Nguyên Vân thành Đan Phương tầng hai.
Lục Nam điềm đạm ngồi uống trà ăn điểm tâm, Trương Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành cũng ngồi một bên.
“Lục công tử ta thương thế làm thế nào mới chưa được vậy?”
Diệp Thiên Hoành không nhịn được hướng Lục Nam hỏi.
Ngươi thương thế là do chú thuật tạo thành cần dùng dung chú đan mới có thể chữa khỏi.
Chú thuật là một loại ta thuật, ngươi nhiễm thuật này sẽ không chết ngay mà sẽ bị chú thuật từ từ gặm nhấm thần hồn cùng thể xác từ từ chết đi.
Nhưng đây cũng không phải là điểm kinh khủng nhất, điểm kinh khủng nhất của chú thuật là nó rất khó bị phát hiện, chỉ khi chú thuật đã ăn sâu vào xương tủy, phá hủy đại bộ phận thần hồn mới bị phát hiện, đến lúc đó muốn chữa cũng không kịp rồi đây mới là chú thuật điểm đáng sợ nhất.
Diệp Thiên Hoành năm đó vết thương chỉ là một đạo vết thương nhỏ mà thôi chỉ là hắn bị nhiễm một loại âm ỷ chú thuật thương thế mới chuyển biến sấu đến như vậy.
“A lại là chú thuật”
Một bên lắng nghe Trương Hàn đại sư bất ngờ thốt lên, hắn thật không ngờ Diệp Thiên Hoành bị nhiễm lại là chú thuật, thảo nào Diệp Thiên Hoành cầu kiến không ít luyện đan sư cuối cùng không ai có cách chữa.
Mà Diệp Thiên Hoành cũng là bất ngờ, không ngờ bản thân hắn bị nhiễm lại là chú thuật.
“Diệp lão đâu ngươi bị nhiễm chú thuật thực ra là vì sao? Ta nhớ đại Chu quốc không có cường đại chú sư a.”
Trương Hàn đại sư đối Diệp Thiên Hoành nói hắn thật không biết đại Chu quốc có vị nào cường đại đến hạ chú võ vương đỉnh phong chú thuật sư a.
“Thực ra ta bị thương không phải ở đại Chu mà ở Thiên Xà quốc”
Diệp Thiên Hoành cười khổ nói.
‘Thiên Xà quốc”
Nghe đến tên này Trương Hoàn đai sư hốt hoảng nhìn Diệp Thiên Hoành, ánh mắt kia như nói ngươi thật biết đi tìm chết.
“Thiên Xà quốc là nơi nào?”
Lục Nam hiếu kì hỏi.
Hai lão nhìn Lục Nam một chút, Diệp Thiên Hoành bắt đầu lên tiếng giải thích:
“Thiên Xà quốc là một cuốc gia láng giềng của đai Chu, chỉ là Thiên Xà quốc không phải nhân loại làm chủ mà là xà nhân tộc làm chủ, mấy ngàn năm nay Thiên Xà cùng Đại Chu hai nước quan hệ đều là như nước với lửa thường xuyên phát động chiến tranh.”
“Lão Diệp ngươi năm đó rốt cuộc là chuyện gì sảy ra?”
Trương Hàn đại sư không nhịn được hỏi, lúc trước Diệp Thiên Hoành kể với hắn, cái sau bị thương do xâm nhập cổ tu sĩ động phủ bị bên trong thủ đoạn làm bị thương nhưng hiển nhiên Diệp Thiên Hoành đang nói dối rồi.
Nghe được Trương Hàn đại sư lời nói chất vấn, Diệp Thiên Hoành cười khổ một tiếng sau đó nhắm mắt như đang hồi ức cái gì đó, một lúc lâu sau hắn mới mở mắt, thở ra một hơi bình ổn lại tâm trạng Diệp Thiên Hoành bắt cầu kể:
“Năm đó ta mới tấn thắng là võ vương đỉnh phong nhất thời hào hùng thế là ta bắt đầu đi du ngoạn, lúc đó cũng là lúc ta chiến thắng trên núi Xích Vân”
Nghe đến đây Trương Hàn cũng gật gật đầu hiển nhiên hắn biết trận chiến trên Xích Vân phong Diệp Thiên Hoành một mình độc chiến mười vị võ vương cuối cùng chiến thắng, từ đây người đời mới gắn cho hắn biệt danh Băng Vương Diệp Thiên Hoành.
