Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 102: Chết cmn ta rồi.



Tsuji cùng nhau bày ra tư thế, dùng ánh mắt chăm chú nhìn vào đối phương, bản thân đều đang suy đoán thực lực của đối phương, trong lòng cả hai có thể cảm thấy được đối phướng có gì đó rất khác so với lần gặp cuối cùng.

"Trước tiên đỡ lấy chiêu này của ta đi." Tsuji vừa lời, bản thân lập tức di chuyển với tốc độ cao để cho bản thân để lại tàn ảnh trên đường di chuyển của hắn.

"Ồ! Cách di chuyển lạ đấy, nhìn cứ như ngươi đang lướt vậy." Takeda ánh mắt hơi biệu lộ sự ngạc nhiên khi nhìn thấy lối di chuyển của Tsuji, ánh mắt lập tức trở nên châm chú xác định vị trí của hắn.

"A!" Tsuji đột ngột xong lên, lập tức tung ra công kích, dùng lòng bàn tay hướng vào mặt của Takeda.

"Hử, tấn công bằng lòng bàn tay ?" Takeda hơi nghi ngờ nhìn lấy, hắn nhớ tên này chuyên dùng nắm đấm đi.

Takeda dễ dàng tránh sang một bên, Tsuji thấy thế vẫn không dừng lại thế tấn công, lập tức xông lên tung ra vô số công kích nhưng bản thân Takeda vẫn có thể trông gang tất tránh né đi được hết.

Dám người ở kế bên quan chiến không khỏi ngạc nhiên nhìn lấy Tsuji.

"Hình như hắn đúng là mạnh hơn rất nhiều so với trước a." Kisara nhìn lấy cách tấn công của Tsuji, không khỏi trong đầu so sánh với trước đó.

"Đúng vậy, cách chiến đấu so với trước cũng có bài bản hơn, không còn hoang dã như trước nữa." Shiratori gật đầu đáp.

Takeda lúc này thực lực có thế so với Kenichi cùng thời điểm trong nguyên tác mạnh hơn, cho nên đối với thực lực của Tsuji gia tăng không có bất kì cảm giác kinh sợ nào cả.

"Hừ, xem ra trong thời gian này ngươi cũng mạnh lên nhiều đấy, là nhờ tên Ryū kia sao ?" Tsuji nhìn thấy Takeda có thể dễ dàng né tránh công kích của bản thân vô cùng bất ngờ, nhớ khí trước Takeda vẫn có mạnh như vậy.

"Đúng a, đều là nhờ có thủ lĩnh cả." Takeda nhếch miệng cười một tiếng, tiếp đó tránh lấy một cái công kích, Takeda bước một chân lên, dùng tay phải đánh móc một cú thật mạnh vào bụng Tsuji.

"A!" Tsuji lập tức trúng đòn kêu đau một tiếng, tiếp đó hắn vẫn cắn răng tiếp tục công kích.

"Đấm cũng khá đấy nhưng chưa đủ để hạ ta đâu!"

"Thế sao ?" Takeda nở cười lạnh, tập tức thay đổi tư thế, để cho tay trái làm chủ đạo, tiếp đó lần nữa tìm kiếm cơ hội xong lên, hắn ngay lập tức hắn nhanh như chớp bước lên một bước, dùng một cú đấm bằng trái đấm móc lên trên bụng hắn, uy lực lập tức có sự khác biệt.

Tsuji lập tức trợn trừng hài mắt lên như muốn lồi ra, há mồm văng ra nước miệng, cả cơ thể hắn lập tức hướng ra sau bay ngược lại.

Ầm!

Keng két!

Tsuji rơi xuống đất, đồng thời hắn cũng đập trúng một cái chậu hoa gần đó, cả đám người ở một bên nhìn thấy lập tức gương mặt toàn bộ đều biến sắc.

"Chết cnm ta rồi!" Takeda lập tức ôn đầu hoảng sợ cả người.

