Ngày hôm sau.
Tại một cái bến tàu, mấy người Lương Sơn Bạc đều đã lên thuyền, vẫn là cái con thuyền Lương Sơn Bạc số 2 mà lần trước bọn hắn đi ra đảo chơi.
Chỉ còn có Ryū giống như đang chờ đợi ai đó đứng ở trên bến cảng nhìn lấy.
"Ryū, ngươi còn đang đợi ai sao ?"
"Đợi mấy vị bằng hữu của con a." Ryū ánh hướng về nơi xa, trước mắt liền có một đám ngươi đi tới, khóe miệng của hắn câu lên một nụ cười.
"Bọn hắn..." Sakaki nhìn thấy mấy người bọn hắn, trong lòng không khỏi có chút chần chừ, bởi vì bọn hắn lần này là đi đến một hòn đảo, hơn nữa còn là của đám người Yami, nếu như thật sự có chuyện thì bọn hắn không có chắc chắc bảo vệ được hết đám người.
"Đừng lo lắng sư phụ Sakaki, cho dù người không cho bọn họ đi theo thì mấy người này vẫn có cách thôi, đã như thế thì đi chung liền an toàn hơn."
Ryū nhớ lại bên trong nguyên tác, bọn hắn sau khi bị bỏ lại liền đã được Hermit đưa đi bằng một chiếc du thuyền, khi gần đến đảo liền bị hệ thống phòng thủ phá hủy, xém nữa chết chùm cả đám.
Cho nên, Ryū quay người nhìn về phía trưởng lão: "Trưởng lão, cứ cho bọn họ lên thuyền đi, dù sao bọn họ cũng muốn cùng đám người Yomi chiến đấu."
"Đúng thế trưởng lão, lần tranh đấu này, liên minh Chaos của bọn con cũng muốn tham gia."
"Đúng thế, chúng ta sẽ không để cho thủ lĩnh một người đối mặt!"
"Nếu như rút lui thì thật quá mất mặt đàn ông chúng ta!" Tsuji đập chân về phía trước cười nói, háo hức tham gia vào cuộc chiến.
"Đây sẽ là màn ra ra mắt hoàn hảo cho liên minh Chaos! Ta không thể bỏ lỡ điều này!" Niijima cười gian nói.
"La la la la la, nếu thủ lĩnh cũng muốn đi, thì ta với tư cách là thủ hạ trung thành của thủ lĩnh, ta cũng sẽ đi cùng ngài ấy." Siegfried ánh mắt kiên định nói.
"Ha ha ha, nếu tất cả bạn bè của ta đều đi cả thì ta cũng vậy a!" Thor lớn tiếng nói.
"Kaname và con cũng đã tập luyện rất nhiều vì cuộc chiến này, vì vậy chúng con sẽ không bỏ lỡ đâu." Kisara nhếch mép cùng Freya bước về phía trước, Shiratori như cái bóng của Kisara cũng kiên quyết gật đầu.
"Con cũng đã chiến đấu ngày đêm để cố gắng bắt kịp Ryū! Ngay cả khi khoảng cách của con với cậu ta rất lớn thì con vẫn sẽ cố gắng vượt qua! Giải đấu này sẽ giúp con bắt kịp cậu ấy!" Takeda ánh mắt tràn đầy quyết tâm nói.
Fūrinji Hayato nhìn xem đám thiếu niên bốc lên nhiệt huyết bọn hắn, thần sắc bất đắc dĩ sờ lấy râu của mình, "Ài, tình bạn thật cao thượng a, nếu vậy ..."
Đột nhiên, khí thế của trưởng lão thay đổi nhìn xem đám người: "Các ngươi chuẩn bị tùy thời tùy khắc mất đi tính mạng sao!"
Niijima gương mặt kiên định, hướng tay lên trời hô to.
"Chaos tối cường!"
"Chaos tối cường!"
"Haiz, thật là..." Ryū không khỏi che mặt lắc đầu.
