Ban đêm.
Ở một cái biệt thự xoa hoa nào đó.
Trong phòng khách, có mấy thiếu niên ngồi cùng một chỗ, Kanō Shō vẫn như cũ lộ ra tà dị khí chất ngồi ở trên lan can hướng mấy người lộ ra mỉm cười nói.
"Vậy là Narajara... Hoàng tử Jihan đã bị đánh bại."
"Mặc dù sư phụ hắn, Quyền Ma Tà Thần nói đệ tử như thế ông ta có thể tùy ý tạo ra, nhưng suy cho cùng hắn vẫn rất quan trọng đối với chúng ta."
"Các ngươi nghĩ thế nào đây mấy vị đồng bạn Yomi của ta." Kanō Shō nhìn phía dưới mấy vị thành viên của Yomi cười nói.
"Được rồi, tiếp theo chúng ta nên bàn bạt xem, ai sẽ là người xuất kích tiếp theo."
Một vị thiếu nữ đeo lấy mặt nạ, mặc trên người trang phục đấu vật phong cách Mexico nói: "Thủ lĩnh, mục tiêu lần này vẫn là tên đệ tử Ryū đó sao ?"
Kanō Shō nhìn xem cô gái hỏi: "Thế nào, có vấn đề gì sao ?"
"Đương nhiên là có khác biệt, mục tiêu của chúng ta là đánh bại đệ tử của Lương Sơn Bạc, nếu như đánh với nữ đệ tử Honoka kia thì còn có cơ hội, thế nhưng nếu đánh với tên Ryū được xưng là lịch đại tối cường đệ tử kia mà nói, ta nghĩ chúng ta sẽ không có cơ hội chiến thắng a, ngay cả Quyền Thánh đại nhân cũng đã nói."
Rachel Stanley cười nói, sau đó liền nhìn sang Kanō Shō: "Dù là thủ lĩnh ngươi cũng không đánh lại hắn a."
"Thì thế nào ?" Nụ cười trên gương mặt của Kanō Shō biến mất, để cho bầu không khí xung quanh trở nên âm trầm đi rất nhiều, ác niệm từ trong người Kanō Shō lũ lượt trào ra.
"Nha, ta chỉ nói đùa một chút thôi, có cần lườm ta như thế hay không ?" Rachel Stanley vờ biểu lộ như sợ sệt nói.
Kanō Shō không thèm nhìn tới cô ta, chậm rãi thu vào ác niệm, lần nữa nói: "Dựa theo chỉ thị của cấp trên, bởi vì thực lực của Ryū đã tiếp cận cấp Master, tương đương vượt qua cấp bậc đệ tử, cho nên mục tiêu chuyển sang Lương Sơn Bạc nữ đệ tử, Shirahama Honoka."
Rachel Stanley bờ môi cười lên gợi cảm nói: "Thì ra là thế."
"A, tuổi của chúng ta so với hắn cũng xem xem nhau a, vậy mà lại gần tiến vào hàng vĩ nhân."
"Không có cách nào, ra một cái yêu nghiệt như vậy, liền xem như sư phụ của chúng ta cũng xem trọng hắn, bởi vì chúng ta ở đây không có một ai có thể cùng hắn đánh."
"Hừ! Thật muốn thử xem tên Ryū đó rốt cuộc mạnh cỡ nào."
Hội nghị kết thúc, mọi người rời đi biệt thự, đàm luận sự tình liên quan với Ryū.
Trong biệt thự, Kanō Shō sờ lên vết thương trên mặt, cái này là do lần trước Ryū để lại.
"Ryū...!"
Răng rắc!
Lan can bị Kanō Shō bóp nát thành mảnh vụn.
...
Lương Sơn Bạc đạo quán.
Thời gian lúc này đã gần nữa đêm, phía ngoài vườn vang vọng đủ các loại tiếng côn trùng kêu vang, ánh trắng chiếu gọi xuống tạo nên bầu không khí êm dịu cùng mộng ảo.
Vào giời này thì tất cả mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ sâu hết đi, thế nhưng lúc này tại bên trong Lương Sơn Bạc vẫn có hai người chưa chịu đi ngủ mà lại ở trên mái nhà cùng nhau ngắm trăng.
Mà ở tại bên trong Lương Sơn Bạc ngắm trăng thì ngoài hai người Miu cùng Ryū ra thì đâu còn có ai khác nữa a.
Lúc này Ryū đang ngồi đung đưa hai chân trên mái thiên, gương mặt tuấn mĩ được ánh trăng chiếu sáng càng thêm rõ ràng, khóe môi hiện lộ nụ cười.
Mà Miu lúc này lại nằm ở trên đùi hắn, ánh mắt nhìn lên phía ánh trăng, đôi mắt bên trong giống như hồi tưởng cái gì đó.
Ryū ở gần như vậy liền rất dễ cảm nhận được nội tâm của Miu, cảm thấy cô lúc này giống như đang vô cùng khó hiểu, thế nhưng vẫn chưa một vài tia hạnh phúc.
Miu ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, trên gương mặt xinh đẹp đó bỗng nhiên nở nụ cười: "Cậu lúc nào cũng ôn nhu như thế a."
"Thế nào Miu, đột nhiên khen tớ như thế a, sẽ không có chuyện gì đi, từ lúc về đến giờ trông cậu vẫn cứ như đang suy nghĩ cái gì ?" Ryū nhẹ nhàng xoa đầu hỏi thăm.
"Thật ra tớ có chuyện chưa nói với cậu a." Ryū ánh mắt băn khoăn nhìn hắn.
"Chuyện gì ?"
"Thật ra không hiểu sao tớ lại chẳng có tí kí ức nào về cha mẹ mình lúc nhỏ cả." Miu hai tay xoa vào nhau khó hiểu nói.
"Như vậy hôm nay cậu bồn chồn như vậy là do nhớ lại sao ?" Ryū suy đoán nhìn xem Miu hỏi.
"Cũng không hẳn, chỉ có một vài hình ảnh không rõ ràng thôi." Miu nhẹ nhàng lắc đầu nói.
"Thế những hình ảnh đó cậu thế nào ?" Ryū tò mò hỏi.
"Thế nào sao...cảm giác...rất vui vẻ a." Miu nhớ lại những cái hình ảnh đó, khóe miệng không khỏi lộ vẻ mỉm cười, trông rất hạnh phúc.
"Như vậy thì tốt a, cậu cũng đừng nghĩ nhiều nữa, sớm muộn cũng sẽ nhớ lại hết thôi." Ryū thấy Miu biểu lộ như thế, trong lòng liền cảm thấy an tâm đi.
"Ừm." Miu nhẹ nhàng gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại tựa vào người Ryū, trong đầu nhớ lại những hình ảnh ấy.
***
"Thế nào 【...】 ? Trông con rất giống anh a." Một giọng nữ ngọt ngào vang lên, ngữ điệu phát ra vô cùng vui vẻ.
"Gì a, con trông giống em hơn kia mà, con chỉ có màu tóc giống anh thôi." Một giọng nam ôn nhu, mang theo vui đùa ngữ khí cười nói.
"Hì hì, nhìn xem con nhìn anh cười vui vẻ chưa kìa, thậm chí còn vui hơn khi ở bên em nữa." Giọng nữ dường như biểu môi nói.
"Ha ha, em vậy mà ghen với con sao, vẫn đáng yêu như ngày nào a." Giọng nam bất đắt dĩ cười nói.
"Thế anh tính đặt tên con là gì chưa ?"
"Tên sao ? Liền đặt là Miu đi, "Mi"(美) nghĩa là sinh đẹp, còn "U"(羽) là lông vũ, giống như em vậy."
"Miu, 【...】 Miu... thật là một cái tên đẹp a."
===============
Trên một hòn đảo nào đó.
Carlo Diegon- Tiếu Diện Cương Quyền (Smiling Steel Fist) thức dậy trong một phòng ngủ sang trọng.
Hắn ta vừa huýt sáo vừa tiến về phía phòng tắm và bắt đầu thay quần áo của mình ngoại trừ chiếc mặt nạ, thứ mà hắn không bao giờ cởi ra, có vẻ như hắn có một số cách vệ sinh đặc biệt cho chiếc mặt nạ.
"Ha ha ha!"
Diego vừa tắm rửa vừa hát một mình, kể từ khi huấn luyện đệ tử của mình cho đến ngày hôm qua, ông ta đã quyết định nghỉ ngơi và tận hưởng ngày hôm nay của mình.
Chẳng qua bao lâu sau, hắn ta đã ngồi trên bắng ghế ngoài ban công, thưởng thức bữa sáng khi xem qua tin tức đang diễn ra trước mắt.
Qua mấy ngày nữa DofD sẽ được tổ chức ở đây và hắn sẽ xuất hiện với tư cách là người dẫn chương trình, mang đến sự giải trí cho cả thế giới.
Việc xây dựng đấu trường đã được hoàn thành, những thư mời cũng được gửi đi.
"Thưa ngài, chúng tôi đã nhận được lời xác nhận từ hầu hết những người tham gia mà ngài đã mời." Thư ký của Diego nói.
"Xuất sắc! Có ai đó chưa trả lời hoặc chưa nhận được nó không ?" Diego hỏi.
"Có một người đã từ chối lời mời là võ đường Tenchi Mushin Ryuu." Thư ký tỏ ra lo lắng nói.
"Chờ đã! Tại sao ?!" Diego cau mày hỏi.
"Họ nói rằng họ không thích tham gia vào mấy lễ hội như thế này." Nữ thư ký trả lời.
Diego im lặng trong một phút, đứng dậy nhìn ra khung cảnh trước khi nhắm mắt.
Bản thân người thư ký cũng trở nên lo lắng, vì cô không muốn ở gần Diego trong trường hợp Smiling Steel Fist trở thành Angry Iron Fist.
"Tốt thôi, chúng ta có thể đưa thêm một số thành viên Yomi vào đây! Ồ, khoan đã, ta đã có ý tưởng khác! Để ta viết ra và gửi nó đi! Việc này thẩm chí sẽ còn vui hơn! " Diego nói với vẻ phấn khích.
Thư ký thở phào nhẹ nhõm
Diego nhanh chóng viết ra lời mời của mình và gửi nó qua đường chuyển phát nhanh.
Nếu bọn hắn đồng ý đến, thì DofD sẽ thậm chí sẽ còn lớn hơn nữa!
"Nhắc mới nhớ, người kia đã nhận lời chưa ?" Diego hỏi khi anh hoàn thành bức thư của mình, đưa nó cho thư ký của mình.
"Vâng, thưa ngài, người kia bảo là sẽ xuất hiện." Thư ký trả lời.
"Tốt lắm!" Diego cười ha hả: "Không có vấn đề gì, bọn hắn sẽ góp phần làm cho show diễn của ta càng thêm náo nhiệt, nó chắc chắn sẽ rất vui a!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Ở một cái biệt thự xoa hoa nào đó.
Trong phòng khách, có mấy thiếu niên ngồi cùng một chỗ, Kanō Shō vẫn như cũ lộ ra tà dị khí chất ngồi ở trên lan can hướng mấy người lộ ra mỉm cười nói.
"Vậy là Narajara... Hoàng tử Jihan đã bị đánh bại."
"Mặc dù sư phụ hắn, Quyền Ma Tà Thần nói đệ tử như thế ông ta có thể tùy ý tạo ra, nhưng suy cho cùng hắn vẫn rất quan trọng đối với chúng ta."
"Các ngươi nghĩ thế nào đây mấy vị đồng bạn Yomi của ta." Kanō Shō nhìn phía dưới mấy vị thành viên của Yomi cười nói.
"Được rồi, tiếp theo chúng ta nên bàn bạt xem, ai sẽ là người xuất kích tiếp theo."
Một vị thiếu nữ đeo lấy mặt nạ, mặc trên người trang phục đấu vật phong cách Mexico nói: "Thủ lĩnh, mục tiêu lần này vẫn là tên đệ tử Ryū đó sao ?"
Kanō Shō nhìn xem cô gái hỏi: "Thế nào, có vấn đề gì sao ?"
"Đương nhiên là có khác biệt, mục tiêu của chúng ta là đánh bại đệ tử của Lương Sơn Bạc, nếu như đánh với nữ đệ tử Honoka kia thì còn có cơ hội, thế nhưng nếu đánh với tên Ryū được xưng là lịch đại tối cường đệ tử kia mà nói, ta nghĩ chúng ta sẽ không có cơ hội chiến thắng a, ngay cả Quyền Thánh đại nhân cũng đã nói."
Rachel Stanley cười nói, sau đó liền nhìn sang Kanō Shō: "Dù là thủ lĩnh ngươi cũng không đánh lại hắn a."
"Thì thế nào ?" Nụ cười trên gương mặt của Kanō Shō biến mất, để cho bầu không khí xung quanh trở nên âm trầm đi rất nhiều, ác niệm từ trong người Kanō Shō lũ lượt trào ra.
"Nha, ta chỉ nói đùa một chút thôi, có cần lườm ta như thế hay không ?" Rachel Stanley vờ biểu lộ như sợ sệt nói.