“Sau trận chiến trên Xích Vân, ta tiếp tục hướng bốn phương du lịch, tại Thiên xà quốc cùng Đại Chu quốc biên giới ta đã ra tay cứu một nữ tử Thiên Xà quốc , nàng tên Xà Lạn, chúng ta một thời gian ở chúng cuối cùng lẫn nhau đều có tình cảm”
Kể đến đây Diệp Thiên Hoành một mặt hồi ức chi sắc, đám người cũng không nói chuyện hiển nhiên chuyện này đối Diệp Thiên Hoành cũng không phải tươi đẹp gì.
“Xà Lạn, Xà? Đây là Thiên Xà quốc hoàng thất họ mà”
Trương Hàn đại sư chú ý đến một điểm giật mình thốt lên, họ Xà chính là Thiên Xà quốc hoàng thất họ.
“’Đúng, nàng là Thiên Xà quốc nữ vương hiện giờ thân muội muội.”
Diệp Thiên Hoành khẳng định lời nói của Trương Hàn đại sư.
Sau đó hắn lại lâm vào hồi ức chi sắc kể:
“Năm đó ta vô tình cứu được nàng từ tay một tên gian thương, lúc đầu ta còn không có với nàng bất kì tình cảm gì nhưng cùng nàng ở chúng chúng ta dần dần suất hiện tình cảm, lúc đó ta từng có suy nghĩ cùng nàng quy ẩn nhưng người tính không bằng trời tính, một ngày đột nhiên thân tỉ tỉ của nàng tìm đến bọn ta”
Nghe đến đây đám người đã mơ hồ đoán ra diễn biến tiếp theo, Diệp Thiên Hoành cũng không để mọi người phải suy đoán quá hắn tiếp tục kể:
“Thiên Xà quốc nữ vương Xà Mạn La muốn đen Xà Lạn đi nhưng ta không đồng ý, ta đã dẫn nàng chạy trốn nhưng cuối cùng vẫn bị Xà Mạn La tìm được, ta đã cố gắng chống trả nhưng Xà Mạn La tu vi ở trên ta cùng hoàng thất lão tổ cùng Huyền Vân tông tiền nhiệm tông chủ dạng này Võ Vương đại viên mãn cường giả, ta cuối cùng vẫn là không địch lại bị nàng trọng thương, Xà Lạn cũng là bị nàng bắt đi”
Kể xong hết thảy Diệp Thiên Hoành thở dài một tiếng, đây là lần đầu tiên hắn kể chuyện này cho người khác nghe.
“Ta nhớ ra được, Thiên Xà quốc nữ vương Xà Mạn La đích thật là một vị cường đại chú sư, nếu nàng trong khoảng cách gần hạ chú Diệp lão đầu quả thật sẽ dính chu thuật”
Trương Hàn đại sư như nhớ ra gì đó nói.
Chú thuật cũng không phải dễ hạ như vậy, khoảng cách càng xa chú thuật hạ sẽ càng yếu, đối với Diệp Thiên Hoành loại này võ vương đỉnh phong cường giả tới nói cho dù Xà Mạn La hạ chú thuật ở khoảng cách xa cũng không gây ra được cái gì, nhưng nếu ở khoảng cách gần hạ chú thuật còn gây cho Diệp Thiên Hoành bị thương vậy mọi chuyện có thể giải thích thông.
Tại trường hợp như vậy đừng nói võ vương đỉnh phong Diệp Thiên Hoành cho dù võ hoàng cường giả cũng không tránh khỏi bị nhiễm Xà Mạn La chú thuật.
“Ta có chút không hiểu lắm, Xà Lạn là Xà Mạn La thân muội muội vì sao nàng lại làm như vậy?”
Lục Nam hiếu kì hỏi, đã Xà Lạn là Xà Mạn La thân muội muội, nàng đáng lẽ phải có một cuộc sống tốt mới đúng chứ vì sao lại chi bán sang biên giới còn bị tỉ tỉ của mình đích thân chạy đến đem bắt lại.
Nghe đến lời này Trương Hàn đại sư cười khổ một tiếng sau đó giải thích:
“Lục công tử có điều không biết Thiên Xà quốc hoàng thất có một quy tắc, một khi hoàng đế muốn thoái vị vậy những người muốn thừa kế trong hoàng tộc sẽ chém giết lần nhau cho đến còn một người cuối cùng, người đó sẽ được kế vị, Xà Lạn là Xà Mạn La thân muội muội theo lý nàng đã sớm bị Xà Mạn La giết, nàng có thể sống đến bây giờ đã là kì tích”
Nghe được Trương Hàn đại sư lời giải thích Lục Nam bất ngờ không thôi, hắn thật không ngờ Thiên Xà quốc hoàng thất sẽ lựa chọn phương thức này nhằm chọn người thừa kế.
