Trên bầu trời, năng lượng của hơn tám ngàn Thâm Uyên Ác Ma tụ tập lại với nhau biến ra Ma Thần ảo to lớn.
Ma Thần này như vị thần tổ diệt hế toát ra uy áp khủng bố nhìn xuống thương sinh!
- Đó là thứ gì?
Phe nhân tộc có nhiều Võ giả mới điều tức xong nhìn dị tượng Ma Thần to lớn trên bầu trời có cảm giác cực kỳ áp lực.
Dù cách Thiên Nhân đại trận thì khí thế Ma Thần cũng khiến bọn họ hơi ngộp thở.
Võ giả Tam Thập Tam Thiên tu vi yếu chút chịu không nổi mặt nhợt nhạt, lòng bàn tay thấm mồ hôi.
- Là chiến trận, uy lực lớn hơn cái đầu. Nếu ta không đoán sai thì trong chiến trận này dung nhập trận văn Ma Thần!
Người nói chuyện là mặc, với ánh mắt của lão hơn hẳn Võ giả Tam Thập Tam Thiên bình thường.
Tim Đế Thích Già rung lên:
- Trận văn Ma Thần?
Bọn họ đã nghe nói về Ma Thần rất nhiều lần, Ma Thần hình như là người sáng lập Mộ Ma Thần.
Triệt cười khổ nói:
- Giống như Lâm Minh đưa lực lượng pháp tắc gia cố vào người chúng ta, Thâm Uyên Ác Ma cũng có thể tìm trận văn đẳng cấp càng cao gia cố cho sức mạnh của mình. Chúng ta sẽ gặp khó khăn đây.
Trận chiến này gian khổ hơn Triệt tưởng tượng.
Mặc kệ đại quân Ác Ma dung nhập trận văn gì vào chiến trận, Võ giả Tam Thập Tam Thiên không quan tâm điều đó. Thứ duy nhất bọn họ có thể làm là dốc hết sức ra ngăn cản tất cả.
Ma Thần rống to:
- Grao!
Ma Thần rống nát nhật nguyệt sơn hà, nó giống như màn đêm vô biên lao xuống phủ trùm đại trận Võ giả Tam Thập Tam Thiên.
Răng rắc!
Thiên Nhân đại trận phát ra tiếng giòn vang không chịu nổi gánh nặng, bề mặt nứt rạn.
Đây là lực lượng đủ hủy diệt thế giới, mấy trăm Thiên Tôn đứng mũi chịu sào người rung mạnh văng ra ngoài cùng lúc. Trùng kích trường đao như vậy bọn họ như lá cây nhỏ trong tố cuồng phong không có sức chống cự. Quân Bích Nguyệt đẳng cấp Chân Thần cũng hộc ngụm máu nhuộm đỏ quần áo trắng.
Trong khi thụt lùi tiếng gào thảm thiết của Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên liên tục vang lên:
- A! A! A!
Có người không chịu nổi sóng xung kích năng lượng tàn phá đã nổ banh xác.
Mọi người nhìn sinh mạng sống sờ sờ bị xé nhỏ.
Bão năng lượng như thế nếu giữ cho năng lượng hộ thể hoàn chỉnh thì có thể chống đỡ, nếu năng lượng hộ thuẫn nổ nát thì nháy mắt tan xương nát thịt.
Cách chết thảm thiết khiến người da đầu tê dại.
Gió bão tàn phá khoảng một nén nhang mới dần lặng xuống. Tu La hải bị bốc hơi khô, hơn hai mươi Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết trận. Rất nhiều người không thấy xác chỉ tìm được chút thịt mơ hồ.
- Thảm quá!
Người chết toàn là hùng chủ Tam Thập Tam Thiên, nhiều người đã sống ngàn vạn năm. Bọn họ ở trong thế giới thứ cấp của mình là chúa tể, nhưng trong đại chiến đẳng cấp này thì vô cùng yếu ớt.
Liệm xác chết không thành hình, lòng Võ giả Tam Thập Tam Thiên tràn ngập bi tráng.
Nhưng không ai dừng lại ai điếu người chết, bọn họ không cần đám người Thần Mộng ra lệnh đã lục tục tĩnh tọa điều tức, chuẩn bị nghênh tiếp đợt chiến đấu càng thảm khốc hơn.
Thần Mộng lo lắng vết thương của Quân Bích Nguyệt:
- Quân Bích Nguyệt, có sao không?
Hiện giờ Tam Thập Tam Thiên chỉ còn lại hai mươi tám Chân Thần, hao tổn Thiên Tôn chưa đến mức thương gân động cốt. Nhưng hai mươi tám Chân Thần này mỗi người chết đi sẽ dẫn đến trận pháp thiếu một góc, áp lực càng lớn.