Kanō Shō không thèm nhìn tới cô ta, chậm rãi thu vào ác niệm, lần nữa nói: "Dựa theo chỉ thị của cấp trên, bởi vì thực lực của Ryū đã tiếp cận cấp Master, tương đương vượt qua cấp bậc đệ tử, cho nên mục tiêu chuyển sang Lương Sơn Bạc nữ đệ tử, Shirahama Honoka."
Rachel Stanley bờ môi cười lên gợi cảm nói: "Thì ra là thế."
"A, tuổi của chúng ta so với hắn cũng xem xem nhau a, vậy mà lại gần tiến vào hàng vĩ nhân."
"Không có cách nào, ra một cái yêu nghiệt như vậy, liền xem như sư phụ của chúng ta cũng xem trọng hắn, bởi vì chúng ta ở đây không có một ai có thể cùng hắn đánh."
"Hừ! Thật muốn thử xem tên Ryū đó rốt cuộc mạnh cỡ nào."
Hội nghị kết thúc, mọi người rời đi biệt thự, đàm luận sự tình liên quan với Ryū.
Trong biệt thự, Kanō Shō sờ lên vết thương trên mặt, cái này là do lần trước Ryū để lại.
"Ryū...!"
Răng rắc!
Lan can bị Kanō Shō bóp nát thành mảnh vụn.
...
Lương Sơn Bạc đạo quán.
Thời gian lúc này đã gần nữa đêm, phía ngoài vườn vang vọng đủ các loại tiếng côn trùng kêu vang, ánh trắng chiếu gọi xuống tạo nên bầu không khí êm dịu cùng mộng ảo.
Vào giời này thì tất cả mọi người đều đã chìm vào giấc ngủ sâu hết đi, thế nhưng lúc này tại bên trong Lương Sơn Bạc vẫn có hai người chưa chịu đi ngủ mà lại ở trên mái nhà cùng nhau ngắm trăng.
Mà ở tại bên trong Lương Sơn Bạc ngắm trăng thì ngoài hai người Miu cùng Ryū ra thì đâu còn có ai khác nữa a.
Lúc này Ryū đang ngồi đung đưa hai chân trên mái thiên, gương mặt tuấn mĩ được ánh trăng chiếu sáng càng thêm rõ ràng, khóe môi hiện lộ nụ cười.
Mà Miu lúc này lại nằm ở trên đùi hắn, ánh mắt nhìn lên phía ánh trăng, đôi mắt bên trong giống như hồi tưởng cái gì đó.
Ryū ở gần như vậy liền rất dễ cảm nhận được nội tâm của Miu, cảm thấy cô lúc này giống như đang vô cùng khó hiểu, thế nhưng vẫn chưa một vài tia hạnh phúc.
Miu ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái, trên gương mặt xinh đẹp đó bỗng nhiên nở nụ cười: "Cậu lúc nào cũng ôn nhu như thế a."
"Thế nào Miu, đột nhiên khen tớ như thế a, sẽ không có chuyện gì đi, từ lúc về đến giờ trông cậu vẫn cứ như đang suy nghĩ cái gì ?" Ryū nhẹ nhàng xoa đầu hỏi thăm.
"Thật ra tớ có chuyện chưa nói với cậu a." Ryū ánh mắt băn khoăn nhìn hắn.
"Chuyện gì ?"
"Thật ra không hiểu sao tớ lại chẳng có tí kí ức nào về cha mẹ mình lúc nhỏ cả." Miu hai tay xoa vào nhau khó hiểu nói.
"Như vậy hôm nay cậu bồn chồn như vậy là do nhớ lại sao ?" Ryū suy đoán nhìn xem Miu hỏi.
"Cũng không hẳn, chỉ có một vài hình ảnh không rõ ràng thôi." Miu nhẹ nhàng lắc đầu nói.
"Thế những hình ảnh đó cậu thế nào ?" Ryū tò mò hỏi.
"Thế nào sao...cảm giác...rất vui vẻ a." Miu nhớ lại những cái hình ảnh đó, khóe miệng không khỏi lộ vẻ mỉm cười, trông rất hạnh phúc.
"Như vậy thì tốt a, cậu cũng đừng nghĩ nhiều nữa, sớm muộn cũng sẽ nhớ lại hết thôi." Ryū thấy Miu biểu lộ như thế, trong lòng liền cảm thấy an tâm đi.
"Ừm." Miu nhẹ nhàng gật đầu, chậm rãi nhắm mắt lại tựa vào người Ryū, trong đầu nhớ lại những hình ảnh ấy.
***
"Thế nào 【...】 ? Trông con rất giống anh a." Một giọng nữ ngọt ngào vang lên, ngữ điệu phát ra vô cùng vui vẻ.
"Gì a, con trông giống em hơn kia mà, con chỉ có màu tóc giống anh thôi." Một giọng nam ôn nhu, mang theo vui đùa ngữ khí cười nói.
"Hì hì, nhìn xem con nhìn anh cười vui vẻ chưa kìa, thậm chí còn vui hơn khi ở bên em nữa." Giọng nữ dường như biểu môi nói.
"Ha ha, em vậy mà ghen với con sao, vẫn đáng yêu như ngày nào a." Giọng nam bất đắt dĩ cười nói.
"Thế anh tính đặt tên con là gì chưa ?"
"Tên sao ? Liền đặt là Miu đi, "Mi"(美) nghĩa là sinh đẹp, còn "U"(羽) là lông vũ, giống như em vậy."
"Miu, 【...】 Miu... thật là một cái tên đẹp a."
===============
Trên một hòn đảo nào đó.
Carlo Diegon- Tiếu Diện Cương Quyền (Smiling Steel Fist) thức dậy trong một phòng ngủ sang trọng.
Hắn ta vừa huýt sáo vừa tiến về phía phòng tắm và bắt đầu thay quần áo của mình ngoại trừ chiếc mặt nạ, thứ mà hắn không bao giờ cởi ra, có vẻ như hắn có một số cách vệ sinh đặc biệt cho chiếc mặt nạ.
"Ha ha ha!"
Diego vừa tắm rửa vừa hát một mình, kể từ khi huấn luyện đệ tử của mình cho đến ngày hôm qua, ông ta đã quyết định nghỉ ngơi và tận hưởng ngày hôm nay của mình.
Chẳng qua bao lâu sau, hắn ta đã ngồi trên bắng ghế ngoài ban công, thưởng thức bữa sáng khi xem qua tin tức đang diễn ra trước mắt.
Qua mấy ngày nữa DofD sẽ được tổ chức ở đây và hắn sẽ xuất hiện với tư cách là người dẫn chương trình, mang đến sự giải trí cho cả thế giới.
Việc xây dựng đấu trường đã được hoàn thành, những thư mời cũng được gửi đi.
"Thưa ngài, chúng tôi đã nhận được lời xác nhận từ hầu hết những người tham gia mà ngài đã mời." Thư ký của Diego nói.
"Xuất sắc! Có ai đó chưa trả lời hoặc chưa nhận được nó không ?" Diego hỏi.
"Có một người đã từ chối lời mời là võ đường Tenchi Mushin Ryuu." Thư ký tỏ ra lo lắng nói.
"Chờ đã! Tại sao ?!" Diego cau mày hỏi.
"Họ nói rằng họ không thích tham gia vào mấy lễ hội như thế này." Nữ thư ký trả lời.
Diego im lặng trong một phút, đứng dậy nhìn ra khung cảnh trước khi nhắm mắt.
Bản thân người thư ký cũng trở nên lo lắng, vì cô không muốn ở gần Diego trong trường hợp Smiling Steel Fist trở thành Angry Iron Fist.
"Tốt thôi, chúng ta có thể đưa thêm một số thành viên Yomi vào đây! Ồ, khoan đã, ta đã có ý tưởng khác! Để ta viết ra và gửi nó đi! Việc này thẩm chí sẽ còn vui hơn! " Diego nói với vẻ phấn khích.
Thư ký thở phào nhẹ nhõm
Diego nhanh chóng viết ra lời mời của mình và gửi nó qua đường chuyển phát nhanh.
Nếu bọn hắn đồng ý đến, thì DofD sẽ thậm chí sẽ còn lớn hơn nữa!
"Nhắc mới nhớ, người kia đã nhận lời chưa ?" Diego hỏi khi anh hoàn thành bức thư của mình, đưa nó cho thư ký của mình.
"Vâng, thưa ngài, người kia bảo là sẽ xuất hiện." Thư ký trả lời.
"Tốt lắm!" Diego cười ha hả: "Không có vấn đề gì, bọn hắn sẽ góp phần làm cho show diễn của ta càng thêm náo nhiệt, nó chắc chắn sẽ rất vui a!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?