạo Thiên thành cùng là thử thách ngươi”
Lục Nam nhìn Kiếm Sinh nói, Kiếm Sinh mấy năm nay đều cùng Võ Dương đại trưởng lão đám người quản lý Ngạo Thiên thành, hắn uy vọng chỉ đứng sau Lục Nam.
Bởi vậy Lục Nam quyết định nhường chức thành chủ này cho Kiếm Sinh còn hắn thì chuyên tâm bế quan tu luyện nâng cao tu vi.
“Cẩn tuân sư tôn chi lệnh”
Gặp sư tôn đã nói đến như vậy Kiếm Sinh chỉ đành đồng ý.
“Các ngươi phải dốc sức nổi lực giúp đỡ sinh nhi quản lý Ngạo Thiên thành hiểu không”
Lục Nam gặp Kiếm Sinh chấp nhận lúc này mới hài lòng gật đầu, hắn nhìn xuống đám người nói.
“Vâng”
Đám người trăm miệng một lời đáp ứng, thì Lục Nam không nói bọn hắn cũng sẽ hết sức giúp được Kiếm Sinh.
“Nhường ngôi đại điện sẽ được tổ chức sau ba mươi năm, ta muốn lúc đó đại điển phải tổ chức thật lớn, Võ Dương chuyện này ta giao cho ngươi”
Lục Nam tiếp tục phân phó.
“Vâng”
Võ Dương đại trưởng lão miệng đầy đáp ứng, hắn biết Ngạo Thiên thành đã im lặng quá lâu rồi, bây giờ là lúc bọn hắn trở lại.
“Sư tôn, ngài muốn sử lý chuyện Tây Vực liên minh như thế nào vậy?
Lúc này Lưu Vân đột nhiên hỏi, xung quanh đám người nghe được lời này bọn hắn nhất thời đều nhìn về phía Lục Nam.
Tây Vực liên minh không nhớ tình cũ, nhiều nơi nhằm vào Ngạo Thiên thành bọn hắn đã sớm muốn đối phó đối phương nhưng trở ngại đối phương thực lực cường đại lúc này mới không hành động thiếu suy nghĩ.
Nhưng bây giờ thành chủ đã trở về bọn hắn lòng tin tăng nhiều bởi vậy đám người bắt đầu muốn trả thù đối phương.
“Hừ, chuyện này ta tất nhiên sẽ không bỏ qua ta cũng đã có kế sách đối phó bọn hắn, nhưng trước hết phải hoàn thành xong đại điển cái đã, sau khi làm xong chúng ta sẽ đối phó Tây Vực liên minh”
Lục Nam hư lạnh một tiếng nói.
Tây Vực liên minh vì long quy khôi lỗi mà vây công hắn, còn nhiều lần tấn công Ngạo Thiên thành khiến vô số Ngạo Thiên thành tu sĩ mất mạng, thù này hắn Lục Nam tất nhiên phải báo.
“Vâng”
Đám người biết thành chủ đã có kế sách lúc này liền không hỏi nhiều nữa.
“Được rồi, hôm nay họp đến đây thôi, mọi người lui ra đi, Thác Dương hiền đệ ngươi lưu lại”
Lục Nam phân phó nói, đám người nhao nhao thi lễ sau đó lui ra trong điện lúc này chỉ còn Lục Nam cùng Thác Dương tôn giả.
Lục Nam chăm chú nhìn Thác Dương tôn giả một chút, người này vì nghĩa trong lúc nguy nan cứu giúp hắn, phần tình nghĩa này hắn vô cùng chân trọng.
“Thác Dương hiền đệ cảm ơn ngươi năm đó đã ra tay cứu ta”
Lục Nam nói, năm đó nếu không phải Thác Dương tôn giả đả thương Vân Tôn đại tôn hắn chỉ sợ khó mà thoát được.
“Ta chỉ làm vì đạo tâm của mình mà thôi, ngươi đã nhiêu lần cứu ta còn giúp chữa trị cho Lâm nhi, ta tất nhiên sẽ báo đáp ngươi chỉ là sư tôn...”
Thác Dương tôn giả nói, Lục Nam nhiều lần cứu hắn cùng đệ tử, lại không có chứng cứ xác thực đối phương là tà tu, về tình về lý hắn đều phải cứu chỉ là vì chuyện này mà hắn ngỗ nghịch phạm thượng đã thương nhà mình sư tôn, chuyện này đến nay hắn vẫn luôn rất áy náy.
“Ta biết ngươi rất áy này chuyện mình đã đả thương sư tôn nhưng lúc đó là tình thế bắt buộc, ngươi cũng không hạ tử thủ ta tin Vân Tôn đại tôn sẽ không trách ngươi”
Lục Nam nói, dừng một chút hắn lại nói tiếp
“Ngươi bây giờ không có chỗ để đi, vậy không bằng gia nhập Ngạo Thiên thành của ta đi, từ nay về sau ngươi cùng giống như Tức Tản trở thành Ngạo Thiên thành hộ pháp, ta muốn đưa ngươi một món qua thay cho lời cảm ơn.”
Lục Nam phất tay một cái một chiếc hộp ngọc bay về phí Thác Dương tôn giả.