Tán Tu Chi Vương

Chương 1203: Muốn thử hay không



"Con bà nó chứ, kém nhiều quá."
Trên cửu thiên lôi cương tằng, Ngụy Tác lắc đầu.
Từ thuật pháp Đông Như Lai và Nhất Trần Tử cảm ngộ ra, Ngụy Tác nảy ra ý nghĩ dùng Hư không cổ kinh và thuật pháp khác để tạo ra thuật pháp mới.
Chỉ cần Hư không chi đạo dung hợp được với Động Hư bộ pháp hoặc Duy ngã tâm kiếm, Liệt khuyết tàn nguyệt thì thần thông đề thăng không biết bao nhiêu.
Nhưng gã thử xong thì nhận ra cảnh giới quá thấp.
Cảnh giới cũng như mới biết đi, còn mức cần thiết là vừa chạy vừa nhảy, muốn thế cần cảm ngộ tất cả thuật pháp pháp vực đang có đã.
"Hắc hắc."
Ngụy Tác hiện tại nét mặt rất phong phú, lắc đầu rồi cười nhăn nhở đắc ý. Gã biết ngày có thể cảm ngộ mọi nguyên khí pháp tắc đã có, phát huy pháp vực uy năng mạnh nhất không còn xa.
"Thử Hư không thiên tiệm của Hư Không đạo nhân xem có điều khiển được không."
Lại thử Như Lai thần mang mới và Động Thiên thần hỏa mới mà chưa kịp đặt tên đoạn gã cảm ngộ kỹ thuật pháp mạnh nhất lấy được của Trạm Đài Linh Lan.
"Chát!"
Thoáng sau, thần thức gã như bị kéo đến cực hạn, cơ hồ tan ra.
Đồng thời, chân nguyên từ thể nội rải lên hư không.
"Vù!"
Thiên địa trước mặt đột nhiên xuất hiện khe nứt trong suốt, bao nhiêu lôi cương, thiên hỏa chảy vào như vỡ đê.
"Nhĩ muội yêu!"
Ngụy Tác kêu vang.
"Hư không thiên tiệm" phải tu vi Chân tiên lưỡng trọng trở nên mới có thể thi triển mà gã cũng thi triển thành công.
Nhưng thể nội chân nguyên của gã hụt mất gần nửa, ban nãy thần thức đạt tới cực hạn, cơ hồ bị đạo thuật pháp này nuốt chửng.
Với chân nguyên và thần thức hiện nay chỉ vừa đủ thi triển môn thuật pháp này.
Xem ra Hư Không đạo nhân còn "khiêm hư", phổ thông Chân tiên lưỡng trọng không xong, chí ít Chân tiên tam trọng mới đủ.
"Tiếc không mang theo Dương chi điểu, tu luyện ở đây càng tiện."
Gã dừng lại trên cửu thiên lôi cương tằng, toàn lực tu luyện Thiên long quần tinh tôi thể thuật, đã hạ quyết tâm khi rỗi sẽ lên đây mở động phủ, không chỉ gã tu luyện, cảm ngộ lôi cương và tinh thần nguyên khí thuận lợi mà Dương chi điểu và thanh loan cũng vậy.
"Không rõ nhục thân hiện tại của ta thế nào rồi?"
Liên tục tu luyện gần một ngày đêm, biết độn tốc của mình thì sắp đến chỗ hẹn với bọn Linh Lung Thiên, gã dừng lại trên cửu thiên lôi cương tằng mà thi triển Động Hư bộ pháp và Yên không hàng ma xử của Hắc Bồ Đề thiên mẫu, thẳng tiến Lạc cúc hoang nguyên.
Đột phá chân tiên, khí huyết và chân nguyên tại thể nội như được thần dược tưới nhuần, nhục thân gã thay đổi nhiều, lần này lại liên tục tu luyện, mỗi hơi thở của gã như hít vào hương thơm, như hút linh khí của đỉnh cấp linh dược, thể nội chỗ nào cũng trơn láng, thân thể dị thường thuần tịnh, cơ hồ tỏa sáng tiên quang. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Ngụy Tác đã thử, quả nhiên, không thi triển thuật pháp ẩn giấu khí tức thì tiên quang và hà quang tỏa ra hình thành một vầng trăng trong vắt, bên trong là bảo thụ lắc lư, đúng là tiên nhân khí tượng.
"À?"
Lướt đi một chốc, cách chỗ hẹn Linh Lung Thiên, bọn Cơ Nhã không đầy vạn dặm thì gã ngẩn ra kinh ngạc.
Thiên địa nguyên khí lưu động hết về phía đó.
Rõ ràng có tu sĩ đột phá tu vi, hút thiên địa nguyên khí, hình thành dòng chảy như thế, lực hút này không chỉ kim đơn mà là đột phá đến thần huyền.
"Là họ, là Lý Tả Ý?"
Ngụy Tác hiện tại đột phá chân tiên, mỗi bước năm, sáu trăm dặm, thần thức vươn được ba nghìn mấy trăm dặm, chỉ nhấc chân là thần thức đã tới chỗ lam sắc thần thiết đại thuyền, còn người đột phá thần huyền là thỏ huynh đệ Lý Tả Ý.
"Ầm!"
Ngụy Tác như vì sao rơi, chỉ vài nhấp nhô đã cách thần thiết đại thuyền có bọn Linh Lung Thiên không đầy ba trăm dặm.
"Ngụy Tác, mau lên! Y sắp mộc hóa nhục thân!"
Cơ hồ gã vừa tới, bọn Cơ Nhã, Hàn Vi Vi cuống quít kêu lên.
"...!" Ngụy Tác thấy tất thảy trên thần thiết đại thuyền đều kinh hoảng thất thố thì biết thỏ huynh đệ đột nhiên đột phá, chưa ai kịp chuẩn bị.
Lý Tả Ý cuống lên, thấy Ngụy Tác đáp xuống, y tỏ ra không biết xử trí thế nào, tay tóm lấy nhau vặn vẹo kêu to, "Thỏ huynh đệ, sao lại thế được, linh khí này rõ ràng rất dễ chịu, sao lai không ổn nhỉ..."
"Sao bây giờ?" Ngụy Tác muốn khóc mà không có nước mắt.
Thỏ huynh đệ khi đột phá thần huyền cho là kim đơn phá bích chi khí rất hữu dụng nên cố hút, nhưng không biết rằng sẽ bị mộc hóa. Người khác cố không hút còn y lại cố hút.
"Chân tiên huyết và chân nguyên của mỗ không biết có tác dung không!" Bố trí Tạo hóa ngọc trì cần gom đủ nguyên liệu, thôi đành liều vậy, Ngụy Tác vung tay cắt nhẹ lên cổ tay, chân nguyên làm tan tinh huyết đẩy vào thể nội Lý Tả Ý.
"Hữu dụng!"
Mắt gã sáng lên vì khí huyết và chân nguyên như thần có tác dụng, tinh khí trong thể nội Lý Tả Ý tan ra, khí tức nhục thân mộc hóa bị áp chế.
Không rõ vì gàng trải qua nhục thân mộc hóa, bản thân chứa dược lực Tạo hóa ngọc trì hay nhờ chân tiên tinh huyết cùng chân nguyên mà chỉ mười mấy tích tắc sau, ai nấy thở phào, Lý Tả Ý đã ngừng nhục thân mộc hóa, phát ra thần huyền dị tượng đặc hữu, nhục thân bắt đầu huyền hóa.
"Thỏ huynh đệ, đa tạ, ta không sao! Tu vi tựa hồ đề thăng không ít a!" Lý Tả Ý thập phần hưng phấn, kéo tay gã.
"Cung hỉ Ngụy đạo hữu thành tựu chân tiên." Nguyên Âm lão tổ và bọn Trưởng Tôn Cảnh nhẹ người, lên tiếng chúc mừng, ai cũng nhận ra gã đã đạt chân tiên, nhất cử nhất động, cả quang hoa ánh xạ lên người cũng khác, chứa đầy tiên linh khí tức.
"Dừng tay! Diệp Tử Mị! Ngươi bị độ hóa thì kệ ngươi, sao lại còn độ hóa ta! Dừng tay, đồ ngu xuẩn!"
Trạm Đài Linh Lan kêu lên yếu ớt từ trong khoang thuyền.
"Ha ha!" Ngụy Tác quét thần thức, hiểu ra thì cười vang.
Hóa ra Diệp Tử Mị đã bị Phổ độ thần quang độ hóa, lại đang thi triển Phổ độ thần quang độ hóa Trạm Đài Linh Lan.
"Đã đạt chân tiên cơ đây, ghê gớm nhỉ." Hàn Vi Vi cực kỳ hiếu kỳ về Chân tiên cảnh nên liếc gã mấy lần nhưng vẫn tỏ vẻ ơ hờ như lúc cùng gã ở Linh Nhạc thành.
"Hắc hắc, muốn cùng chân tiên song tu, thử mùi vị chân tiên không?" Ngụy Tác nháy mắt với Hàn Vi Vi, truyền âm.
"Lưu manh đáng chết!" Hàn Vi Vi đỏ mặt.
"Gian thương! ..." Linh Lung Thiên trước mắt tối sầm, hận không thể đá bay đồ vô sỉ đó.
"Thỏ huynh đệ, sao rồi!"
Ngụy Tác và tất cả giật nảy mình vì Lý Tả Ý đột nhiên dấy lên nguyên khí dao động.
"A?" Lý Tả Ý dừng lại, nguyên khí dao động thu về, cười ngượng: "Thỏ huynh đệ, tại hạ thấy vầng trăng xám như có thay đổi, muốn thử xem, ở đây có tiện không?"
"Ánh trăng xám? Thay đổi?" Ngụy Tác ngẩn ra rồi tròn mắt, gật đầu, "Được, được, cứ nhắm hư không mà phát là được."
"Được, ta thử xem sao." Lý Tả Ý gật đầu.
"Oành!" Nguyên khí dao động kinh nhân dấy lên trên hư không. Hôi hắc sắc loan nguyệt cả trượng lóe sáng, tiếng rung chuyển ầm ầm khiến lam sắc thần thiết đại thuyền lắc lư.
"Hả..."
Ngụy Tác nhăn nhó.
Hôi hắc sắc loan nguyệt không khác gì Liệt khuyết tàn nguyệt bình thường nhưng gã nhìn rõ trong đó ẩn chứa đại đạo pháp văn, chấn động chi lực khó tưởng tượng nổi!
Uy năng thật sự của Liệt khuyết tàn nguyệt trong tích tắc đó chấn động không biết bao nhiêu lần hư không, phá hoại nguyên khí quy tắc từ thuật pháp cùng pháp bảo của đối phương.
Lý Tả Ý diễn hóa được Liệt khuyết tàn nguyệt đại đạo pháp vực!
Tuy Ngụy Tác sắp diễn hóa ra, thêm Lý Tả Ý diễn hóa thì càng không tốn thời gian nhưng dù gì gã cũng đạt Chân tiên tam trọng mà lại mất mặt thêm lần nữa, đi sau thỏ huynh đệ về thuật pháp.