Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 119: Thư mời.




Buổi chiều, Ryū lúc này đã nhận lấy trừng phạt xong, hiện tại đang nằm dài trên đất chờ Miu với Honoka đi học về, Ryū cũng đã sớm gọi điện báo tin bình an cho hai người biết.

Một lúc sau thì Miu cùng với Honoka đều đã trở về, nhìn thấy hắn nằm giữa nhà liền đi vào kiểm tra hắn.

"Hôm nay cậu làm gì mà trông kiệt sức như vậy a ?" Honoka cùng Miu nhẹ nhàng đỡ lấy Ryū ngồi dậy.

"Không có gì, chỉ là luyện tập hơi qua sức thôi." Ryū lắc đầu nói.

"Thật là, cậu cũng đâu cần phải làm quá sức như thế chứ." Miu không khỏi trách móc nói, Ryū thấy thế chỉ có thể cười trừ.

"À phải rồi, Ryū, có người gửi một lá thư cho chúng ta." Miu từ ngoài cửa đi vào, từ trong người lấy ra một lá thư đưa cho Ryū.

"Thư sao ?" Ryū nghi vấn, cầm lấy lá thư rồi mở ra xem.

Sau một lúc Ryū đọc xong bức thư liền biết là ai gửi tới.

"Thế nào Ryū ?" Honoka tò mò hỏi.

"Chúng ta được mời tới một hòn đảo ở phía nam để nghỉ dưỡng." Ryū nhìn lấy bức thư nói ra nội dụng trong đó.

"Thật sao ?! Chúng ta được mời tới một hòn đảo a!" Miu ở kế bên cao hứng nói, hai mắt hiện ra tinh quang.

"Tớ đâu nhớ chúng ta có chơi cái gì để trúng thưởng đâu cơ chứ ?" Honoka nhướng mày kinh nghi.

"Làm gì có, cái này chắc là của đám người Yami gửi tới a, thậm chí còn ghi rõ đệ tử của Lương Sơn Bạc nhất định phải tham gia." Ryū thản nhiên nói ra, sau đó hướng ai đó nói: "Phải không mấy vị sư phụ ?"

"Hì hì, vẫn là không giấu được ngươi a." Ma Kensei ẩn nấp ở dưới sàn nhà chui lên cười nói.

"Ha ha ha, không ngờ đám người Yami này hào phóng thật, đang ngay lúc chúng ta không có gì làm." Sakaki từ ngoài cửa đi vào, mở miệng nhe răng cười nói.

"Apa, cái này rõ ràng là bẫy a." Apachai từ tên nóc nhà nhảy vào nói cười nói.

"Không cần nói cũng biết là bẫy, xem ra Yami muốn thông qua lần này mà để phô trương ra sức mạnh đệ tử của chúng với chúng ta a." Akisame từ bên trong một căn phòng đi ra.

"Đám người này dám mới cả các chúng ta đi, đúng là gan thật." Shigure vẫn như cũ từ trên trần nhà chui ra, nhảy tới sau lưng của Ryū.

"Đúng vậy a, phía trên viết là tổ chức đại hội võ thuật, mời chúng ta Lương Sơn Bạc đệ tử cũng tham dự vào."

"Desperate Fight of Disciples - DofD." Sakaki nhếch miệng cười nói: "Cuộc tranh đấu của tất cả các đệ tử, chỉ cho phép đấu sĩ dưới 20 tuổi trở xuống tham gia, đó là truyền thống của đại hội này."

"Nói thế sẽ có rất nhiều đệ tử khác ngoài Yami tham gia sao ?" Honoka suy đoán nói.

"Đúng thế, tại nơi đó, tất cả nhưng kẻ vô danh đều sẽ có cơ hội phô diễn tài năng cho cả giới võ thuật xem." Sakaki gật đầu nói.

"Đại hội này thường được người của Yami tổ chức, hơn nữa lần này có vẻ như quy mô còn không nhỏ đi, nói một cách khác, người chiến thắng đại hội lần này sẽ trở nên nổi tiếng khắp thế giới." Akisame thản nhiên nói ra.

Ryū xoa lấy cầm thích thú nói: "Có chuyện tốt như thế sao, nếu bọn hắn đã dám mời chúng ta đi, vậy liền tham gia a, mặc dù không biết bọn hắn lấy đâu ra tự tin, thế nhưng là..."

"Danh hiệu quán quân, con liền xin nhận lấy."

"Còn tớ sẽ lấy á quân." Honoka ngồi dậy nắm chật nấm đấm, ánh mắt lộ ra chiến ý.

"Đã thế tớ cũng muốn lấy á quân." Miu ở bên cạnh nghe thế cũng lộ ra quyết liệt.

"Là tất cả chúng ta đều lấy quán quân, nếu đã đi thì phải thể hiện thật tốt cho cả thế giới biết, đệ tử của Lương Sơn Bạc mới là tối cường." Ryū xoa đầu hai người, ngữ điệu tràn đầy kiêu ngạo cười lớn.

"Nói hay lắm Ryū, liền để cho đám người Yami đó biết, Lương Sơn Bạc chúng ta không phải nơi bọn hắn muốn làm gì thì làm, nếu như mà bọn hắn dám giở trò mà nói..."

Trưởng lão đột nhiên xuất hiện, thần sắc cao hứng vuốt râu nói ra, sau đó khí thế của trưởng lão thay đổi như một con hùng sư, kể cả mấy vị sư phụ khác cũng như thế.

"Tất cả chúng ta đều sẽ san bằng cả hòn đảo!"

Ryū nhìn thấy khí thế của đám người liền khẽ gật đầu mỉm cười, sau đó lại quay đầu nhìn về phía hai người Honoka.

"Honoka, Miu, mấy ngày tới tớ sẽ dạy cho hai người một cái chiêu thức riêng biệt, chiêu thức này liền là tớ tạo ra vô cùng phù hợp với hai người, lúc đó liền đủ để hai ngươi bước ngang cả đại hội lần này."

"Có lợi hại như thế sao ?" Honoka kinh nghi nói.

"Đương nhiên lợi hại, còn nữa Miu, chiêu thức tớ tạo ra cho cậu có sức phá hủy rất lớn, cho nên tớ sẽ giúp cậu cố gắng khống chế được Dou Ki cuồng bạo của mình, nếu như cậu trở nên cuồng hóa trong lúc sử dụng chiêu thức sẽ gây ra hậu quả rất lớn." Ryū ánh mắt chuyên chú nhìn qua Miu nghiêm túc nói.

"Ừm, tớ sẽ cố gắng." Miu nhìn Ryū kiên định gật đầu.

Trưởng lão thấy cảnh này âm thầm mỉm cười gật đầu, từ lúc có Ryū thì Dou Ki cuồng bạo của Miu đã trở nên êm dịu hơn so với trước rồi, để cho Ryū giúp thì không còn gì bằng.

...

Ngày hôm sau, tại căn cứ của Chaos.

Lúc này Ryū thoải mái nằm trên ghế salon, đầu tựa lên đùi Izumi thoải mái nằm lấy, bên cạnh liền có Tsukasa lột vỏ trái cây cho hắn ăn, cảm giác chính là thư thái đến cực điểm.

Phía đối diện liền là Kisara dùng ánh mắt hình viên đạn nhìn lấy Tsukasa, sau đó liền lườm lấy Ryū.

"Ryū, trong lúc tớ luyện tập mà cậu lại từ đâu dụ dỗ thêm một cái thiếu nữ về a."

"Gì mà dụ dỗ a, cái này liền là thời tới cản không kịp, chỉ có thể nói nhân duyên của tớ quá tốt." Ryū không có chút liêm sĩ nói, để cho Tsukasa trừng hắn một cái.

"Hừm!" Kisara nghe xong càng thêm liếc mắt lườm hắn, lần này càng có thêm Freya cùng mấy cô gái khác cũng lườm hắn.

"Khụ khụ, được rồi lần này tớ tới là để nói chính sự." Ryū nhẹ ho vài tiếng ngồi dậy, ánh mắt trở nên nghiêm chỉnh nói.

"Yami đã gửi cho tớ một lá thư mời để tham gia một đại hội tranh tài của các đệ tử, cho nên nhân dịp này tớ muốn tất cả mọi người cùng tham gia."

"Đại hội cho các đệ tử sao ? Nghe rất thú vị a!" Kisara nghe xong lộ vẻ cao hứng nói.

"Như vậy cậu muốn tổ chức Chaos chúng ta chính thức đối đầu với bọn hắn sao ?" Freya nhìn xem Ryū hỏi.

"Ừm, bọn chúng tìm chúng ta gây phiền toái nhiều như vậy đương nhiên phải đáp lễ, đồng thời cũng là một cơ hội tốt để kiểm tra thực lức của các cậu đã tiến bộ đến mức nào." Ryū gật đầu nở nụ cười tà khí nói.

"Liền hợp ý tớ." Kisara ánh mắt tràn đầy chiến ý nói, sau đó quay qua sau lưng nói: "Shiratori, báo tin tức này cho mọi người đi."

"Vâng, đại tỷ!" Shiratori lóe lên một tia kinh hỉ.

"Ryū..." Bỗng nhiên một tiếng ti hí bên cạnh Ryū vang lên, để cho Ryū quay lại nhìn, liền thấy Izumi đang ấp a ấp úng nhìn hắn.

"Có chuyện gì sao ?" Ryū ôn nhu lấy mái tóc của cô nói.

"Tớ cảm giác mình thật vô dụng a, chẳng thế giúp gì được cho cậu hết." Izumi ủ rủ cúi đầu nói, cô dù muốn học võ để ở bên cạnh Ryū cũng không được a, bản thân chính là quá yếu, chỉ chống đẩy một cái liền đã kiệt sức.

"Ai nói a, lúc bọn tớ đi vắng liền rất cần một người giúp bọn tớ trông coi căn cứ a, với lại cũng đừng quá để tâm truyện đó, dù cho cậu không có sức mạnh đi nữa thì cậu vẫn có một trái tim lương thiện a, đó mới là điều tớ thích ở cậu."

Đối với Ryū thì việc Izumi có học võ được hay không cũng không sao, dù sao ngoài võ thuật vẫn còn nhiều hệ thống sức mạnh khác thích hợp với một cô gái thiện lương như Izumi, tương lai nếu như đi qua mấy cái thứ nguyên liền có thể tìm thấy hệ thống sức mạnh phù hợp với cô ấy.

"Ừm, dù cậu thay đổi thế nào thì vẫn như cũ ôn nhu như thế, Ryū." Izumi nghe xong lời nói của Ryū nở nụ cười rạng rỡ nói.

"Anh Ryū!" Bỗng nhiên từ phía người, một giọng nói thanh hót truyền vào, để cho Ryū nhìn qua.

"Là em sao, Kaede." Ryū hướng em ấy vẫy vẫy tay, để cho em ấy ngồi xuống bên cạnh hắn.

"Xem ra em càng ngày năng động a." Ryū cưng chiều xoa lấy đầu em ấy ôn nhu cười nói.

"Ừm, cũng nhờ có mấy viên kẹo của anh cả." Kaede nhu thuận gật đầu, nhắm mắt thưởng thụ Ryū xoa đầu lấy.

"Cô nhóc nào thế Ryū ?" Mấy nữ nhìn thấy Kaede liền tò mò hỏi.

"Là em gái của Hermit a." Ryū đáp.

"Cái gì ? Tên đó có em gái ?!" Mấy nữ nghe xong liền bất ngờ.

"Em chào mọi người, em là Tanimoto Kaede, là em gái của anh Natsu, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ anh ấy thời gian qua." Kaede lễ phép hướng mấy nữ chào.

"Rất dễ thương a, chả giống tên anh hai của em tí nào." Kisara không khỏi cười nói.

"Hì hì, mà hôm nay lại có chuyện gì sao anh Ryū ?" Kaede cười khúc khích, sau đó tò mò nhìn Ryū.

"Cũng không có gì quan trọng, chỉ là kêu mọi ngươi chuẩn bị tham gia một cái đại hội võ thuật thôi." Ryū thản nhiên nói.

"Là cái sự kiện DofD sao ?" Kaede hỏi.

"Em biết ?" Ryū bất ngờ.

"Là anh hai kể cho em, anh ấy nói sư phụ của mình rất có khả năng sẽ ở đó." Kaede gật đầu nói.

'Đúng là sư phụ của hắn có thể ở đó đi.' Ryū hơi nhớ lại nói.

"Mà anh hai nói cần phải có thư mời mới đi được a." Kaede nhắc nhở nói.

"Đương nhiên có a, cái này là chính là đích thân Diego viết thư mời cả tổ chức Chaos của anh." Ryū từ trong túi lấy ra một cái thư mời nói, đây là một cái thư mời khác ngoài cái của Lương Sơn Bạc bọn hắn.

"Thế thì tốt rồi." Kaede vui vẻ nói.

...

Mấy ngày sau.

Trên mội cái thảm cỏ nào đó, mấy tên tiểu binh nằm hóng gió trên bãi cỏ, bởi vì tất cả đội trưởng và thủ lĩnh đều đang tập luyện nên bọn hắn chả có gì làm.

"Chuẩn bị khởi hành đi nào mấy tên lười biếng kia!" Niijima từ chỗ đi ra hô lớn.

"A! Quân sư ?!"

"Tới lúc tổ chức Chaos của chúng ta quẩy lên rồi!" Niijima ánh mắt tràn đầy tham vọng nhìn đám tiểu binh.

.
.
.

Bên trong một cái nhà gỗ tồi tàn, Takeda hiện đang điên cuồng đánh bao cát, trên người mặc lấy một bộ quần áo làm từ lò xo, nghe thấy thông báo sau đó, trên mặt hắn lộ ra nụ cười cao hứng nói: "Ta biết rồi!"

.
.
.

Bên trong một cái khu rừng đêm tối, bầu trời đen kịt đổ mưa to, một cái nam nhân cường trán, toàn thân cuồn cuộn cơ bắp đẩy một khối đã to lớn lên đến đỉnh núi, lập tức hét lớn một tiếng, cơ bắp cả ngươi gồng lên nâng lên tảng đá chống lên một đống đá đã tạo ra từ trước.
.
.
.

"Aaa! Vì tất cả đàn ông trên thế giới!" Thor xoa lấy trán thở một hơi, xoay người nhìn lấy Niijima cười nói: "Ta chờ ngày này lâu lắm rồi!"

.
.
.

Tại Lương Sơn Bạc, Ryū đứng trên nóc nhà, ánh mắt hướng về một phía nào đó, hắn đưa tay lên huýt sáo một tiếng.

Huýt!

Tiếng huýt sao trong như bình thường nhưng lại tràn ngập uy lực, hướng về Tibet mà tới, vượt qua vô số đại địa cùng đại dương mà truyền tới tai một người.

Tibet, tại một ngôi làng bên trong rừng núi.

Tại một nơi vô cùng linh thiêng cùng trang nghiêm của Phật Giáo, vô số người tới đây cúng bái.

Một khoảng thời gian rất lâu trước đó, một cái thiếu niên từ đâu xuất hiện không ngừng ở trên tảng đá quay vòng suốt 40 ngày không ngừng, thế là liền được mọi ngươi xem như là thần thánh chuyển thế mà cúng bái.

Tới ngày hôm nay, tên thiếu niên này vẫn không có ngừng xoay tròn, thế nhưng là khi bầu trời phía trên truyền tới một âm thanh tràn đầy uy nghiêm thời điểm, tên thiếu niên đó dừng lại, để cho đám người cúng bái hắn đều giật mình hoảng hốt.

"Thủ lĩnh! Là thủ lĩnh đang kêu gọi ta!"

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc