Thôn Phệ Tinh Không Hậu Truyện

Chương 12: Pho tượng đến tay



Trăm vạn tên Chân Thần thao túng Tấn La Thiên Địa tấn công một lần đã có thể giết chết một đám Hư Không Chân Thần. Ba nghìn tên Hư Không Chân Thần thao túng một số lượng lớn bảo vật thuộc hệ phái cơ giới, hoàn toàn có thể phát huy ra hơn mười vạn thậm chí là trên trăm vạn chiến lực bình thường của Hư Không Chân Thần.

Một đòn hợp kích đã vô thanh vô tức khiến cho hàng vạn công kích Hư Không Chân Thần của Vạn Thú Thần Điện tan biến như bọt biển, căn bản không thể ngăn cản được cuộc hợp kích này. Tấn công trúng trên người hơn vạn Hư Không Chân Thần thì hơn vạn Hư Không Chân Thần đó liền lập tức tan thành mây khói. Chỉ còn lại một ít những bảo vật của Vĩnh Hằng Chân Thần, bảo vật của Vĩnh Hằng Chân Thần trở xuống cùng với Hư Không Chân thần đều chôn vùi cùng một chỗ.

Chân Thần cùng với Vũ Trụ Chi Chủ bị ảnh hưởng cũng chết một mảng lớn. Trong hư không quỷ dị kia thì một chiến sĩ cũng không còn.

Đây mới chỉ là khu vực nhỏ đến không thể nhỏ hơn trong chiến trường của mấy trăm ức chiến sĩ. Người ở ngoài xa chỉ thấy một mảng ánh sáng trắng mà tại nơi đây là hư không trống rỗng. Căn bản không có ai biết rõ là Hư Không Chân Thần trong trận doanh của Vạn Thú Thần Điện đã bị diệt.

La Phong nhìn thấy uy lực của Quần Thể Bảo Vật thuộc hệ phái cơ giới cũng khiến cho hắn vô cùng khiếp sợ. Một kích này đủ để diệt La Phong đến cặn bã cũng không còn, chỉ có thể dùng Bất Tử Huyết Hà để phục sinh.

Tuy hơn vạn Hư Không Chân Thần bị diệt nhưng mà trận chiến vẫn tiếp tục. Chiến lực của Hư Không Chân Thần bị suy yếu nghiêm trọng nhưng mà cũng không có ảnh hưởng gì. Lại nói, một nghìn Chân Thần liên hợp lại lại có thể đấu một trận với Hư Không Chân Thần, một nghìn vạn Chân Thần so ra cũng có thể vượt qua được một vạn Hư Không Chân Thần. Trận quyết chiến này đối phương lại có thể sở hữu gần ức Chân Thần.

Hơn vạn Pháp Tắc Chi Chủ thi triển chiêu thức liên hợp đuổi giết thì bất kỳ một Chân Thần nào cũng phải trốn đi một cách chật vật! Mà lại còn có mấy trăm ức Vũ Trụ Chi Chủ.

Chiến cuộc thay đổi trong nháy mắt, rất khó nói vạn Thú Thần Điện bởi vì thiếu đi hơn vạn Chân Thần mà sẽ thất bại. Những chiến sĩ áp chót ở bên dưới cũng có tác dụng rất lớn.

Tình hình chiến đấu hiện tại cực kỳ hỗn loạn, chiến sĩ hai bên đều đã vọt tới trận doanh của quân địch mà giết chóc. Không thể tùy tiện dùng Quần Thể Bảo Vật thuộc hệ phái cơ giới để tấn công, Huyễn Yên trưởng lão chỉ có thể dẫn đầu ba nghìn Hư Không Chân Thần tìm kiếm tiểu đội Hư Không Chân Thần hoặc là tiểu đội Vĩnh Hằng Chân thần của quân địch.

La Phong biết rõ tiểu đội Hư Không Chân Thần có rất nhiều nhưng Vĩnh Hằng Chân Thần về cơ bản đều là tự mình hành động, rất ít tụ tập cùng một chỗ.

