Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 113: Sàn đấu ngầm




Buổi chiều nào đó.

Tại bên trong một cái hành lang đen kịt, ánh sáng yếu ớt chỉ có thể nhìn thấy ở cuối lối đi phía trước.

"Sư phụ Sakaki, tại sao lại dẫn bọn con tới đây ?" Ryū lúc này dùng ánh mắt cá chết nhìn lấy Sakaki, bên cạnh Honoka cũng nhìn lấy hắn.

"Sao lại nhìn ta như thế, ta đây là đang muốn giúp Honoka có thêm kinh nghiệm thực chiến a." Sakaki gương mặt nghiêm túc, nghĩa chính ngôn từ nói ra.

"Hừm..." Cả hai đều không tin tưởng nhìn chằm chằm Sakaki, để cho hắn trong lòng không khỏi chảy mồ hôi, hai tên nhóc này thật quá đa nghi kia mà.

"Khụ, mau đi a, chúng ta sắp ra khỏi cái nơi tối hù này rồi." Sakaki vội vàng nói sang chuyện khác, lấy tay đẩy lấy hai người đi ra khỏi hành lang đen tối.

Vừa đi ra khỏi đấy, từng tiếng huyên náo vang lên để cho hai người chú ý.

"Mạnh tay lên! Đánh chết hắn cho ta!

"Khốn kiếp! Bộ ngươi là đàn bà hay sao! Đánh mạnh lên cho ta.

"Ngươi đúng là tên phế vật! Mau Đứng lên cho ta!"

Trước mắt ba người là mấy cái lôi đài to lớn, phía trên mỗi cái đều có hai người đang ra sức đánh bại đối phương, điên cuồng, không từ thủ đoạn, toàn bộ không gian bên trong tràn ngập phẫn nộ cùng bạo lực bầu không khí.

"Vậy ra đây là sàn đấu ngầm sao ?" Honoka tò mò nhìn xem xung quanh, mặc dù lần đầu tới đây thì cô cũng chẳng biểu hiện ra chút sợ hãi nào ngoài tò mò cả, dù sao mấy cảnh bạo lực này cô từ khi vào Lương Sơn Bạc đã thấy nhiều rồi.

"Ha ha ha, mau lại đâu xem, có hai tên nhóc không biết sống chết tới đây..." Một tên nam nhân nhìn thấy hai người liền cười nhạo nói, thế nhưng vừa nhìn thấy Sakaki đột nhiên trở nên hoảng hốt.

"Chết rồi!"

"Là Sakaki 100 đẳng a, chạy mau lên!"

"Cái gì?! Sakaki tới ?! Chạy mau lên!"

"Thế chẳng lẽ mấy tên tiểu quái vật kia cũng tới ?!"

"Mau gọi ông chủ tới mau lên!"

"Haiz, mấy tên nhóc các ngươi." Sakaki không khỏi đặt tay lên trán than.

"Cái gì ? Còn không phải sư phụ giả trang mà chỉ đeo có cái kính râm thôi à, ít nhất cũng phải đeo thêm bộ râu đi kia chứ." Ryū không khỏi trừng mắt nói.

"Mà này Ryū, tự nhiên cậu đeo mặt nạ làm gì thế ?" Honoka nhìn qua Ryū liền tò mò hỏi, đột nhiên nhìn thấy Ryū từ lúc nào đã đeo một cái mặt nạ che lấy nữa phần mặt phía trên.

"Tớ cũng có tới đây mấy lần do sư phụ Sakaki dẫn tớ đến, chủ yếu là vì cho sư phụ cá cược, mà ngoài tớ ra mấy người ở Chaos như Takeda, Kisara, Freya cũng đã từng tới đây để rèn luyện a." Nói đến đây không khỏi nhìn Sakaki một cái, để cho hắn ngượng ngùng gãi đầu quay qua chỗ khác.

"A, vậy mà cậu tới giờ mới dẫn tớ đến." Honoka lập tức lên tiếng khán nghị.

"Cậu lúc đó đầu óc vẫn còn tung tăng lắm, làm quái nào tớ lại dám dẫn cậu đi tới nơi này." Ryū không khỏi nhướng mày nhìn Honoka nói.

Trong một góc tối nào đó.

"Các ngươi từng dẫn Ryū tới đây à ?"

"Apa, có vài lần a, lúc đầu dẫn hắn tới đây là để làm quen với không khí bạo lực thế này, ông chủ nơi đây thấy Ryū chỉ là thiếu niên nên muốn dụ dỗ hắn lên thử sức, thế là ta với Sakaki liền kiếm bọn a.

"Vậy mà lại không dẫn theo ta, như vậy ta có thể mua thêm vài cuốn tạp chí rồi."

"..."

Không biết từ lúc nào, mấy vị sư phụ của Lương Sơn Bạc đều đã tới, đồng thời núp trong bóng tối nhìn xem hình ảnh trước mắt.

"Vậy là chỉ có tớ là chưa từng tới đây." Honoka oán trách nói.

"Ngài tới rồi, Sakaki đại nhân." Một người đàn ông trung niên từ đâu đi đến, vẻ mặt vừa nhìn liền biết là không phải người tốt lành gì.

"Muốn cùng ta làm ăn nữa sao, ông chủ ?" Sakaki nhìn tên nam nhân đó cười hung ác nói.

"Đương nhiên không dám a! Mấy tên tiểu quỷ lần trước ngài dẫn tới đều là quái vật cả, cầu ngài nhanh chóng rời khỏi đây đi!" Bỗng nhiên tên ông chủ đó liền quỳ xuống hướng Sakaki khóc lóc cầu xin.

"A, rốt cuộc mấy người các cậu đã làm gì a ?" Honoka thấy thế không khỏi hướng mắt nhìn Ryū.

"Khụ khụ, chỉ chơi trò giả heo ăn thịt hổ mấy lần thôi." Ryū không khỏi ho khan nói.

"Được rồi, lần này ta chỉ dẫn một cái đệ tử tới đây thôi làm quen thôi, nó cũng chỉ mới học võ chưa được một năm a." Sakaki chỉ chỉ bên cạnh Honoka nói, để cho ông chủ sàn đấu nhìn một chút.

Bình thường Honoka đã tỏ ra hiền lành, mềm yếu khí chất làm cho ông chủ bị bề ngoài của cô đánh lừa, thế là liền nghĩ sẽ Honoka sẽ không có lợi hại như mấy tên tiểu quỷ kia.

"Chỉ có mình cô bé này thôi sao ?" Ông chủ không chắc chắn hỏi.

"Ừm, chỉ có mình nó thôi." Sakaki khẳng định gật đầu, trong lòng không khỏi cười thầm.

"Tốt, vậy liền để ta sắp xếp cho ngài." Ông chủ vui vẻ gật đầu, sau đó liền nhanh chóng chạy đi.

Ở trên một sàn đấu gần đó.

Ầm!

Phía trên lôi đài một cô gái tóc vàng mang theo mặc nạ cùng trang phụ đấu vật Mexico, dùng một chiêu đánh bại một tên nam nhân to lớn ngã xuống sàn đấu, để cho đám người phía dưới reo hò

"Nha, ta lại thắng rồi!" Cô gái đó cao hứng về xung quanh khán giả lắc lư cách tay, làm ra động tác hôn gió.

"Hử, cô gái đó là ai a, ăn mặc bại lộ như thế, hơn nữa ngực còn rất lớn đâu." Honoka kia nhìn lấy cô gái trên lôi đài, rồi lại so sánh với mình, gương mặt không khỏi thở dài, mặc dù cũng đã học võ giống như Miu nhưng mà sao vẫn không lớn a, ngay cả mẹ mình cũng lớn như vậy kia mà.

Ryū nhìn xem nữa nhân kia, bộ ngực còn thực rất lớn đâu, có thể so với Miu, cặp đùi đầy đặn co dãn mười phần, cơ thể mềm dẻo vô cùng, bờ eo thon nhỏ.

Thế nhưng ăn mặc rất lộ liễu a, chắc là do bản thân là nữ nhân phương tây đi, hơn nữa còn thích thu hút chú ý a.

Nói thật lòng, trừ khi cô nàng sửa đổi tính nết của mình thì Ryū còn hứng thú, thế nhưng là tính thú vẫn có.

"Được rồi, cậu lên đi, nhưng nhớ là dùng toàn lực đấy, nhất là khả năng phán đoán cùng khống chế lực đạo của bản thân, để khi cậu hoàn toàn làm chủ được thì tớ sẽ dạy cho cậu một cái chiêu thức khác." Ryū quay qua dặn dò bên người Honoka.

"Tớ biết rồi." Honoka nói xong liền đạp chân nhảy lên lôi đài, xoay vòng một cái rồi hoàn mỹ đáp xuống.

Cho ai thắc mắc thì nữ nhân của Ryū khi mặc váy đều có mặc quần an toàn như Mikasa cả.

"Đừng có nương tay đấy Honoka, mấy cái đối thủ của cậu đều đạt cấp chuẩn Master cả đấy." Ryū hướng Honoka hô lấy.

"Ừm." Honoka gật gật đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn nhìn lấy đối thủ trước mắt bước lên đài.

"Hừ, xin chỉ giáo nhóc con, ta là Cơ Bắp Tử Thần - Richard đệ tứ ." Một tên tráng hán cơ bắp cuồn cuộn, hai tay bóp lấy nắm đấm cười hung ác nhìn lấy Honoka, thắc mắc vì sao không phải đệ tam thì là vì hắn bị Ryū đánh cho hết dám lên sàn đấu rồi.

"A, kèo đặt cược của chúng ta đã mở, nếu đặc cược vào cô bé A kia liền có thể thắng cược với tỉ lệ 300 lần!" Một tên bình luận viên hô lớn.

Mấy tên khán giả nghe thấy cười to: "Ha ha, tới 300 lần cơ à."

"Hình như là đệ tử của Lương Sơn Bạc a, nhưng cũng chỉ là một bé gái thôi, xem ra không có hi vọng thắng a."

"Nhóc con, cẩn thận đấy, ta cũng sẽ không nương tay đâu!"

"Mời chỉ giáo." Honoka bày ra tư thế, ánh mắt kiên quyết nhìn lấy đối thủ.

"Vậy thì nhận lấy!" Richard đệ tứ lập tức cuồng rống xong tới, cánh tay tràn đầy lực lượng đấm thẳng về phía Honoka.

Ngay vào lúc sắp chạm tới Honoka thì ánh của cô vẫn không có chút thay đổi, tĩnh lặng như nước, cơ thể liền nhẹ nhàng tránh thoát công kích.

Thế nhưng Richard đệ tứ vẫn chưa dừng lại, công kích của hắn vẫn cứ như cũ nối tiếp không dứt, thế nhưng vẫn luôn không trúng Honoka dù cho thế nào đi nữa.

"Hử, Seikūken giai đoạn 2 sao, thiên phú này của Honoka đúng là khủng bố a, liền chỉ kém hơn Ryū thôi." Trong bóng tối, Akisame xoa lấy cầm ngạc nhiên nói.

"Apa, Honoka thật là giỏi a." Apachai vui vẻ võ tay.

"Cũng nhờ có Ryū chỉ dẫn." Shigure ở bên cạnh nói.

"Quái vật dạy cho quái vật sao, thật thú vị a." Akisame cười nhẹ.

"Đúng là đệ tử của chúng ta a, bất kì tên đệ tử nào cũng đều là quái vật cả." Ma Kensei đắc ý cười nói.

Ở một bên, Ryū giống như cảm thấy cái gì đó liền tập trung giác quan lại cảm nhận.

'Hử, làm sao mấy ngươi sư phụ lại đến đây a ?'

Khán đài phía dưới mấy tên quan khách đều không ngừng chú ý tới, lớn tiếng điên cuồng hô to lấy, để cho một bên Rachel Stanley đang chờ đợi đối thủ tiếp theo chú ý đến, nhìn thấy trên lôi đài khác tràn ngập tiếng hoan hô so với nàng ở đây còn nhiệt liệt hơn, Rachel có chút tò mò nói: "Bên kia có gì mà sôi nổi thế nhỉ ?"

Rachel Stanley nhảy lên lộn một vòng điêu luyện trên không trung, lập tức đáp lên trên hàng rào sắt của lôi đài hướng ánh mắt nhìn lấy

"A, chỉ là một con nhóc thôi sao ?." Rachel biểu môi bất mãn nói, thế mà lại bị một con nhóc chiếm lấy hào quang, bất quá khi Rachel Stanley nhìn về một phía khán đài, ánh mắt liền chú ý tới một cái thiếu niên đeo lấy mặt nạ, rất dễ dàng chú ý vì đám người xung quanh đều không dám lại gần hắn.

"Tên đó..."

Khi Rachel Stanley híp mắt nhìn kĩ một hồi, kết hợp với từng cái hình ảnh trong đầu, rất nhanh liền nhận ra Ryū, để cho khóe miệng của cô nhếch lên một cái mê người đường cong.

"Ara ara, không nghĩ tới lại gặp hắn ở đây, lịch đại mạnh nhất đệ tử - Museigen Ryū."

Mà đồng thời em trai của cô cũng để ý tới Ryū, lập tức lặng lẽ truyền tin cho tổ chức.

Cùng lúc đó Ryū cũng cảm giác ai đó đang nhìn mình, hắn quay đầu qua, lập tức ánh mắt của hắn liền va chạm với Rachel Stanley.

Rachel Stanley thấy vậy cười nhẹ một tiếng, thế nhưng mà Ryū chỉ nhìn cô có vài giây liền quay đầu trở lại nhìn phía trên lôi đài, để cho Rachel Stanley trở nên thẩn thờ.

"Hắn vậy mà lại bơ mình ?!"

Lập tức một cỗ cảm giác bất mãn, khó chịu trong lòng cô không ngừng dâng trào, tên Ryū đó thế mà không chú ý tới mình, thật quá đáng ghét, kế tiếp ánh mắt cô liền quay trở lại trên lôi đài nhìn lấy Honoka.

"Vậy là con nhỏ đó là nữ đệ tử của Lương Sơn Bạc - Honoka sao ?"

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc