Thiếu Gia Ngông Cuồng

Chương 1017: 1017





Nhiếp Hải Đường đau lòng cắn môi, lúc này không thể tố cáo đối phương đánh lén nữa, cô càng lo cho sự an toàn của Tần Minh hơn,
Cô cố nhẫn nhịn tiếng cười của ông Kim, vội vã chạy như bay xuống mép võ đài.

"Tần Minh!" Nhiếp Hải Đường bám lên mép võ đại, đau lòng nói: "Anh sao rồi?"
Tần Minh ngạc nhiên nói: "Sao em xuống đây rồi? Anh vẫn ổn mà.

Đúng là cậu ta cũng khá giỏi, cú đấm rất mạnh, là một cao thủ.

Về phần công phu thì đúng là anh hơi kém hơn, dù gì anh cũng mới học võ cách đây không lâu"
"Chuyện này." Nhiếp Hải Đường không ngờ Tần Minh lại đánh giá cao đối phương đến vậy.

Cô nói: "Nếu vậy thì không cần phải đấu nữa, em không thể chịu nổi việc nhìn anh bị đánh."
Nhưng Tần Minh lại ấn một tay lên môi Nhiếp Hải Đường, nói: "Đừng sợ, sự phụ đã từng nói với anh.


Nếu không hiểu về đối thủ thì cứ để bị đánh, bị đánh nhiều là sẽ hiểu ngay thôi.

Anh bị đánh hai cú, không sao cả.

Anh sẽ xử cậu ta nhanh thôi, bảo đảm không làm em mất mặt"
Nhiếp Hải Đường sốt ruột nói: "Anh đừng tự tin một cách mù quáng.

Mùi thuốc súng giữa chúng ta và đối phương đang nồng lắm, người Hàn Quốc sẽ không nể nang nhẹ tay với anh đâu."
Tần Minh không nói gì nữa, quay lại võ đài.

Đô Thiên Thành cười ha ha: "Thì ra cô Nhiếp Hải Đường - người đại diện cho Hoàng phải lại là bạn gái của cậu à? Chậc chậc, trước mặt bạn gái dẻo miệng quá nhỉ, đánh bại tội? Biết tại sao Hàn Quốc chúng tôi mạnh hơn Hoa Hạ các cậu không? Vì tôi đã nắm giữ được Hô Hấp Pháp tiên tiến hơn"
Tần Minh nhíu mày, nhìn Đô Thiên Thành trước mặt hé miệng hít vài hơi, trong nháy mắt khí huyết tăng vọt, cơ bắp trở nên căng cứng.


Tần Minh thấy thể hỏi: "Đây là kích phát cực hạn à?"
Đô Thiên Thành ngây người, nhíu mày: "Ồ? Đồ vô dụng như cậu mà cũng từng nghe nói đến kích phát cực hạn à? Đây là lỗ hổng trong Hô Hấp Pháp của Hoa Hạ các người.

Thông qua tần suất và lượng nhập vào xuất ra của họ hấp, khoang phổi trở nên to hơn, cơ thể luyện tập nhiều năm sẽ đầy năng lượng, có thể bộc phát sức mạnh gấp mười lần"
"Xem ra phải làm cậu nói không ra hơi mới được"
Tần Minh chợt cười: "Năng lượng tiềm ẩn của con người là vô hạn, đặc biệt là có một cơ thể mạnh mẽ thì có thể thông qua sự kì diệu của Hô Hấp Pháp để kích phát năng lượng tiềm ẩn nhưng trong đó có một khuyết điểm, chẳng lẽ thầy cậu không nói với cậu à?"
"Khuyết điểm?" Vẻ mặt Đô Thiên Thành thay đổi: "Không thể nào, đây là bí mật do nhóm võ thuật Hàn Quốc chúng tôi cùng phát hiện, thực hiện hiệu quả, giới võ thuật Hoa Hạ các cậu chưa ai sử dụng."
Tần Minh nói: "Đương nhiên rồi, bởi vì càng lớn tuổi, sau khi sử dụng loại năng lượng tiềm ẩn kích phát cực hạn cơ thể con người này xong, cơ thể sẽ càng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, rất dễ già sớm, sống không quá năm mươi tuổi.

Bởi vì đây là nhận thức chung của giới võ thuật nên mọi người đều không làm vậy, chịu khó rèn luyện cơ thể mới là con đường đúng đắn."
Vẻ mặt Đô Thiên Thành lại thay đổi, bí quyết cải thiện năng lực mà mình khó khăn lắm mới phát hiện ra lại là thứ bị người ta bác bỏ?
Điều này làm Đô Thiên Thành khó mà chấp nhận được, anh ta phủ nhận: "Người Hoa Hạ các cậu xấu tính lắm.

Chuyện này không thể nào, tôi đâu thấy có gì không ổn? Đây là thứ do người Hàn Quốc phát minh ra, chúng tôi sẽ xin độc quyền, hơn nữa còn để mọi người trên toàn thế giới đều biết"
Tần Minh chẳng hề quan tâm, nói: "Đó là vì cậu mới luyện kích phát cực hạn một thời gian ngắn thôi, đúng không? Hình như tình trạng lúc đầu là mất ngủ, sau đó là rối loạn nội tiết tố, có phải cơ thể cảm thấy ngứa ngáy không".