Trên thực tế loại “Cưu cao” này, hai bên đều có trăm tên Chân Thần điều khiển bảo vật thuộc hệ phái cơ giới. Dù sao nơi này là Khởi Nguyên Đại Lục, cái gì cũng có và cái gì cũng có thể dùng, không có bất kỳ hạn chế nào. Thậm chí cầm bảo vật đến quốc gia Thần Vương cường đại để đổi, chỉ cần bảo vật đủ mạnh mẽ là có thể đổi.

Huyễn Yên trưởng lão bọn hắn dùng một kiện bảo vật thuộc hệ phái cơ giới không ngừng tìm kiếm tiểu đội Hư Không Chân Thần, cho dù bị người khác thấy được, không biết uy lực như thế nào thì cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ.

Loạn chiến vẫn còn tiếp tục, vô số thi thể của Vũ Trụ Chi Chủ, thậm chí là Chân Thần rơi từ trên không trung xuống. Vũ Trụ Chi Chủ là chết nhanh nhất, tùy tiện liên hợp công kích là có thể giết một lượng lớn Vũ Trụ Chi Chủ. Chân Thần thì đỡ hơn một chút nhưng vẫn chết rất nhiều.

Chiến trường chính là một cái cối xay thịt khổng lồ. Từ trong trận chiến sống sót đi ra thì tất nhiên đều là tinh anh trong tinh anh.

Bản thể của La Phong xen lẫn trong đội ngũ Chân Thần, tiện tay giết hàng vạn Chân Thần cùng với Vũ Trụ Chi Chủ của Vạn Thú Thần Điện. La Phong chỉ đến xem trận chiến này, thực tế bên nào chiến thắng thì La Phong cũng không để ý, La Phong chỉ là một người ngoài cuộc đứng xem. Chỉ có điều La Phong là nhân loại nên đối với nhân loại có hảo cảm hơn mà thôi.

Môn phái cũng có cống hiến của môn phái. Trong trận đấu đạt được Thần Võ khí, Chân Thần áo giáp và các loại bảo vật đều có thể đổi thành cống hiến của môn phái. Nhưng mà La Phong không có hứng thú với những thứ này, ngoại trừ pho tượng Giới Thú Vương và bảo vật thuộc hệ phái cơ giới trong Mộ Trần tiên phủ thì còn có thứ gì có thể khiến La Phong phải đỏ mắt chứ.

“Hửm? Pho tượng Giới Thú Vương?” Tâm niệm của La Phong vừa động. Mộ Trần Chúa Tể đang chiến đấu với Vạn Thú Chúa Tể, Mộ Trần tiên phủ có nhiều người như vậy, đây chẳng phải là thời cơ tốt để thu lấy Giới Thú Vương đang ngủ say sao?

Sau mấy trăm lần thuấn di thì La Phong đã đi tới chiến trường, có phân thân thần lực lại đây thì những gì xảy ra bên trong trận chiến hắn đều biết được, bản thể ở chỗ này cũng không có tác dụng gì.

Chiến trường thiếu đi một người cũng sẽ không có ai để ý, La Phong cứ như vậy mà đào binh thuận lợi…

La Phong trở lại Mộ Trần tiên phủ, La Phong thường hoạt động ở trong Mộ Trần tiên phủ cho nên có không ít người biết đến La Phong, chỉ là nghi hoặc tại sao La Phong lại từ chiến trưởng trở về nhưng cũng không ai đi hỏi.

La Phong lợi dụng vô hình vô tướng biến ảo thành một tên Hư Không Chân Thần ở trên chiến trường nhanh chóng đi vào phủ đệ của Mộ Trần Chúa Tể. Pho tượng Giới Thú Vương vẫn đứng sừng sững tại cửa ra vào, La Phong nhẹ nhàng thở phào. Nếu ngay tại thời điểm mấu chốt này mà không có pho tượng thì La Phong cũng không biết đi đâu để khóc nữa.

