Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2114: Hàm Cốc bát hữu



Sáng sớm, mặt trời đông thăng lên Lôi Cổ sơn, hồng hà vạn lý, bao phủ bầu trời.

“ Bạch Nhãn mở” Theo địa thế càng ngày càng cao theo Đế Thiên An di chuyển, đôi nhãn đồng cũng được Đế Thiên An kích hoạt để tìm kiếm vị trí của những người hắn cần.

Lôi Cổ Sơn cũng không phải là vô danh, ngược lại trên giang hồ danh tiếng không nhỏ, tại Lôi Cổ Sơn có một môn phái do câm điếc tiên sinh Tô Ngân Hà sáng lập ra.

Câm điếc tiên sinh là vùng Trung Nguyên võ lâm nhất vị cao thủ danh nhân, vừa câm vừa điếc, nhưng có người nói võ công rất cao, hơn nữa kỳ thuật cao siêu bài bố một bộ ván cờ làm khó thiên hạ giang hồ tuấn kiệt.

“ Thấy rồi” Đế Thiên An khẻ nói, trong mắt hắn thấy được một cái dùng trúc làm thành một cái chòi nghỉ mát, cấu trúc tinh nhã, hết sức xảo tư, trúc tức là Đình, Đình tức là trúc, nhìn một cái, lại không phân được là rừng trúc vẫn là đình.

Thu lại nhãn đồng của mình, Đế Thiên An tăng lên cước bộ của mình đuổi đến phía trước, theo khoảng cách lại gần hơn, tai hắn nghe được tiếng hát êm tai từ xa truyền lại.

Kẻ hát là một cái nam nhân trung niên mặc năm màu đồ hóa trang, trong miệng còn hát lời hát, rất có ý vị.

Cùng hắn ngồi bên còn có mấy người, có người bưng cái hòm thuốc, có người cầm họa bút, hoặc ôm đàn cổ, hoá trang khác nhau.

Khi Đế Thiên An đến gần, tiếng hát cũng dừng lại, đám người phát hiện ra ánh mắt nhìn nhau một cái sau đó đồng loạt đứng dậy, sắc mặt ngưng trọng nhìn nam tử từng bước đến gần.

“Không biết thiếu hiệp người phương nào?, vì sao lên núi quấy rối chúng ta sư phụ thanh tu” trong đám người duy nhất nữ tử trên đầu cài một bông hoa mở miệng hỏi.

“Xin mời thiếu hiệp nói rõ, nếu không chúng ta đem hết toàn lực, cũng sẽ không cho thiếu hiệp lên núi nữa bước” gả đàn ông hát xướng lên tiếng.

Đế Thiên An nhìn đám người này, cười nói : “ các ngươi là Tô Tinh Hà đồ nhi, Hàm Cốc Bát Hữu ư?”

“Làm sao ngươi biết?” Đám người cả kinh thốt lên, gương mặt ai nấy cũng trầm xuống, nội lực trong người vận chuyển tùy thời có thể động thủ.

Có ánh mắt Thượng Đế cho nên Đế Thiên An biết rõ Vô Nhai Tử cả thảy có 2 môn đồ, đại đồ đệ là Tô Tinh Hà cầm kỳ thư họa nhất lưu nhưng võ công thiên tư không thể so bì được với sư đệ mình Đinh Xuân Thu.

Nhưng vì tham niệm Bắc Minh Thần Công, Đinh Xuân Thu nhân lúc mấu chốt ra tay ám hại Vô Nhai Tử, Tô Tinh Hà võ công lại đánh không lại sư đệ mình.

Tô Tinh Hà sợ sệt Đinh Xuân Thu sát hại đồ đệ của mình, liền đem dưới trướng Hàm Cốc Bát Hữu hết mức trục xuất môn phái.

Hàm Cốc Bát Hữu cùng Tô Tinh Hà quan hệ ở trên giang hồ, cũng chẳng có bao nhiêu người biết, bây giờ Đế Thiên An nói toạc ra thân phận cải danh của Tô Ngân Hà, làm sao đám người ở này đều không kinh sợ cho được.

Đế Thiên An cười đáp : “ Tính theo thân phận ta chính là tiểu tế ( con rể) của sư tổ các ngươi, Tiêu Dao phái cùng ta có quan hệ, nếu như các ngươi còn muốn quay trở về sư môn, dẫn ta đến gặp Tô Tinh Hà ta sẽ làm chủ cho”

Tô Tinh Hà học được của sư phụ cái tính đam mê cầm kỳ thi họa các môn nghệ thuật quá mải mê nên võ công không phát triển được hết cỡ.

Hàm Cốc Bát Hữu đệ tử của y cũng giống sư phụ mình, mỗi người lại học một môn nghệ thuật thành ra bỏ bê võ công, cũng chỉ thuộc loại trung bình.

“ Cái gì!!” Đám người lần nữa khó tin được kinh hô

Một cái tay bấm quân cờ Phạm Bách Linh nhìn kỹ một phen Đế Thiên An đánh giá hắn dung mạo, không chút nào tin tưởng : “ ăn nói hàm hồ, ngươi rốt cục là kẻ nào?”

Trên giang hồ y được xưng là Kỳ Ma là nhị đệ tử của Tô Tinh Hà, tuyệt nghệ cờ vây, được khen là "thiên hạ đệ nhất kỳ thủ", võ công cũng đứng hàng thứ hai trong số Hàm Cốc Bát Hữu.

Khang Quảng Lăng là đại đệ tử của Tô Tinh Hà, giỏi đánh đàn, được gọi với ngoại hiệu Cầm Tiên trêm giang hồ không nhịn được quát : “ ngươi là kẻ nào? Đến chổ này ăn nói linh tinh”

Thư Ngại Cẩu Độc tên này có nghĩa là "bạ cái gì cũng đọc". Y đọc rất nhiều sách, tính hay cãi cùn, lý luận.

Võ công đứng thứ ba, không sử dụng binh khí, chất vấn : “ thiếu hiệp tuổi tác năm nay cũng không quá hai mươi niên kỷ, sư phụ chúng ta năm nay tuổi tác đả cao đả hơn lục tuần, cho dù nếu có sư tổ chăng nữa nử nhi cũng hẳn ngoài ba mươi, thiếu hiệp ngươi ăn nói xàm ngôn như vậy là có ý đồ gì?”

Bọn họ là đệ tử của Tô Tinh Hà đối với phái Tiêu Dao mặc dù không rõ rệt hết thảy nhưng cũng biết được một hai, nguyện vọng lớn nhất của đám người đó là giết chết ác đồ Đinh Xuân Thu và được sư phụ nhận về sư môn.

Bây giờ một thiếu niên tuấn lãng xuất hiện, vạch trần thân phận sư phụ cũng như nói rõ gốc gát của bọn họ. Phải biết trên giang hồ phái Tiêu Dao cực kỳ bí ẩn, người biết được chỉ cực kỳ ít ỏi.

Đế Thiên An cười nói : “là thật hay giả, sư phụ các ngươi tự rõ”

Lời còn chưa dứt Đế Thiên An đã chùng người thân ảnh như một cái mủi tên bắn mạnh lên không, thoáng cái đả xuất hiện trên một cây trúc gần đó, sau đó chớp mắt nâng lên thân pháp dẫm cánh trúc mà lướt đi.

“Hả!”Hàm Cốc Bát Hữu xoay đầu lại, nhìn biến mất ở bên ngoài hơn mười trượng, trong chốc lát chỉ còn lại cái chấm đen nhỏ, không khỏi mặt lộ vẻ ngơ ngác.

Bọn họ mặc dù võ công không cao nhưng ánh mắt lại độc đáo hơn người, vừa rồi Đế Thiên An dùng thân pháp rời đi tốc độ mau lẹ bọn họ chưa từng thấy qua.

Liền phản ứng đều không phản ứng kịp, còn nói gì truy đuổi ngăn cản, thân ảnh kia đả nhanh chóng rời đi bỏ rơi đám người bọn họ ở nơi này.

Họa Cuồng Ngô Lãnh Quân đứng thứ tư trong sư huynh đệ, trước vốn là tướng quân, làm quan đánh trận nên có tên Lãnh Quân, là một tay họa sĩ, sử dụng phán quan bút, là người mở lời đầu tiên : “ kẻ này hành tung thân phận không rõ, bất kể thế nào sư phụ an nguy là quan trọng nhất”

Hoa Si Thạch Thanh Lộ là nữ đệ tử duy nhất của Tô Tinh Hà đứng hàng thứ bảy trong Hàm Cốc Bát Hữu, sở trường về trồng hoa và am hiểu các đặc tính dược thảo, sầu lo cất lời : “Nhưng là, sư phụ đã đem chúng ta trục xuất sư môn rồi, không cho phép chúng ta lên núi a!”

“Người này thân phận không rõ, hơn nữa khinh công bày ra cao siêu, vừa rồi ta nhìn một cái còn tưởng hắn là một giới thư sinh không võ công, xem ra y võ công cao cường, để hắn đi thấy sư phụ, ta không yên lòng”

Người nói là đứng hạng thứ nămThần Y Tiết Mộ Hoa, trong tám người y xuất hiện nhiều nhất trên giang hồ với danh hiệu Diệu Thủ Hồi Xuân - Diêm Vương Địch, y thuật quán thế, vô song thiên hạ.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