Đan Phường phân phường trụ sở tầng thứ ba.
Đan Phường tầng thứ ba là nơi Đan Phương cao tầng ở lại, nơi đây so hai tầng dưới càng xa hoa lỗng lẫy.
Tầng thứ ba trong một gian phòng, trong phòng, hai lão giả đang ngồi đánh cờ.
“Diệp lão đầu ngươi nói cơ thể của ngươi thương thế đã không thể chữa được sao?”
Trên bàn cờ cầm quân đen toàn thân khoác áo bào xanh lão đầu bất ngờ mở miệng.
“Ta đã tìm qua mấy tên lục phẩm đan vương kia, bọn hắn còn không tìm được các chữa , chỉ sợ chỉ có thất phẩm đan hoàng thậm chí cao hơn mới có thể làm được nhưng đi đâu để tìm đây?”
Cầm quân trắng lão bào lam lão đầu vừa đánh cơ vừa nói, trong giọng nói của hắn chứa đây mỏi mệt cùng không cam lòng.
“Hazz, ngươi đã nghĩ thoáng rồi?”
Cầm quân đen lão giả đánh xuống một quân cờ sau đó hỏi.
“Không thì phải làm sao, giờ ta vẫn con sống được đôi ba chục năm nữa, trong thời gian này ta sẽ cố gắng bồi dưỡng một cái thật tốt người thừa kế, nếu hắn cần giúp đỡ mong ngươi lúc đó có thể ra tay”
Cầm quân trắng lão đầu nói.
Cầm quân đen lão đầu trầm mặc, hắn nhìn bản thân gần trăm năm bằng hữu, đây là lần đầu tiên tên kia hạ mình lớn đến đến như vậy, cái này cũng đại biểu hắn đã nhận mệnh.
Hai người này, cầm quân đen lão đầu là Nguyên Vân thành đan phương phân phường chủ Trương Hàn đại sư, một vị ngũ phẩm thượng phẩm luyện đan sư, người cầm quân trắng là Diệp Tinh thương hội hội trưởng Diệp Thiên Hoành.
Hai người này làm bạn đã gần trăm năm nhưng Diệp Thiên Hoành thời gian trước không may bị thương nặng, sinh lực không ngừng bị sói mòn, chỉ sợ đôi ba chục năm nữa liền sẽ tọa hóa.
Trương Hàn đại sư nhìn huynh đệ tốt của mình thật lâu không nói nên lời, hắn không biết nói gì cho phải, trong lòng hắn cũng rất khó chị, làm một vị luyện đan sư vậy mà chính mình bằng hữu thương thế lại không có cách chữa, trơ mắt nhìn hắn chết đi, đây là cơ nào bất lực sự việc.
Hai ngươi nhất thời lâm vào trầm mặc, nhưng Trương Hàn truyền âm trận phàm nhất thời sáng lên đánh vỡ trầm mặc bầu không khí.
Trương Hàn đại sư bấm ra một đạo pháp quyết, truyền âm trận bàn vang lên Hoàng đan sư giọng nói:
“Phường chủ ngài mau xuống tầng hai có chuyện quan trọng”
Trương Hàn đại sư nhất thời níu mày, Hoàng đan sư không có giải thích cái gì liền hết rồi.
“Lão Diệp ta muốn xuống tầng hai giải quyết chút việc ngươi tùy tiện”
Trương Hàn đại sư đối Diệp Thiên Hoành nói sau đó trở thân đứng dậy đi ra cửa.
“Ta cùng đi với ngươi”
Diệp Thiên Hoành nói một câu sau đó cũng đứng dậy, hai lão cùng đi xuống tầng hai.
Đan phường tầng hai.
Lúc này Hoàng đan sư đã sớm chết lặng, hắn nhìn thấy gì, Lưu Vân dùng ba canh giờ luyện chế ba viện nhị cấp thượng phẩm đan dược.
Lưu Vân dùng hai canh giờ luyện chế ba viên nhất phẩm thượng phẩm đan dược Hoàng đan sư còn có thể chấp nhận được, nhưng dùng ba canh giờ luyện chế ba viên nhị phẩm thượng phẩm đan dược, tỉ lệ này không khỏi cũng quá cao đi.
Dùng ba canh giờ luyện chế ba viên nhị phẩm thượng phẩm đan dược, hắn không làm được cho dù Trương Hàn cũng chưa chắc làm được, quan trọng hơn là đây chỉ là Lưu Vân cho bọn hắn nhìn thấy mà thôi, trời mới biết hắn luyện được bao nhiêu viên.
“Lão Hoàng có chuyện gì sảy ra”
Trường Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành xuất hiện hướng Hoàng đan sư hỏi.
Hoàng đan sư không trả lời mà đưa hai ngươi một chiếc bình bên trong có ba viên đan dược đây là Lưu Vân luyện chế ba viên thượng phẩm nhị phẩm đan dược.
Trương Hàn đại sư đưa tay nhận lấy bình đan dược, hắn đưa lên mũi khẽ ngửi, sau đó đổ ra tay cẩn thận đánh giá.
“Đan hương nồng đậm đây là thượng phẩm đan dược, ba viên đan dược này khí tứ tương đối giống nhau là cùng một lò luyện ra, hơn nữa đan dược đang còn nóng đan dược này mới luyện chế chưa đến một khắc”
Trương Hàn đại sư không ngừng đánh giá đan dược, càng nhìn hắn càng kinh ngạc, đây là vị nào luyện đan sư luyện ra đan dược.
Trương Hàn đại sư đưa mắt nhìn Hoàng đan sư, cái sau cũng không dấu giếm liền đem mọi chuyện nói ra một lần:
“Lúc nãy có một vị trẻ tuổi luyện đan sư đến đây xin khảo hoạch luyện đan sư mức độ, hắn chỉ dụng hai canh giờ liền luyện ra đến ba viên nhất phẩm thượng phẩm đan dược, ba canh giờ để luyện ra đến ba viên đan dược này”
Càng nghe Trương Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành hai lão càng chấn kinh, hai canh giờ luyện ra ba viên nhất phẩm thượng phẩm đan dược, ba canh giờ luyện ra ba viên nhị phẩm thượng phẩm đan dược vị kia trẻ tuổi luyện đan sư phải kinh tài tuyệt diễm đến mức độ nào đây?
“Hắn hiện giờ đang ở đâu”
Trương Hàn đại sư hỏi.
“Đang luyện chế tam phẩm đang dược”
Hoàng đan sư thành thật trả lời sau đó nhìn về luyện dược mật thất.
Trương Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành cũng đồng thời nhìn về phía luyện đan mật thất trong lòng kinh ngạc không thôi.
“Còn nữa đi theo hắn còn có hai người, một vị tuấn lãng thanh niên cùng một cái thiếu niên, ta chưa đến cùng bọn hắn nói chuyện nhưng hình như vị kia tuấn lãng thanh niên chính là bọn hắn sư phụ”
Hoàng đan sư bất chợt nhớ ra Lục Nam cùng Kiếm Sinh sau đó hướng hai người nhìn lại, Trương Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành cũng theo đó nhìn theo, chỉ gặp hai người, một cái thanh niên cùng một cái thiếu niên đang ngồi uống trà ăn điểm tâm.
Diệp Thiên Hoành níu mày một cái, thiếu niên kia hắn nhìn ra được tu vi, tiên thiên đại võ sư ngũ trọng trung kì cảnh giới, quan trọng là đối phương cốt linh chỉ mới mười hai mười ba tuổi mà thôi, như vậy độ tuổi mà đã có tiên thiên đại võ sư ngũ trọng tu vi, đây là trong đời hắn nhìn thấy kinh tài tuyệt diễm nhất thiên kiêu.
Còn vị tuấn lãng thanh niên kia tu vi hắn nhìn không thấu nhưng bản năng nhắc cho hắn biết người thanh niên kia vô cùng nguy hiểm.
Diệp Thiên Hoành là ai, võ vương đỉnh phong cường giả, trong đại Chu quốc này tu vi ở trên hắn chỉ có Huyền Vân tông tiền nhiệm tông chủ cùng hoàng thất lão tổ mà thôi.
Có thể để Diệp Thiên Hoành cảm thấy nguy hiểm người tu vi ít nhất phải bằng hoàng thất lão tổ cùng Huyền Vân tông tiền nhiệm tông chủ thậm chí còn hơn.
Dù sao hai người kia hắn còn có thể cảm ứng được tu vi một hai nhưng người thanh niên này hắn hoàn toàn không cảm ứng được mảy may như một mảnh hư vô đồng dạng, như vậy tu vi? Võ hoàng cường giả.
Đây là suy nghĩ của Diệp Thiên Hoành lúc này.
