"Vị sư phụ đó thực sự rất mạnh! Ông ấy thậm chí còn mạnh hơn cả sư phụ nữa." Boris chảy mồ hôi nói.
"Đúng vậy, ngài ấy là Legendary Master - Hayato Furiniji, trong tổ chức cũng chỉ có duy nhất một người có thể sánh ngang với ông ấy." Tirawitv gật đầu thản nhiên nói.
"Hai người có chắc lão nhân đó là thuộc Cứu Sinh Quyền không ?!" Rachel cười gượng nói.
"Bởi vì gia đình là vảy ngược của ông ấy và Shō đã đánh chủ ý lên cháu gái của ông ta, ta không nghĩ chuyện này sẽ đi đến đâu khác." Boris gật gật đầu nói.
"Bây giờ thủ lĩnh của chúng ta đã đi đâu ?" Tirawit nhìn xem xung quanh tự hỏi.
"Aaaaaaa!!!" Một tiếng hét kinh thiên động địa vang lên từ bên ngoài sảnh truyền vào.
"Tìm thấy rồi a!" Rachel khóe môi câu lên cười nói.
Mặt khác, Chikage không chú ý đến bọn hắn nữa, mắt em ấy đảo quanh chiếc bàn nơi để rất nhiều đồ ngọt.
Tuy nhiên, Yomi không phải là khách mời bất ngờ duy nhất.
“Ah Shigure, thật tốt khi gặp lại sư muội của ta ở đây.” Một giọng nói quen thuộc nói với Shigure.
Shigure quay lại và thấy Tachibana Rin đang đứng đó trong bộ lễ phục.
"Su huynh đang làm gì ở đây ?" Shigure hỏi hắn với một cách thận trọng.
"Ta là được mời đến xem." Rin nhún vai: "Diego thực sự có gan để gửi lời mời đến Bộ Phận Vũ Trang của Yami, khoe khoang rằng các đệ tử của của bọn ta sẽ thua, ta thừa nhận rằng bản thân có chút bị cám dỗ để cho đệ tử của mình tham vào đó chỉ để dằn mặt hắn ta. Thay vào đó, ta quyết định đến xem, ta tò mò về đệ tử mạnh nhất mà ta đã thường nghe nói đến, có đúng là muội đang dạy cậu ta chiến đấu bằng vũ khí không ?"
"Ừm ..." Shigure đáp với giọng lạnh nhạt như thường ngày.
"Ha ha ha, bây giờ ta muốn xem đệ tử của ta sẽ đấu với cậu ấy như thế nào!" Rin cười ha hả nói: "Ta đoán việc cậu ấy là đệ tử của muội khiến ta trở thành sư thúc của cậu ta... cho nên nói theo kiểu Kosaka, bây giờ ta ước mình đã đưa đệ tử của ta đến đây!"
"Vậy...tại sao huynh...lại ở đây ?" Shigure nghi vấn hỏi.
"Chủ yếu là đến để xem thôi, như ta đã nói.” Rin nhún vai: “Và một người nào đó từ Bộ Phận Vũ Trang đã thực sự đã nhận lời mời, nhưng không phải người từ Bát Hoàng Đoạn Tội Nhận, ta đảm bảo với muội.”
Sau đó, anh ta hạ giọng thì thầm: "Tuy nhiên, ta lo lắng rằng ai đó trong nhóm của ta đã lẻn vào, một người lớn hơn 20 tuổi và thuộc đẳng cấp Master tại đó để trả đũa Diego. Quan hệ của bọn ta với nhau không tốt đẹp lắm như muội biết đấy, ý ta là, ta chỉ ở đây để đảm bảo tên tuổi của bọn ta không bị sỉ nhục. "
Sau khi hắng giọng, Rin chú ý tới ánh mắt của Shigure, thấy nãy giờ cô vẫn chăm chú nhìn Ryū với một ánh mắt khác lạ khi nhìn người nào khác.
"Đối với người đệ tử này, muội có cảm giác gì không ?" Rin không nhịn được mà tò mò hỏi.
"Ta...thích hắn..." Shigure đáp với một nụ cười nhỏ trên môi cô.
"Thế sao...có lẽ lúc nào đó ta sẽ nói chuyện với cậu ta." Rin cười nhẹ một cái: "Phải đảm bảo rằng cậu ta không lợi dụng muội!"
...
Một lát sau.
Ryū sau đó đã giành thời gian để nhảy với tất cả bạn gái của mình, nhưng trước khi hắn có thể rời sàn nhảy để đi về phía bàn ăn thì hắn lần nữa bị người khác kéo đi, và không ai khác ngoài Rachel cả.
"Không ngờ cậu nhảy khá giỏi, ta đã phải đợi để được nhảy với cậu đấy." Rachel cười duyên dáng nói trong khi cô nắm lấy tay phải của Ryū để nó lên eo mình và đặt tay phải của cô ấy lên vai hắn.
"Tại sao cô lại đợi đến bây giờ a ? Trong nhóm của cô không phải còn có rất nhiều người đi, tại sao lại không mời bọn họ." Ryū nhướng mày nhìn xem Rachel, nhìn thấy cô lúc này mặc một chiếc váy xinh xắn, để lộ phần ngực phía trên để hắn có thể thấy rõ khe ngực khi nhìn từ trên xuống.
"Hừm! Ethan không thích nhảy, Boris sẽ không nhảy trừ khi hắn được lệnh phải nhảy, còn Tirawit...ta không chắc liệu tên đó có biết nhảy hay không nên ta không muốn hỏi, người duy nhất còn lại là Shō nhưng cậu đã khiến hắn vắng mặt đi. Vì vậy, trách nhiệm của cậu là phải cùng ta nhảy thật tốt." Rachel nhấp nháy ánh mắt cười nói.
"Thế sao! Vậy thì hôm nay là một ngày may mắn với cô khi gặp được ta, một người khá giỏi chịu trách nhiệm." Ryū vừa nói vừa xoay người Rachel trong khi nắm tay của cô ấy.
"Đúng là may mắn! Tất cả những cô gái bạn nhảy với cậu lúc nãy đều là bạn gái của cậu sao ?" Rachel tò mò nhìn hắn.
"Tại sao lại hỏi ? Cô đang ghen tị sao !?" Ryū khóe miệng nhếch lên cười tự mãn.
"Hứ! Làm như ta quan tâm ấy ? ta chỉ hỏi để biết cậu đang chơi với bao nhiêu cô gái thôi...Nha!" Rachel trừng mắt nhìn hắn nói liền bỗng nhiên giật mình, ra là do Ryū nhéo mông cô ấy.
"Ta không có sở thích đùa giỡn tình cảm với mấy cô gái, cô có thể hỏi bất kỳ cô gái nào để xác nhận tình cảm của ta đối với các cô ấy, cho dù là lúc bình thường hay trên giường đi nữa." Ryū trưng mắt nói trong khi dẫn dắt Rachel khiêu vũ, ánh sáng chiếu vào họ khiến Rachel cao hứng vì tính cách thích thu hút sự chú ý của cô ấy.
"Trông cậu thật sự rất tự tin." Rachel vẫn cười nói sau khi nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của Ryū như thể hắn đang nói 'Cô còn chưa biết hết đâu'.
"Dù sao thì, ta nghĩ hai người chúng ta khá hợp nhau." Rachel cười khúc khích nói khi cô tiến lại gần để trao cho Ryū một nụ hôn.
Ryū nhìn kỹ cô ấy nói: "Đúng là như thế! Nhưng nếu cô sử dụng những thứ như nụ hôn để được chú ý thì điều đó là không tốt đâu."
"Này! Cậu vẫn nghĩ ta như thế sao ?" Rachel u oán nhìn hắn.
"Chẳng lẽ không phải sao ? Một cô gái thích thu hút sự chú bằng mọi giá cho dù là bằng cách làm nhục đối thủ của mình hay thậm chí là bản thân." Ryū nhìn cô nàng thản nhiên nói.
"Vậy nếu ta không làm như thế nữa thì sao ?" Rachel tò mò nhìn hắn hỏi.
"Cô làm được sao ?" Ryū dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô.
"Nếu như cậu thích ta sau khi ta sửa đổi, vậy thì nó có thể gián tiếp làm tăng sự chú ý của ta a." Rachel Stanley chớp nháy ánh mắt cười nói.
"..."
Ryū nheo mắt nhìn Rachel: "Vậy thì khác gì lúc đầu ?"
"Sao lại không, nếu lúc trước mọi thứ ta làm là để gây chú ý với người khác thì bây giờ ta chỉ cần gây chú với cậu thôi, hôm nay ta đã mặc bộ váy này chỉ để cho cậu ngắm thôi đấy." Rachel trong lúc nói đồng thời ép sát bộ ngực của mình vào người của Ryū, để cho hắn càng thêm cảm nhận được sự đàn hồi của nó.
"Xem như tạm chấp nhận đi, sau này ta vẫn sẽ xem biểu hiện của cô đấy." Ryū bất đắc dĩ lắc đầu nói, dù sao bản tính thích được chú ý này của Rachel Stanley theo như trong trí nhớ của hắn là do lúc nhỏ cô ấy bị bạo hành, lạm dụng nên phải sống cô độc trong một thời gian dài, dẫn đến sau này mới sinh ra sở thích thu hút sự chú ý của người khác, che dấu sự cô độc của bản thân.
"Hì hì." Rachel Stanley thấy che miệng cười khúc khích.
...
Một lúc sau đó thì hắn đã nhảy xong một bài với Rachel, đến lúc tạm biệt thì hắn ghé vào tai cô nói một tiếng.
"Nên biết rằng, bản thân cô không hề cô đơn."
Ryū nói xong quay về rời đi, để lại Rachel với vẻ mặt suy tư nhìn bóng lưng của hắn.
"Nhìn kìa Ryū, có rất nhiều đồ ngọt a." Miu nhìn xem mấy món bánh ngọt, ánh mắt hiện kim tinh nói.
Ryū mỉm cười nhìn cô, sau đó dẫn cô tiến đến chiếc bàn đó, thế nhưng hắn liền ngạc nhiên khi nhìn thấy một cô gái nhỏ đang nhìn chằm chằm vào bàn bánh ngọt này từ xa nhưng không tiến đến.
Cô gái đó không ai khác là Kushinada Chikage, nhìn vào khuôn mặt của em ấy Ryū không thể không nghĩ đến cô em gái nhỏ Kaede của Tanimoto, người cũng thích đồ ngọt nhưng không giống như Chikage, cô không cần phải ép mình không ăn chúng.
"Tất cả các cậu ăn đi, tớ sẽ trở lại trong ít phút." Ryū nói nói xong liền chậm rãi đi về phía Chikage.
Nhìn xem Ryū và Chikage, Honoka rất dễ dàng hiểu được Ryū sẽ làm gì khi thấy Chikage đang chảy nước dãi vì đồ ngọt nhưng không hề đi về phía chúng.
"Ài!....Cậu ấy thật không biết khi nào nên dừng lại đi." Honoka bất đắc dĩ lắc đầu, lần nữa quay đầu cùng những cô gái khác trò chuyện.
"Chào nha Chikage, tại sao em lại đứng ở đây ? Nếu em muốn những tráng miệng đó, em có thể đến lấy chúng nó." Ryū tới gần rồi ngồi xuống bên cạnh em ấy cười nói.
"Đồ ngọt và món tráng miệng không có lợi cho cơ thể chúng ta." Chikage đáp lại, lấy lại vẻ mặt không cảm xúc của mình.
Chikage có một chế độ ăn vô cùng khắc nghiệt, đây là một phần trong võ thuật do Mikumo chỉ dạy cho em ấy, có thể để cho bản thân kéo dài tuổi họ lẫn bảo trì nhan sắc của bản thân, thậm chí cả sức mạnh của mình.
So sánh với Quyền Ma Tà Thần là biết, cả hai đều có phương pháp trường sinh lẫn dưỡng nhan riêng, nhưng Quyền Ma Tà Thần khi solo với 2 Grand Master đã chết rồi, trong khi Kushina lại một mình chấp tới 11 Grand Master, thậm chí còn có sát chiêu diện rộng có thể giết chết cả 11 người cùng một lúc nếu trúng đòn.
"Cái đó thì không hẳn, việc ăn món tráng miệng đồ ngọt vẫn rất có ích cho sức khỏe nếu như em ăn một lượng vừa đủ, bọn chúng không phải lúc nào cũng hoàn toàn xấu." Ryū lắc đầu nói.
"Anh hãy kể ra môt số xem ?" Chikage ánh chớp chớp nhìn hắn hỏi.
"Kể ra một số lợi ích sao...để xem." Ryū bắt đầu nhớ lại mấy cái kiến thức của mình.
"Điều thứ nhất, món tráng miệng chứa nhiều chất dinh dưỡng, mặc dù nó chứ nhiều carbohydrate không có lợi nhưng nếu thưởng thức đúng cách có thể cung cấp năng lượng cho cơ thể và tinh thần của bản thân, ví dụ như socola đen chứa nguồn vitamin phong phú, chất xơ và chất chống oxy hóa cần thiết cho cơ thể." Ryū vừa nói vừa biến ra một thanh socola đưa tới trước mặt Chikage.
Chikage nhận lấy thanh socola từ Ryū và nhìn anh ta và hỏi: "Còn những lợi ích khác thì sao ?"
"Em thử ăn chiếc đó trước đi rồi anh sẽ nói với em phần còn lại." Ryū mỉm cười ôn hòa trả lời trong khi Chikage gật đầu và cắn miếng đầu tiên.
Khoảnh khắc em ấy cắn miếng bánh, Chikage không nhịn được mỉm cười, để cho Ryū nhìn thấy cũng cười theo.
"Điều thứ hai, món tráng miệng giúp em hạnh phúc hơn…bằng chứng là em chỉ cần cắn một miếng socola và nở một nụ cười, cảm giác đó là có thật. Thực phẩm có tỷ lệ carbohydrate tự nhiên cao giúp não và cơ thể sản xuất các chất hóa học (chẳng hạn như serotonin) góp phần cải thiện cảm xúc tổng thể. Thưởng thức món tráng miệng yêu thích của bạn sẽ thay đổi tinh thần và cơ thể của em theo những cách tích cực."
"Điều thứ ba, món tráng miệng có thể khắc phục những tác dụng phụ tiêu cực của việc ăn kiêng. Em có bao giờ tự hỏi khi bệnh nhân chán ăn do bệnh tật, việc tiêu thụ các loại thực phẩm có đường, ít chất dinh dưỡng lại dễ dàng hơn bất kỳ loại thực phẩm nào khác hay không ? Vì ăn kiêng làm giảm lượng carbohydrate và đường, làm cho cơ thể bạn mất lượng glucose cần thiết để cung cấp năng lượng, làm tăng cảm giác uể oải, mất tập trung."
Sau lời giải thích dài dòng đó, Ryū uống một cốc nước và thấy Chikage vẫn đang nhìn mình trong khi tay không còn miếng socola nào hết.
(P.s: Thực ra còn nhiều điều nữa nhưng thôi :v)
"Còn gì khác muốn hỏi sao, Chikage ?" Ryū nhìn xem gương mặt ngốc manh của Chikage hỏi.
"Có lợi ích gì từ socola ?" Chikage hỏi với đôi mắt lấp lánh, tò mò.
"Socola là một món ngọt rất được yêu thích và cũng có lợi cho sức khỏe, nó chứa flavonoid, một chất chống lão hóa, bảo vệ khỏi bệnh tim mạch, tuy vậy cũng không có nghĩa là em nên ăn quá nhiều socola, các thanh socola thường chứa nhiều chất béo, đường, calo nên ăn điều độ là tốt nhất, và socola đen mang lại nhiều lợi ích hơn socola trắng." Ryū lần nữa gật đầu giải đáp thắc mắc của Chikage, đồng thời thò tay ra sau lưng biến ra một bịch kẹo nhỏ đưa cho Chikage.
"Cái này coi như món quà anh tặng em, những viên kẹo trong đó đều là loại đặc biệt cả, không những không hề có hại mà còn giúp ích cho cơ thể em nữa."
"Cảm ơn." Nghe lời giải thích đó Chikage mỉm cười trả, em ấy nhận lấy túi kẹo và đi về bàn của mình, ngồi ăn những viên kẹo với một nụ cười trên môi.
"Thật là! Cũng không biết Mikumo dạy đệ tử như thế nào lại để một cô bé thành ra như thế." Ryū lắc đầu lẩm bẩm nói trong khi hắn bắt đầu quay lại bàn nơi các cô gái đang ngồi.
Khi tiến về phía bàn của mình, hắn bất chợt nhìn thấy thoáng một phụ nữ mặc bộ kimono màu đỏ dài đến đầu gối với đường xẻ bên hông được trang trí bằng họa tiết con mắt, ngoại hình của cô ấy là một phụ nữ tầm tuổi Shigure, mái tóc đen dài buông xuống có phần tua rua và để xõa phần tóc mái.
"Hừm! Cảm giác giống như gặp ở đâu rồi a, chẳng lẽ lại linh như thế ?" Ryū thầm nghĩ khi hắn đi về phía bàn của chúng nữ.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc
"Đúng vậy, ngài ấy là Legendary Master - Hayato Furiniji, trong tổ chức cũng chỉ có duy nhất một người có thể sánh ngang với ông ấy." Tirawitv gật đầu thản nhiên nói.
"Hai người có chắc lão nhân đó là thuộc Cứu Sinh Quyền không ?!" Rachel cười gượng nói.
"Bởi vì gia đình là vảy ngược của ông ấy và Shō đã đánh chủ ý lên cháu gái của ông ta, ta không nghĩ chuyện này sẽ đi đến đâu khác." Boris gật gật đầu nói.
"Bây giờ thủ lĩnh của chúng ta đã đi đâu ?" Tirawit nhìn xem xung quanh tự hỏi.
"Aaaaaaa!!!" Một tiếng hét kinh thiên động địa vang lên từ bên ngoài sảnh truyền vào.
"Tìm thấy rồi a!" Rachel khóe môi câu lên cười nói.
Mặt khác, Chikage không chú ý đến bọn hắn nữa, mắt em ấy đảo quanh chiếc bàn nơi để rất nhiều đồ ngọt.
Tuy nhiên, Yomi không phải là khách mời bất ngờ duy nhất.
“Ah Shigure, thật tốt khi gặp lại sư muội của ta ở đây.” Một giọng nói quen thuộc nói với Shigure.
Shigure quay lại và thấy Tachibana Rin đang đứng đó trong bộ lễ phục.
"Su huynh đang làm gì ở đây ?" Shigure hỏi hắn với một cách thận trọng.
"Ta là được mời đến xem." Rin nhún vai: "Diego thực sự có gan để gửi lời mời đến Bộ Phận Vũ Trang của Yami, khoe khoang rằng các đệ tử của của bọn ta sẽ thua, ta thừa nhận rằng bản thân có chút bị cám dỗ để cho đệ tử của mình tham vào đó chỉ để dằn mặt hắn ta. Thay vào đó, ta quyết định đến xem, ta tò mò về đệ tử mạnh nhất mà ta đã thường nghe nói đến, có đúng là muội đang dạy cậu ta chiến đấu bằng vũ khí không ?"
"Ừm ..." Shigure đáp với giọng lạnh nhạt như thường ngày.
"Ha ha ha, bây giờ ta muốn xem đệ tử của ta sẽ đấu với cậu ấy như thế nào!" Rin cười ha hả nói: "Ta đoán việc cậu ấy là đệ tử của muội khiến ta trở thành sư thúc của cậu ta... cho nên nói theo kiểu Kosaka, bây giờ ta ước mình đã đưa đệ tử của ta đến đây!"
"Vậy...tại sao huynh...lại ở đây ?" Shigure nghi vấn hỏi.
"Chủ yếu là đến để xem thôi, như ta đã nói.” Rin nhún vai: “Và một người nào đó từ Bộ Phận Vũ Trang đã thực sự đã nhận lời mời, nhưng không phải người từ Bát Hoàng Đoạn Tội Nhận, ta đảm bảo với muội.”
Sau đó, anh ta hạ giọng thì thầm: "Tuy nhiên, ta lo lắng rằng ai đó trong nhóm của ta đã lẻn vào, một người lớn hơn 20 tuổi và thuộc đẳng cấp Master tại đó để trả đũa Diego. Quan hệ của bọn ta với nhau không tốt đẹp lắm như muội biết đấy, ý ta là, ta chỉ ở đây để đảm bảo tên tuổi của bọn ta không bị sỉ nhục. "
Sau khi hắng giọng, Rin chú ý tới ánh mắt của Shigure, thấy nãy giờ cô vẫn chăm chú nhìn Ryū với một ánh mắt khác lạ khi nhìn người nào khác.
"Đối với người đệ tử này, muội có cảm giác gì không ?" Rin không nhịn được mà tò mò hỏi.
"Ta...thích hắn..." Shigure đáp với một nụ cười nhỏ trên môi cô.
"Thế sao...có lẽ lúc nào đó ta sẽ nói chuyện với cậu ta." Rin cười nhẹ một cái: "Phải đảm bảo rằng cậu ta không lợi dụng muội!"
...
Một lát sau.
Ryū sau đó đã giành thời gian để nhảy với tất cả bạn gái của mình, nhưng trước khi hắn có thể rời sàn nhảy để đi về phía bàn ăn thì hắn lần nữa bị người khác kéo đi, và không ai khác ngoài Rachel cả.
"Không ngờ cậu nhảy khá giỏi, ta đã phải đợi để được nhảy với cậu đấy." Rachel cười duyên dáng nói trong khi cô nắm lấy tay phải của Ryū để nó lên eo mình và đặt tay phải của cô ấy lên vai hắn.
"Tại sao cô lại đợi đến bây giờ a ? Trong nhóm của cô không phải còn có rất nhiều người đi, tại sao lại không mời bọn họ." Ryū nhướng mày nhìn xem Rachel, nhìn thấy cô lúc này mặc một chiếc váy xinh xắn, để lộ phần ngực phía trên để hắn có thể thấy rõ khe ngực khi nhìn từ trên xuống.
"Hừm! Ethan không thích nhảy, Boris sẽ không nhảy trừ khi hắn được lệnh phải nhảy, còn Tirawit...ta không chắc liệu tên đó có biết nhảy hay không nên ta không muốn hỏi, người duy nhất còn lại là Shō nhưng cậu đã khiến hắn vắng mặt đi. Vì vậy, trách nhiệm của cậu là phải cùng ta nhảy thật tốt." Rachel nhấp nháy ánh mắt cười nói.
"Thế sao! Vậy thì hôm nay là một ngày may mắn với cô khi gặp được ta, một người khá giỏi chịu trách nhiệm." Ryū vừa nói vừa xoay người Rachel trong khi nắm tay của cô ấy.
"Đúng là may mắn! Tất cả những cô gái bạn nhảy với cậu lúc nãy đều là bạn gái của cậu sao ?" Rachel tò mò nhìn hắn.
"Tại sao lại hỏi ? Cô đang ghen tị sao !?" Ryū khóe miệng nhếch lên cười tự mãn.
"Hứ! Làm như ta quan tâm ấy ? ta chỉ hỏi để biết cậu đang chơi với bao nhiêu cô gái thôi...Nha!" Rachel trừng mắt nhìn hắn nói liền bỗng nhiên giật mình, ra là do Ryū nhéo mông cô ấy.
"Ta không có sở thích đùa giỡn tình cảm với mấy cô gái, cô có thể hỏi bất kỳ cô gái nào để xác nhận tình cảm của ta đối với các cô ấy, cho dù là lúc bình thường hay trên giường đi nữa." Ryū trưng mắt nói trong khi dẫn dắt Rachel khiêu vũ, ánh sáng chiếu vào họ khiến Rachel cao hứng vì tính cách thích thu hút sự chú ý của cô ấy.
"Trông cậu thật sự rất tự tin." Rachel vẫn cười nói sau khi nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của Ryū như thể hắn đang nói 'Cô còn chưa biết hết đâu'.
"Dù sao thì, ta nghĩ hai người chúng ta khá hợp nhau." Rachel cười khúc khích nói khi cô tiến lại gần để trao cho Ryū một nụ hôn.
Ryū nhìn kỹ cô ấy nói: "Đúng là như thế! Nhưng nếu cô sử dụng những thứ như nụ hôn để được chú ý thì điều đó là không tốt đâu."
"Này! Cậu vẫn nghĩ ta như thế sao ?" Rachel u oán nhìn hắn.
"Chẳng lẽ không phải sao ? Một cô gái thích thu hút sự chú bằng mọi giá cho dù là bằng cách làm nhục đối thủ của mình hay thậm chí là bản thân." Ryū nhìn cô nàng thản nhiên nói.
"Vậy nếu ta không làm như thế nữa thì sao ?" Rachel tò mò nhìn hắn hỏi.
"Cô làm được sao ?" Ryū dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô.
"Nếu như cậu thích ta sau khi ta sửa đổi, vậy thì nó có thể gián tiếp làm tăng sự chú ý của ta a." Rachel Stanley chớp nháy ánh mắt cười nói.
"..."
Ryū nheo mắt nhìn Rachel: "Vậy thì khác gì lúc đầu ?"
"Sao lại không, nếu lúc trước mọi thứ ta làm là để gây chú ý với người khác thì bây giờ ta chỉ cần gây chú với cậu thôi, hôm nay ta đã mặc bộ váy này chỉ để cho cậu ngắm thôi đấy." Rachel trong lúc nói đồng thời ép sát bộ ngực của mình vào người của Ryū, để cho hắn càng thêm cảm nhận được sự đàn hồi của nó.
"Xem như tạm chấp nhận đi, sau này ta vẫn sẽ xem biểu hiện của cô đấy." Ryū bất đắc dĩ lắc đầu nói, dù sao bản tính thích được chú ý này của Rachel Stanley theo như trong trí nhớ của hắn là do lúc nhỏ cô ấy bị bạo hành, lạm dụng nên phải sống cô độc trong một thời gian dài, dẫn đến sau này mới sinh ra sở thích thu hút sự chú ý của người khác, che dấu sự cô độc của bản thân.
"Hì hì." Rachel Stanley thấy che miệng cười khúc khích.
...
Một lúc sau đó thì hắn đã nhảy xong một bài với Rachel, đến lúc tạm biệt thì hắn ghé vào tai cô nói một tiếng.
"Nên biết rằng, bản thân cô không hề cô đơn."
Ryū nói xong quay về rời đi, để lại Rachel với vẻ mặt suy tư nhìn bóng lưng của hắn.
"Nhìn kìa Ryū, có rất nhiều đồ ngọt a." Miu nhìn xem mấy món bánh ngọt, ánh mắt hiện kim tinh nói.
Ryū mỉm cười nhìn cô, sau đó dẫn cô tiến đến chiếc bàn đó, thế nhưng hắn liền ngạc nhiên khi nhìn thấy một cô gái nhỏ đang nhìn chằm chằm vào bàn bánh ngọt này từ xa nhưng không tiến đến.
Cô gái đó không ai khác là Kushinada Chikage, nhìn vào khuôn mặt của em ấy Ryū không thể không nghĩ đến cô em gái nhỏ Kaede của Tanimoto, người cũng thích đồ ngọt nhưng không giống như Chikage, cô không cần phải ép mình không ăn chúng.
"Tất cả các cậu ăn đi, tớ sẽ trở lại trong ít phút." Ryū nói nói xong liền chậm rãi đi về phía Chikage.
Nhìn xem Ryū và Chikage, Honoka rất dễ dàng hiểu được Ryū sẽ làm gì khi thấy Chikage đang chảy nước dãi vì đồ ngọt nhưng không hề đi về phía chúng.
"Ài!....Cậu ấy thật không biết khi nào nên dừng lại đi." Honoka bất đắc dĩ lắc đầu, lần nữa quay đầu cùng những cô gái khác trò chuyện.
"Chào nha Chikage, tại sao em lại đứng ở đây ? Nếu em muốn những tráng miệng đó, em có thể đến lấy chúng nó." Ryū tới gần rồi ngồi xuống bên cạnh em ấy cười nói.
"Đồ ngọt và món tráng miệng không có lợi cho cơ thể chúng ta." Chikage đáp lại, lấy lại vẻ mặt không cảm xúc của mình.
Chikage có một chế độ ăn vô cùng khắc nghiệt, đây là một phần trong võ thuật do Mikumo chỉ dạy cho em ấy, có thể để cho bản thân kéo dài tuổi họ lẫn bảo trì nhan sắc của bản thân, thậm chí cả sức mạnh của mình.
