Soạt!
Lúc này Trần Khiêm mới mở mắt ra.
Khoảnh khắc Trần Khiêm mở mắt, rõ ràng Lý Tú Tú nhìn thấy trong mắt Trần Khiêm bắn ra hai tia sáng.
Khiến cô ta giật cả mình. “Hả?”
Lúc này Trần Khiêm mới tỉnh táo lại, nhìn Lý Tú Tú.
Vừa rồi, năm thứ giống như khay tròn trong cơ thể Trân Khiêm lại xuất hiện.
Trần Khiêm không khỏi chìm vào tâm trí, quan sát tỉ
Tất nhiên, Trần Khiêm vẫn nắm rõ mọi thứ ở hiện trường.
Chỉ là vừa rồi mình nhìn quá tập trung.
“Hả gì mà hả, anh mau nhìn đi, bạn anh sắp chết rồi"
Lý Tú Tú cạn lời.
“Sao có thể chứt Với cả, cô ấy không phải bạn tôi, là đệ tử của tôi mới đúng!”
Trần Khiêm nhìn bộ dạng lo lắng của cô ta, không khỏi bật cười.
“Cái gì mà đệ tử với không đệ tử? Anh còn đang nằm mơ à?”
Lý Tú Tú bất lực nói.
Mấy cô gái bên cạnh Lý Tú Tú cũng nhìn Trần Khiêm với ánh mắt kì lạ.
“Được rồi, bây giờ đệ tử của tôi gặp rắc rồi, tôi phải đi xử lý một lát. Phải rồi bạn học Tú Tú, cảm ơn ý tốt của cô"
Trần Khiêm cũng quan sát kha khá rồi.
Thấy Thẩm Phiêu Phiêu gặp rắc rối, mình mà còn không ra tay thì cô ta sẽ xảy ra chuyện không hay mất.
Lúc này, Trần Khiêm đứng thẳng lên.
“Này này này, anh làm gì vậy Trần Khiêm? Đừng có chạy lung tung, cẩn thận bọn họ giết anh đấy!”
ị Thấy Trần Khiêm đứng lên, Lý Tú Tú vội kéo tay áo 'Trần Khiêm.
“Không sao đâu, yên tâm đi!” g Trần Khiêm cười, tỏ vẻ không sao cả. Sau đó mới từ khán đài đi thẳng lên bục.
Mà lúc này, Tiếu Thương Sinh ở trên bục rất nhanh trí đưa tay bắt lấy Thẩm Phiêu Phiêu với Vạn Tuyết.
Đang chuẩn bị ra tay.
“Tu sĩ Tiếu, vẫn khỏe chứ!”
Một giọng nói quen thuộc rót vào tai.
Khiến cả người Tiếu Thương Sinh chấn động, như bị sét đánh.
“Hửm?”
Tiếu Thương Sinh đột ngột quay đầu, vừa thấy Trần Khiêm đang từ từ đi lên bục.
“Là cậu!”
Vạn Diệu Tông thấy Trần Khiêm đi qua từ bên cạnh mình thì vô cùng kinh ngạc.
Đây chẳng phải đến nhóc cứ làm phiền con gái mình Sao.
Gậu ta lại quen Tiếu Thương Sinh? Vạn Diệu Tông hơi khó tin nói.
'Vạn Tuyết cũng bất ngờ quay đầu lại. “Trần Khiêm?”
Trong lòng Vạn Tuyết kinh ngạc.
Thấy Trần Khiêm bình thản, đút hai tay vào túi đi lên bục, mấy cô gái nhóm Tú Tú cũng rất bất ngờ.
“Là cậu, sao cậu lại ở đây?”
Con ngươi của Tiếu Thương Sinh đột nhiên co lại, khó khăn nuốt nước bọt, lùi về sau ba bước.
Quỷ Thập Lục khẽ nheo mắt, rõ ràng đã để ý thấy sự thay đổi của Tiếu Thương Sinh.
“Tiếu Thương Sinh, đây là ai? Sao lại khiến ông hoảng sợ như vậy? Lẽ nào người đánh ông bị thương là cậu †a?”
Quỷ Thập Lục vừa nhìn chằm chäm Trần Khiêm vừa lạnh lùng hỏi Tiếu Thương Sinh.
“Là cậu ta Tiếu Thương Sinh khó khăn nói.
“Thú vị đấy, lần đầu tiên tôi thấy cao thủ trẻ tuổi như vậy, sức mạnh của cậu ta thật sự siêu phàm như ông nói à? Hơn nữa còn đánh ông bị thương nặng, vậy hôm nay, Quỷ Thập Lục tôi cũng không ngại giúp ông giết cậu ta đâu! Tôi tin là hai chúng ta hợp sức lại thì gần như có thể quét sạch một nửa giới tu chân đấy nhỉ?”
Quỷ Thập Lục lạnh lùng cười.
“Không!!!”
Tiếu Thương Sinh lắc đầu không ngừng.
*Ý gì vậy? Ông sợ không dám ra tay à?”
Quỷ Thập Lục hơi bất ngờ.
“Không! Không phải tôi sợ, cũng không phải không dám ra tay! Quỷ Thập Lục, ông biết không, Tiếu Thương Sinh tôi đã tung hoành trong giới tu chân thì không có chữ sợ, càng không có gì là không dám ra tay. Cho dù gặp phải kẻ địch mạnh, chỉ cần tôi có thể chiến đấu thì tôi sẽ chiến với hăn! Ngay cả khi tôi có thể sẽ chết!”
“Bởi vì, cho dù là hút chân khí của người tu chân hay. là giao đấu với cao thủ thì mục đích cuối cùng của tôi đều là để tăng thêm sức mạnh hoặc là tiếng tăm cho mình!”
Tiếu Thương Sinh run rẩy nói.
“Ông có ý gì?”
Quỷ Thập Lục cau mày.
*Ý của tôi rất rõ ràng, tôi không muốn chết đi như vậy, không muốn chết đi một cách vô nghĩa thế này!”
Phịchi
Vừa dứt lời, chân ông ta mềm oặt, dứt khoác quỳ xuống trước mặt Trần Khiêm:
“Đại thần tha mạng!”