Thiên Đế Vô Thượng

Chương 63: Đột phá võ vương, Lưu Vân gặp tâm ma quan



Hoàng thành, Diệp Tinh thương hội, trong một gian mật thất.

Mật thất rất rộng lớn nhưng cũng rất trống trãi, bên trong không có bất kỳ thứ gì.

Tại mật thất chính giữ, một thân ảnh áo trắng đang ngồi sếp bằng nơi đó, hắn không làm bất cứ chuyện gì chỉ là tại nơi đó tĩnh tọa mà thôi.

Thân ảnh áo trắng kia chính là Lục Nam.

Lần này bế quan, ngoài luyện chế dung chú đan, Lục Nam còn dự định đột phá võ vương chi cảnh.

Công pháp lần này hắn sử dụng chính là năm đó hắn tự sáng tạo một môn thiên đế cấp công pháp “càn khôn quyết”.

Nói thật đây là lần đầu tiên Lục Nam nghiêm túc tu luyện môn công pháp này, trước kia hắn cũng không đem nó đưa cho ai tu luyện, hắn thật không ngờ người đầu tiên tu luyện môn công pháp này lại là chính mình.

Những cảnh giới trước kia Lục Nam đều dùng để cũng cố căn cơ nhưng đạt đến võ linh cực hạn căn cơ của hắn đã cơ bản vững chắc, bây giờ hắn muốn thật nhanh phát triển, bởi vậy Lục Nam quyết định sử dụng “càn không quyết” dùng nó đột phá võ vương chi cảnh.

Đột phá võ vương đối với người khác tới nói là chuyện vô cùng khó khăn nhưng đối với Lục Nam chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

Võ vương chi cảnh, quan trọng nhất chính là đột phá linh hải, lấy trong thiên địa ý cảnh quán thâu vào thân thể bản thân, từ đó dẫn đến thân thể tuế biến.

Võ vương chi cảnh đột phá khó nhất ngưỡng cửa chính là đột phá linh hải cùng đưa ý cảnh đến ren luyện thân thể.

Đối với Lục Nam tới nói, hai thứ này đều không phải chuyện khó.

Linh hải của hắn đã đạt đến một loại giới hạn, chỉ cần hấp thu thêm linh lực tất nhiên sẽ nước chảy thành sông từ đó đột phá, ý cảnh càng không cần phải nói, hắn là ai? Một vị thiên đế đại năng, cái gì ý cảnh mà chưa cảm ngộ qua.

Bởi vậy Lục Nam đối với chuyện đột phá võ vương cũng không quá lo lắng, hắn lựa chọn cũng cố tự thân thêm một lần nữa mới bắt đầu tiến hành đột phá.

Nửa canh giờ sau, Lục Nam rốt cuộc mở mắt, hắn bấm ra một đạo pháp quyết, vô biên linh khí không ngừng hướng hắn hội tụ mà tới, lúc này Lục Nam tựa như một cái hố đen đang không ngừng mà hấp thụ linh khí vậy.

“Âm dương thần thể” toàn bộ triển khai, linh khí không cần tinh luyện trực tiếp được cơ thể hấp thu chuyển rời vào trong kinh mạch sau đó tràn vào linh hải.

Lục Nam mặc niệm một loại khẩu quyết, linh lực theo một loại quỹ tích đặc thù di động khắp thân thể hắn, linh lực không ngừng đem thân thể hắn cãi tạo sau đó lại trở về Lục Nam linh hải.

“Rắc”

Mười canh giờ sau linh hải xuất hiện một vết nứt, càng ngày vết nứt ngày một nhiều.

Lục Nam vận chuyển “cửu linh quyết”, cửu linh đồng thời xuất hiện hướng Lục Nam xoay tròn, nhất thời linh khí bị hấp thụ tăng lên gấp bội.

Hai mươi ngày sau, Lục Nam linh hải tốt cuộc đột phá, vốn chỉ lớn phần ba trượng linh hải bây giờ trực tiếp liền lớn lên làm một trượng khoảng chừng.

Linh hải bên trong linh khí cũng càng nồng đậm, cơ hồ liền ngưng tụ thành linh dịch.

Linh hải đã đột phá, bây giờ chỉ cần dùng ý cảnh rèn luyện thân thể, Lục Nam liền có thể trở thành chân chính võ vương cường giả.

