Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 111: Chiến Binh Mùa Đông.




"Ha ha ha...!"

Thế nhưng mọi việc vẫn chưa có kết thúc, từ phía sau liền phát ra một tiếng cười vang vọng để cho hai người giật mình, Ryū quay đầu nhìn liền thấy tên Jenazad kia thế mà dùng một tảng đá dẹp làm ván trượt.

"Cmn! Chiến Binh Mùa Đông à ?" Ryū không khỏi mắng bậy một tiếng.

"Tiểu quỷ, ngươi nghĩ muốn chạy khỏi ta đơn giản như thế sao ?!" Jenazad không ngừng tăng tốc lướt tới, rất nhanh liền tiếp cận Ryū.

Ryū lập tức đứng lên đối chiến, lập tức tiến vào trạng thái cao nhất.

"Ryū thức - Long Chi Hô Hấp!"

Ryū lập tức hít một hơi thật sâu, cả cơ thể lập tức xảy ra biến đổi, khí huyết trong huyết quản không ngừng sôi trào, từng luồng Sei Ki bùng phát, từng luồng khí nóng từ trong miệng Ryū thổi ra.

Đây là 《Hô Hấp Pháp》 bản hoàn thiện khi hắn cùng sư phụ Akisame cùng nhau nhiên cứu cơ thể người mà tạo ra, và đây là hình thức hô hấp phù hợp nhất với Ryū.

"Ngươi càng lúc càng thú vị a, tiểu tử." Jenazad nhìn thấy biểu hiện của Ryū, bản thân càng lúc càng hưng phấn.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Ngay lập tức Ryū cùng Jenazad quyền đối quyền, nếu nhìn kĩ thì Ryū luôn lợi dụng lợi thế địa thế hiện tại làm giảm sức mạnh của hắn, đồng thời ngay lúc va chạm đều gạt phần lớn lực đạo sang một bên.

"Hừ, trò trẻ con!" Jenazad lập tức đưa lên hai tay hướng Ryū chộp lấy.

"Mãnh Hổ Vồ Mồi!"

Ầm!

Tình thế hiện tại Ryū không có chỗ để trách, chỉ có thể đưa hai tay ra ngạnh kháng bắt lấy, ngay lặp tức Ryū liền nhận ra cách biệt về lực lượng nhục thân, cả ngươi cố gắng chống cự không cho Jenazad kéo đi.

"Geki!"
(Kích!)

Vào lúc nữ nhân kia đứng lên, dùng một cước đá vô cùng sắc bén, đá thẳng nhanh như cắt, uy lực đủ để phá toái cự thạch, nhắm thẳng vào bụng Jenazad, khiến cho hắn từ bỏ một tay của Ryū mà đỡ lấy, đồng thời nắm chặt chân của nữ nhân kia.

Thế nhưng cô ấy vẫn chưa dừng lại, mượn lực từ cánh tay của Jenazad liền co chân lại, nâng cả người lên trên không, mượn cơ thể dẻo dai của bản thân nghiên người một bên, đồng thời Ryū dùng một tay giữ chặt thân thể của nữ nhân lại, hai người cùng lúc phối hợp tấn công Jenazad, động tác phối hợp của hai người với nhau vô cùng ăn ý.

Ầm!

Một cú đá thẳng lần nữa được tung ra ngay vào ngực Jenazad, để cho hắn bị trượt ra sau, đồng thời đẩy xe tuyết về phía trước.

Ryū vững vàng bế lấy nữ nhân kia đặt xuống.

"Ngán đường quá!"

Jenazad lập tức từ bỏ ván trượt phóng thẳng tới xe tuyết, hai tay giang rộng như muốn dùng cả người công kích cả xe tuyết.

Ryū cùng nữ nhân kia nhìn nhau trong phút chốc, sau đó nhẹ gật đầu, lập tức nhìn về phía Jenazad.

"Ha ha ha!" Jenazad cuồng vọng cười một tiếng phóng thẳng tới, ngay khi tới gần thì cả hai người đều đồng loạt tung cước.

"Geki!" x2

Cả hai đồng thời dùng một chân làm điểm tựa, cả người nghiêm ra sau, chân còn lại co thẳng tích tụ lực lượng, ngay lập tung ra một cú đá thẳng xéo hướng lên trên để cho hai chân thành một đường thẳng tắp 180 độ.

Oanh!

Jenazad chéo hai tay lại, cả hai cước đá lập tức va chạm, hai loại Ki cùng nhau bộc phát, đá cánh tay của Jenazad đập thẳng vào mặt nạ làm nó nứt vỡ một miếng, cuối cùng liền đá bay hắn vào cơn lỡ tuyết.

"Phều, giờ thì mau đi trở về thôi, mắc công tên kia đuổi theo nữa." Ryū sau đó ngồi xuống, để cho nữ nhân này ngồi trong lòng, hắn lập tức bung hết tốc lực chạy thẳng về phía khách sạn.

Vụ lỡ tuyết dần dần lắng xuống, cuối cùng yên tĩnh lại, chỉ để cho cả một mảnh rừng đều bị quét sạch ở phía sau.

Vù!

Bỗng nhiên một cái thân ảnh phóng ra từ trong đống tuyết, sau đó phóng thẳng lên một mỏm đá gần đó, dưới ánh trăng yếu ớt liền thấy rõ Jenazad không chút tổn hại đúng phía trên trừ chiếc mặt nạ.

"Hừ, lần này xem như các ngươi may mắn!" Jenazad hừ lạnh một tiếng, tiếp đó quay đầu về một phía.

"Còn ngươi nữa lão già, thế mà dám dùng ta để rèn luyện cho đệ tử ngươi!"

"Hô hô hô, ta chỉ muốn xem Ryū sẽ phản ứng thế nào khi gặp kẻ địch mạnh quá sức hắn thôi, hắn lựa chọn chạy đi thay vì chống lại ngươi, cái này là một lựa chọn khôn ngoan a, ngươi không thấy vậy sao ?" Một tiếng già nua từ sau lưng Jenazad phát ra, nếu Ryū ở đây liền nhận ra lão nhân đó chính là trưởng lão.

"Vậy thì ngươi cố gắng giúp nó mạnh hơn nữa đi, bởi vì lần sau ta sẽ không nương tay nữa đâu." Jenazad ánh mắt lóe một tia hàn quang, cuối cùng liền biến mất không thấy nữa.

"Hừm." Hiện chỉ còn lại trưởng lão ở đây, vuốt râu suy nghĩ.

"Xem ra sắp bắt đầu rồi."

...

Xột xoạt!

Sau một hồi thì cuối cùng cả hai người đều về tới nơi, từ đằng xa nhìn lấy ánh sáng từ khu khách sạn, hắn bước xuống xe, thế nhưng Ryū vẫn giữ chặt nữ nhân kia trong người.

"Tiểu Ryū, có thể thả chị xuống sao ?" Lúc này nữ nhân trong ngực hắn nũng nịu nói, nếu là nam nhân bình thường thì đã siêu lòng rồi.

"Trước tiên hỏi một chút, rốt cuộc cô làm gì ở đây ?" Ryū ánh mắt nghiêm tục nhìn thẳng cô, nghiêm giọng hỏi.

"Thật là...chị đây chỉ đi thu thập chút thông tin từ mấy người Yami kia thôi a, từ tình báo biết được bọn hắn cho người thuê phần lớn ngọn núi này nên liền tới xem xét thử thôi a." Nữ nhân đó không chút chống cự, chậm rãi nói ra.

"Sẽ không phải điều tra ta luôn đi." Ryū nhướng mày nói.

"Chỉ một chút thôi nha." Nữ nhân đó tinh nghịch vung mị nhãn nói.

"Hừm...câu kế tiếp, cái thứ năng lượng của cô sử dụng là Ki sao ?" Ryū kế tiếp hỏi, lúc nãy nhìn nữ nhân này sử dụng Ki hắn liền để ý, mặc dù hơi cuồng bạo như Dou Ki nhưng lại thoải mái sử dụng, đồng thời bên trong nó lại vô cùng hỗn loạn, khi đánh vào Jenazad lại có tác dụng khiến hắn bị ngây người lại, giống như tê liệt vậy.

"Đó vẫn là Ki, chỉ là bản chất hơi khác tí." Nữ nhân đó thản nhiên giải thích.

"Câu cuối cùng, tên của cô là gì ?" Ryū ghé sát người cô ấy hỏi, cái này rất quan trọng để nhớ ra thân phận của nữ nhân này.

"Có thể không nói sao ?" Nữ nhân giả vờ tội nghiệp.

"Không." Ryū nghiêm mặt nói.

"Tiểu Ryū thật khó ưa." Nữ nhân đó kiều mắng một tiếng, chậm rãi ghé sát vào tai Ryū nói nhỏ.

"Tên của chị là 【...】"

Ryū nghe xong liền mở to mắt, cuối cùng cũng biết nữ nhân nay từ đâu đến rồi.

"Giờ thả chị đi đi, nể tình đồng hương nha." Nữ nhân lần nữa giả manh nói.

Ryū nhìn nữ nhân này một chút, cuối cùng hắn buông lỏng cánh tay ra.

"Hì hì, lần sau gặp lại nha tiểu Ryū...chút!" Nữ nhân ghé sát tai hắn cười khúc khích nói, hôn nhẹ vào cổ hắn một cái liền lên xe tuyết chạy đi.

Ryū ở lại nhìn một hồi suy nghĩ một số chuyện, cuối cùng liền hướng về khách sạn quay trở về.

Sau khi đến khách sạn, người hắn gặp đầu tiên chính là Tanimoto Natsu đang đứng ở trước cửa đợi hắn.

"Vừa kịp nữa đêm a, mấy thầy cô sắp đi điểm danh rồi đấy." Tanimoto Natsu nhìn hắn thản nhiên nói.

"Biết rồi." Ryū khoát tay nói, đi về phía phòng của các cô gái để báo tin bình an.

"Tớ về rồi đây." Ryū vừa hô vừa mở ra cánh cửa.

Thế nhưng hình ảnh đập vào mắt liền là như là chốn bồng lai a, hắn thấy mấy cô gái hiện đang không mặc gì trên người cả, nhìn động tác hình như là đang thay quần áo đi.

"Kiya!" Mấy cô gái lập tức kinh hô lên.

"Ryū !?" Honoka lập tức hô lên: "Cậu đang làm gì, mau đi ra!"

"Không phải mấy cậu bị tớ nhìn mấy lần rồi sao, thậm chí còn sờ nữa, còn ngại cái gì chứ ?" Ryū lập tức khó hiểu nói, rõ ràng là trừ cuối cùng ra thì cái gì hắn cũng đã làm hết rồi a, vậy mà mấy cô gái vẫn còn ngượng ngùng, thật khó hiểu.

"Những lúc đó không giống, hơn nữa hiện tại còn có người khác a." Honoka lập tức chỉ một bên, Ryū liền hướng mắt qua, liền thấy Kaede đang xấu hổ đỏ mặt che thân nhìn hắn.

"Anh Ryū hentai!"

Xẹt!

Ryū liền sững sờ, cảm giác như bị một mũi tên bắn xuyên tim.

"Ryū..." Miu ở kế bên nhìn hắn yếu ớt kêu.

Để cho Ryū liền chú ý tới hai con thỏ trắng đang nhảy nhót trước mắt, khiến hắn không dời mắt đi.

"Nhìn đủ rồi a, con không mau đi ra." Honoka lập tức cầm cái gối chọi về phía hắn.

Ryū liền nhanh chóng đống lại của phòng rồi đi ra ngoài.

Ryū không khỏi lau lấy giọt mồ hôi trán.

"Có chuyện gì sao ?" Tanimoto Natsu đi ngang hỏi.

"Không có gì, hình như bọn họ đang làm gì nên kêu ta đợi một chút." Ryū gượng cười một tiếng, nếu để hắn biết mình nhìn em gái hắn thay đồ thì xảy ra chuyện gì a.

"Ừm." Tanimoto Natsu không chút ngờ, chỉ gật đầu một cái rồi đi về phòng.

Một lát sau mấy cô gái thay xong liền gọi hắn vào trong.

Lúc đi vào liền thấy Kaede đỏ mặt hậm hực phòng hai má nhìn hắn.

"Khụ, anh xin lỗi, để khi về anh cho thêm kẹo a." Ryū vờ họ một cái, vuốt lấy mái tốc Kaede cười nói.

"Anh muốn dụ em dễ như vậy sao ?" Kaede giơ lên hai tay kháng nghị.

"Thế em không thích à ?"

"Thích~" Kaede ngạo kiều quay đầu sang chỗ khác nói.

"Hì hì." Ryū lắc đầu, nhẹ nhàng xoa lấy đầu của Kaede, sau đó đi đến bên người Miu, đưa tay xoa lấy mái tóc cô ấy.

"Cậu khỏe hơn rồi chứ ?" Ryū ôn nhu hỏi.

"Ưm, xin lỗi lúc nãy đã cố đi theo cậu." Miu mỉm cười yếu ớt nói.

"Không, không, do cậu quan tâm tớ thôi, không cần xin lỗi." Ryū lắc đầu cười nhẹ nói, cánh tay nhẹ nhàng truyền từng chút Nguyên Năng giúp Miu đỡ hơn.

"Ryū, thứ trên cổ cậu là gì ?" Honoka ở bên cạnh nhìn chằm chằm hắn nói.

"Trên cổ ?" Ryū nghe thế liền nghi ngờ, lập tức đưa tay lên xoa rồi nhìn, hắn liền nhìn lại tay hắn, Ryū liền thấy một vết son màu đỏ thắm.

"Hickey ?" Ryū lặp tức nhướng mày, nhớ lại người có thể tạo cái dấu vết này liền chỉ có nữ nhân kia thôi, hắn thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh nữ nhân kia đang cười đắc ý.

'Đồng hương mà chơi nhau thế đấy.'

Cốc!

"Ryū không ngoan." Giọng của Shigure phát ra từ phía sau Ryū, khi cô ấy dùng tay cốc vào đầu hắn.

"Âu...đừng xuất hiện bất ngờ thế chị Shigure." Ryū nói với Shigure nhưng không nhận được bất kỳ hồi âm nào.

Ryū hướng mắt nhìn qua Miu, thấy lúc này cô đang trừng mắt nhìn hắn, lập tức không nói hai lời liền cầm lấy tay hắn cắn một cái.

"Ây da! Tớ đáng bị thế a." Ryū giơ tay chịu thua.

"Hứ, coi như cậu biết điều." Miu kiều hừ một tiếng, đưa tay xoa xoa nhẹ lấy tay hắn, để cho Ryū không khỏi ấm áp mỉm cười, cô nàng này thật để hắn yêu thương hết lòng cũng không đủ.

"Tốt rồi, cậu cố gắng nghỉ ngơi đi, khi cậu khỏe lại tớ sẽ dẫn cậu đi chơi tiếp." Ryū xoa lấy mái tóc Miu ôn nhu nói.

"Ừm." Miu nhu thuận gật đầu.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc