Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 114: Làm trò khỉ.




Lúc này trên khán đài, tên Richard đệ tứ không khỏi bực tức quát: "Khốn kiếp! Con nhóc nhà ngươi chỉ biết né thôi sao, nếu thế thì về bú sữa mẹ đi!"

Vù!

Lần này khi hắn công kích, Honaka liền như ý hắn không còn né nữa, cái này liền để hắn sau đó phải hói hận.

Honoka lần này dùng tay gạt tay hắn sang một bên một cách dễ dàng, sau đó bàn tay của Honoka khép lại cả năm ngón đặt ở phía trước bụng của Richard đệ tứ.

"Vô Phách Tử!"

Ầm!

"Aaa!"

Bàn tay nhanh chóng gập lại, Honoka tung ra một cú đám cực mạnh chỉ với một tấc tay, lập tức khiến cho Richard đệ tứ bay ra khỏi sàn đấu chỉ với một đấm.

Tĩnh!

Cả đám khán giả thế nhưng há hống mồm, ánh mắt muốn trừng ra, ngay cả Rachel Stanley cũng kinh ngạc nhìn lấy.

"Làm thế nào một con nhóc lại có sức lực khủng bố như thế a!"

"A, chết tiệt, lần này lại bị lừa rồi!"

"Lại thêm một cái tiểu quái vật khác nữa a!"

Đám khán giả nhìn thấy cảnh tượng trước mắt không khỏi oán tránh, liền chủ sàn đầy liền muốn lần nữa khóc lóc a.

Rachel Stanley nhìn lấy Honoka không khỏi cắn ngón tay nói: "Vậy ra đó là thực lực của nữ đệ tử Lương Sơn Bạc, sao mà tên nào cũng không thấy dễ ăn hết thế này!"

Kế tiếp mấy cái đối thủ khác cũng lần lượt lên, mỗi tên đều có thực lực chuẩn Master do Ryū sắp xếp lấy, hơn nữa con có đa dạng các loại phong cách chiến đấu khác nhau, vô cùng thích hợp để cho Honoka rèn luyện kinh nghiệm chiến đấu của mình.

"Không hổ là đệ của Lương Sơn Bạc, thế mà lại học tập đủ loại võ thuật trên người, thế mà mỗi cái đều thuần phục sử dụng ra như thế nước chảy mây trôi, thật sự là kỳ tài a, không khác gì đám tiểu quái vật kia."

"Nhất là lực lượng của con nhóc đó a, cũng không hiểu làm thế nào mà với cơ thể nhỏ nhắn đó mà lại có thể phát ra lực lượng mạnh đến như thế."

"Ha ha, quan tâm làm gì, lần này chúng ta thật sự kiếm bọn rồi."

Chỗ tối, mấy vị sư phụ quan sát lấy, Honoka trước khi chiến đầu đều né trách lấy đối phương, hơn nữa mỗi lần như thế đều trở nên nhẹ nhỏm hơn, giảm biên độ né tránh đi, sau đó liền tìm lấy cơ hội sử quyết đoán ra tay đánh bại đối phương, ban đầu lực đạo vô cùng mạnh nhưng dần dần hạ xuống đến mức vừa đủ, rõ ràng là đang cố gắng việc chưởng không lực lượng của bản thân.

"Ha ha, làm rất tốt, cho bọn hắn thấy dù là nữ sinh cũng không nên xem thường a." Sakaki khoan tay cười nói.

"A, ngươi làm sao lại ở đây ?" Ma Kensei nhìn bên cạnh Sakaki nói.

"Sao ta lại không thể ở đây ? Ngươi nghĩ các ngươi theo dõi bọn ta mà ta lại không biết sao ?" Sakaki trừng mắt nhìn Ma Kensei nói.

Akisame sờ lên cằm, nhìn xem trên đài Honoka, lại nhìn một chút phía dưới Ryū, có chút khen ngợi nói: "Đệ tử của chúng ta ai cũng ưu tú hết a, nhờ có Ryū mà bản tính hiền lành của Honoka cũng không có bởi vì đối thủ mà trở nên nương tay."

"Có vẻ như Ryū đang muốn giúp Honoka tạo cơ sở để học tập chiêu thức gì đi, rất có thể là thiên nhu thuật." Ma Kensei nhìn cách chiến đấu của Honoka suy nghĩ nói ra.

"Apa, Ryū cứ luôn tạo ra nhiều chiêu thức mới a." Apachai cười nói.

Từ trên một cái khán đài quan sát từ trên cao, hai chị em Rachel Stanley anh mắt hướng nhìn về phía này.

"Hừ, con nhóc vậy mà cũng dám chiếm lấy sự chú ý của ta, hơn nữa còn chẳng chú tâm vào chiến đấu mà chỉ xem bọn hắn làm bao cát để luyện tập." Rachel Stanley từ phía trên nhìn xuống dưới Honoka đang không ngừng hạ lấy đối thủ, ánh mắt tỏ vẻ bất mãn, cuối cùng liền nắm lấy lan can phóng xuống dưới.

"Nhìn kìa!"

"A! Hy vọng ẩn danh 18 tuổi đã lên lôi đài!

"Hử ?" Honoka nhìn thấy Rachel Stanley nhảy về phía đối diện của mình liền hơi bất ngờ một chút: "Cô muốn gì a ?"

"Nhìn cô thu hút nhiều sự chú ý như thế ta làm sao có thể bỏ qua đâu, còn có cách chiến đấu cợt nhã của cô nữa, chả đẹp đẽ tí nào." Rachel Stanley hai tay chống lấy eo, ưỡn lên bộ ngực cười nói.

"Hả ?!" (*  ̄︿ ̄)

Honoka khỏi không bất mãn trừng mắt một cái, con nhỏ này từ chỗ nào chiu ra vô duyên vô cớ gây chuyện với mình a, trong mình để bắt nạt đến thế à ?

"Honoka, chiến đấu tới đây đủ rồi, không cần chiến đấu với cô ta đâu, về thôi." Ryū hướng về phía Honoka vẫy tay nói.

"Biết rồi." Honoka quay người lại đáp, cô trừng mắt Rachel Stanley một cái nữa liền nhảy xuống lôi đài.

"Sao cậu lại không để tớ đánh tiếp a, chẳng lẽ cô ta rất mạnh sao ?"' Honoka nhảy tới bên cạnh Ryū tò mò hỏi.

"Không phải, chỉ là cô ta trong lúc đánh nhau có sở thích xé áo đối thủ." Ryū nắm lấy tay Honoka rời đi mở miêng nói.

"Cái gì, không biết xấu hổ như vậy ?" Honoka không khỏi bất mãn nói.

"Chờ một chút, đừng đi!" Rachel Stanley thấy thế vội vàng hướng về phía Ryū hô to, thế nhưng lại thấy Ryū khoát tay không thèm quay đầu.

Rachel Stanley nhìn xem Ryū nắm lấy tay Honoka rời đi không thèm đẻ ý tới cô, để cho Rachel Stanley tâm tình trở nên có bất mãn buồn bực, hô hấp trở nên dồn dập, bộ ngực lớn không ngừng chập trùng.

'Chết tiệt! Chẳng lẽ ta có gì không bằng con nhóc đó hay sao ?!'

Trong lòng nghĩ như thế, tiếp đó Rachel Stanley chỉ vào Ryū mấy người nói: "Này mọi người, có phải rất muốn nhìn thấy 《thiếu nữ A》 vs 《hy vọng ẩn dang 18 tuổi》 hay không ?!"

"Muốn!"

Đám khán giả bị lời nói của Rachel Stanley làm cho kích động vô cùng, để cho cô đắc ý nhìn về phía Ryū: 'Nhìn đi, trên lôi đài ai là người được khán giả ủng hộ nhiều nhất liền là người chiến thắng.'

Mấy tên khán giả bắt đầu từ dưới khán đài bắt động giận dữ gào hét:

"Đúng đấy, mang con nhóc đó quay trở lại đi!"

"Thắng liền muốn chạy sao ?!"

"Mau trở lại đánh tiếp bọn hèn nhát kia!"

"Trở lại đi! Trở lại đi! Trở lại đi!"

Ryū bước chân dừng lại.

"Ryū..." Honoka bên cạnh lo lắng nói.

Chỗ tối, mấy vị sư phụ không khỏi thở dài nói: "Ai da, xem ra mấy người không biết sống chết kia chọc cho Ryū không cao hứng a."

Đối với tiếng hô hồ kích động, Ryū chỉ chậm rãi quay lại.

Vù! Vù! Vù!

Đột nhiên một cỗ khí thế kinh khủng cực độ từ trên thân Ryū phá thân mà ra, một dạng khí thế to lớn dữ dội như một cơn sóng thần nhanh chóng nhấn chìm tất cả mọi người ở đây, quét bây mọi thứ xung quanh hắn, cường đại khủng bố tinh thần để cho mọi người đều phải khiếp sợ, ngay cả chuẩn Master cũng sợ hãi không nói nên lời.

Trên lôi đài, Rachel Stanley chật vật ngăn cản Ryū khí thế đè ép, cô có thể cảm thấy được trên thân Ryū ẩn chứa một loại lực lượng vô cùng khủng bố, có thể dễ dàng tiêu diệt bất kì ai trong đây, một nam nhân như thế càng kích thích bản năng chiếm hữu của cô, muốn để hắn chỉ thuộc về mình.

Ryū sau khi trấn áp mọi người ở đâu, hắn không quay đầu, mở miệng nói: "Rachel Stanley, cô thân là một võ giả, hơn nữa còn là một cái cường đại võ giả, thế mà lại như một tên hề ở trên lôi đài làm trò để thu hút sự chú ý của đám sâu mọt này, cô không thấy quá hạ thấp lòng tự trọng của mình sao ?"

Rachel Stanley nghe xong lời của Ryū, trước tiên liền giật mình vì hắn biết tên của cô, sao đó nghe thấy câu sau của hắn, trong lòng tự nhiên dâng lên một loại cảm giác bị sỉ nhục, thế nhưng vẫn chưa hết...

Ryū quay đầu nhìn lấy Rachel Stanley một cái: "Còn nữa, ta không có hứng thú với loại nữ nhân thích bạo lộ cơ thể cho người khác xem."

Nói xong sau đó, Ryū dắt tay dẫn Honoka rời đi nơi này.

Rachel Stanley nghe thế, trong lòng câm tức càng thêm dâng trào, cô thế mà bị một tên nam nhân xem thường, đây còn là lần đầu tiên cô bị một tên nam nhân trực tiếp xem thường cô, hơn nữa còn là từ tên đệ tử mạnh nhất lịch sử - Ryū.

"Ha ha ha, tên đệ tử của chúng ta vẫn cứ như cũ đủ hung ác a, bất quá ta thích." Sakaki khoăn tay cười gằn nói.

"Tính niệm võ thuật của Ryū xem như đi đúng hướng a, không như đám ngươi Yami kia." Akisame xoa lấy cầm mỉm cười.

"Mặc dù tên đệ tử này của chúng ta háo sắc thế nhưng thẩm vị lại rất cao." Ma Kensei hai tay đặt vào trong tay áo cười cười.

Shigure nghe thấy câu nói cuối cùng của Ryū, trong lòng âm thầm để ý lấy.

"Khốn kiếp! Ngươi chờ đấy cho ta Lương Sơn Bạc đệ tử!" Rachel Stanley phẫn nộ hướng về phía Ryū quát lên.

Hồng hộc! Hồng hộc! Hồng hộc!

Rachel Stanley tức giận thở dồn dập, trong lòng không ngừng áp chế cơn giận, đồng thời bản thân không khỏi nghĩ đến mấy lời mà Ryū đã nói.

"Hừ, một ngày nào đó ta khiến ngươi chú ý đến ta Ryū!"

Trở lại Lương Sơn Bạc,

"Ai, mệt thật." Honoka ngay khi vừa về tới Lương Sơn Bạc liền nằm ngửa trên sàn than lấy.

"Đừng có làm nũng, mấy tên đó chưa đủ để cậu làm nóng người đâu." Ryū ngồi ở bên cạnh, giúp Honoka hóa giải một chút mệt mởi trong người.

"Hừ, cậu thì đứng xem làm gì biết mệt." Honoka bĩu môi một cái.

"Nha, mấy cậu chịu về rồi a, còn có mấy vị sư phụ nữa, thế mà dám bỏ tớ ở nhà một mình." Miu từ trong bếp đi ra, trên tay cầm lấy một cái khay đựng lấy mấy cốc trà cùng một ít bánh đi ra, ngồi kế bên Ryū, mỹ lệ gương mặt biểu lộ oán trách.

"Hì hì, tớ chỉ dẫn Honoka đi sàn đấu ngầm một chút thôi a, có phải lén trốn cậu hẹn hò đâu mà ghen kia chứ." Ryū cười nhẹ nói, lấy tay véo nhẹ lấy má hồng của Miu chọc cho cô nàng kiều hờn một cái, ôn nhu cầm lấy miếng bánh đút hắn ăn.

"Còn tớ nữa a." Honoka nằm ở dưới kháng nghị nói.

"Rồi rồi." Miu bất đắc dĩ gật đầu cười, cũng đút cho Honoka một cái bánh.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc