Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 118: Chịu phạt.




Trong rừng, một cái thân ảnh hành tẩu xuyên qua từng khu rừng một cách nhanh chóng, lúc sau liền có một cái thân ảnh khác đứng chặn đường của người kia hô lên.

"Tìm thấy ngươ..."

Bốp!

Tên kia còn chưa nói hết lời liền đã bị thân ảnh kia cho một đá thẳng vào mặt rồi chạy đi tiếp, mà cái thân ảnh này lại chính là Ryū cùng Shigure.

Ryū đang bế lấy Shigure trên tay mà chạy đi, mặc dù đối với một Grand Master như Shigure thì vết thương nhỏ do việc đó không có ảnh hưởng gì thì Ryū vẫn muốn bế lấy cô ấy cho an toàn.

Shigure lúc này vô cùng nhu thuận nép người vào trong lòng Ryū, khuôn mặt xinh đẹp, kiều diễm để lộ ra một nụ cười tuyệt sắc động lòng người.

"Shigure, chị có cảm giác gì lạ không ?" Bỗng nhiên Ryū hướng Shigure hỏi thăm.

"Cảm giác lạ ?" Shigure nghe thế, ánh mắt chăm chăm nhìn hắn.

"Ý em là...chị có cảm giác gì đặc biệt khi ở gần em không ấy." Ryū hơi suy nghĩ một chút liền miêu tả, từ thức dậy đến giờ hắn vẫn có cảm giác rằng có thứ gì đó thay đổi trong hắn, cái là liền là nhờ trực giác vô cùng nhạy bén của hắn.

"Với em sao..." Shigure trầm ngâm một chút liền nói: "Lúc đầu thấy em, chị cảm giác được có một sức hút kì lạ từ người em, để cho chị cảm giác vô cùng tò mò mà tìm hiểu, thế nhưng vẫn luôn không biết là gì, cho đến chuyện hôm qua thì cảm giác đó càng thêm mãnh liệt."

Shigure dừng lại một chút, đưa tay lên vuốt lấy gương mặt Ryū nói: "Hơn nữa, chị dường như có thể cảm nhận được một chút suy nghĩ của em."

Shigure vì cách được nuôi dạy từ lúc nhỏ, cho nên đối với bản năng cảm nhận của bản thân vô cùng nhạy bén, so với trực giác của dã thú càng thêm mẫn cảm.

"Thế sao." Ryū nghe thế hơi suy tư một chút, ngay cả hệ thống cũng không phát hiện ra thứ gì thay đổi cả mà Shigure lại có thể, nói như vậy bản thân hắn rất có thể đã xảy ra biến hóa gì đó, mà biến hóa này chắc là đến từ hắn, bởi vì nếu đến từ Căn Nguyên Giới Chủ kia thì hệ thống đã phải phát hiện được.

"Ryū..." Một giọng nói nhu mì cắt đứt suy nghĩ của Ryū, hắn nghiên đầu nhìn liền thấy Shigure đang dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn.

"Ryū, nên nhớ...thứ cảm giác kia không hề ảnh hưởng tới tình cảm của chị." Shigure ánh mắt cau lên nhìn hắn, giống như muốn khẳng định lời nói của mình cho Ryū nghe.

Ryū bất giác thẩn người trong chốc lát, lúc sau hắn thở dài một tiếng, gương mặt mỉm cười nhẹ nhõm, hắn hôn nhẹ lên trán Shigure rồi nói: "Em đương nhiên biết a, em chỉ suy nghĩ một chút chuyện khác thôi."

"Ừm." Shigure nghe thế chân mày nhẹ giãn ra, yên tâm gật đầu một cái.

Ryū cười một tiếng, sau đó hắn liền ôm chắc lấy Shigure, cả người ngay lập tức phóng về hướng Lương Sơn Bạc mà đi.

...

Ở một nơi khác.

Ào! Ào! Ào!

Trên một chiếc cano sang trọng đang phóng nhanh trên biển, không ngừng chia cắt từng cơn sóng dữ mà hướng hướng về phía nam phóng đi.

Mà ở trên thuyền này chỉ có ba người mà thôi, toàn bộ đều là nữ nhân cả, bao gốm hai lớn một nhỏ.

Người nhỏ dường như là một tiểu loli đi, lúc này em ấy đang ngồi ở ghế sau, ánh mắt tràn ngập tò mò nhìn ra ngoài biển ở bên cạnh.