"Ha ha ha, tốt, liền để cho bọn hắn đi theo đi, Ryū." Trưởng lão cười to một tiếng, hướng qua Ryū nói.
Nhìn dang vẻ của mấy tên thiếu niên trước mắt, để cho hắn nhớ lại bản thân hắn khi xưa cũng tràn đầy nhiệt huyết như thế, chỉ có xông xáo khắp nơi mới khiến cho bản thân trưởng thành.
Mấy vị sư phụ ở trên thuyền nhìn thấy cảnh này cũng mỉm cười hài lòng.
Trước khi tất cả bọn hắn ngã xuống, nhất định phải thật tốt bảo vệ những hài tử này!
...
"Đến lúc rồi, chúng ta mau đi thôi Akisame!" Trưởng lão để cho đám người lên hết trên thuyền, lập tức hướng Akisame hô.
"Rõ!" Akisame lập tức đẩy xuống cần điều khiển, Sakaki ở bên trong phòng động cơ nhìn kim đồng hồ chỉ hướng màu đỏ, lập tức gồng hết cơ bắp đạp xe: "Đi thôi Apachai!"
"Apa!"
Ầm!
"Aaa! Nhanh quá!"
"Cái này thật sự là thuyền gỗ sao ?!"
Trên đại dương, Lương Sơn Bạc số 2 liền như một cơn gió cưỡi trên trên từng ngọn sống tung bay.
"À đúng rồi, Hermit đâu ?" Takeda đứng bên mạn thuyền hóng gió, bỗng nhiên nhớ ra còn thiếu một người liền nói.
"Chắc hắn ở lại chăm sóc em gái hắn đi." Ryū đứng khoanh tay ở đầu thuyền thản nhiên nói.
"Cái gì ?!" Takeda kinh ngạc nói: "Hermit có em gái ?!"
"Thủ lĩnh! Hình như có một chiếc du thuyền đuổi theo chúng ta!" Niijima đứng ở đuôi thuyền, dùng năng lực của mình nhìn lấy bóng người ở phía xa.
"Hử ?" Ryū nghe xong liền phóng tới đuôi thuyền nhìn lấy, thị lực của hắn so với Niijima tốt hơn rất nhiều.
"Là Hermit, còn có Renka!" Ryū nhìn thấy rõ diện mạo của người trên thuyền liền kinh ngạc một chút.
"Ryū!"
"Thủ lĩnh!"
Ngay khi con thuyền vừa chạy tới gần Lương Sơn Bạc số 2 thì Tanimoto Natsu và Renka đều phóng mình tới bên trên Lương Sơn Bạc số 2, riêng Renka thì nhảy thẳng vào người Ryū.
"Tên đàn ông thối nhà cậu, tham gia sự kiện lớn như thế mà không gọi tớ!" Renka nằm trong ngực Ryū hờn dỗi đánh hắn.
"Tớ tưởng cậu về Trung Quốc để giúp papa lười biếng làm việc của cậu quản lí Hội Phượng Hoàng a." Ryū thành thật nói.
"Này!" Ma Kensei ở một bên lên tiếng biểu tình.
"Thì sao chứ, chỉ cần cậu nói một tiếng thì tớ liền chạy qua ngay a." Renka nghịch ngợm cười cười.
"Đúng là cô nàng tinh nghịch a." Ryū lắc đầu cười, vuốt nhẹ mũi quỳnh của Renka, sau đó liền nhìn sang Tanimoto Natsu.
"Không phải ngươi ở nhà chăm sóc em gái sao ?" Ryū ánh mắt khó hiểu nhìn hắn.
"Kadae khi nghe ta kể rằng ngươi sẽ đi đến hòn đảo của Yami để thi đấu liền có chút lo lắng, cho nên liền bảo ta đi với ngươi, nếu mà ta không đi liền sẽ giận ta, với lại ta cũng nhận được tình báo là sư phụ của ta cũng có thể được thuê ở đó." Tanimoto Natsu lắc đầu bất đắc dĩ đáp.
"Như vậy em gái ngươi một mình không sao đấy chứ ?" Ryū quan tâm hỏi.
"Không sao, Kaede qua thời gian lâu được chăm sóc đã có thể sinh hoạt như người bình thường rồi, hơn nữa ta có nhờ mẹ của Honoka giúp ta chăm sóc em ấy một khoảng thời gian." Tanimoto Natsu bình tĩnh nói.
"Thế thì tốt." Ryū yên tâm gật đầu nói, tiếp đó ánh mắt hướng nhìn về tất cả đám người ở trên thuyền.
Tsukasa do mới gia nhập nên cô vẫn chưa được luyện tập đầy đủ nên hắn để cho cô ở lại để tiện việc bảo vệ tổ chức cùng mấy người ở khác ở trong thành trấn như Izumi, Saori, Chihiro mấy nữ.
"Như vậy hiện tại tất cả các thành viên của Chaos liền đã tập hợp đầy đủ a."
...
Nơi nào đó trên Nhật Bản, tại một cơ sở nghiên cứu của Yami.
Trong một căn phòng thí nghiệm cực lớn, Kanō Shō lúc này liền ở bên trong, trên thân chỉ mặc một chiếc quần cộc, trên thân dán đầy mấy miếng điện tử dùng để thu số liệu.
"Ha ha ha! Trò này vui thật."
Kanō Shō không ngừng dùng thân thể đón lấy những tia laze bắn ra từ bức tường, rèn luyện khả năng phản ứng cùng dự đoán hướng tấn công.
Tại phía trên căn phòng đó liền có một căn phòng quan sát, bên trong có mấy bóng ngươi đang nhìn xuống.
"Cái phản xạ đó thật đáng kinh ngạc!" Một ngươi đàn ông trung niên đeo mắt kính, thân mặc đồng phục phòng thí nghiệm nhìn lấy số liệu ngạc nhiên nói.
"Không biết trong tổ chức còn có bao nhiều người trẻ tuổi có khả năng như thế này."
"Đủ để thỏa mãn một nhà khoa học có thẩm quyền như ngươi, giáo sư." Ogata Isshinsai ở phía sau lão trung niên đó cuối nói.
"Nhất Ảnh Cửu Quyền mấy người luôn làm cho tôi kinh ngạc đâu."
Ogata Isshinsai con mắt hơi nheo lại, bầu không khí trở nên ngưng trọng nói: "Nhất Ảnh...ông không nên tuỳ tiện nhắc tới cái tên này... ta rất hi vọng có thể để cho giáo sư ông sống sót trở về đấy."
Nhất Ảnh, cho dù là Ogata Isshinsai tự nhận là người có thiên phú cực cao nhưng cũng rất kiêng kị khi nhắc tới vị thủ lĩnh của Yami này.
"Được rồi, được rồi... nếu tên thiếu niên này có thể xuất hiện ở đại hội thể thao thì nhất định có thể thay đổi lịch sử!"
Lần thí nghiệm này do Yami thực hiện, vì để cho khoa học có thể cùng võ thuật kết hợp lại với nhau, tìm kiếm khả năng khiến cho bản thân bọn hắn có thể đột phá tới cấp độ cao hơn.
"Ồ, sao thế ngài Hongō ? Trông ngài có vẻ như không hài lòng cho lắm." Ogata Isshinsai nhìn qua một bên Hongō Akira sắc mặt trở nên âm trầm, gương mặt cười nói.
"Loại thí nghiệm này có thể giúp ít được gì kia chứ ? Đây không phải là đang lãng phí thời gian sao ?!" Hongō Akira ngồi ở trên ghế, toàn thân tản mác khí thế nóng nảy nói.
"Khả năng của một võ giả chỉ có thể tiến bộ thông qua chiến đấu sinh tử, chỉ có như thế mới giúp võ giả chúng ta tiến bộ!"
Hongō Akira đối với cái cái loại thí nghiệm tỏ ra vô cùng khinh thường, đây là thường thức bình thường của tất cả võ giả, chỉ dựa vào thực lực của bản thân chứ không dựa vào ngoại lực.
Ogata Isshinsai nghe thế nhẹ giọng cười nói: "Tốt a, dù cho khoa học vẫn đang không ngừng tiến bộ, với lại đây mệnh lệnh từ cấp trên, chúng ta cần phải lấy tư liệu."
"Hai người kia tham gia DofD cũng là lệnh của cấp trên sao, Quyền Thánh ?"
"Không đâu, nếu như ngài đang nói về hai chị em Castor cùng Pollux thì sư phụ của bọn họ mới là người đáng trách, mặc dù ta đã kêu hắn nên giữ mình lại, nhưng mà hắn ta là người thích sự hào nhoáng a." Ogata Isshinsai cười khẩy nói.
Ầm!
"A!"
Kanō Shō đột nhiên nhảy lên cửa sổ phòng quan sát hưng phấn nói: "Sư phó! DofD có phải là cái giải đấu tự do giành cho mấy người từ 20 tuổi trở xuống, Desperate Fight of Disciples đúng không ?"
"Đây là sự kiện tuyệt với nhất năm a! Con cũng muốn tham gia!" Kanō Shō dán mặt vào thủy tinh, gương mặt biểu lộ phấn khởi nói.
"Tốt nhất là con không nên tham gia đâu." Hongō Akira sắc mặt không thay đổi nói, đối với cái đại hội này hắn không có chút hứng thú nào cả, suy nghĩ của hắn cũng giống như Ryū, không thích ở trước mặt nhiều người như vậy biểu diễn ra võ thuật của bản thân.
Ogata Isshinsai nhìn Kanō Shō cứ như con nít, vẩy vẩy cánh tay bảo hắn: "Quay lại việc lấy dữ liệu đi Shō."
"Dù sao, Castor (Rachel Stanley) nói qua, tên kia cũng nhận được thư mời đúng không ?" Kanō Shō nhảy ra phía sau, hai tay giang rộng ra như một đôi cánh, mở miệng nói: "Đệ tử mạnh nhất trong lịch sử - Ryū!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Tại một cái bến tàu, mấy người Lương Sơn Bạc đều đã lên thuyền, vẫn là cái con thuyền Lương Sơn Bạc số 2 mà lần trước bọn hắn đi ra đảo chơi.
Chỉ còn có Ryū giống như đang chờ đợi ai đó đứng ở trên bến cảng nhìn lấy.
"Ryū, ngươi còn đang đợi ai sao ?"
"Đợi mấy vị bằng hữu của con a." Ryū ánh hướng về nơi xa, trước mắt liền có một đám ngươi đi tới, khóe miệng của hắn câu lên một nụ cười.
"Bọn hắn..." Sakaki nhìn thấy mấy người bọn hắn, trong lòng không khỏi có chút chần chừ, bởi vì bọn hắn lần này là đi đến một hòn đảo, hơn nữa còn là của đám người Yami, nếu như thật sự có chuyện thì bọn hắn không có chắc chắc bảo vệ được hết đám người.
"Đừng lo lắng sư phụ Sakaki, cho dù người không cho bọn họ đi theo thì mấy người này vẫn có cách thôi, đã như thế thì đi chung liền an toàn hơn."
Ryū nhớ lại bên trong nguyên tác, bọn hắn sau khi bị bỏ lại liền đã được Hermit đưa đi bằng một chiếc du thuyền, khi gần đến đảo liền bị hệ thống phòng thủ phá hủy, xém nữa chết chùm cả đám.
Cho nên, Ryū quay người nhìn về phía trưởng lão: "Trưởng lão, cứ cho bọn họ lên thuyền đi, dù sao bọn họ cũng muốn cùng đám người Yomi chiến đấu."
"Đúng thế trưởng lão, lần tranh đấu này, liên minh Chaos của bọn con cũng muốn tham gia."
"Đúng thế, chúng ta sẽ không để cho thủ lĩnh một người đối mặt!"
"Nếu như rút lui thì thật quá mất mặt đàn ông chúng ta!" Tsuji đập chân về phía trước cười nói, háo hức tham gia vào cuộc chiến.
"Đây sẽ là màn ra ra mắt hoàn hảo cho liên minh Chaos! Ta không thể bỏ lỡ điều này!" Niijima cười gian nói.
"La la la la la, nếu thủ lĩnh cũng muốn đi, thì ta với tư cách là thủ hạ trung thành của thủ lĩnh, ta cũng sẽ đi cùng ngài ấy." Siegfried ánh mắt kiên định nói.
"Ha ha ha, nếu tất cả bạn bè của ta đều đi cả thì ta cũng vậy a!" Thor lớn tiếng nói.
"Kaname và con cũng đã tập luyện rất nhiều vì cuộc chiến này, vì vậy chúng con sẽ không bỏ lỡ đâu." Kisara nhếch mép cùng Freya bước về phía trước, Shiratori như cái bóng của Kisara cũng kiên quyết gật đầu.
"Con cũng đã chiến đấu ngày đêm để cố gắng bắt kịp Ryū! Ngay cả khi khoảng cách của con với cậu ta rất lớn thì con vẫn sẽ cố gắng vượt qua! Giải đấu này sẽ giúp con bắt kịp cậu ấy!" Takeda ánh mắt tràn đầy quyết tâm nói.
Fūrinji Hayato nhìn xem đám thiếu niên bốc lên nhiệt huyết bọn hắn, thần sắc bất đắc dĩ sờ lấy râu của mình, "Ài, tình bạn thật cao thượng a, nếu vậy ..."
Đột nhiên, khí thế của trưởng lão thay đổi nhìn xem đám người: "Các ngươi chuẩn bị tùy thời tùy khắc mất đi tính mạng sao!"
Niijima gương mặt kiên định, hướng tay lên trời hô to.
"Chaos tối cường!"
"Chaos tối cường!"
"Haiz, thật là..." Ryū không khỏi che mặt lắc đầu.
"Ha ha ha, tốt, liền để cho bọn hắn đi theo đi, Ryū." Trưởng lão cười to một tiếng, hướng qua Ryū nói.
Nhìn dang vẻ của mấy tên thiếu niên trước mắt, để cho hắn nhớ lại bản thân hắn khi xưa cũng tràn đầy nhiệt huyết như thế, chỉ có xông xáo khắp nơi mới khiến cho bản thân trưởng thành.
Mấy vị sư phụ ở trên thuyền nhìn thấy cảnh này cũng mỉm cười hài lòng.
Trước khi tất cả bọn hắn ngã xuống, nhất định phải thật tốt bảo vệ những hài tử này!
...
"Đến lúc rồi, chúng ta mau đi thôi Akisame!" Trưởng lão để cho đám người lên hết trên thuyền, lập tức hướng Akisame hô.
"Rõ!" Akisame lập tức đẩy xuống cần điều khiển, Sakaki ở bên trong phòng động cơ nhìn kim đồng hồ chỉ hướng màu đỏ, lập tức gồng hết cơ bắp đạp xe: "Đi thôi Apachai!"
"Apa!"
Ầm!
"Aaa! Nhanh quá!"
"Cái này thật sự là thuyền gỗ sao ?!"
Trên đại dương, Lương Sơn Bạc số 2 liền như một cơn gió cưỡi trên trên từng ngọn sống tung bay.
"À đúng rồi, Hermit đâu ?" Takeda đứng bên mạn thuyền hóng gió, bỗng nhiên nhớ ra còn thiếu một người liền nói.
"Chắc hắn ở lại chăm sóc em gái hắn đi." Ryū đứng khoanh tay ở đầu thuyền thản nhiên nói.
"Cái gì ?!" Takeda kinh ngạc nói: "Hermit có em gái ?!"
"Thủ lĩnh! Hình như có một chiếc du thuyền đuổi theo chúng ta!" Niijima đứng ở đuôi thuyền, dùng năng lực của mình nhìn lấy bóng người ở phía xa.
"Hử ?" Ryū nghe xong liền phóng tới đuôi thuyền nhìn lấy, thị lực của hắn so với Niijima tốt hơn rất nhiều.
"Là Hermit, còn có Renka!" Ryū nhìn thấy rõ diện mạo của người trên thuyền liền kinh ngạc một chút.
"Ryū!"
"Thủ lĩnh!"
Ngay khi con thuyền vừa chạy tới gần Lương Sơn Bạc số 2 thì Tanimoto Natsu và Renka đều phóng mình tới bên trên Lương Sơn Bạc số 2, riêng Renka thì nhảy thẳng vào người Ryū.
"Tên đàn ông thối nhà cậu, tham gia sự kiện lớn như thế mà không gọi tớ!" Renka nằm trong ngực Ryū hờn dỗi đánh hắn.
"Tớ tưởng cậu về Trung Quốc để giúp papa lười biếng làm việc của cậu quản lí Hội Phượng Hoàng a." Ryū thành thật nói.
"Này!" Ma Kensei ở một bên lên tiếng biểu tình.
"Thì sao chứ, chỉ cần cậu nói một tiếng thì tớ liền chạy qua ngay a." Renka nghịch ngợm cười cười.
"Đúng là cô nàng tinh nghịch a." Ryū lắc đầu cười, vuốt nhẹ mũi quỳnh của Renka, sau đó liền nhìn sang Tanimoto Natsu.
"Không phải ngươi ở nhà chăm sóc em gái sao ?" Ryū ánh mắt khó hiểu nhìn hắn.
"Kadae khi nghe ta kể rằng ngươi sẽ đi đến hòn đảo của Yami để thi đấu liền có chút lo lắng, cho nên liền bảo ta đi với ngươi, nếu mà ta không đi liền sẽ giận ta, với lại ta cũng nhận được tình báo là sư phụ của ta cũng có thể được thuê ở đó." Tanimoto Natsu lắc đầu bất đắc dĩ đáp.
"Như vậy em gái ngươi một mình không sao đấy chứ ?" Ryū quan tâm hỏi.
"Không sao, Kaede qua thời gian lâu được chăm sóc đã có thể sinh hoạt như người bình thường rồi, hơn nữa ta có nhờ mẹ của Honoka giúp ta chăm sóc em ấy một khoảng thời gian." Tanimoto Natsu bình tĩnh nói.
"Thế thì tốt." Ryū yên tâm gật đầu nói, tiếp đó ánh mắt hướng nhìn về tất cả đám người ở trên thuyền.
Tsukasa do mới gia nhập nên cô vẫn chưa được luyện tập đầy đủ nên hắn để cho cô ở lại để tiện việc bảo vệ tổ chức cùng mấy người ở khác ở trong thành trấn như Izumi, Saori, Chihiro mấy nữ.
"Như vậy hiện tại tất cả các thành viên của Chaos liền đã tập hợp đầy đủ a."
...
Nơi nào đó trên Nhật Bản, tại một cơ sở nghiên cứu của Yami.
Trong một căn phòng thí nghiệm cực lớn, Kanō Shō lúc này liền ở bên trong, trên thân chỉ mặc một chiếc quần cộc, trên thân dán đầy mấy miếng điện tử dùng để thu số liệu.
"Ha ha ha! Trò này vui thật."
Kanō Shō không ngừng dùng thân thể đón lấy những tia laze bắn ra từ bức tường, rèn luyện khả năng phản ứng cùng dự đoán hướng tấn công.
Tại phía trên căn phòng đó liền có một căn phòng quan sát, bên trong có mấy bóng ngươi đang nhìn xuống.
"Cái phản xạ đó thật đáng kinh ngạc!" Một ngươi đàn ông trung niên đeo mắt kính, thân mặc đồng phục phòng thí nghiệm nhìn lấy số liệu ngạc nhiên nói.
"Không biết trong tổ chức còn có bao nhiều người trẻ tuổi có khả năng như thế này."
"Đủ để thỏa mãn một nhà khoa học có thẩm quyền như ngươi, giáo sư." Ogata Isshinsai ở phía sau lão trung niên đó cuối nói.
"Nhất Ảnh Cửu Quyền mấy người luôn làm cho tôi kinh ngạc đâu."
Ogata Isshinsai con mắt hơi nheo lại, bầu không khí trở nên ngưng trọng nói: "Nhất Ảnh...ông không nên tuỳ tiện nhắc tới cái tên này... ta rất hi vọng có thể để cho giáo sư ông sống sót trở về đấy."
Nhất Ảnh, cho dù là Ogata Isshinsai tự nhận là người có thiên phú cực cao nhưng cũng rất kiêng kị khi nhắc tới vị thủ lĩnh của Yami này.
"Được rồi, được rồi... nếu tên thiếu niên này có thể xuất hiện ở đại hội thể thao thì nhất định có thể thay đổi lịch sử!"
Lần thí nghiệm này do Yami thực hiện, vì để cho khoa học có thể cùng võ thuật kết hợp lại với nhau, tìm kiếm khả năng khiến cho bản thân bọn hắn có thể đột phá tới cấp độ cao hơn.
"Ồ, sao thế ngài Hongō ? Trông ngài có vẻ như không hài lòng cho lắm." Ogata Isshinsai nhìn qua một bên Hongō Akira sắc mặt trở nên âm trầm, gương mặt cười nói.
"Loại thí nghiệm này có thể giúp ít được gì kia chứ ? Đây không phải là đang lãng phí thời gian sao ?!" Hongō Akira ngồi ở trên ghế, toàn thân tản mác khí thế nóng nảy nói.
"Khả năng của một võ giả chỉ có thể tiến bộ thông qua chiến đấu sinh tử, chỉ có như thế mới giúp võ giả chúng ta tiến bộ!"
Hongō Akira đối với cái cái loại thí nghiệm tỏ ra vô cùng khinh thường, đây là thường thức bình thường của tất cả võ giả, chỉ dựa vào thực lực của bản thân chứ không dựa vào ngoại lực.
Ogata Isshinsai nghe thế nhẹ giọng cười nói: "Tốt a, dù cho khoa học vẫn đang không ngừng tiến bộ, với lại đây mệnh lệnh từ cấp trên, chúng ta cần phải lấy tư liệu."
"Hai người kia tham gia DofD cũng là lệnh của cấp trên sao, Quyền Thánh ?"
"Không đâu, nếu như ngài đang nói về hai chị em Castor cùng Pollux thì sư phụ của bọn họ mới là người đáng trách, mặc dù ta đã kêu hắn nên giữ mình lại, nhưng mà hắn ta là người thích sự hào nhoáng a." Ogata Isshinsai cười khẩy nói.
Ầm!
"A!"
Kanō Shō đột nhiên nhảy lên cửa sổ phòng quan sát hưng phấn nói: "Sư phó! DofD có phải là cái giải đấu tự do giành cho mấy người từ 20 tuổi trở xuống, Desperate Fight of Disciples đúng không ?"
"Đây là sự kiện tuyệt với nhất năm a! Con cũng muốn tham gia!" Kanō Shō dán mặt vào thủy tinh, gương mặt biểu lộ phấn khởi nói.
"Tốt nhất là con không nên tham gia đâu." Hongō Akira sắc mặt không thay đổi nói, đối với cái đại hội này hắn không có chút hứng thú nào cả, suy nghĩ của hắn cũng giống như Ryū, không thích ở trước mặt nhiều người như vậy biểu diễn ra võ thuật của bản thân.
Ogata Isshinsai nhìn Kanō Shō cứ như con nít, vẩy vẩy cánh tay bảo hắn: "Quay lại việc lấy dữ liệu đi Shō."
"Dù sao, Castor (Rachel Stanley) nói qua, tên kia cũng nhận được thư mời đúng không ?" Kanō Shō nhảy ra phía sau, hai tay giang rộng ra như một đôi cánh, mở miệng nói: "Đệ tử mạnh nhất trong lịch sử - Ryū!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?