Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1990: Sao anh không lo lắng gì cả thế?



Oành!
Một tiếng động lớn vang lên, ánh sáng trắng rơi xuống, sau đó thì thấy trên bục cao có một vết nứt rất lớn bị chia cắt bởi luồng sáng trắng này.
XetI
Tiếng kiếm vang lên rõ rệt.
Đây là tiếng thu kiếm lại.
Một người đàn ông với mái tóc dài, choàng khăn, không biết xuất hiện ở trên bục từ lúc nào.
Thắt lưng của ông ta có cắm một cây kiếm Samurai dài.
Còn người thì mặc trang phục Samurai của nước Oa. 'Trông ông ta giống một người trung niên.
Lúc này, vẻ mặt lạnh lùng nhìn Tiếu Thương Sinh. “Quỷ Thập Lục, lại là ông!?”
Tiếu Thương Sinh cười, rõ ràng ông ra quen với ninja nước Oa này.
“Đại sư Quỷ! Cứu tôi!”
Lý Thiếu Tông như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng.
Nhìn Tiếu Thương Sinh, cắn chặt răng lùi về phía sau Quỷ Thập Lục.
“Ha ha ha ha, thú vị thật, không ngờ ninja Quỷ Thập Lục nổi danh của phái Quy Hải mà lại đi nương nhờ một nhà họ Lý cỏn con? Tôi có thể hiểu thế này nhỉ?”
Mí mắt Tiếu Thương Sinh khẽ giật, sau đó ngẩng đầu cười lớn.
“Tiếu Thương Sinh, ông là tu sĩ nổi danh đã lâu, không cần phải làm khó lớp trẻ như vậy. Nếu ông muốn tìm đối thủ thì có thể tìm tôi, về phần cậu Lý, hôm nay có tôi ở đây, ông không động được đến cậu ấy đâu!”
Quỷ Thập Lục đáp lại bằng giọng Hoa Hạ lơ lớ của mình.
Rõ ràng hai người đều là cao thủ trong cao thủ rồi.
Cuộc nói chuyện của hai người đã tạo thành một bầu không khí bí hiểm ở hội trường.
Tất cả mọi người đều không dám nói chuyện.
Nín thở chờ đợi trận đại chiến sắp tới giữa hai người.
Tuy nhiên, kết quả lại khiến mọi người bất ngờ.
“Ha ha ha, đối phó với ninja của phái Quy Hải phiền lắm, Tiếu Thương Sinh tôi không sợ trời không sợ đất nhưng lại sợ phiền phức. Quỷ Thập Lục, ông biết là tôi không sợ ông, tôi chỉ sợ phái Quy Hải mấy người gây phiền phức mà thôi. Cho nên, hôm nay tôi tạm thời nể mặt ông!”
Tiếu Thương Sinh xua tay. r Tỏ ý sẽ không làm khó Lý Thiếu Tông nữa. Điều này khiến Lý Phi Long thở phào một hơi. I
“Sao? Hôm nay ông muốn giúp nhà họ Lý giành được quyền kiểm soát lần này à?”
Tiếu Thương Sinh lại hỏi. L
“Đúng vậy, nếu ông có ý tranh giành thì tôi cũng. không ngại đấu với ông một trận đâu!”
Quỷ Thập Lục năm kiếm Samurai trong tay.
“Hừ, miễn đi, tôi bị thương nặng, hôm nay không có sức đấu với ông! Quỷ Thập Lục, nếu tôi ở thời kỳ đỉnh cao, hai chúng ta ai mạnh ai yếu khó nói lắm. Có thể trả lại Lý Thiếu Tông cho ông, nhưng hai cô gái này, tôi nghĩ ông không cần phải nhúng tay vào đâu nhỉ, tôi muốn hút tỉnh khí của hai cô gái này để trị thương.”
Tiếu Thương Sinh chỉ vào Vạn Tuyết với Thẩm Phiêu Phiêu.
“Tôi chỉ lo cho sự an toàn của cậu Lý!”
Quỷ Thập Lục lạnh lùng nói.
“Cái gì? Đại sư Quỷ, cầu xin ông cứu con gái tôi!”
Vạn Diệu Tông nghe thấy thế thì vội vàng quỳ xuống cầu xin.
Vạn Tuyết với Thẩm Phiêu Phiêu cũng căng thẳng.
Nhưng Quỷ Thập Lục không biết Vạn Diệu Tông là ai.
“Anh Phi Long, xin anh mở lời cứu con gái tôi, quyền kiểm soát năm nay đều thuộc về nhà họ Lý, nhà họ Vạn tôi ủng hộ đầu tiên!”
Vạn Diệu Tông lại nói.
“Chuyện này...”
Lúc này, Lý Phi Long lại rất bình tĩnh.
Ông ta có vẻ do dự.
Mà Tú Tú với mấy người bạn của Vạn Tuyết cũng lo Số VÓ.
Ai mà ngờ sẽ xuất hiện một Tiếu Thương Sinh xấu xa như vậy chứ.
Rõ ràng hai nhà Vạn - Lý khó mà đối phó với được với Tiếu Thương Sinh.
Đặc biệt là Lý Thiếu Tông.
Con mẹ nó tôi phục sát đất luôn rồi, từ lúc lên bục đã bắt đầu nhắm mắt, ai không biết còn tưởng anh ta là cao thủ có một không hai gì rồi đấy.
Lần nào gặp phải chuyện gì ghê gớm thì bày ra cái bộ dạng này!
Quả thực là Lý Tú Tú cạn khô lời mà.
“Trần Khiêm, cô gái Thẩm Phiêu Phiêu kia là bạn của anh, sao anh không lo lắng gì cả thế?”
Lúc Lý Tú Tú lo lắng, cô ta nhìn sang bên cạnh mình thì thấy Trần Khiêm lại đang nhắm mắt ngủ gục.
Ôi đệch!
Lý Tú Tú sắp phát điên đến nơi rồi. Cô ta lay Trần Khiêm.