"Sao ngươi bất cẩn thế Takeda!" Kisara tức giận hô lên, Kisara mấy người lập tức xông tới chỗ Tsuji.

Tsuji nhìn thấy cả đám ngươi chạy đến còn tưởng tới xem thương thế của hắn, thế mà cả bọn đều lập tức quay quanh chậu hoa.

"Mấy ngươi đang làm cái gì vậy, cái chậu hoa đó quanh chậm hơn cả ta à ?" Tsuji lập tức bất bình kêu lên.

"Câm miệng, ngươi biết cái này là do Ryū tự mình trồng không ?" Kisara lập túc trừng mắt nhìn hắn quát, để cho Tsuji ở một bên giật mình.

"Cái này nên làm sao, Ukita ?" Takeda lo lắng nhìn sang Ukita hỏi.

"Khụ khụ, cái này ta cũng không cứu được ngươi đâu, Takeda." Ukita ho khan nói.

"Cái này, đây là thủ lĩnh tự mình tưới nước bồn hoa nha, còn cố ý dặn dò chúng ta để chúng ta chiếu cố nó cho tốt, hắn lúc nào cũng có thể sẽ đến xem......"

Kisara cùng mấy cô gái khác đi tới thu dọn lấy vỡ nát chậu hoa, dù sao nữ nhân dọn dẹp so với nam nhân tỉ mĩ hơn nhiều cho nên chúng nữ tự mình tới làm.

"Ta nghĩ ngươi nên tới gặp Ryū nhận lỗi a Takeda, đi càng sớm càng dễ nhận được khoan hồng." Siegfried ở kế bên nhẹ giọng khuyên giải.

"Chuyện này..." Takeda gương mặt đắng đo.

"Ta cũng muốn đi, dù có thua ngươi ta vẫn muốn tái đấu với hắn." Tsuji như một tên đần giơ lên nắm đấm kiên quyết nói, Takeda thấy thế trong mắt lóe lên tia sáng, có thể mượn nhờ tên ngu ngốc này làm lệnh hướng chú ý của thủ lĩnh a.

"Tốt a, ta dẫn ngươi đi." Suy nghĩ xong xuôi Takeda lập tức đồng ý,

...

Lương Sơn Bạc.

Takeda đám người dẫn Tsuji đi đến nơi này, phía sau liền có đám người muốn đi theo xem kịch a, đồng thời cũng muốn nhìn xem nơi ở của thủ lĩnh thường ngày như thế nào, còn có mấy vị sư phụ của hắn.

Phía sau chúng nữ cũng đi đến để thăm Ryū, cùng vài ngày không có gặp hắn, mà đúng hơn chỉ mới 1-2 thôi a, ai bảo khi yêu thời gian qua lâu đâu.

Cót két!

Thor cùng Ukita đi tới đẩy cánh cửa nặng trịch vô cùng, từ lúc Ryū tới thì cân nặng của nó đã tăng lên rất nhiều.

Đám người chậm rãi đi vào bên trong sân trước, ánh mắt của từng người bọn hắn đều vô cùng hiếu kì nhìn ngó nghiên khắp nơi.

"A, các ngươi là bạn của Ryū sao ?" Một âm thanh nghiêm nghi vang lên, để cho đám người lập tức giật mình xoay người lại, liền thấy một cái người khổng lồ, chiều cao ít nhất 2m đi lên, kết hợp vói mái tóc vàng cùng khí thế trên người liền trông giống như một con hùng sư.

Nhìn thấy người trước mắt để cho đám người lập tức căn thẳng trong lòng, ai bảo khí thế của trưởng lão đều ần tàng vẫn rất áp bức đâu, Freya thấy thế liền chậm rãi bước lên.

"Chào ngài, chúng cháu đến đây để tìm Ryū, bọn con là đều là người quen của cậu ta, không biết ngài là..."

"Ta là trưởng lão của đạo quán này, đồng thời cũng là sư phụ của Ryū." Trưởng lão nhìn xem từng cái người trước mặt, không khỏi vuốt râu mỉm cười, cảm thấy bọn hắn đều là nhưng cái hạt giống tốt cả.

"Chào tiền bối." Cả đám nghe thế nhất thời cúi đầu chào hỏi, ngay cả Tsuji cũng bị Takeda ấn đầu xuống.

"Ừm, đều rất lễ phép a, các ngươi là đến tìm Ryū đi, hắn đang phía sau tiến hành rèn luyện, đi theo ta."

Nói xong, trưởng lão dẫn theo mấy người tới đến hậu viện.

Dám người đi tới sau đó liền thấy Ryū đang cùng người nào đó đối chiến.

Hiện tại Ryū chính là đang cùng với Akisame tiến hành nhu thuật đối luyện.

Hai người không ngừng đưa tay bắt lấy đối phương đồng thời cũng không để đối phương bắt được, chỉ cần nắm được sơ hở liền có thể khóa khớp hay tháo khớp dễ như trở bàn tay.

Bạch!

Bỗng nhiên Ryū bị bắt lấy cánh tay phải, Akisame lập tức muốn tiến hành công kích liền thấy Ryū mỉm cười.

Răng rắc!

Chỉ thấy cánh tay của Ryū bỗng nhiên vô lực mềm mại đi, lập tức liền như một con rắn sống hướng ra sau lùi lại, tiếp đó lại tiền lên nắm lấy khuỷu tay của Akisame, lập tức một tiếng "Răng rắc!" lần nữa vang lên, cánh tay trở lại cứng chắc như cũ.

Ryū vừa định làm ra cái gì lúc công kích, Akisame cũng nhanh chống cúi thấp người để cho cánh tay nâng lên bắt lấy khuỷu tay của Ryū.

Hai người lẫn nhau đẩy, đây chỉ là huấn luyện, cho nên không cần thiết tổn thương đối phương.

"Chỉ cần bắt được đối phương, chiến đấu liền tuyên bố kết thúc a."

"Làm ơn đi sư phụ, người là nhu thuật vĩ nhân cấp Grand Master, dù cho người khác bắt lại người cùng bị người bắt được đều cùng một cái kết quả nha ?"

"Ha, ngươi phải biết, lúc đối chiến kẻ địch của ngươi cũng sẽ không quản ngươi thực lực như thế chênh lệch, cho nên bản thân cũng phải rèn luyện kỹ xảo."

"A, đúng là đối với thực lực mạnh hơn bản thân mình cần phải có kỹ xảo đến bù đấp chênh lệch, nhưng nếu như đứng trước thực lực tuyệt đối bất kì kĩ xảo nào cũng vô dụng a." Liên đơn giản như một cái người siêu phàm với cấp bạo tinh vậy, như thế thì đánh kiểu gì.

"Đệ tử là vẫn nên nghe lời sư phụ." Akisame hừ một tiếng, biểu thị chính mình là sư phó, đồ đệ nên nghe sư phó .

Đối với cái này, trong lòng Ryū cười thầm, đây là nói không lại liền chơi xấu .

"Hử, có người tới a, hơn nữa còn không ít." Akisame lúc này chú ý đến một bên đám người đang mở to mắt nhìn hắn.

Mấy người Takeda đều đang nhìn lấy hai người, phải nói là hai cái tượng phật được buộc sau lưng sau hai người, nhìn cũng khoảng mấy tấn đi, thế mà hai người đó vẫn có thể di chuyển dễ dàng như thế, hơn nữa mặt đất dưới chất bọn hắn không hề có chút xíu hiện tượng lúng xuống, chứng tỏ lực không chế của bọn hắn đều rất khủng bố cả.

"Đều là bạn của con cả." Ryū nói xong liền nhìn qua đám người hỏi: "Các ngươi cũng sẽ không phải rảnh rỗi đến đây thăm ta đi ?"

"Thật ra là có chút chuyện...ha ha ha." Takeda gãi đầu gượng cười nói.


Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?