Chỉ thấy Lục Nam pháp quyết không ngừng biến đổi, vô số các loại ý cảnh không ngừng được cảm ngộ thu lấy, có thiêu đốt tất cả hỏa chi ý cảnh, có mềm mại thủy chi ý cảnh, có sắc bén phong chi ý cảnh,....

Theo Lục Nam từng đạo pháp quyết vô số ý cảnh không ngừng đem thân thể hắn rèn luyện.

Bình thường tu sĩ đột phá võ vương chi cảnh cần chín loại ý cảnh rèn luyện thân thể, trên tinh không kia thiên kiêu liền sử dụng nhiều nhất tám mươi mốt loại ý cảnh rèn luyện thân thể nhưng Lục Nam ý cảnh không chỉ như vậy.

Bây giờ hắn đã cảm ngộ ra đến một trăm lẻ tám loại ý cảnh khác nhau, Lục Nam muôn dùng một trăm lẻ tám loại ý cảnh luyện thể.

Một trăm lẻ tám loại ý cảnh luyện thể đây là sử thượng chưa từ phát sinh qua sư tình, ý cảnh cảm ngộ cũng không phải tốt như vậy, tu sĩ cũng phải nhận đến vô cùng đau đơn cùng hủy hoại, thân thể dù sao cũng không thể gánh chịu được ý cảnh xâm nhập rèn luyện.

Bây giờ Lục Nam đau đớn không cần nghĩ cũng biết, một trăm lẻ tám loại ý cảnh như một trăm lẻ tám thanh kiến không ngừng đâm lên thân thể hắn, đem hắn từng tấc da thịt đều vô cùng đau đớn, loại này đến đau đến tận linh hồn, nếu đổi lại là tu sĩ chác chỉ sợ sớm đã bị đau đơn đến chết.

Nhưng Lục Nam dù sao cũng là đã từng thiên đế đại năng, hắn cắng chặt răng chịu đựng lấy đau đớn đến tận từng tế bào.

Rất nhanh đã nửa tháng trôi qua, trong mật thất Lục Nam vẫn đang trong quá trình ý cảnh luyện thể.

Nửa tháng này đau đớn căn bản không phải người bình thường có thể chịu đựng được, nếu không phải Lục Nam đã từng là thiên đế đại năng, tinh thần ý chí cường đại chỉ sợ đã sớm không chịu được mà từ bỏ.

Đột nhiên Lục Nam đôi tay không ngừng bấm ra từng đạo pháp quyết, linh khí xung quanh xoay quanh hắn thành một vòng xoáy linh khí, thân thể Lục Nam không ngừng đem linh khí cho hấp thu.

“Đùng”

Chỉ nghe trầm đục một tiếng vang lên, Lục Nam rốt cuộc mở mắt, hắn đã thành công đột phá võ vương chi cảnh.

Lần này đột phá võ vương so Lục Nam tưởng tượng còn dễ dàng hơn một chút, đây là do công pháp hiệu quả, thiên đế cấp công pháp có thể giúp người tu luyện bỏ qua bình cảnh.

Thở ra một ngụm trọc khí Lục Nam thoáng cảm nhận bạn thân thực lực, đột phá võ vương chi cảnh hắn linh hải tăng lên gấp rưỡi, nhục thân thực lực cũng tăng lên trên diện rộng, duy chỉ tinh thần lực không có tăng lên, nhưng hắn cũng không quá để ý, dù sao tinh thần lực của Lục Nam cũng có thể so với vô hạn võ hoàng tinh thần lực cường giả.

Cảm nhận bản thân truyền đến khổng lồ năng lượng khiến hắn không nhịn được mà cười một tiếng, hắn tiếp tục nhắm mắt cảm ngộ bản thân lực lượng, hắn cần chuẩn bị để luyện đan.

Cùng lúc đó tại Diệp Tinh thương hội một căn phòng khác, Lưu Vân đang ngồi xếp bằng tu luyện Diệp Thiên Hoành ngồi tại bên cạnh hộ pháp.

“Hô”

Lưu Vân thở ra một ngụm trọc khí, gần một tháng nay hắn không ngừng hấp thu luyện ngục tử hỏa phân hỏa.

