- Lâm Minh tuy mạnh nhưng còn đang bế quan, lại bị Ma Thần đánh thương, hắn bày ra trận pháp rồi làm sao?
Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma luân phiên ra tay, hợp sức nghiền nát đại trận che trước mặt bọn họ. Họ cho rằng năng lượng trong trận pháp có hạn, miễn đến điểm cực hạn thì trận pháp sẽ tan nát, chờ đợi Võ giảTam Thập Tam Thiên là trận đồ sát.
Nhưng sau khi đám Chân ThầnÁc Ma với ma lực kinh thế công kích hết lần này đến lần khác, bỗng biểu tình cả đám cực kỳ khó xem.
Phương đại trận này cứng rắn vượt sức tưởng tượng của họ, Ác Ma công kích lâu như vậy mà đại trận hao tổnnăng lượng không nhiều.
- Sao có thể như vậy?
Đám Chân ThầnThâm Uyên Ác Ma hoai hoang:
- Trận pháp này hơi tà môn, Lâm Minh đang bế quan mà có thể bày ra đại trận như vậy?
Không chỉ bọn họ, Võ giảTam Thập Tam Thiên ở trong Thiên Nhân đại trận cũng bị hiệu quả của trận pháp rung động.
Bọn họ ở trong đại trận càng cảm giác rõ ràng kết cấu năng lượng của đại trận.
Nó cấu thành hình tròn hoàn mỹ, như vỏ trứng gà. Khi Thâm Uyên Ác Ma công kích bình quân phân tán đến mỗi điểm trên màn sáng đại trận sẽ giảm áp lực xuống nhỏ nhất.
Đại trận này có tên Thiên Nhân đại trận, màn sáng trong đại trận là ‘thiên’, đám Võ giả bọn họ là ‘nhân’. Một đại trận kết hợp hoàn mỹ người và trận pháp.
Thực lực Thâm Uyên Ác Ma đáng sợ biết bao, hơn sáu mươi Chân Thần, hơn tám ngàn Thiên Tôn tập ủng tại đây nhưng bị một trận pháp chặn lại. Người bày ra trận pháp còn đang bế quan.
- Lâm Minh mạnh hơn chúng ta nghĩ rất nhiều, hèn gì Ma Thần đại nhân xem trọng hắn như thế.
- Vốn còn nghĩ rằng để chúng ta tiêu hao hết trận văn đại trận rồi các Ác Ma cùng tấn công, một hơi hủy diệt bọn họ nhưng giờ không được rồi.
- Đổi chiến thuật, trước tiên dùng chiến trận của chúng ta công phá đại trận phòng thủ của bọn họ!
Đám ma vương dẫn đầu nhanh chóng quyết định, dẫn hơn tám ngàn Ác Ma Thiên Tôn, sáu mươi mấy Chân ThầnÁc Ma bày ra chiến trận, trực tiếp công kích Thiên Nhân đại trận.
- Không thể khiến những Ác Ma thành công, chúng ta chỉ mới kiên trì một ngày.
- Còn hai mươi chín ngày, kiên trì đến phút cuối đi! Nếu không tất cả cố gắng của chúng ta sẽ nước chảy về đông!
Mắt thấy Thâm Uyên Ác Ma muốn liều mạng, Võ giảTam Thập Tam Thiên vận chuyển khí huyết toàn thấn, năng lượng ngập trời!
Thực lực của bọn họ không bằng Thánh Mỹ nhưng dựa vào Thiên Nhân đại trận thì chênh lệch giữa họ và Hắc Ám Thâm Uyên bị rút ngắn nhiều.
Hai mươi tám Chân ThầnTam Thập Tam Thiên trấn thủ hai mươi tám điể của đại trận. Một ngàn tám trăm Thiên Tôn, rải đều các màn sáng đại trận, dốc hết năng lượng toàn thân chống lại Thâm Uyên Ác Ma.
Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu hành động. Trên bầu trời phía xa bị ma diễm ngập trời cắn nuốt.
Thần quang gào thét đâm xuyên thiên địa, đại quân Ác Ma công kích không chút xót thương giáng xuống Thiên Nhân đại trận.
Ầm!
Lực lượng như trăm ngàn ngôi sao cùng nổ, thiên địa mất sắc, trời trăng tối sầm.
Dù có Thiên Nhân đại trận bảo vệ nhưng không cách nào hoàn toàn ngăn cách năng lượng trùng kích. Màn sáng Thiên Nhân đại trận bị đánh ra sóng gợn như sóng nước khuếch tán bốn phương tám hướng.