Diệp Thiên Hoành lòng đầy nghi hoặc: từ lúc nào đại Chu quốc đem xuất hiện một vị võ hoàng cường giả rồi còn như vậy rất trẻ trung võ hoàng cường giả nữa chứ?
Trương Hàn đại sư ánh mắt nhìn Lục Nam cũng toát lên vẻ hiếu kì, có thể dạy dỗ Lưu Vân dạng này chắc chắn là một vị luyện đan sư, quan trọng là người kia tinh thần lực cao đến dọa người, Trương Hàn đại sư đã từng gặp qua không ít đan vương luyện đan sư nhưng không ai có Lục Nam như vậy tinh thần lực khủng bố, đan hoàng đây là Trương Hàn đại sư suy nghĩ lúc này.
Hai lão cẩn thận đến Lục Nam trước người.
“Diệp Thiên Hoành (Trương Hàn) xin chào tiền bối”
Hai lão trực tiếp hô tiền bối, tuy bây giờ Lục Nam thoạt nhìn vô cùng tuổi trẻ nhưng có trời với biết người kia thực ra đã bao tuổi.
Hai mươi tuổi võ hoàng cường giả, có trời mới tin.
“Các ngươi là ai?”
Lục Nam ngẩng đầu nhìn hai lão một chút sau đó hiếu kì hỏi, hắn nhớ bản thân chưa từng gặp hai người này nha.
“Đường đột, tại hạ là Nguyên Vân thành đan phường phường chủ Trương Hàn, còn đây là Diệp Tinh thương hội hội trưởng Diệp Thiên Hoành”
Trương Hàn đại sư ngại ngùng giới thiệu, Diệp Thiên Hoành cũng là ngại ngùng gãi đầu, lúc nãy bọn hắn thật sư quá đường đột chưa giới thiệu đã đến chào hỏi đối phương.
“À”
Lục Nam hờ hững nói, hai người này là ai hắn cũng không quá quan tâm.
Lục Nam quét mắt hai người một chút, tại nhìn đến Diệp Thiên Hoành trên thân hắn liền đã hiểu.
Lục Nam vẫn giữ nhàn nhạt biểu lộ, hắn đối hai lão hỏi:
“Các ngươi đến gặp ta có chuyện gì?”
Hai lão nghe được Lục Nam lời nói nhất thời trái tim đập nhanh một chút.
Không lẽ tiền bối biết bọn hắn ý đồ đến rồi?
“Không dấu tiền bối chúng ta đến là có chuyện muốn nhờ”
Diệp Thiên Hoành trước tiên mở miệng.
“Ta không làm không công”
Không đợi Diệp Thiên Hoành nói tiếp Lục Nam đã lên tiếng, hắn làm sao không biết Diệp Thiên Hoành ý đồ.
Hai lão nghe đế chỉ có nước cười khổ quả nhiên tiền bối biết bọn hắn ý đồ.
Nhưng cũng may chuyện này không phải là không được, tiền bối đã nói làm không công như vậy bọn hắn chỉ cần xuất ra đầy đủ trân quý bảo vật liền có thể mời Lục Nam xuất thủ.
“Tiền bối ngươi muốn cái gia như thế nào cứ việc nói”
Diệp Thiên Hoành liền nói, hắn không quan tâm đối phương cần gì chỉ cần đối phương có cách chữa vậy hắn chắc chắn sẽ đồng ý.
“Ngươi làm hai đồ đệ của ta người hộ đạo trong mười năm”
Lục Nam nhàn nhạt nói, hai đệ tử có một vị võ vương đỉnh phong người hộ đạo hắn cũng không cần lo lắng an toàn của bọn hắn nữa, bản thân cũng có thể nhẹ nhõm tu luyện hơn.
Diệp Thiên Hoành lâm vào xoắn xuýt, mười năm làm người hộ đạo cũng không phải dễ dàng như vậy.
“Được ta chấp nhận”
Xoắn xuýt hồi lâu Diệp Thiên Hoành lựa chọn chấp thuận, có thể chữa khỏi thương thế mười năm hộ đạo cái này đáng giá.
“Tiền bối thương thế của ta ngài lúc nào tiến hành chữa trị vậy?”
Diệp Thiên Hoành đối Lục Nam hỏi, hắn đã không kịp chờ đợi đem thương thế chữa trị.
“Không vội, đợi Vân tiểu tử kiểm trắc xong đã rồi tính.”