Quá trình này vô cùng chậm chạp cùng nguy hiểm bởi vậy trước khi bế quan Lục Nam liền dặn dò Diệp Thiên Hoành tại Lưu Vân bên cạnh nhìn chằm chằm, chỉ cần có tình huống bất ngờ gì sảy ra liền ra tay giúp đỡ.

Cũng may một tháng này việc hấp thu phân hỏa coi như thuận lợi Lưu Vân tu vi cũng đột phá tiên thiên đại võ sư nhị trọng đỉnh phong.

Luôn tại một bên Diệp Thiên Hoành sớm đã bị Lưu Vân tiến giai tốc độ cho chấn kinh rồi, một tháng từ tiên thiên đại võ sư nhất trọng đại viên mãn đột phá đến tiên thiên đại võ sư nhị trọng đỉnh phong, tốc độ này có thể nói là yêu nghiệt cấp độ.

Quan trọng là Lưu Vân mới chỉ hấp thu phân nửa luyện ngục tử hỏa phân hỏa mà thôi, đợi hấp thu nửa kia phân hỏa Lưu Vân tu vi ít nhất cũng phải đột phá tiên thiên đại võ sư tam trong.

Nhớ đến một cái còn khủng bố hơn yêu nghiệt Kiếm Sinh, Diệp Thiên Hoành chỉ có thể cảm khái làm đan hoàng đồ đệ quả nhiên đạt được vô vàn chỗ tốt, không nói cái khác chỉ cái này luyện ngục tử hỏa phân hỏa cũng đủ kiến vô số võ vương cường giả cùng luyện đan sư động tâm đi đoạt, mà Lưu Vân liền tại đây nhàn nhã đem hấp thụ.

Đột nhiên đang sếp bằng tu luyện kiếm sinh lông mày níu chặt, trên thân khí tức cực kỳ không ổn định.

Bên cạnh Diệp Thiên Hoành liền chú ý đến điểm này.

“Gặp tâm ma hay sao?”

Diệp Thiên Hoành thủ thỉ nói, sau đó hắn nhìn đến lông mày nhăn chặt, ký tực không ổn định Lưu Vân, nếu đã là tâm ma vậy hắn không thể giúp gì được chỉ có thể nhìn Lưu Vân mà thôi.

Đang lịch luyện tâm ma quan Lưu Vân đột nhiên xuất hiện tại một khoảng rừng cây.

“Nơi đây là đâu?”

Lưu Vân thỉ thỉ nói, hắn tiếp tục tại rừng cây đi lại.

“Tiểu Vân mau chạy đi”

Đột niên một giọng nói vang lên, một bóng người đang chạy đến, trên người hắn tràn đầy vết thương.

“Gia gia”

Lưu Vân kinh hô một tiếng, người này chính là hắn gia gia.

Lưu Vân gia gia chạy đến bên cạnh sau đó nắm lấy tay hắn, hai người không ngừng trong rừng cây chạy trốn.

Lưu Vân kí ức lại lần nửa ùa về, khung cảnh này giống hết như năm đó gia gia bảo hộ cho hắn thoát khỏi địch nhân đuổi giết tràng cảnh.

Năm đó hắn chỉ mới sáu tuổi, gia gia chính là vì bảo vệ hắn nên mới bị những tên kia chém giết.

Lưu Vân trong mắt phiến hồng, hắn thật muốn đứng lên bảo hộ gia gia nhưng hắn lại sâu sắc cảm thấy bất lực, võ linh cao thủ đấu pháp không phải hắn một cái tiên thiên đại võ sư có thể chen vào.

Lưu Vân hai người không ngừng chạy trốn, cuối cùng bọn hắn đến bên một vách đã, kẻ địch cũng đã đuổi đến đây, không nói một lời bọn hắn liền đánh ra công kích, nhưng không phải đánh vào Lưu Vân gia gia mà là hắn.

“Không”

Lưu Vân gia gia hét lên một tiếng sau đó liền chảy lên phía trước che chắn trước mặt hắt.

“Oanh”

Vô số công kích đánh lên người Lưu Vân gia gia khiến hắn thân thể không còn lành lặn, Lưu Vân gia gia sinh cơ mất hết ngã xuống.

“Gia gia”

Lưu Vân hét lên một tiếng sau đó chạy tới, hắn nhìn đến nhà mình đã chết gia gia trong mắt đã sớm phiến hồng, Lưu Vân lúc này đã hoàn toàn bị tâm ma cho bao phủ lấy.