Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1762: Tự ý xem đồ Cá nhân của người khác là không tốt đâu



Ông ấy nhanh chóng nối lại chỗ xương đã gấy lìa của Trần Khiêm, đồng thời nhanh chóng băng bó lại vết thương.
"Lúc trước không thích nhưng bây giờ cháu thích mài Bởi vì anh ấy khiến người khác thật khó hiểu!"
Gô gái nói tiếp.
"Ha ha, cái gọi là võ đạo ấy mà, không kể những võ giả thông thường, muốn đạt đến Cảnh giới Ngưng Khí cần trải qua những yêu cầu vô cùng khắc nghiệt, khó khăn nhất chính là huyết mạch của người đó, thế nhưng chỉ có huyết mạch vẫn không thể đạt đến cảnh giới Ngưng Khí được. Ví dụ, trong số những võ giả giống như chú, có rất nhiều gia tộc mang huyết mạch khác với người thường, họ được xưng là gia tộc ẩn dật, người trong gia tộc ẩn dật này dựa vào thể phách hơn người thường có thể đạt được một số ngưỡng cực hạn của con người. Cũng có một số người có thể bước tới cảnh giới Ngưng Khí, tạo ra nội kình!"
"Thế nhưng trong mắt một số gia tộc bí pháp thì các gia tộc ẩn dật này cũng không được coi ra gì. Bởi gia tộc. bí pháp sẽ dùng những phương pháp bí mật để cải tạo lại nội kình thêm một lần nữa, do đó mà đạt đến cảnh giới Hóa Khí. Dù chỉ sai khác nhau một chữ thôi, thế nhưng chênh lệch giữa chúng như sông dài biển rộng vậy, hoàn toàn không có cách nào để vượt qua. Nhà họ Cổ đó chính là một gia tộc bí pháp! Người nhà họ sau khi ngưng tụ được nội kình sẽ được tiếp thu bí pháp của gia tộc, bước chân đến cảnh giới Hóa Khít"
Ông chú trung niên nói.
Sau đó ông ấy nhìn về phía Trần Khiêm và nói tiếp: "Trần Khiêm được người khác dùng bí pháp chuyên dụng cải tạo thể phách, cộng thêm có huyết mạch đặc biệt của nhà họ Trần, nên tu vi của cậu ấy mới càng ngày càng cao. Đầu tiên là bước vào cảnh giới Ngưng Khí, rất nhanh nhảy từ Sơ kì, đến Trung kì, qua Hậu kì, thậm chí là đến trình độ Đại viên mãn sau cùng, cả quá trình không đến một năm!"
"Bây giờ, cậu ấy tự động thay đổi cảnh giới Ngưng Khí, lại trải qua lễ rửa tội của Thiên Đạo, đã thành công đạt đến cảnh giới Hóa Khí. Tu vi của cậu ấy lúc này đã đến cảnh giới Hóa cảnh Sơ kì gần đạt Trung kì. Nhưng công pháp trong cơ thể cậu ấy lại rất lạ kì, cho nên cao thủ Hóa Khí Sơ kì bình thường hoàn toàn không phải là đối thủ của cậu ấy!"
Ông chú trung niên lắc đầu cười.
"Cháu hiểu rồi, vậy muốn đánh bại anh ấy, thậm chí như Hắc Tướng khiến cho anh ấy hoàn toàn không có năng lực đánh thì phải đạt đến mức nào?” Cô gái tò mò. hỏi.
"Hắn ta ư, cũng coi như là cảnh giới Hóa Khí Trung kì, mà cũng đã bước đến cảnh giới này rất lâu rồi, chỉ cách Hậu kì một bước nhỏ thôi, nên Trần Khiêm vẫn không phải đối thủ của hắn ta!"
"À cháu biết rồi, lúc trước chú cũng đã nói, ông lão nhà họ Cổ, còn có Cửu La Môn mới nổi lên dạo gần đây nữa, nhưng phe phái bí pháp này hình như đều đã bước vào Hậu kì của cảnh giới Hóa Khí, thậm chí là Đại viên mãn, haizzz, tên Trần Khiêm này thật đáng thương, sao mà người cải tạo thể phách cho Trần Khiêm lại không nói với anh ấy những chuyện này chứ?"
Cô gái gãi đầu hỏi.
Cô ấy nghĩ rằng người có thể biến anh thành thế này khẳng định cũng không kém cỏi được.
"Ừ, chắc người đó chưa nói rồi, sợ rằng người đó cùng không ngờ rằng Trần Khiêm sẽ tiến bộ nhanh đến vậy. Chú đoán chắc hẳn Trần Khiêm còn có những cơ may khác, thế nhưng cũng vì không hiểu biết dẫn đến đánh bậy đánh bạ, trước đây đều gặp những kẻ cậu ấy có thể xử lí được, thế nhưng đụng phải nhà họ Cổ thì cậu ấy bó tay chịu trói rồi, thậm chí còn có khả năng đi tong cái mạng nữa!"
"Haizzz, chú nói xem, sau cảnh giới Hóa Khí còn có cảnh giới nào không?"
Cô gái hỏi.
Ông chú lắc đầu, chần chờ một chút mới nói: "Ha ha, cho dù có thì cũng không có nghĩa lí gì, từ Trung kì của cảnh giới Hóa Khí đến Hậu kì đã là khó khăng vô ngần, dù có đi đến cuối đời cũng chưa chắc có thêm bước. tiến. Số người nhà họ Cổ có thể đạt tới Hậu kì chỉ như lá mùa thu, mà đó còn là nhờ huyết mạch mạnh mẽ mang lại"
"Còn bước đến cảnh giới viên mãn của Hóa cảnh ấy à, cao thủ Hóa cảnh thông thường muốn mơ cũng không dám mơ nữa!"
"Vậy tại sao mà cao thủ Cảnh giới Ngưng Khí lại có ít đến vậy, mà cao thủ Hóa cảnh lại có nhiều? Chuyện này không có logic tí nào!"
"Ha ha, sao hả, ông nội cháu chưa kể với cháu à? Từ xưa tới nay có một bí mật vẫn luôn đánh đố cả giới võ đạo, đó chính là việc cứ cách một khoảng thời gian, cao thủ Cảnh giới Ngưng Khí lại biến mất tập thể. Bởi vậy gia tộc bí pháp đều là do thời thế sinh ra, bởi vì họ biết bí pháp, có thể nhảy qua Cảnh giới Ngưng Khí mà tiến thẳng đến cảnh giới Hóa Khí, nhờ vậy mới may mắn thoát nạn! Trước đây các gia tộc ẩn dật đều là những gia tộc vô cùng đồ sô, nhưng bởi nguyên nhân này mà từ từ xuống dốc!"
Ông chú giải thích kĩ càng. "Hóa ra là vậy ạ!" Cô gái cuối cùng cũng hiểu hết mọi chuyện.
Cô quay đầu, lại nhìn thấy cái túi nhỏ Trần Khiêm luôn mang theo mình.
Cô tò mò cầm lên xem.
Bên trong có rất nhiều bức ảnh nhỏ.
"Ha ha, dù gì cũng là một cậu ấm nhà giàu, thế mà lại có sở thích kì quặc này, anh ấy thu gom rất nhiều bức ảnh có hình các cô gái, còn không chỉ một người thôi đâu!"
Cô gái cười to.
Cầm từng tấm một lên xem.
Đúng là Trần Khiêm có thói quen lưu giữ bức ảnh của những người anh yêu quý nhất: Mộc Vũ, em họ Tử
Nguyệt, chị gái, ba mẹ, anh đều giữ lại hết.
"Ha ha ha, chú này, có một cô gái có đôi mắt giống hệt như chú luôn!"
Cô gái rút một tấm ảnh trong số đó, cười nói.
"Đừng có nói linh tinh, chú là kẻ xấu xí, sao có người giống chú được! Còn nữa, mau trả lại cho Trần Khiêm đi, tự ý xem đồ cá nhân của người khác là không tốt đâu!"
Ông chú hết cách với cô gái, chỉ đành cười khổ mà nói.