Quân Bích Nguyệt cố mỉm cười nói:
- Còn được.
Quân Bích Nguyệt tỏ vẻ mình còn có thể tiếp tục chiến đấu.
Triệt lấy ra một viên đan dược đưa cho Quân Bích Nguyệt, ra hiệu nhanh chóng điều tức.
Phương xa, quốc sư Đại Hồng ma quốc mặt tái nhượt oán hận nói:
- Đám tiện dân này!
Công kích vừa rồi quốc sư Đại Hồng ma quốc và mấy Chân Thần thượng vị làm môi giới đại trận nên cũng tiêu hao rất lớn.
Dù đã đánh nứt Thiên Nhân đại trận nhưng vết rạn thế này còn xa mới đến mục tiêu đại trận vỡ nát. Mắt thấy trận pháp tự động chữa lành khiến đám đông Ác Ma giật mình, trận pháp này mạnh hơn bọn họ nghĩ.
- Hừ! Để xem bọn họ có thể kiên trì đến lúc nào.-
Một trận đánh lâu dài diễn ra giữa Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên. Mỗi ngày có Võ giả Tam Thập Tam Thiên chết, đôi lúc tận mười mấy người, có mấy chục người.
Mọi người đã thói quen có chiến hữu bên cạnh chết đi, tận mắt thấy nhiều sống chết khiến các hùng chủ Tam Thập Tam Thiên không còn sợ hãi cái chết.
Bọn họ rất yêu quý sinh mệnh nhưng càng sợ chủng tộc huỷ diệt, sợ sau khi họ chết rồi con cháu đời đời làm nô lệ cho Thâm Uyên Ác Ma, thậm chí là súc vật nuôi nhốt, muốn xâm lược lúc nào tùy thích.
Kịch chiến mười hai ngày, Võ giả đẳng cấp Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên gồm hơn ba trăm người tổn thất.
Ba Chân Thần bị thương. Trong đó Quân Bích Nguyệt bị thương nặng nhất, không phải vì gã yếu. Thật ra thực lực của Quân Bích Nguyệt nổi trội trong Chân Thần hạ vị, nhưng gã liên tục hai lần hứng chịu đại trận ma tộc trùng kích ngay mặt. Hai lần bị thương chồng lên nhau thì Quân Bích Nguyệt bị tổn hại nặng cũng là bình thường!
Dù trong tình huống này Quân Bích Nguyệt không chịu rút xuống tiền tuyến, bởi vì tình hình hiện tại không cho phép gã lui xuống.
Ngày thứ mười lăm, đã có hơn bốn trăm người Thiên Tôn Tam Thập Tam Thiên chết.
Với Thiên Nhân đại trận thì hai mươi tám Chân Thần là quan trọng nhất, là căn cơ đại trận. Nhưng Thiên Tôn cũng không thể thiếu, một ngàn tám trăm Thiên Tôn liên hợp lại phát huy ra sức chiến đấu cực kỳ quan trọng.
Mấy ngày nay sức chiến đấu tôn giai thiếu đi mấy chục người không là gì, nhưng tổn thất mấy trăm người làm độ mạnh Thiên Nhân đại trận không bằng trước kia.
Các đợt công kích, vết rạn trên đại trận ngày càng nhiều, phục hồi cũng càng lúc càng chậm.
Võ giả Tam Thập Tam Thiên cảm nhận áp lực tăng thêm mãnh liệt. Phe Hắc Ám Thâm Uyên hầu như không có Ác Ma chết, tối đa chỉ có chút Ác Ma bởi vì thiêu đốt tinh huyết quá độ tạm thời rút xuống tinè tuyến tu dưỡng.
Trong tình huống thực lực tổng thể kém hơn gấp đối, đối phương chọn dùng chiến thuật xa luân chiến khiến Võ giả Tam Thập Tam Thiên chậm rãi kiên trì không nổi nữa.
Cách thời gian Lâm Minh yêu cầu mới qua một nửa.
Thật sự có thể kiên trì một thángsao? Không người nào dám bảo đảm.
Có lẽ trước khi thời hạn một tháng đến Võ giả Tam Thập Tam Thiên đã chết trận hết.
Từ ngày thứ mười sáu thì công kích bên Thâm Uyên Ác Ma bớt dồn dập.
Tình hình này không làm đám cao tầng Tam Thập Tam Thiên như Thần Mộng nhẹ nhõm ngược lại tâm tình càng thêm trầm trọng, bọn họ đã ý thức được đây là bình tĩnh trước cơn bão, Thâm Uyên Ác Ma uấn nhưỡng công kích càng kh ủng bố hơn.