Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1992: Chẳng phải ông vẫn luôn đứng đây à



Hành động quỳ xuống này.
Đã làm tất cả những người có mặt tại đây đều kinh ngạc.
Ôi mẹ ơi, tu sĩ gian ác Tiếu Thương Sinh còn chưa ra tay, đã quỳ sụp trước mặt người thanh niên này sao?
Sao có thể chứ?
Tiếu Thương Sinh là đại tu sĩ tam phẩm, có thực lực phi phàm, rốt cuộc người thanh niên này là ai thế?
Mọi người đều bàn tán xôn xao. Rõ ràng Vạn Tuyết cũng bất ngờ.
Lúc này, cô ta lại nhìn thấy Trần Khiêm đi tới trước mặt mình, hai tay đút vào túi, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh.
Trong nháy mắt, khí chất điềm tĩnh này đã bao phủ cô ta, không, nói đúng hơn là bao phủ tất cả những người có mặt tại đây.
Khí chất này gần như có thể làm cho người nào cũng cảm thấy khiếp sợ.
Bao gồm cả Vạn Tuyết. Quỷ Thập Lục cũng rất bất ngờ khi Tiếu Thương Sinh quỳ xuống, mí mắt lập tức giật giật, nhìn chằm chằm Trần Khiêm.
“Mấy ngày trước, tôi nói muốn giết ông, sao ông không ngoan ngoãn đợi tôi giết, mà nhân lúc tôi phân thần cứu người để chạy trốn hả?”
Trần Khiêm rút tay ra khỏi túi, xoa đầu Tiếu Thương Sinh như đang trừng phạt một bạn nhỏ mắc lỗi.
“Đại thần, tôi sai rồi, tôi không nên chạy trốn!”
Tiếu Thương Sinh òa một tiếng, rồi bắt đầu khóc lóc.
“Ông đó, đúng là già mà không nghiêm, ông thử nói xem lúc tôi muốn giết người thì ai có thể chạy thoát được chứ?”
Trần Khiêm cười nói.
“Đại thần nói rất đúng!”
Toàn thân Tiếu Thương Sinh run rẩy.
Trần Khiêm cũng không để ý tới ông ta, mà quay đầu nhìn xung quanh.
Sau đó lạnh nhạt nói: “Các vị, hôm nay tôi thay mặt cho nhà họ Tần, tới đây giành quyền khống chế này, nếu ai không phục thì có thể lên đây khiêu chiến với tôi!”
Trần Khiêm nói xong vẫn không quên vỗ đầu nói tiếp:
*À đúng rồi, không cần lên từng người đâu, nếu ai không phục, cứ đồng loạt lên đây khiêu chiến với tôi!”
Nói xong, Trần Khiêm nở một nụ cười vô hại.
“Mẹ kiếp!”
“Thật hung hãn!”
Những người có mặt dưới khán đài đều kinh ngạc. Rốt cuộc người này là ai vậy?
Nhưng không ai dám nói ra một chữ, tất cả đều ngoan ngoãn im lặng không lên tiếng.
“Hừ, nhóc con, mày đừng ngông cuồng quá đáng, mày xem Quỷ Thập Lục của phái Quy Hải tao chết rồi à?”
Quỷ Thập Lục lập tức nổi giận nói.
Người này không hề xem mình là đối thủ của cậu ta.
“Chẳng phải ông vẫn luôn đứng đây à?”
Trần Khiêm nói.
“Cậu! Khốn khiếp!”
Quỷ Thập Lục phân nộ.
“Hừ, đúng là một thằng ranh con không biết xấu hổ, đại sư Quỷ, đừng nhẹ tay với cậu ta, cứ chém chết thằng ranh con ngông cuồng này đi!”
Lúc này, Lý Phi Long cũng tức giận nói.
Người này ngang nhiên thách thức, muốn giành lấy quyền khống chế, đúng là muốn chết mà!
“Nhóc con, hôm nay tao sẽ cho mày nếm mùi lợi hại của phái Quy Hải!”
Lúc này Quỷ Thập Lục đã rút kiếm ra rồi. Một đạo kiếm quang chém thẳng qua. Lần này ánh sáng càng mạnh mẽ hơn.
Là một trong những chiêu thức tuyệt kỹ của phái Quy Hải: Đoạn Thủy Lưu Thập Tam Thức!
Một đao có thể chém đứt dòng nước, hai đao có thể †rảm hồn, ba đao có thể diệt phách!
Mà bây giờ Quỷ Thập Lục này đã đạt tới cảnh giới ba đao rồi.
Nơi nào bị ánh đao chém qua đều hồn bay phách tán.
Vạn Tuyết nhìn Trần Khiêm lo lắng, sợ Trần Khiêm sẽ gặp nguy hiểm.
Dù sao thì nam sinh làm mình rung động thật sự chính là anh.
Hình như hôm nay anh mới là cao thủ thật sự.
Cho nên lúc này Vạn Tuyết đối mặt với Trần Khiêm với tâm trạng cực kỳ phức tạp.
Vụt!
Đúng lúc này, một đòn trí mạng của Quỷ Thập Lục lập tức giáng xuống.
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng đang xảy ra.
Chỉ thấy Trần Khiêm đút một tay vào túi, tay còn lại nhẹ nhàng kẹp lấy.
Anh hờ hững kẹp lấy lưỡi đao của Quỷ Thập Lục. “Cái gì?”
Trong lòng Quỷ Thập Lục tràn đầy kinh hãi.
Muốn rút đao về nhưng không cách nào rút được.
“Ông đang dùng tuyệt kỹ gì vậy? Phái Quy Hải là phái nào thế?”
Trần Khiêm lạnh nhạt hỏi.