Blanco không dám nhiều lời, nhưng cũng muốn thay Công Tước và phu nhân giải thích vài câu.Sau khi cân nhắc, anh ta chuẩn bị đem cái nồi đang nấu này đổ trên thân Cố Gia."Thiếu chủ, kỳ thật...!Phu nhân và Công Tước, bọn họ lúc trước cũng rất khổ tâm.
Muốn trách, chỉ có thể trách Cố Gia...Nếu không phải Cố Gia, tiểu thư cũng sẽ không vừa được sinh hạ đã liền chết non rồi.
Còn cái bà Thẩm Uyển làm những chuyện bẩn thỉu xấu xa, rõ ràng còn cầu xin người khác, đem tính mạng tiểu thư cho con gái của mình, thật sự là...""Đủ rồi --"Việt Trạch đột nhiên khẽ quát một tiếng, cắt ngang lời Blanco nói.Những kí ức thống khổ ấy, anh ta không muốn lại nhớ đến.Khi đó, anh ta cũng chỉ mới mấy tuổi.Cha mẹ cãi nhau, mẹ tức giận trốn đi, chạy tới nhà dì ở nhờ.
Kết quả mới sang thì phát hiện mang thai.Lúc Thẩm Tư ở nhà Cố Gia, vừa vặn Thẩm Uyển cũng đang mang thai, hai người cùng đi khám, cùng chờ đến ngày sinh.Tất cả vốn rất tốt.Rốt cuộc khi sinh ra, đứa con của Thẩm Tư, cũng chính là em gái của anh ta, vì khó sinh mà chết.
Còn đứa con của Thẩm Uyển lại bình an, sau trở thành Đường Tâm Lạc.Bởi vì sự đả kích này, Thẩm Tư thiếu chút nữa phát điên.Càng vì vậy nên sinh oán hận chồng của mình, Công Tước Lôi Đinh Đốn.Mà Công Tước Lôi Đinh Đốn, vì muốn tìm vợ về nên vứt bỏ Việt Trạch sống ở châu Âu từ lúc còn bé.
Ông ấy khi đó đã theo vợ mình đến vài năm.
Mãi cho đến vài năm sau, khi hai vợ chồng bọn họ yên ổn liền điều tra chuyện năm đó mới biết được, thì ra trong lúc Thẩm Uyển mang thai, lúc kiểm tra đã phát hiện vị trí bào thai bất thường, có thể sẽ gặp nguy hiểm.Khi đó, Thẩm Uyển đã tự mình mời cao tăng nước T về làm phép, đem phúc khí của đứa bé trong bụng Thẩm Tư chuyển đến cho con gái của mình.Loại chuyện mê tín này, vốn không thể tin được.Nhưng đến hai đứa trẻ được sinh ra, một đứa bé vốn khỏe mạnh rồi lại chết trẻ, còn một đứa bé ốm yếu lại được sinh ra khỏe mạnh.Cho dù đổi lại người nào chứng kiến việc như vậy đều không thể không tin tưởng tác dụng của việc cúng bái hành lễ kia.Bởi vì chuyện này, gia tộc Lôi Đinh Đốn từ nay về sau đã trở nên xa lạ với Cố Gia.Mà bởi vì em gái chết trẻ, từ nhỏ mất đi sự yêu thương của cha mẹ, Việc Trạch đã mắc chứng bệnh trầm cảm.
Từ đó lại càng thống hận cha mẹ của mình, thống hận Cố Gia, còn có cả thủ phạm đã gây nên tất cả những chuyện này."Blanco..."Việt Trạch miễn cưỡng thoát ra khỏi những đau khổ.Ánh mắt của anh ta vẫn dán vào trên TV, nhưng nó hoàn toàn trống rỗng đấy, không có chút nào tiêu cự.Giọng người đàn ông khàn khàn, trầm thấp vang lên:"Bất luận như thế nào, đứa trẻ đều vô tội.
Bất kể thế giới người lớn phức tạp đến thế nào, đứa bé trong bụng Tâm Lạc vẫn vô tội...!Đứa bé kia, nhất định phải bảo vệ."Đứa em gái chết yểu.Từ nhỏ bản thân đã cô đơn một mình, Việt Trạch trong tâm thức đã khắc sâu cảm giác u ám.Bởi vì vậy, sau khi biết được Đường Tâm Lạc mang thai, anh ta mới tạm thời buông nỗi thù hận.Bất kể như thế nào, anh ta đều che chở Đường Tâm Lạc, để con cô được bình an sinh ra.Về phần những thứ khác, chờ sau khi đứa trẻ được sinh ra, anh ta sẽ đích thân tính toán rõ ràng với người Cố gia.Ngày hôm sau, một người không tưởng đã xuất hiện ở Đường gia.Đường Tâm Lạc đang ngủ mơ mơ màng màng, đột nhiên cảm giác trên mặt có cảm giác ngứa ngáy, không khỏi hơi hé mắt ra."Anh..."Cô thiếu chút nữa cho rằng bản thân đã nhìn lầm rồi..