Phân tích và xử lý số liệu là một công việc tiêu tốn khá nhiều sức lực. Đợi đến khi Thẩm Thiên Trường ngẩng đầu khỏi màn hình laptop thì trời cũng đã khá tối rồi, cô nhớ ra mình vẫn còn chưa nấu bữa tối nên lập tức đứng dậy, búi tóc lên rồi vào bếp xử lý nguyên liệu.
Vừa nấu ăn cô vừa nghĩ, đợi Ninh Trạch Tây đến cô nhất định phải “bóc lột” anh ta triệt để, ít nhất là phải chia cho anh ta một nửa lượng công việc phân tích và xử lý số liệu này mới được.
Thẩm Thiên Trường làm xong hết các món thì cũng đã là tám giờ tối.
Lúc Lục Chi Cửu nhận được điện thoại của Thẩm Thiên Trường, Cố Ngôn Quyết đã đến phòng làm việc của anh ngồi được hơn một tiếng rồi, anh ta bị Nhan Thuấn Hoa dồn ép khắp nơi, thật sự không còn chỗ nào để đi nữa.
Lục Chi Cửu tưởng rằng Thẩm Thiên Trường chỉ gọi đồ ăn ở ngoài về để cùng anh ăn thôi, không ngờ cô lại đích thân xuống bếp, nhớ đến cảm giác hụt hẫng khi về chung cư Sâm Lan mà không thấy cô lần trước, anh không muốn phải trải qua lần thứ hai nữa đâu.
Anh nhìn Cố Ngôn Quyết ngồi trong ăn phòng của mình mãi không chịu đi, lòng thầm nghĩ làm sao mới có thể đuổi cái tên Cố Ngôn Quyết chướng mắt này đi bây giờ.
“Tôi đi trước đây.”
Vừa dứt lời đã định một mình rời khỏi đây trước, không ngờ Cố Ngôn Quyết còn nhanh hơn anh: “Tôi cũng đi chung với cậu, chúng ta đi tìm nhà hàng nào đó ăn chút gì đi, tôi đói đến sắp chết rồi.”
“Cậu tự đi ăn đi, tôi về chung cư.” Lục Chi Cửu từ chối.
“Vậy tôi cũng về chung cư với cậu, tôi nhớ cậu cũng biết nấu ăn đúng không, nếu không thì để tôi trổ tài cũng được.”
Lục Chi Cửu đen mặt, bản thân anh đã trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc tàn khốc nhất, từng sống trong hoàn cảnh tối tăm nhất, từng đối mặt với những nguy hiểm đáng sợ nhất, nhưng anh cảm thấy thứ mà cả đời này anh cũng không muốn nếm thử lại một lần nữa chính là món ăn do Cố Ngôn Quyết nấu!
Cố Ngôn Quyết nhìn sắc mặt khó coi như nuốt phải ruồi của Lục Chi Cửu thì vội vàng biện hộ cho chính mình: “Cậu đừng có mà coi thường tôi nhé, thời gian trước tôi có tham gia một chương trình truyền hình về ẩm thực, tôi đã cố gắng học hỏi rồi
đấy.”
Tuy rằng cuối cùng đồ ăn được đưa lên phát sóng vẫn là do đầu bếp chuyên nghiệp làm nhưng thứ mà anh ta làm ra cũng có thể ăn được đấy, dù sao trợ lý của anh ta ăn trông cũng khá ngon miệng.
Lục Chi Cửu không để ý đến anh ta nữa mà cứ thế đi thang máy xuống hầm gửi xe.
Vừa mới khởi động xe, Cố Ngôn Quyết đã nhảy lên ngồi ở ghế phụ.
WebTru yenOn linez. com
Lục Chi Cửu lạnh lùng nhìn anh ta: “Xuống xe!”
“Tôi sắp bị Nhan Thuấn Hoa làm phiền chết rồi, cậu không thể giúp anh em một lần, cho tôi trốn tạm một thời gian được hay sao?”
“Tôi không rảnh.”
“Haiz.” Cố Ngôn Quyết thở dài thườn thượt, giả vờ đau lòng: “Có thế nào thì tôi cũng giúp cậu tìm được tình yêu, không ngờ cậu lại vong ân phụ nghĩa như thế!”
Năng lực mặt dày mày dạn của Cố Ngôn Quyết cuối cùng cũng khiến Lục Chi Cửu đầu hàng, đồng ý cho anh ta cùng về chung cư Sâm Lan với mình.
Vừa ra khỏi thang máy đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi ngập tràn trong hành lang. Đến khi Lục Chi Cửu mở cửa, Cố Ngôn Quyết mới phát hiện mùi thơm này bay ra từ căn chung cư của Lục Chi Cửu.
Lúc này Thẩm Thiên Trường đang ở trong bếp dọn dẹp. Vừa dọn dẹp xong, quay ra đã nhìn thấy hai người đàn ông đang đứng trong phòng khách.
Thẩm Thiên Trường giật mình, hiển nhiên là không thể ngờ trong tình huống này mà Lục Chi Cửu còn đưa người về chung cư Sâm Lan, chỉ có thể chứng minh đây là người có quan hệ rất thân thiết với anh, thậm chí còn khiến anh hoàn toàn không kiêng kỵ mình. Trong ấn tượng của cô, Lục Chi Cửu chưa từng nhắc đến người bạn nào của anh với cô cả, cô tưởng rằng người ở địa vị cao như anh sẽ rất khó có bạn bè.
Vậy nên, người đàn ông trong bức ảnh Lục Chi Cửu gửi cho cô vào tối hôm đó chắc là người này rồi.