Còn lại là hai người nữ nhân xinh đẹp mê hồn, quyến rũ, mị hoặc đang ngồi ở ghế trước, cả hai đều đeo kính răm, một người cầm lái, một người ngồi đặt tay về một bên ngắm nhìn biển cả.

Cả hai người đều có vẻ ngoài thành thục, khí chất khi nhìn vào đều có thể nhận thấy sự khác biệt khó ràng so với những nữ nhân thông thường.

Nữ nhân cầm lái với mái tóc đen dài, phía trên cài lấy một món trang sức hoa sen xinh đẹp, bờ môi đỏ mộng mê người, cô hơi quay đầu sang bên cạnh cười nói: "Ta cũng không ngờ cô lại có thời gian tham gia sự kiện như thế này a, bình thường cô chỉ chú tâm tu luyện, không lẽ là dịp đặc biệt nào sao ?"

Nữ nhân ngồi bên cạnh cũng có một mái tóc đen dài như thác đổ, cả người mặc một bộ kimono, khí tức thành thục trên thân so với nữ nhân bên cạnh nhiều hơn, hơn nữa bộ ngực cũng to hơn rất nhiều.

Nghe thấy thắc mắc của nữ nhân bên cạnh, cô chỉ nhẹ giọng đáp: "Ta cũng không phải loại người chỉ biết ngồi một chỗ tu luyện, như thế thì chỉ có hại chứ không lợi, lần này có dịp nên ta mới đi ra thư giản một chút, đồng thời cũng muốn đệ tử của ta quan sát sự kiện lần này để có thêm kinh nghiệm."

"Nha, như thế sao, ý của cô khi nói quan sát là chỉ tên đệ tử mạnh nhất kia sao ?" Nữ nhân hoa sen nghe thế chỉ cười một tiếng.

"Tại sao ngươi lại nhắc đến tên tiểu tử đó ?" Nữ nhân kimono nhìn qua hỏi.

"Còn không phải cô kêu ta đi điều tra tên đệ tử kia sao ?" Nữ nhân hoa sen nhướng mày đáp.

"Ta chỉ tò mò thôi, tên tiểu tử đó làm ta gợi nhớ đến một người." Nữ nhân kimono bình thản nói.

"A, là ai a ?" Nữ nhân hoa sen nở nụ cười tinh ranh hỏi thăm.

"Người mà ta rất hận bấy lâu nay." Nữ nhân kimono khi nói câu này xong thì trên người cô ấy tỏa ra nhàn nhạt oán khí.

"Hửm..." Nữ nhân hoa sen thấy thế liền ngạc nhiên một chút, tò người mà cô ấy nhắc là ai.

"Thế ngươi điều tra ra sao rồi ?" Nữ nhân kimono khí tức rất nhanh trở lại bình thường, hướng qua bên cạnh hỏi.

"Liền như trong lời đồn a, thực lực rõ ràng vượt xa đệ tử thông thường, khả năng học tập lại vô cùng khủng bố, chỉ mới nhìn ta sử dụng chiêu thức một lần thôi là hắn đã học được rồi, hơn nữa khả năng ứng biến lại vô cùng tốt đây, có thể phối hợp ăn ý với ta để đối phó tên Quyền Ma Tà Thần kia." Nữ nhân hoa sen nhìn thẳng phía trước, chậm rãi nhớ lại rồi nói ra.

"Ừm." Nữ nhân kimono chỉ gật đầu một cái không nói gì.

Yên tĩnh kéo dài được một lúc thì nữ nhân hoa sen hướng bên cạnh nhẹ giọng hỏi thăm: "Có thể cho ta biết một chuyện được không ?"

"Chuyện gì ?"

"Ta có thể cảm nhận được trong số những người Nhất Ảnh Cửu Quyền thì thực lực của cô là mạnh nhất, nếu như muốn thì cô có thể làm thủ lĩnh của Yami bất kì lúc nào, thế nhưng cô lại không làm thế mà còn che giấu thực lực thực sự của mình, chẳng lẽ cô không quan tâm tới kế hoạch Hoàng Hôn Vĩnh Cửu sao ?" Nữ nhân hoa sen chậm rãi nói ra thắc mắc của mình.

Nữ nhân kimono trầm ngâm một chút liền đáp: "Ta không có hứng thú với chức vị thủ lĩnh, còn về Hoàng Hôn Vĩnh Cửu...ta chỉ xem nó như một việc giết thời gian thôi."

