- Nói, không nói là lão tử ném ngươi vào hố đen. Ngươi biết hố đen không? Đó là thứ khủng bố hơn thâm uyên của các ngươi gấp trăm lần. Bên trong không có thời gian, không có không gian, không có thứ gì. Ngươi biết đó là khái niệm gì không?
- Ngươi... Ngươi... Ngươi... Ngươi nói... Nói cái gì... Này là... Này hố... Hố đen? Trời ơi!
Bùm một tiếng vong linh khô lâu lại rã ra, lần này không phải giả chết mà là ý thức biến mất, nó bị hù xỉu.
- Cha nó, ngươi có lá gan bé xíu mà còn không biết xấu hổ tự xưng mình đến từ thâm uyên?
Trần Lạc không ngờ cn vong linh khô lâu đến từ thâm uyên nhát gaN như vậy, suốt một ngày không có dấu hiệu thức tỉnh. Trần Lạc vốn muốn mượn cơ hội nghiên cứu sinh vật thâm uyên, tìm hiểu bí mật của ký ức giới chỉ bạch cốt nhưng giờ thì hắn phải chờ thêm một thời gian. Mãi khi đêm khuya Trần Lạc chìm vào giấc ngủ, hắn lại vào giấc mơ hư vọng.
Không có trời, không có đất, chỉ có vô tận hư vọng chi hỏa cháy hừng hực.
Quyển sách vô danh to lớn lấy hư không làm giấy lơ lửng trên cao, chữ cổ ảo diệu vẫn hơi mơ hồ. Trần Lạc nhìn chăm chú quyển sách, cảm ứng một lúc thì linh hồn không chịu nổi. Kỳ lạ là giọng nữ nhân điên bí ẩn vẫn lúc ngừng lúc ngắt vang lên.
- Ta ở Trung Ương học phủ Huyền Hoàng thế giới chờ ngươi, ngươi phải đến tìm ta, nhất định phải! Ta sẽ luôn chờ ngươi, mãi khi biển cạn đá mòn...
Dù tính cách Trần Lạc có tiêu sái đến đâu, hờ hững đến mây cũng không chịu nổi thanh âm bí ẩn kỳ lạ này.
Nữ vu gì? Thập nhị tọa gì? Nữ nhân điên đang nói cái gì?
Nữ nhân điên chờ ai trong Trung Ương học phủ Huyền Hoàng thế giới?
Chờ ta sao?
Nói đùa, Trần Lạc không nghĩ thế. Khế ước bí ẩn, hư vọng chi hỏa, nữ nhân điên, tất cả đều xa lạ với Trần Lạc.
Trần Lạc suy nghĩ thật lâu nhưng không có chút manh mối gì. Trần Lạc nhìn vô tận hư vọng chi hỏa, than khẽ. Quyển sách vô danh viết qua chín chín tám mươi mốt lần đốt cháy, tinh hóa mới có thể thành tựu hư vọng linh hồn, đến lúc đó khế ước có hiệu lực. Trần Lạc không thể đếm hết đã qua bao nhiêu lần tịnh hóa. Lúc trước tần suất tịnh hóa rất nhanh, nhưng một tháng nay chưa chắc có tịnh hóa một lần, mỗi khi Trần Lạc vào giấc mơ phải chờ thật lâu mới bắt đầu tịnh hóa.
Lần này cũng vậy, Trần Lạc rảnh rỗi đi khắp nơi.
Không biết qua baoa lâu, trừ giọng nữ nhân điên kia dường như có thanh âm khác, không phải một giọng nói. Những thanh âm rất nhỏ, rất yếu, Trần Lạc vãnh tai nghe kỹ, càng nghe càng thấy lạ, dường như là mắng người.
- Cặn bã, chết đi!
- Khốn kiếp, vô sỉ!
- Tên khốn kiếp vô tình nhà ngươi!
- Ngươi trở về, ta muốn giết ngươi!
- Ta nguyền rủa ngươi không chết tử tế được!
- Ngươi dừng nghĩ biến mất là có thể trốn, ta nhất định sẽ tìm ngươi.
Có rất nhiều thanh âm, đều là nữ nhân độc ác nguyền rủa. Trần Lạc bực mình lắng nghe. Chuyện quái quỷ gì đây? Những thanh âm đó đang mắng ai? Sao như các oán phụ? Trần Lạc đang nghi ngờ thì hư vọng chi hỏa rốt cuộc bắt đầu thiêu huỷ tịnh hóa.
Cảm giác tịnh hóa như linh hồn từng chút một bị đốt thành tro rồi lại ngưng tụ, sinh thành. Loại cảm giác này như một giây thiên đường một giây địa ngục, đau mà sướng.
Trần Lạc tỉnh dậy đã là sáng sớm hôm sau, hắn rửa mặt, súc miệng, nằm phơi nắng trên ghế.
Một thanh âm vang lên:
- Công tử, đã chuẩn bị xong y phục.
Trần Lạc mở mắt ra,
Tiểu Ly, thị nữ Thiên Khải trang viên đứng đó.
- Chuẩn bị y phục làm gì?
- Thì hôm nay công tử phải đi tham gia yến hội.
Yến hội?
Trần Lạc ngẩn ra, hắn chợt nhớ lần trước uống rượu Tiết Vân Sơn có nhắc đến tiệc tùng, hình như là tiệc mừng công chuẩn bị cho các học tử thi đậu học phủ. Tiết Vân Sơn nói đây là thông lệ mỗi năm của Kim Thủy Vực. Vốn Trần Lạc không thích góp vui, nhưng Tiết Vân Sơn tổ chức thì hắn ngại từ chối. Dù sao Tiết Vân Sơn là chủ một vực, không thể làm gã mất mặt. Trần Lạc ngẫm nghĩ, thay đồ đi Vực Đô tham gia tiệc mừng.
Như Tiết Vân Sơn đã nói, tổ chức tiệc mừng công cho học tử là thông lệ mỗi năm của Kim Thủy Vực, không chỉ chúc mừng các học tử thi đậu Trung Ương học phủ mà còn những học tử khác. Nên biết Huyền Hoàng thế giới to lớn, không chỉ có một Trung Ương học phủ. Trừ Trung Ương học phủ ra còn nhiều học phủ cao đẳng nổi tiếng khác như Thiên Hạ học phủ, Cửu Châu học phủ vân vân. Những học phủ nổi tiếng này mặc dù sức ảnh hưởng không bằng Trung Ương học phủ nhưng trong hoàn cảnh tu hành, lực lượng lão sư không kém hơn Trung Ương học phủ là bao.
Huống chi điều kiện Trung Ương học phủ tuyển chọn gắt gao, không phải thiên tài rất khó thi đuậ. Huyền Hoàng thế giới có hơn một trăm vực, ức vạn học tử, nếu không đậu vào Trung Ương học phủ thì phải làm sao đây? Tất nhiên là chọn học phủ khác. Tùy theo thời đại phát triển, hiện giờ Trung Ương học phủ không còn độc bá. Ví dụ như vinh diệu Thánh Võ năm năm một lần, trước kia một trăm Thánh Võ hàng đầu đều lọt vào tay Trung Ương học phủ, nhưng mấy quý gần đây Trung Ương học phủ chỉ chiếm một nửa danh ngạch, cứ mỗi quý lại giảm bớt một chút.
Dường như vì nguyên nhân này nên mấy năm nay điều kiện tuyển chọn của Trung Ương học phủ thả lỏng nhiều, tuy vẫn chỉ nhận học tử thiên tài nhưng mỗi năm sẽ có một số thí sinh đặc biệt được nhận. Có lẽ các học tử không phải thiên tài, có lẽ tu vi không cao, nhưng có tiềm lực đặc biệt về mặt nào đó.
Lần này Kim Thủy Vực có năm học tử thi đậu vào Trung Ương học phủ gồm Tiết Thường Uyển, Vũ Hóa Phi, Mộ Hạo, Bạch Kiếm, Trần Lạc.
Mộ Hạo, Bạch Kiếm đều có linh hải biến dị, thuộc về người có tiềm lực lớn, thi đậu Trung Ương học phủ là lẽ tất nhiên. Đặc biệt là Tiết Thường Uyển, Vũ Hóa Phi. Lần này Tiết Thường Uyển xếp hạng hai trong thí luyện Trung Ương học phủ, Vũ Hóa Phi với thành tích ưu tú hạng sáu. Nên biết đã nhiều năm Kim Thủy Vực không có học tử thi Trung Ương học phủ, một năm nay không chỉ có hạng hai, hạng sáu, hưng phấn nhất là Tiết Thường Uyển người đầu tiên thức tỉnh huyết mạch thiên sứ từ vạn năm xưa nay.
Người duy nhất khiến mọi người bất ngờ là Trần Lạc.
Lúc hội thi Kim Thủy Vực Trần Lạc biểu hiện nổi bật, mở linh mạch thứ tám, tu luyện năm linh quyết đến giai đoạn viên mãn. Nhiều người đặt kỳ vọng rất lớn vào Trần Lạc. Bất đắc dĩ trước khi tham gia thí luyện Trung Ương học phủ có tin Trần Lạc mở thất bại, linh hải chết. Cái tin này làm nhiều người thấy tiếc cho Trần Lạc. Đáng mừng là Trần Lạc với thân phận học sinh đặc biệt được nhận vào Trung Ương học phủ.
Mọi người đều biết Trung Ương học phủ vì chèn ép học phủ khác nên đặc biệt nhận một số học tử đặc biệt.