"Sư phụ, xin hãy cho con tham gia giải đấu hoặc ít nhất là cho con xem nó." Shō đáp xuống đất cúi đầu cầu khẩn.
Hongō Akira chớp mắt ngạc nhiên, hắn biết bản chất của thằng nhóc này nên nhận ra được chỗ nào đó không đúng.
"Con sẽ không làm điều này chỉ để nhìn thấy cô gái mà con đã thầm mến đấy chứ, Shō ?" Hongō Akiranghi ngờ hỏi, mặc dù Kano là một võ giả, nhưng nó vẫn còn là một thiếu niên trẻ tuổi.
"Cái gì !? Không, không, không!"
Sho phát hoảng thốt lên, xua tay nói: "A, được rồi, có thể đó là 20% lý do nhưng 80% còn lại là để xem Ryū là người như thế nào a, lần trước con thậm chí còn không thể quan sát kỹ về hắn."
Hongō Akira khẽ ngâm một tiếng, suy nghĩ về yêu cầu của Shō.
Hongō Akira hơi nghĩ về lí do của Kanō Shō, nhưng hắn lập tức ném lí do đó ra ngoài, xem xét cách Shō nói về cô gái kia, bằng cách nào đó cô gái đó đã thu hút được sự chú ý của Sho.
Hongō Akira lơ đãng đưa tay lên chạm vào vết sẹo mà Sakaki đã tạo cho hắn, có lẽ đây là đối thủ có thể đẩy Shō đi xa hơn, như Sakaki đã làm với hắn.
"Thực ra, ta cũng định đề nghị điều đó." Ogata nhận xét: "Đệ tử của Lương Sơn Bạc thực sự là một thứ gì đó đáng quan tâm, như tất cả chúng ta đều thấy, kỹ năng của tên đệ tử đó mạnh hơn bất kì đệ tử nào trong số chúng ta, điều này cho thấy không có đệ tử nào của chúng ta sẽ có thể chiến thắng cậu ta trong trận một đấu một "
"Một cuộc chiến không chỉ có sức mạnh và kỹ năng" Hongō Akira nói lại.
"Đúng, nhưng ít nhất mấy tên đệ tử của chúng ta vẫn có thể tiến bộ khi quan sát cậu ta, tất cả họ đều có thể học được điều gì đó, dù rằng chuyện đó đồng nghĩ với việc chấp nhận sự thật rằng tên đó tài năng hơn bất kỳ đệ tử nào của chúng ta, ta cũng đã nói chuyện với các thành viên khác của Yami về việc để Yomi ít nhất tham gia một chuyến đi đến DofD để xem đệ tử của Lương Sơn Bạc chiến đấu như thế nào."
Ogata hít một hơi nhỏ trước khi tiếp tục: "Agaard Jum Sai, Alexander Gaider, Kushinada Mikumo và Ro Jisei đã đồng ý để các đệ tử của họ tham dự giải đấu, mặc dù chỉ để xem chứ không phải chiến đấu, tất cả các đệ tử đều xem xem tên Ryū này trông như thế nào,người duy nhất chưa nói gì là Nhất Ảnh, nhưng rất có thể hắn ta cũng sẽ cử đệ tử của mình đến hắn thể hiện rõ ràng sự quan tâm đến Ryū và cũng muốn đệ tử của mình biết cậu ta."
Hongō Akira lần nữa suy nghĩ về điều này trong khi yêu cầu các giáo sư tăng tốc độ, sử dụng đạn cao su và sốc điện, đồng thời hạ mức oxy xuống.
Sau khi nhanh chóng tuân thủ mệnh lệnh, các giáo sư đã vô cùng kinh ngạc khi thấy sóng não, nhịp tim và các dữ liệu khác của Shō tăng vọt đến mức phi thường.
"Shō, nếu con có thể chịu đựng trong 20 phút, ta sẽ để con đi nhưng Hayami và Seta sẽ đi cùng con như thường lệ." Hongō Akira đưa ra điều kiện của mình.
"Vâng, sư phụ!" Shō nghe xong liền cao hứng cười.
Một giờ sau, Shō cùng Hongō Akira đi lên trực thăng, khiến cho Shō rất khó chịu, anh ấy thích máy bay hơn vì chúng bay lượn nhanh và trôi chảy hơn rất nhiều như những chú chim vậy.
"Con có muốn hỏi thêm cái gì không ?" Hongō Akira hỏi.
"Không có gì, chỉ là về Ryū! Con đã tìm hiểu về hắn ta nhưng hồ sơ lí lịch của hắn lại vô cùng bình thường, chẳng có gì liên quan đến võ thuật cả." Sho nghi ngờ nói.
"Vậy thì hắn phải là một thiên tài như Ogata đã nói, điều đó có thể xảy ra trong các gia đình bình thường, một trong những đối thủ cũ của ta cũng đã từng sinh ra trong một gia đình như thế, nhưng kỹ năng và thiên phú của hắn ta rất ấn tượng, nếu không phải vì căn bệnh của mình thì ta có thể đã thua hắn, con cũng đừng chăm chăm vào gia đình của cậu ta làm gì, hãy tập trung vào việc trở nên mạnh mẽ hơn cậu ta." Hongō Akira giải thích nói ra.
"Vâng, sư phụ!" Shō hô vang lên: "Vậy nghĩa là ..."
"Ừm, con có thể đi" Hongō Akira thở dài.
"Tuyệt vời!" Shō hứng phấn huy động hai tay, nhảy lên chiếc trực thăng rồi cất cánh.
...
Lương Sơn Bạc số 2.
Sóng biển không ngừng vỗ nhẹ vào mạn thuyền, từng cơn gió mát thổi tới mang theo mùi vị mặn mà của biển.
Tại trên nóc con thuyền Ryū lúc này đang vô cùng thưởng thụ nằm ở trên hóng gió, đầu liền gối lên bắp đùi đầy đặn của Miu.
"Ryū, chúng ta đến rồi a." Ngữ điệu ôn nhu đi vào tai Ryū, để cho hắn mở mắt ra, lúc này liền nhìn thấy hai cái đồi phong to lớn che lấy thái dương, chặn lại tầm mắt của Ryū, nhìn kĩ cái đường cong mỹ lệ đó đủ để biết vốn liếng của chủ nhân nó lớn bao nhiêu.
"Đến sao ?"
Ryū chống tay ngồi dậy, Miu ở phía sau mỉm cười đỡ lấy hắn, giúp hắn chỉnh sửa lại mái tóc.
Ryū hướng mắt nhìn về phía trước, một cái hòn đảo to lớn đập vào mắt hắn, phía trên một có một tòa lâu đài vô cùng to lớn như chiếm hết cả hòn đảo, tỏa ra một loại khí thế hắc ám.
"Vậy ra đó là nơi tổ chức DofD." Takeda ánh mắt tràn đầy chiến ý nhìn lấy hòn đảo.
"Mong sư phụ của ta cũng ở đó." Tanimoto Natsu âm thầm cầu mong lấy.
Một lát sau mấy người liền đi lên bến tàu.
Sakaki vừa dùng dây thừng buột lại trên cây cột vừa quan sát xung quanh không thấy một bóng người, thần sắc bất mãn nói: "Không ai ra đón tiếp chúng ta sao ? Đám người này phục vụ thật kém."
"Do địa hình" Akisame giải thích: "Đây là địa hình dễ thủ khó công, vì vậy họ cảm thấy không cần phải bố trí lính canh ở đây."
"Bến tàu này là...nơi duy nhất...được cập bến." Shigure tiếp tục giải thích khi Tochumaru nhảy lên vai cô.
"Mấy người này thực sự có rất có tiền a." Takeda cảm thán nói.
"Đương nhiên rồi! Ngươi nghĩ người có thể mua được một cái đảo sao không có tiền sao! Bọn hắn liền giàu như Batman vậy, nhưng không phải tất cả tiền đều là sạch sẽ cả." Niijima gật đầu khẳng khái nói.
"Vậy chúng ta thử xem a." Apachai nghe được Akisame lời nói liền muốn leo lên trên tường, để cho trưởng lão vội vàng ngăn cản hắn lại.
Lát sau đám người liền đi tói một cái cánh cửa to lớn có tạo hình kì lạ, trong có vẻ như là mấy biểu tượng bên La Mã, để cho đám người Takeda không khỏi cảm thấy kì lạ nói: "Cái cổng trong đáng sợ thật."
"Ừm, nhìn giống như cổng địa ngục a." Trưởng lão tán đồng nói.
"Sẽ không có chó 3 đầu đấy chứ ?" Ukita chảy mồ lạnh nói.
"Sao cũng được, chúng ta mau đi vào đi!" Kisara sốt ruột nói.
"Yeah, yeah!" Renka giơ tay cổ vũ.
Ken két!
Bỗng nhiên cánh của to lớn đó vô duyên vô cớ mở ra, từ phía bên kia liền phát ra ánh sáng chói mắt để cho đám người có chút nheo mắt lại.
"Tốt, như vậy liền đi vào thôi mọi người!"
"Vâng!"
Thế nhưng vừa bước vào cánh cửa địa ngục đó, tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng ở bên trong.
"Hả ?!"
"Wtf ?!"
Đập vào mắt bọn hắn là một khung cảnh chẳng khác gì thiên đường cả, một cái hồ bơi to lớn ở giữa sân, khắp nơi đều là các mỹ nữ gợi cảm mặc bikini, không ngừng phát ra từng tiếng cười đùa của các cô gái.
"Ô!" Tsuji, Thor, Takeda, Ukita, Niijima thốt lên.
"Đây chính là thiên đường a!"
Nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, một bên Ma Kensei xem như một cái đỉnh cấp dâm dê vĩ nhân, chuyên môn sáng tạo ra kĩ thuật biến thái để đối phó nữ nhân, đẻ cho hắn không thể nhịn được kích động.
Ryū chỉ liếc sơ qua liền không quan tâm nữa, các cô gái thấy như vậy mừng thầm, tự hào nam nhân của các cô có vì cơ thể của mấy cô gái khác mà nổi máu dê, mặc dù hắn bình thường háo sắc nhưng vẫn có tiêu chuẩn của mình chứ không có tùy tiện như Ma Kensei.
Ukita cùng Takeda đang nhìn chằm chằm mấy cô gái liền bị Niijima móc ra quạt giấy chấn chỉnh lại một hồi.
Thor và Tsuji thì bị Siegfried cho lôi trở về thực tại thay vì nhìn chằm chằm vào những phụ nữ.
Chỉ có Natsu giữ được quyền kiểm soát bản thân sau màn này.
"Xin hãy lấy ra thư mời." Hai tên lính canh mặc đồ La Mã chặn lại Ma Kensei.
"Tránh ra!" Ma Kensei nhìn thấy thiên đường trước mắt thế mà bị chặn lại, lập tức vọt vào bên trong bất chấp sự ngăn cản của mấy tên lính canh.
Ma Kensei bạo phát ra lực lượng kinh người, chỉ dùng một cánh tay liền tóm lấy vũ khí của hai người, tiếp đó đem hai người giơ lên xoay vòng vòng hướng vào thiên đường chạy đi.
Để cho mấy người Chaos nhìn thấy không khỏi chảy mồ hôi.
"Papa thật là, xấu hổ quá đi mất." Renka đỏ mặt khi nhìn thấy cha mình đang xông tới mấy người phụ nữ mặc bikini kia: "Con biết nói gì với mama bây giờ ?"
Akisame bất đắc dĩ nói: "Thực sự là mất mặt."
Trưởng lão đem thư mời giao cho người hầu nói: "Xin thứ lỗi."
Người hầu nhận lấy thư mời, lập tức cung kính nói: "Các vị là đến tham gia đại hội."
Người hầu đọc lấy nội dung bên trong thư mời, biểu lộ kì lạ một chút, tiếp lấy huýt sáo một cái gọi người tới, hắn thần sắc tràn đầy cung kình, mỉm cười đối với bọn hắn nói: "Xin thứ lỗi, mời đi bên này, chúng tôi đã đã chuẩn bị cho các vị một căn phòng đặc biệt."
Đằng sau Ryū cùng mấy vị sư phụ liếc nhau một cái, không nói gì.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
Hongō Akira chớp mắt ngạc nhiên, hắn biết bản chất của thằng nhóc này nên nhận ra được chỗ nào đó không đúng.
"Con sẽ không làm điều này chỉ để nhìn thấy cô gái mà con đã thầm mến đấy chứ, Shō ?" Hongō Akiranghi ngờ hỏi, mặc dù Kano là một võ giả, nhưng nó vẫn còn là một thiếu niên trẻ tuổi.
"Cái gì !? Không, không, không!"
Sho phát hoảng thốt lên, xua tay nói: "A, được rồi, có thể đó là 20% lý do nhưng 80% còn lại là để xem Ryū là người như thế nào a, lần trước con thậm chí còn không thể quan sát kỹ về hắn."
Hongō Akira khẽ ngâm một tiếng, suy nghĩ về yêu cầu của Shō.
Hongō Akira hơi nghĩ về lí do của Kanō Shō, nhưng hắn lập tức ném lí do đó ra ngoài, xem xét cách Shō nói về cô gái kia, bằng cách nào đó cô gái đó đã thu hút được sự chú ý của Sho.
Hongō Akira lơ đãng đưa tay lên chạm vào vết sẹo mà Sakaki đã tạo cho hắn, có lẽ đây là đối thủ có thể đẩy Shō đi xa hơn, như Sakaki đã làm với hắn.
"Thực ra, ta cũng định đề nghị điều đó." Ogata nhận xét: "Đệ tử của Lương Sơn Bạc thực sự là một thứ gì đó đáng quan tâm, như tất cả chúng ta đều thấy, kỹ năng của tên đệ tử đó mạnh hơn bất kì đệ tử nào trong số chúng ta, điều này cho thấy không có đệ tử nào của chúng ta sẽ có thể chiến thắng cậu ta trong trận một đấu một "
"Một cuộc chiến không chỉ có sức mạnh và kỹ năng" Hongō Akira nói lại.
"Đúng, nhưng ít nhất mấy tên đệ tử của chúng ta vẫn có thể tiến bộ khi quan sát cậu ta, tất cả họ đều có thể học được điều gì đó, dù rằng chuyện đó đồng nghĩ với việc chấp nhận sự thật rằng tên đó tài năng hơn bất kỳ đệ tử nào của chúng ta, ta cũng đã nói chuyện với các thành viên khác của Yami về việc để Yomi ít nhất tham gia một chuyến đi đến DofD để xem đệ tử của Lương Sơn Bạc chiến đấu như thế nào."
Ogata hít một hơi nhỏ trước khi tiếp tục: "Agaard Jum Sai, Alexander Gaider, Kushinada Mikumo và Ro Jisei đã đồng ý để các đệ tử của họ tham dự giải đấu, mặc dù chỉ để xem chứ không phải chiến đấu, tất cả các đệ tử đều xem xem tên Ryū này trông như thế nào,người duy nhất chưa nói gì là Nhất Ảnh, nhưng rất có thể hắn ta cũng sẽ cử đệ tử của mình đến hắn thể hiện rõ ràng sự quan tâm đến Ryū và cũng muốn đệ tử của mình biết cậu ta."
Hongō Akira lần nữa suy nghĩ về điều này trong khi yêu cầu các giáo sư tăng tốc độ, sử dụng đạn cao su và sốc điện, đồng thời hạ mức oxy xuống.
Sau khi nhanh chóng tuân thủ mệnh lệnh, các giáo sư đã vô cùng kinh ngạc khi thấy sóng não, nhịp tim và các dữ liệu khác của Shō tăng vọt đến mức phi thường.
"Shō, nếu con có thể chịu đựng trong 20 phút, ta sẽ để con đi nhưng Hayami và Seta sẽ đi cùng con như thường lệ." Hongō Akira đưa ra điều kiện của mình.
"Vâng, sư phụ!" Shō nghe xong liền cao hứng cười.
Một giờ sau, Shō cùng Hongō Akira đi lên trực thăng, khiến cho Shō rất khó chịu, anh ấy thích máy bay hơn vì chúng bay lượn nhanh và trôi chảy hơn rất nhiều như những chú chim vậy.
"Con có muốn hỏi thêm cái gì không ?" Hongō Akira hỏi.
"Không có gì, chỉ là về Ryū! Con đã tìm hiểu về hắn ta nhưng hồ sơ lí lịch của hắn lại vô cùng bình thường, chẳng có gì liên quan đến võ thuật cả." Sho nghi ngờ nói.
"Vậy thì hắn phải là một thiên tài như Ogata đã nói, điều đó có thể xảy ra trong các gia đình bình thường, một trong những đối thủ cũ của ta cũng đã từng sinh ra trong một gia đình như thế, nhưng kỹ năng và thiên phú của hắn ta rất ấn tượng, nếu không phải vì căn bệnh của mình thì ta có thể đã thua hắn, con cũng đừng chăm chăm vào gia đình của cậu ta làm gì, hãy tập trung vào việc trở nên mạnh mẽ hơn cậu ta." Hongō Akira giải thích nói ra.
"Vâng, sư phụ!" Shō hô vang lên: "Vậy nghĩa là ..."
"Ừm, con có thể đi" Hongō Akira thở dài.
"Tuyệt vời!" Shō hứng phấn huy động hai tay, nhảy lên chiếc trực thăng rồi cất cánh.
...
Lương Sơn Bạc số 2.
Sóng biển không ngừng vỗ nhẹ vào mạn thuyền, từng cơn gió mát thổi tới mang theo mùi vị mặn mà của biển.
Tại trên nóc con thuyền Ryū lúc này đang vô cùng thưởng thụ nằm ở trên hóng gió, đầu liền gối lên bắp đùi đầy đặn của Miu.
"Ryū, chúng ta đến rồi a." Ngữ điệu ôn nhu đi vào tai Ryū, để cho hắn mở mắt ra, lúc này liền nhìn thấy hai cái đồi phong to lớn che lấy thái dương, chặn lại tầm mắt của Ryū, nhìn kĩ cái đường cong mỹ lệ đó đủ để biết vốn liếng của chủ nhân nó lớn bao nhiêu.
"Đến sao ?"
Ryū chống tay ngồi dậy, Miu ở phía sau mỉm cười đỡ lấy hắn, giúp hắn chỉnh sửa lại mái tóc.
Ryū hướng mắt nhìn về phía trước, một cái hòn đảo to lớn đập vào mắt hắn, phía trên một có một tòa lâu đài vô cùng to lớn như chiếm hết cả hòn đảo, tỏa ra một loại khí thế hắc ám.
"Vậy ra đó là nơi tổ chức DofD." Takeda ánh mắt tràn đầy chiến ý nhìn lấy hòn đảo.
"Mong sư phụ của ta cũng ở đó." Tanimoto Natsu âm thầm cầu mong lấy.
Một lát sau mấy người liền đi lên bến tàu.
Sakaki vừa dùng dây thừng buột lại trên cây cột vừa quan sát xung quanh không thấy một bóng người, thần sắc bất mãn nói: "Không ai ra đón tiếp chúng ta sao ? Đám người này phục vụ thật kém."
"Do địa hình" Akisame giải thích: "Đây là địa hình dễ thủ khó công, vì vậy họ cảm thấy không cần phải bố trí lính canh ở đây."
"Bến tàu này là...nơi duy nhất...được cập bến." Shigure tiếp tục giải thích khi Tochumaru nhảy lên vai cô.
"Mấy người này thực sự có rất có tiền a." Takeda cảm thán nói.
"Đương nhiên rồi! Ngươi nghĩ người có thể mua được một cái đảo sao không có tiền sao! Bọn hắn liền giàu như Batman vậy, nhưng không phải tất cả tiền đều là sạch sẽ cả." Niijima gật đầu khẳng khái nói.
"Vậy chúng ta thử xem a." Apachai nghe được Akisame lời nói liền muốn leo lên trên tường, để cho trưởng lão vội vàng ngăn cản hắn lại.
Lát sau đám người liền đi tói một cái cánh cửa to lớn có tạo hình kì lạ, trong có vẻ như là mấy biểu tượng bên La Mã, để cho đám người Takeda không khỏi cảm thấy kì lạ nói: "Cái cổng trong đáng sợ thật."
"Ừm, nhìn giống như cổng địa ngục a." Trưởng lão tán đồng nói.
"Sẽ không có chó 3 đầu đấy chứ ?" Ukita chảy mồ lạnh nói.
"Sao cũng được, chúng ta mau đi vào đi!" Kisara sốt ruột nói.
"Yeah, yeah!" Renka giơ tay cổ vũ.
Ken két!
Bỗng nhiên cánh của to lớn đó vô duyên vô cớ mở ra, từ phía bên kia liền phát ra ánh sáng chói mắt để cho đám người có chút nheo mắt lại.
"Tốt, như vậy liền đi vào thôi mọi người!"
"Vâng!"
Thế nhưng vừa bước vào cánh cửa địa ngục đó, tất cả mọi người đều không khỏi kinh ngạc trước cảnh tượng ở bên trong.
"Hả ?!"
"Wtf ?!"
Đập vào mắt bọn hắn là một khung cảnh chẳng khác gì thiên đường cả, một cái hồ bơi to lớn ở giữa sân, khắp nơi đều là các mỹ nữ gợi cảm mặc bikini, không ngừng phát ra từng tiếng cười đùa của các cô gái.
"Ô!" Tsuji, Thor, Takeda, Ukita, Niijima thốt lên.
"Đây chính là thiên đường a!"
Nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, một bên Ma Kensei xem như một cái đỉnh cấp dâm dê vĩ nhân, chuyên môn sáng tạo ra kĩ thuật biến thái để đối phó nữ nhân, đẻ cho hắn không thể nhịn được kích động.
Ryū chỉ liếc sơ qua liền không quan tâm nữa, các cô gái thấy như vậy mừng thầm, tự hào nam nhân của các cô có vì cơ thể của mấy cô gái khác mà nổi máu dê, mặc dù hắn bình thường háo sắc nhưng vẫn có tiêu chuẩn của mình chứ không có tùy tiện như Ma Kensei.
Ukita cùng Takeda đang nhìn chằm chằm mấy cô gái liền bị Niijima móc ra quạt giấy chấn chỉnh lại một hồi.
Thor và Tsuji thì bị Siegfried cho lôi trở về thực tại thay vì nhìn chằm chằm vào những phụ nữ.
Chỉ có Natsu giữ được quyền kiểm soát bản thân sau màn này.
"Xin hãy lấy ra thư mời." Hai tên lính canh mặc đồ La Mã chặn lại Ma Kensei.
"Tránh ra!" Ma Kensei nhìn thấy thiên đường trước mắt thế mà bị chặn lại, lập tức vọt vào bên trong bất chấp sự ngăn cản của mấy tên lính canh.
Ma Kensei bạo phát ra lực lượng kinh người, chỉ dùng một cánh tay liền tóm lấy vũ khí của hai người, tiếp đó đem hai người giơ lên xoay vòng vòng hướng vào thiên đường chạy đi.
Để cho mấy người Chaos nhìn thấy không khỏi chảy mồ hôi.
"Papa thật là, xấu hổ quá đi mất." Renka đỏ mặt khi nhìn thấy cha mình đang xông tới mấy người phụ nữ mặc bikini kia: "Con biết nói gì với mama bây giờ ?"
Akisame bất đắc dĩ nói: "Thực sự là mất mặt."
Trưởng lão đem thư mời giao cho người hầu nói: "Xin thứ lỗi."
Người hầu nhận lấy thư mời, lập tức cung kính nói: "Các vị là đến tham gia đại hội."
Người hầu đọc lấy nội dung bên trong thư mời, biểu lộ kì lạ một chút, tiếp lấy huýt sáo một cái gọi người tới, hắn thần sắc tràn đầy cung kình, mỉm cười đối với bọn hắn nói: "Xin thứ lỗi, mời đi bên này, chúng tôi đã đã chuẩn bị cho các vị một căn phòng đặc biệt."
Đằng sau Ryū cùng mấy vị sư phụ liếc nhau một cái, không nói gì.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?