"Ôi chao..." Nữ nhân hoa sen nghe xong liền kinh ngạc kêu một tiếng, có vẻ như cô phát hiện ra một việc thú vị rồi a.

...

Lương Sơn Bạc.

Ryū lúc này đã cùng Shigure quay trở về đạo quán, chỉ là hắn quên nghỉ tới một chuyện đi, ngay khi vừa trở về thì mấy vị sư phụ đều dùng ánh mắt hình viên đạn lườm hắn cả, đối với cấp bậc như bọn hắn hiện tại thì rất dễ dàng nhận thấy sự thay đổi trên người Shigure.

Shigure bị đám người phát hiện ra, dù là cô thường ngày luôn làm một bộ biểu tình lạnh nhạt cũng không khỏi cảm thấy ngượng ngùng, thế là liền bỏ lại Ryū mà trốn đi, hiện tại hắn liền chảy mồ hôi lạnh đứng đối diện đám người, nhất là Akisame cùng trưởng lão đều đang nhìn hắn chăm chăm.

"Ryū, đi theo ta." Akisame chỉ lạnh nhạt nói tiếng liền quay đầu đi, Ryū chỉ có thể yên lặng đi theo, còn Ma Kensei, Sakaki với trưởng lão chỉ đứng ở một bên quan sát, bọn hắn từ lâu đã biết trước chuyện này chắc chắn sẽ xảy ra, thế nhưng khi thấy thành sự thật thì bọn hắn cũng không nhịn được muốn giáo huấn Ryū một trận.

Một lát sau.

Hồng hộc! Hồng hộc! Hồng hộc!

Ryū lúc này mồ hôi chảy ròng ròng, không ngừng mở miệng thở hổn hển từng ngụm trọc khí, hắn lúc này đang gánh trên lưng một khối đá nặng gần 1000 tấn, so với bình thường hắn luyện tập liền hơn gấp 10 lần, để cho hắn có cảm giác cứ như bị ngũ hành sơn trấn áp vậy.

"Không phải bình thường người luôn nói nên luyện tập điều độ sao ? Viên đá này rõ ràng hơi quá sức rồi a." Ryū gương mặt đắng chát nói.

"Ta là thấy người bản lĩnh càng lúc càng lớn đi, cho nên gia tăng như thế này liền đã thích hợp với ngươi." Akisame nói như thế thì trong lòng vẫn hơi kinh ngạc, không ngờ trong thời gian ngắn như thế Ryū đã có thể chống đỡ được tảng đá này.

"Nếu là về chuyện của Shigure thì con có thể giải thích a." Ryū mở miệng nói.

"Ta lúc nãy đã nói chuyện với Shigure rồi." Akisame ngồi trên tản đá chậm rãi nói ra.

"Thế sao con vẫn bị phạt a ? Với lại người cũng biết đây là chuyện sớm muộn đi." Ryū gượng nói.

"Mặc dù vậy nhưng ta vẫn thể cứ thể bỏ qua, Shigure là do ta một tay nuôi lớn, ta xem nó như con gái của mình, tiểu tử ngươi vậy mà chưa được sự cho phép của ta mà đã cùng Shigure làm chuyện đó, để cho ngươi làm cha như ta rất khó chịu a." Akisame nói xong liền vỗ một chưởng xuống tảng đá một cái để cho Ryū không khỏi hít một ngụm khí mà chống đỡ lấy.

"Ha ha ha, đã lâu lắm rồi mới thấy bộ dạng này của người a, tiểu quỷ." Sakaki không có lương tâm ngồi ở một bên uống rượu cười nói.

"Cũng may ngươi không phải làm với Miu hay Renka đấy, nếu không thì ta với trưởng lão đã treo ngươi lên đánh rồi chứ không có dễ dãi như Akisame đâu." Ma Kensei ở một bên ngồi dựa vào tường cười đọc tập chí khiêu dâm nói.

"Vẫn ổn chứ Ryū ?" Shigure từ đâu xuất hiện, nhẹ nhàng lấy ra khăn giấy lau mồ hôi cho hắn.

"Không sao, em vẫn chịu được." Ryū nở nụ cười lắc đầu nói.

"Haiz..." Akisame thấy thế chỉ có thể lắc đầu thở dài.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc