Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1445: Đây chính là xác của một con rồng



Nhưng phía sau chỉ nói rằng, sau khi đất nước này có được hai bức tranh quả thực đã hưng thịnh vài năm, gần như thống nhất hàng trăm đất nước láng giềng.
Nhà vua đã tôn vinh ông ta như một vị thánh thần.
Xem đến đây, Trân Khiêm không khỏi hít sâu một hơi.
“Lẽ nào Thái Dương Đồ gia truyền của nhà họ Trần cũng có liên hệ chặt chẽ với Hội Thái Dương, mà tác giả của Thái Dương Đồ có khả năng tiên tri thực ra chính là lão ăn mày này!” Trần Khiêm thầm đoán.
Sự tò mò trong lòng buộc Trần Khiêm phải xem tiếp. Phần sau kể về một số chuyện xảy ra lúc đóng mộ.
Tòa cung điện dưới lòng đất này mất mười mấy năm để xây dựng, và cũng mất vài năm để niêm phong lại.
Trong thời kỳ này, đất nước vốn đã hưng thịnh rồi, nhưng lại liên tục có những chuyện kì lạ xảy ra.
Chuyện lớn nhất đó là một cái xác khổng lồ từ trên trời rơi xuống!
Trên bức bích họa, cái xác khổng lồ này được chạm khắc rất chỉ tiết.
Trần Khiêm nhìn rồi lại nhìn, phát hiện, đây chính là xác của một con rồng!
Rồng!
'Trân Khiêm trợn lớn mắt. Gần như đã chắc chắn.
Bức bích họa này nói một con rồng từ trên trời rơi xuống.
Nó dài khoảng ba mươi mấy mét, có móng vuốt trông như sắt thép.
Có thể cào nát đầu người.
Còn mô tả rằng thân thể cái xác rồng khổng lồ này được bao phủ một lớp vảy cứng.
Những cái vảy này có màu vàng kim và cả màu đen tuyền.
Đây là một con rồng khổng lồ có màu vàng lửa. Lúc rơi xuống, cái xác đã thối rữa. Mọi người lũ lượt né tránh.
Vốn muốn chôn nó, nhưng khi đó, cái xác rồng này gây ra một dịch bệnh.
Chết rất nhiều người.
Khi nhà vua không biết phải xử lý thế nào. Ở đây lại nhắc đến lão ăn mày kia.
Sau ba năm, lão ăn mày lại quay về.
Chỉ là lân này về, ông ta đã không còn là lão ăn mày. nữa, mà ăn mặc rất chỉnh tâ.
Ông ta nói với nhà vua, trước đây ông ta chỉ giả làm ăn mày để tiện bề làm một số việc, chứ ông ta không phải ăn mày!
Đương nhiên nhà vua rất vui, dành cho ông ta đãi ngộ cao nhất.
Tìm ông ta để có cách giải quyết cái xác rồng này.
Ông ta đề nghị hỏa thiêu ngay lập tức và không được chần chừ thêm một giây nào.
Hơn nữa ở đây còn kể, y thuật của lão ăn mày vô cùng cao siêu, khi đó ông ta đã chữa trị cho những người dân mắc bệnh dịch.
Trong đó có cả hoàng tử cũng bị nhiễm bệnh.
Nhưng cuối cùng ông ta đưa ra một điều kiện.
Đó chính là muốn đi xem cung điện dưới lòng đất.
Hơn nữa là đi xem một mình, khi đó thợ phụ trách điêu khắc bích họa và công nhân đều phải tránh đi.
Nhà vua vui mừng, gật đầu đồng ý.
Lão ăn mày ở cung điện dưới lòng đất mười ngày, lúc đi vào trong còn cầm theo một cái túi.
Sau đó, người dân cả nước lại quỳ gối, hi vọng ông ta có thể ở lại.
Lão ăn mày lại từ chối lần nữa.