Cứ như vậy, La Phong lấy đi pho tượng mà thần không biết quỷ không hay. Đã qua một lúc lâu mới có người đi qua phát hiện pho tượng ở cửa ra vào biến mất rồi. Nhưng là cũng không khiến hắn chú ý lắm, chỉ là một pho tượng mà thôi, tuy nhìn rất đẹp nhưng là không đáng tiền, ai lại đi trộm nó cơ chứ?

La Phong ở trong Tinh Thần Tháp mà cười trộm.

“Rốt cuộc đã tới tay, không cần tốn nhiều sức. Cái này so với bất cứ bảo vật nào đều đáng giá hơn. Về sau lại có một trợ lực lớn thuộc cấp Thần Vương.” La Phong rất vui mừng.

“Chúc mừng chủ nhân.” Ma La Tát cũng rất hưng phấn bởi vì có bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ để ăn.

“Ma La Tát, công lao của ngươi là lớn nhất, nếu không phải nhờ ngươi phát hiện pho tượng này là vật sống thì ngay cả ta cũng chỉ cho rằng nó là một pho tượng.” La Phong khen ngợi.

“Ha ha, chủ nhân, chuyện này đối với ta cũng có lợi, ta nuốt bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ trong cơ thể hắn là có thể nâng cao thực lực lên rất nhanh. Hơn nữa, ta cũng không cần phải đi tìm đồ ăn nữa rồi, đạt được cấp bậc tương đương với Thần Vương của nhân loại ít nhất có thể rút ngắn thời gian tới mấy chục hay thậm chí mấy trăm lần.” Ma La Tát cười nói, trong ánh mắt mang theo một tia hy vọng.

“Ngươi có thể tùy tiện ăn bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ, chỉ cần không lâm vào ngủ say là được.” Làm sao La Phong lại không biết Ma La Tát đang nghĩ gì được chứ.

“Cảm ơn chủ nhân.” Ma La Tát vui mừng, chỉ sợ La Phong không cho hắn ăn bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ.

La Phong gật gật đầu, thực lực của Ma La Tát càng mạnh thì tất nhiên đối với bản thân sẽ càng có lợi. Bây giờ Ma La Tát đã có thực lực Vĩnh Hằng Chân Thần, đợi đến lúc Ma La Tát có thực lực Xưng Thánh thì sẽ có rất nhiều chuyện hắn không cần phải quá sợ đầu sợ đuôi rồi.

Giới Thú Vương và La Phong đều có năng lực vô hình vô tướng, khả năng biến hóa đến cả Thần Vương cũng không nhìn ra. Đợi Ma La Tát thăng cấp lên Xưng Thánh thì La Phong đi lại ở Hủy Diệt chi địa cũng dễ dàng hơn nhiều.

Ma La Tát bắt đầu thôn phệ bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ để tăng thực lực, thực lực của Ma La Tát tăng nhanh hơn rất nhiều so với La Phong. Bổn nguyên của Nguyên Thủy Vũ Trụ là thuốc bổ đối với Giới Thú. Ma La Tát nuốt một ít rồi tiêu hóa, sau đó lại tiếp tục thôn phệ. Cứ như vậy thực lực của Ma La Tát tăng nhanh như ngồi hỏa tiễn, tin chắc rằng không cần nhiều thời gian nữa là có thể đạt tới Xưng Thánh.

La Phong cực kỳ hâm mộ tốc độ tiến bộ của Ma La Tát, rất muốn biến thành Giới Thú. Nhưng mà có muốn cũng vô dụng, La Phong vẫn phải chậm rãi tu luyện. Ít nhất, La Phong có Giới Thú Vương làm nô bộc, không chỉ là một con, Giới Thú Vương đang ngủ say nhất định sẽ bị Ma La Tát nô dịch, La Phong vẫn rất vui mừng.