- Tôi đã biết được tung tích của Thiên Điệp, đang chuẩn bị đi tìm nó. Tôi nghĩ chuyện này hẳn là nên nói cho cậu biết một chút.
Sau khi Diệp Mặc nghe được lời Đường Mộng Nhiêu nói, thì liền nhíu mày lại, sau đó trầm giọng:
- Cô ta hiện đang ở đâu?
Việc Áo Thiên Điệp ám toán mình, trước đó còn muốn diệt Mặc Nguyệt ở Phỉ Hải thành, nếu như tìm được cô ta, thì Diệp Mặc khẳng định là sẽ không thể tha cho cô ta được.
- Nó hẳn là đang ở trong tông môn năm sao là Song Tâm Cốc.
Giọng nói của Đường Mộng Nhiêu có chút suy sụp, cô đương nhiên biết Diệp Mặc có thù hận cùng với Áo Thiên Điệp. Áo Thiên Điệp đã ẩn trốn làm môn hạ của cô hơn hai mươi năm, cho nên nếu như nói không có chút tìm cảm nào thì hoàn toàn không có khả năng. Tuy rằng Đường Mộng Nhiêu biết rõ Áo Thiên Điệp đã hoàn toàn bị 'Đoạt xá' rồi, nhưng vẫn rất muốn biết rõ rằng Áo Thiên Điệp bị 'Đoạt xá' trước hay sau khi bái nhập làm môn hạ của cô.
- Làm sao mà cô biết được?
Diệp Mặc lại tiếp tục hỏi.
Lần này thì Đường Mộng Nhiêu lại chỉ thở dài, không trả lời hắn.
Diệp Mặc nghĩ đó chắc là chuyện riêng tư của Đường Mộng Nhiêu, cho nên hắn cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà nói tiếp:
- Chờ sự tình bên này kết thúc, thì tôi sẽ cùng cô đi một chuyến tới Song Tâm Cốc.
Đường Mộng Nhiêu gật đầu, cô vốn định sẽ hẹn gặp Diệp Mặc rồi cùng đi. Tuy rằng cô không thể nói rõ ra nguyên nhân, nhưng cô cảm giác rằng bản thân hẳn là sẽ làm như vậy.
- Được rồi, Đường chưởng môn, cô biết cái thứ này sao?
Lúc này Diệp Mặc lại chỉ vào cái thi thể mầu xám trắng trên mặt đất rồi hỏi.
Đã không còn liên quan tới chuyện của Áo Thiên Điệp, thì Đường Mộng Nhiêu trở nên dễ dàng nói chuyện hơn nhiều, lập tức trả lời Diệp Mặc:
- Không sai, tôi biết cái thứ này. Đây chính là loại trùng đáng sợ nhất Tu Chân Giới, tên gọi là Phệ hư trùng chín đầu. Trong bảng linh trùng kỳ dị, thì có người từng đem nó xếp hạng nhất, nhưng khi đó lại có chút trùng hợp với một loại linh trùng khác được xếp vào hạng nhất. Kết quả là trên bảng linh trùng kỳ dị của Tu Chân Giới truyền lại hai câu nói sau: “Không phải linh trùng, không phải tiên. Không phải đệ nhất 'Vô ảnh tằm'”, và “Không phải linh trùng, đã là tiên. Không là đệ nhị 'Phệ hư tiên'”.
Diệp Mặc liền sửng sốt một chút. Câu đầu tiên thì hắn đã từng nghe nói qua, không phải là nói tới 'Vô ảnh' của hắn sao? Chẳng lẽ là Đường Mộng Nhiêu đã biết được lại lịch của 'Vô ảnh'? Cô ấy đã từng thấy mình sử dụng 'Vô ảnh', liệu có phải cô đã biết được mình có 'Vô ảnh tằm' không? Diệp Mặc lại lập tức chú ý tới biểu hiện trên mặt của Đường Mộng Nhiêu, thì lại phát hiện dường như là cô ấy không hề biết mình có 'Vô ảnh tằm'. Diệp Mặc suy nghĩ một chút thì cũng cảm thấy bình thường, vì mỗi lần hắn để cho 'Vô ảnh' xuất thủ thì chỉ trong thời gian rất ngắn, hơn nữa tốc độ lại rất nhanh, thần trí còn chưa kịp tập trung chú ý tới thì mình đã thu hồi lại 'Vô ảnh' rồi.
Nghĩ tới đây, Diệp Mặc lại tiếp tục hỏi:
- Đường chưởng môn, hai câu nói kia thì có ý tứ gì?
Đường Mộng Nhiêu liền giải thích:
- Tại Tu Chân Giới có một loại trùng nhưng cũng không phải trùng rất lợi hại. Nó tên là 'Vô ảnh thao tằm'. Nghe nói ‘Vô ảnh thao tằm’ xuất hiện từ một nơi rất thần bí, không có ai biết được, thậm chí cũng không phải là từ tiên giới đến. Nhưng ‘Vô ảnh thao tằm’ không thể nào được sinh ra tại Tu Chân Giới, nhưng nó lại có thể tung hoành tại Tu Chân Giới. Nghe nói nơi mà ‘Vô ảnh thảo tằm’ xuất hiện không có một người tu chân bình thường nào có thể tới gần cả, mỗi lần xuất hiện đều là một đôi trứng. Chỉ có cực đại đại năng mới có thể tiến vào nơi xuất hiện một đôi trứng trùng của ‘Vô ảnh thao tằm’ để mang nó đi ấp nở mà thôi.
- Bởi vì sau khi loại trùng này xuất hiện tại Tu Chân Giới, thì nó lại vô cùng lợi hại, cho nên tu sĩ ở Tu Chân Giới còn tưởng nó là một loại linh trùng kỳ dị mới. Nhưng rất nhanh bọn họ lại phát hiện, cho dù là loại linh trùng kỳ dị lợi hại nhất lúc trước, mà gặp phải ‘Vô ảnh thao tằm’ thì cũng chỉ có thể hoảng hốt mà bỏ chạy. Cuối cùng tất cả cũng không đem ‘Vô ảnh thao tằm’ liệt vào bảng linh trùng kỳ dị nữa, cho nên mới có câu “Không phải linh trùng, không phải tiên. Không phải đệ nhất ‘Vô ảnh tằm’”. Những lời này chính là để ám chỉ lai lịch của ‘Vô ảnh tằm’.
Diệp Mặc gật đầu. Lời của Đường Mộng Nhiêu vừa nói giống với lời mà trước đây Lâm Dị Bán đã từng kể qua, cho nên đây hẳn là lai lịch của 'Vô ảnh' rồi. Hắn thậm chí còn hoài nghi 'Vô ảnh' chính là được Sở Cửu Vũ mang từ Địa Cầu tới Tu Chân Giới đấy. Chỉ là loại chuyện này thì ai có thể nói rõ ràng được?
Đường Mộng Nhiêu dừng lại một chút, rồi lại chỉ vào Phệ hư trùng chín đầu đã bị Diệp Mặc giết rồi nói:
- Loại linh trùng này thì lại vô cùng đáng sợ, là loại ác trùng hung ác nhất Tu Chân Giới, cho dù là ‘Vô ảnh thao tằm’ nếu chưa thành thục thì cũng sẽ sợ loại Phệ hư trùng chín đầu này. Nghe nói là loại ác trùng này tới từ tiên giới, hơn nữa cho dù là ở tiên giới, thì Phệ hư trùng chín đầucao cấp cũng vô cùng đáng sợ. Vì thế nên khi đem 'Vô ảnh thao tằm' xếp vào hạng nhất linh trùng, thì cũng đã đem Phệ hư trùng chín đầu xếp vào hạng hai.
- Rất nhanh có người đã phát hiện, Phệ hư trùng chín đầu so với linh trùng đã từng được xếp hạng đầu lúc trước cũng mạnh hơn vô số lần, thậm chí không thể so sánh được. Hơn nữa 'Vô ảnh thao tằm' trưởng thành cũng rất chậm, cho nên khi 'Vô ảnh thao tằm' chưa thành thục thì cũng không thể nào sánh bằng Phệ hư trùng chín đầu. Lúc này thì mới có câu “Không phải linh trùng đã là tiên. Không là đệ nhị 'Phệ hư tiên'”. Phệ hư trùng chín đầu từ đó cũng không còn được tính vào trong số các linh trùng kỳ dị nữa.
Nói tới đây, thì Đường Mộng Nhiêu lại lấy ra một cái ngọc giản đưa cho Diệp Mặc rồi nói:
- Tôi cũng từ miếng ngọc giản này mà biết được. Hơn nữa loại Phệ hư trùng chín đầu này nếu nói một cách nghiêm túc thì nó cũng không hẳn là trùng. Thậm chí có thể nói Phệ hư trùng chín đầu căn bản chính là một loại linh hồn ký sinh vào mà thành.
Diệp Mặc nghe xong, thì trong lòng cũng khẽ rung động, bởi vì hắn vẫn hoài nghi cái thứ xương mù cắn nuốt không gian này là do có cái gì đó nhập vào. Hiện tại Đường Mộng Nhiêu nói như vậy, thì hắn trái lại lại có chút tin tưởng.
Tiếp nhận ngọc giản mà Đường Mộng Nhiêu đưa cho, Diệp Mặc lập tức phát hiện được những giới thiệu bên trong này giống như là quyển sách 'Vật', chỉ có điều quyển sách 'Vật' trọng điểm là các loại khoáng thạch và linh thảo, còn cái ngọc giản này thì trọng điểm lại là các loại linh trùng và yêu thú.
Diệp Mặc rất nhanh đã tìm được giới thiệu về Phệ hư trùng chín đầu
Phệ hư trùng chín đầucòn có một cái tên khác là 'Phệ hư tiên'. Là một loại ác trùng do tu sĩ sử dụng thần hồn để nuôi dưỡng, miệng nó có thể cắn nuốt không gian, nước miếng của nó có thể ăn mòn vạn vật.
Tu sĩ nuôi dương Phệ hư trùng chín đầu cần đem thần hồn của mình chia ra làm mười phần, có thể nhiều hơn, có thể phải xét từ cường độ thần hồn của tu sĩ. Trong đó một phần là bản thể chủ đạo, những thần hồn khác đều ký sinh lên Phệ hư trùng chín đầumột phần hồn thể. Mỗi một phần hồn thể khống chế Phệ hư trùng chín đầu đều phải trưởng thành thành một U Linh Trùng cắn nuốt không gian. Sau khi chín điểm hồn thể khống chế Phệ hư trùng chín đầu trưởng thành, thì bản thể chủ đạo sẽ đem chín cái đầu của Phệ hư trùng chín đầuđặt vào cùng một chỗ.
Sau khi chín phần hồn thể khống chế Phệ hư trùng chín đầu được đặt lại cùng nhau, thì chúng sẽ tự động hợp lại làm một, trở thành một Phệ hư trùng chín đầuchân chính. Nếu như có nhiều hơn chín phần hồn thể, thì những cái hồn thể thừa ra đó đều sẽ bị cắn nuốt sạch.
Khi mà chín hồn thể Phệ hư trùng chín đầuhợp nhất, thì sẽ xuất hiện chín cái đầu, tại Tu Chân Giới sẽ là tồn tại tương đương với vô địch, lúc đó mới có thể chân chính tự xưng là Phệ hư trùng chín đầu
Bởi vì coi như là Phệ hư trùng chín đầu cấp thấp nhất, cũng có thể dễ dàng cắn nuốt không gian, nước miếng nó phun ra, không có bất kỳ tu sĩ nào có thể chống lại. Không chỉ nói tới tu sĩ Hóa Chân, cho dù là Hư Tiên cấp thấp cũng chỉ có một con đường là chạy trốn. Nếu như Phệ hư trùng chín đầu thăng lên đẳng cấp cao hơn, thì thậm chí đẳng cấp Kim Tiên hay cao hơn nữa thì cũng chắc chắn phải chết.
Chỉ là bước đầu nuôi dưỡng Phệ hư trùng chín đầu cực kỳ gian nan, bởi vì có rất nhiều phần hồn thể không trưởng thành được, thì đã bị tu sĩ mạnh mẽ tiêu diệt rồi. Mà tu sĩ nuôi dưỡng Phệ hư trùng chín đầu, tối đã cũng chỉ có thể phân ra hơn mười phần hồn, một khi có quá nhiều phần hồn bị các tu sĩ khác tiêu diệt, thì người nuôi dưỡng kia cũng sẽ không thể nào khiến cho Phệ hư trùng chín đầu trưởng thành được. Dù cho chỉ thiếu một cái đầu, thì thực lực của Phệ hư trùng tám đầucũng sẽ giảm đi rất nhiều. Cho nên người nuôi dưỡng Phệ hư trùng chín đầu thường sẽ đặt những phần hồn tại những nơi bí ẩn, hoặc là những địa phương không có mấy tu sĩ cường đại.
Diệp Mặc lúc này đã phải hít vào một hơi lạnh. Loại Phệ hư trùng chín đầunày quả thực là quá kinh khủng, Chỉ là Phệ hư trùng chín đầu mới trưởng thành, thì Hư Tiên cũng không phải là đối thủ rồi. Hắn cuối cùng đã hiểu vì sao Phệ hư trùng chín đầuchỉ có thể nuôi dưỡng ở Tu Chân Giới rồi, bởi vì loại ác trùng như thế này căn bản là không thể nào nuôi dưỡng ở Tiên Giới được.
Phệ hư trùng chín đầutuy rằng lợi hại, tuy nhiên lại cần phải cắn nuốt tinh huyết của tu sĩ. Cho nên nếu như ở Tiên Giới có một cái địa phương nào bị bao phủ giống như Nam Sơn phường thị này, thì cái phần hồn đó của Phệ hư trùng chín đầusẽ sớm bị tiêu diệt tới khi bột phấn cũng không còn.
Nhưng tại Tu Chân Giới thì lại khác. Nếu như không phải là mình đi qua Nam Sơn phường thị này, thì ai có thể tiêu diệt được nó? Không nói tới Đường Mộng Nhiêu sẽ không quản loại chuyện này, cho dù là cô ấy có quản đi chăng nữa, thì cô ấy có biện pháp để tiêu diệt cái Màn xương mù mầu xám trắng này sao? Hơn nữa lời giới thiệu kia còn nói tới việc chín phần hồn Phệ hư trùng chín đầu đều là tự mình sinh trưởng, cuối cùng mới dung hợp lại với nhau. Cũng không có nói là nó sẽ thông qua hình thức Màn xương mù mầu xám trắng cắn nuốt không gian này mà trưởng thành. Vì cho tới khi hắn giết chết Phệ hư trùng chín đầu ở đây, thì Đường Mộng Nhiêu mới có thể nhận ra, bằng không thì cô còn không nhất định là có thể nhận ra được nơi này có phần hồn của Phệ hư trùng chín đầu sinh trưởng.
- Thật là lợi hại.
Diệp Mặc thu hồi lại ngọc giản, hít sâu một hơi. Hắn quyết định rằng bất luận như thế nào thì cũng phải đem cái phần hồn ở 'Vạn Dược sơn mạch' kia tiêu diệt hoàn toàn, vì thứ này thực sự là quá kinh khủng rồi. Chỉ mới có một cái đầu đã lợi hại như vậy, vậy thì một khi chín cái đầu hợp lại, hơn nữa còn được tên tu sĩ nuôi dưỡng ra chúng khống chế, vậy thì còn đánh cái gì nữa?
Tuy rằng Lạc Hồn Khư cũng có một loại sương mù mầu trắng, nhưng Diệp Mặc cho rằng bên trong Lạc Hồn Khư không phải là Phệ hư trùng chín đầu, bởi vì ở đó không có thứ gì có thể cắn nuốt không gian cả.
Không đúng. Diệp Mặc bỗng nhiên lại nghĩ tới cái U Linh cắn nuốt không gian ở 'Vạn Dược sơn mạch' kia. Nếu như nó là một phân hồn của Phệ hư trùng chín đầu, thì vì sao trước đây Sở Tiêu Y không thể tiêu diệt được nó? Mà lại dùng phong ấn để trấn áp nó? Chính mình hiện tại có thể tiêu diệt được một con Phệ hư trùng chín đầu này, chẳng lẽ Sở Tiêu Y lại không thể nào tiêu diệt được?
Diệp Mặc nghĩ tới đây thì liền giât mình một cái. Hắn rốt cuộc hiểu rõ thứ đã bị Sở Tiêu Y phong ấn là cái gì rồi. Đó có thể không phải là một phân hồn thể của Phệ hư trùng chín đầu, mà là bản hồn chủ đạo nuôi dưỡng Phệ hư trùng chín đầu. Chỉ có loại này, thì mới có thể khiến cho Sở Tiêu Y không thể nào tiêu diệt được, mà phải lựa chọn phương pháp dùng phong ấn để trấn áp.
Đường Mộng Nhiêu không chú ý tới biểu tình của Diệp Mặc, sau khi cô nghe được Diệp Mặc thở dài một tiếng, thì cũng gật đầu một cái rồi nói:
- Phệ hư trùng chín đầu xác thực là rất kinh khủng. Tôi thật không ngờ là Tu Chân Giới thực sự lại tồn tại loại ác trùng này. Xem ra cái thứ ở 'Vạn Dược sơn mạch' kia chính là một trong các phần hồn của Phệ hư trùng chín đầu rồi.
Diệp Mặc không hề giải thích cho Đường Mộng Nhiêu hiểu. Lúc này hắn liền phóng ra một mồi lửa thiêu đốt cái phần hồn Phệ hư trùng chín đầu đã bị tiêu diệt kia. Trong lòng cũng vẫn phải âm thầm kinh hãi. May là lúc trước hắn ăn chút thiệt thòi cho nên mới dùng lôi kiếm màu đen đánh nó. Nếu như không phải như vậy, thì nói không chừng khi hắn rời đi, thì cái phần hồn Phệ hư trùng chín đầu này sẽ lại một lần nữa sinh trưởng lại. Sinh mệnh lực của cái phần hồn Phệ hư trùng chín đầu này thật là cường hãn.
- Đi thôi, tới Song Tâm Cốc.
Diệp Mặc quyết định, trước tiên phải đi diệt trừ Áo Thiên Điệp đã rồi tính tiếp. Về phần phong ấn ở 'Vạn Dược sơn mạch', thì hắn tin rằng thực lực hiện tại của hắn còn chưa đủ được.
Nhìn thấy Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu rời khỏi, thì những tu sĩ cấp thấp trốn ở một bên lúc này mới nhất loạt tiến lên, vọt vào bên trong Nam Sơn phường thị đã tiêu tán hoàn toàn cái Màn xương mù mầu xám trắng kia.
Màn xương mù mầu xám trắng đã không còn, hơn nữa khắp nơi trên mặt đất đều là những thứ tốt. Diệp Mặc và Đường Mộng Nhiêu không để vào trong mắt, nhưng đối với những tu sĩ Trúc Cơ và Kim Đan này thì đều là chí bảo cả.