Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1983: Đúng là thần tiên



Lúc này, tất cả người nhà họ Tần đều trợn mắt, thậm chí đều vô cùng tức giận.
Vẻ mặt Tân Huyền Phong cũng trở nên vô cùng khó coi:
“Vậy ý của người anh em Trần Khiêm là cậu có thể bổ được đá Trấn Lôi này hay sao? Vậy chúng tôi phải mở mang tầm mắt rồi!"
Mấy người bọn họ nghiến răng nghiến lợi.
“Đây là điều đương nhiên, vả lại bổ tảng đá Trấn Lôi này ra thì có gì là lạ đâu?”
Trần Khiêm nhìn bọn họ, lắc đầu cười khổ.
“Sở dĩ đá Trấn Lôi không sợ sấm sét bình thường là bởi vì nó cũng giống như những tia sét này, đều là linh vật tự nhiên được trời đất tạo ra, cho nên mới không sợ. Nếu dùng một loại thuật pháp vượt qua sấm sét để bổ nó ra thì tự nhiên đá Trấn Lôi này sẽ bị vỡ tan tành thôi!”
Trần Khiêm nói.
“Hừ, tên nhóc miệng còn hôi sữa, quả thực là trâng tráo mà, ăn nói ngông cuồng!”
Cuối cùng, một lão già không chịu được sự ngông cưồng của Trần Khiêm nữa, lúc này mới mở miệng nói thẳng.
Tần Huyền Phong cũng không ngăn lại, rõ ràng lời của mấy ông lão này cũng chính là ý mà Tân Huyền Phong muốn nói.
“Vậy các người xem kĩ nhé!”
Trần Khiêm khế cười.
Anh đột nhiên chỉ thẳng tay.
'Thầm niệm một câu pháp quyết.
Phía trên kiếm chỉ xuất hiện một làn sương sáng.
Trong làn sương sáng, những tia chớp màu xanh nhạt liên tục xuất hiện.
Cảnh này khiến tất cả mọi người đều trố mắt, lùi về sau một bước.
Giây tiếp theo thì thấy Trân Khiêm bắn một tia sấm sét sương mù lên không trung.
Bỗng chốc, mây gió xung quanh đổi màu, sấm chớp. đùng đùng, gió lớn nổi lên.
Cơn cuồng phong như có thể xé rách khóe miệng của người ta trong chớp mắt. Tr𝒖𝗒ện ha𝗒? Tìm nga𝗒 𝙩rang chính ~ T RÙMTR𝗨𝑌ỆN.VN ~
“Cái gì!"
Tất cả mọi người đều hoảng sợ, khó tin nhìn Trần Khiêm.
Cảm thấy kinh hồn bạc vía. Soạt!
Sau đó, một tiếng nổ như tiếng xé toạt bầu trời vang lên. Làm cho lông trên người bọn họ dựng đứng lên.
Một tia chớp khổng lồ không phải màu xanh lam mà lấp ló ngũ sắc.
Vô cùng rực rỡ.
Nhưng cảm giác nó mang đến cho người ta lại là sợ hãi.
Tia chớp này đánh thẳng vào mặt đá Trấn Lôi. Oành!I!
Một tiếng nổ vang lên, khỏi bốc cuồn cuộn, đá vỡ bay tứ tung.
Cứ như vậy, đá Trấn Lôi đã bị đánh vỡi
Chỉ thấy kiếm chỉ của Trần Khiêm thay đổi, thời tiết ở xung quanh cũng dần trở lại bình thường.
Bầu trời đêm cũng khôi phục lại sự tĩnh lặng như Trước.
Giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Lúc này, người nhà họ Tân như bị điểm huyệt, tất cả đều không nói gì, cũng không thấy thở nữa.
Không biết qua bao lâu. “Phichl”
“Phich!”
Người nhà họ Tần, bao gồm cả những vị trưởng bối kia đều quỳ xuống theo lệnh của Tân Huyền Phong:
“Đại sư Trần, đúng là thần tiên!”