Hai mươi mấy Thiên Tôn đứng mũi chịu sào không chịu nổitrùng kích như vậy, bọn họ hộc bãi máu văng ra ngoài. Có ba Thiên Tôn lúc bay ngược cơ bắp nổ nát, tan xương nát thịt mà chết.
Có người chết!
Từ khi đại chiến tận thế đến, lần đầu tiên bên Tam Thập Tam Thiên có người chết.
Tổn thất ba Thiên Tôn, nhìn như không nhiều nhưng mọi người biết đây chỉ là bắt đầu.
Thời hạn một tháng mới chỉ qua ngày đầu tiên.
Theo thời gian trôi qua, chiến đấugay cấn, năng lượngtiêu hao sẽ ngày càng nhiều, tăng số người chết lên heo.
Đây là cuộc chiến bảo vệ vượt mọi khó khăn gian khổ, hy vọng sống sót chính là kiên trì đến cùng!
Giọng Thần Mộng vang vọng trong Thiên Nhân đại trận:
- Chữa thương!
Ba Thiên Tôn đã chết thì xác không thành hình bị đồng bạn dọn dẹp sơ bỏ vào Tu Di giới.
không ai đau hương, ai điếu, bởi vì bọn họ không biết khi nào đến lượt mình thành xác chết lạnh lẽo bị người cất đi.
Nếu trận chiến này có người may mắn sống sót thì xác bọn họ sẽ được chôn, bọn họ được truy phong làm anh hùng, được lịch sử và hậu nhân ghi nhớ.
Nếu mọi người chết hết thì xác bọn họ sẽ bị nghiền xương thành tro, bị những Thâm Uyên Ác Ma sống cười nhạo nô lệ chết đi.
Võ giảTam Thập Tam Thiên yên lặng không trấn áp, nhanh chóng phân phát đan dược. Mọi người tĩnh tọa điều tức, bởi vì bọn họ biết rất nhanh đợt công kích tiếp theo của Thâm Uyên Ác Ma sẽ đến.
Hiện tại bọn họ chỉ thủ chứ không tấn công, như vậy số Thâm Uyên Ác Ma sẽ không giảm bớt.
Ngược lại bọn họ e rằng mỗi lần va chạm sẽ có một số người chết. Chết càng nhiều người thì lực lượng phong thủ càng yếu, phòng thủ yếu sẽ chết nhiều hơn, cuối cùng tan rã.
- Đám chủng tộc đê tiện này thật khó chơi.
Bốn ma vươngsắc mặt có chút âm trầm, một lần công kích mới giết được ba Thiên Tôn, chiến quả như vậy là không thể chấp nhận.
- Có nhiều người thiêu đốt tinh huyết, phục hồi khó khăn hơn. Địa quân Ác Ma chúng ta không ai thiêu đốt tinh huyết, tốc độ phục hồi sẽ mau hơn bọn họ.
- Cứ tiêu hao thế này bọn họ thua chắc.
- Thiêu đốt tinh huyết? Hừ!
Tông chủ Tu Di giới mắt lóe tia sáng lạnh:
- Bọn họ có nhiều người, mỗi lần rút ra một phần thiêu đốt tinh huyết cũng có thể kéo dài thật lâu! Ta không muốn cho họ sống lâu như vậy, đây cũng là điều Ma Thần đại nhân dặn, nhanh chóng hủy diệt họ! Bọn họ có thể thiêu đốt thì chúng ta cũng có thể thiêu đốt! Lục đại tông môn chúng ta mấy năm nay tích lũy không biết bao nhiêu huyết đan cùng thiên tài địa bảo, nếu chỉ cho Ác Ma đẳng cấp Thiên Tôn thì dù thiêu đốt tinh huyết chúng ta cũng có thể bổ sung lại thiếu hụt khí huyết cho họ.
- Không sai! Không cần kéo dài, diệt bọn họ!
Thâm Uyên Ác Ma bắt đầu uống huyết đan, phục hồi thực lực.
Ai nấy sát khí ngút trời, sát ý sôi trào toàn thân. Dù cách Thiên Nhân đại trận thi Võ giảTam Thập Tam Thiên cũng cảm nhận rõ ràng.
Thâm Uyên Ác Ma trị thương chưa đến một ngày lại lần nữa phục hồi đến trạng thái cao nhất.
Bọn họ lại bày ra chiến trận muốn xé nát Thiên Nhân đại trận, xuất hiện có nhiều Ác Ma chọn thiêu đốt tinh huyết.
Năng lượng khủng bố ngưng tụ phía chân trời.
Tu La Hải dâng trào, khung trời run rẩy. Bốn Ác Ma chân thânthượng vị cười nanh tranh:
- Lâm Minh, mặc cho ngươi có tư chất trác tuyệt cỡ nào thì lần này sẽ nuốt hận từ đây!