Lục Nam nhìn Diệp Thiên Hoành một cái, trong đối mắt ánh lên vẻ đồng cảm, người này cũng là một kẻ si tình, lúc đó đối mặt Xà Mạn La hắn có thể bỏ mặc Xà Lạn chạy trốn, lấy hắn võ vương đỉnh phong tu vi tuy đánh không lại Xà Mạn La nhưng muốn chạy trốn cái sau cũng không làm gì được nhưng Diệp Thiên Hoành bị Xà Mạn La đánh bị thương vậy chứng tỏ hắn không những không chạy trốn mà còn cố hết sức bảo vệ Xà Lạn nhưng cuối cùng vẫn là số phân trêu người a.
“Ngươi bớt đau buồn”
Lục Nam an ủi Diệp Thiên Hoành một câu, đối phương cùng là một cái khổ thân lão đầu.
“Ta không sao, chỉ là bị thương một chút, năm đó Xà Lạn cho ta một mặt dây chuyền làm tín vật, bên trong có nàng một đạo linh hồn ấn kí cùng sinh mệnh chi khí, đến bây giờ cả hai vẫn còn Xà Lạn vẫn là chưa chết chỉ là lão phu vô năng không thể cứu nàng được a”
Diệp Thiên Hoành buồn nói.
“Chưa chết? Chuyện này sao có thể, không phải Thiên Xà quốc người thừa kế sẽ chém giết lẫn nhau hay sao?”
Trương Hàn đại sư níu mày nói, theo lý mà nói Xà Lạn bị Xà Mạn La bắt được nàng vậy sẽ bị chém giết không nghi ngờ sao có thể sống bao nhiêu năm qua được chứ.
Diệp Thiên Hoành cười khổ nói:
“Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai đây, chuyện này hư thực chỉ có Xà Mạn La cùng Xà Lạn hai ngươi mới biết ra chỉ tiếc ta chút thực lực này không thể đến Thiên Xà quốc tìm hai người hỏi cho ra lẽ”
Nói đến đây Diệp Thiên Hoành trên mặt đều là đau khổ cùng bất lực chi sắc.
Mọi người cũng là trầm mặc, nghe đồn Xà Mạn La đã đến gần vô hạn võ hoàng chi cảnh thậm chí có lời đồn nàng vậy đã là võ hoàng cường giả sở dĩ chưa tiến đánh đại Chu bởi chưa đạt được thời cơ mà thôi, cho dù chỉ là lời đồn nhưng cũng ít nhiều thể hiện Xà Mạn La thực lực.
Diệp Thiên Hoành muốn đến Thiên Xà quốc vậy chẳng khác nào đi tìm chết.
“Chuyện này không phải là không được”
Lục Nam chấp một ngụm trà sau đó nói.
Nghe được Lục Nam lời nói Diệp Thiên Hoành cùng Trương Hàn đại sư đều trong lòng run lên, đúng rồi a, Lục tiền bố là đan hoàng cấp độ a, có Lục tiền bối giúp đỡ chuyện này không phải là không có khả năng.
“Tiền tiền bối ngươi có thể giúp ta được sao?”
Diệp Thiên Hoành giọng run run hỏi.
“Chỉ cần ngươi đột phá võ hoàng chuyên này không phải có thể làm rồi sao?”
Lục Nam hỏi ngược lại.
Nghe đến lời này Diệp Thiên Hoành chỉ biết cười khổ, hắn đau đầu không có cách giải sự việc trong mắt Lục Nam chẳng là gì cả nhưng chỉ có Lục Nam mới dễ dàng giải quyết như vậy bọn hắn làm sao làm được chứ.
Đột phá võ hoàng nói thì dễ lắm, chắc chỉ có đan hoàng cường giả cấp độ như Lục tiền bối mời nói nhẹ nhàng như vậy.
“Ta cần làm gì để tiền bối giúp đỡ”
Diệp Thiên Hoành đối Lục Nam nói, hắn biết không có đối phương muốn đồ vật Lục Nam sẽ không xuất thủ.
“Ta cần ngươi làm người của ta”
Lục Nam nhàn nhạt đáp, có một tên võ vương cường giả dưới trướng đối với hắn tới nói là một sự trợ giúp vô cùng lớn.
“A”
Diệp Thiên Hoành cùng Trương Hàn đều không nghĩ ra Lục Nam lại đưa ra câu trả lời như vậy, Diệp Thiên Hoành trầm mặc, nghe lệnh Lục Nam chẳng khác nào trở thành Lục Nam người, cho dù hắn rất muốn cứu Xà Lạn nhưng vẫn lâm vào xoắn xuýt.
Lục Nam không nói chuyện, hắn biết chuyện này Diệp Thiên Hoành trong thời gian ngắn khó mà quyết định được.