So sánh với Quyền Ma Tà Thần là biết, cả hai đều có phương pháp trường sinh lẫn dưỡng nhan riêng, nhưng Quyền Ma Tà Thần khi solo với 2 Grand Master đã chết rồi, trong khi Kushina lại một mình chấp tới 11 Grand Master, thậm chí còn có sát chiêu diện rộng có thể giết chết cả 11 người cùng một lúc nếu trúng đòn.
"Cái đó thì không hẳn, việc ăn món tráng miệng đồ ngọt vẫn rất có ích cho sức khỏe nếu như em ăn một lượng vừa đủ, bọn chúng không phải lúc nào cũng hoàn toàn xấu." Ryū lắc đầu nói.
"Anh hãy kể ra môt số xem ?" Chikage ánh chớp chớp nhìn hắn hỏi.
"Kể ra một số lợi ích sao...để xem." Ryū bắt đầu nhớ lại mấy cái kiến thức của mình.
"Điều thứ nhất, món tráng miệng chứa nhiều chất dinh dưỡng, mặc dù nó chứ nhiều carbohydrate không có lợi nhưng nếu thưởng thức đúng cách có thể cung cấp năng lượng cho cơ thể và tinh thần của bản thân, ví dụ như socola đen chứa nguồn vitamin phong phú, chất xơ và chất chống oxy hóa cần thiết cho cơ thể." Ryū vừa nói vừa biến ra một thanh socola đưa tới trước mặt Chikage.
Chikage nhận lấy thanh socola từ Ryū và nhìn anh ta và hỏi: "Còn những lợi ích khác thì sao ?"
"Em thử ăn chiếc đó trước đi rồi anh sẽ nói với em phần còn lại." Ryū mỉm cười ôn hòa trả lời trong khi Chikage gật đầu và cắn miếng đầu tiên.
Khoảnh khắc em ấy cắn miếng bánh, Chikage không nhịn được mỉm cười, để cho Ryū nhìn thấy cũng cười theo.
"Điều thứ hai, món tráng miệng giúp em hạnh phúc hơn…bằng chứng là em chỉ cần cắn một miếng socola và nở một nụ cười, cảm giác đó là có thật. Thực phẩm có tỷ lệ carbohydrate tự nhiên cao giúp não và cơ thể sản xuất các chất hóa học (chẳng hạn như serotonin) góp phần cải thiện cảm xúc tổng thể. Thưởng thức món tráng miệng yêu thích của bạn sẽ thay đổi tinh thần và cơ thể của em theo những cách tích cực."
"Điều thứ ba, món tráng miệng có thể khắc phục những tác dụng phụ tiêu cực của việc ăn kiêng. Em có bao giờ tự hỏi khi bệnh nhân chán ăn do bệnh tật, việc tiêu thụ các loại thực phẩm có đường, ít chất dinh dưỡng lại dễ dàng hơn bất kỳ loại thực phẩm nào khác hay không ? Vì ăn kiêng làm giảm lượng carbohydrate và đường, làm cho cơ thể bạn mất lượng glucose cần thiết để cung cấp năng lượng, làm tăng cảm giác uể oải, mất tập trung."
Sau lời giải thích dài dòng đó, Ryū uống một cốc nước và thấy Chikage vẫn đang nhìn mình trong khi tay không còn miếng socola nào hết.
(P.s: Thực ra còn nhiều điều nữa nhưng thôi :v)
"Còn gì khác muốn hỏi sao, Chikage ?" Ryū nhìn xem gương mặt ngốc manh của Chikage hỏi.
"Có lợi ích gì từ socola ?" Chikage hỏi với đôi mắt lấp lánh, tò mò.
"Socola là một món ngọt rất được yêu thích và cũng có lợi cho sức khỏe, nó chứa flavonoid, một chất chống lão hóa, bảo vệ khỏi bệnh tim mạch, tuy vậy cũng không có nghĩa là em nên ăn quá nhiều socola, các thanh socola thường chứa nhiều chất béo, đường, calo nên ăn điều độ là tốt nhất, và socola đen mang lại nhiều lợi ích hơn socola trắng." Ryū lần nữa gật đầu giải đáp thắc mắc của Chikage, đồng thời thò tay ra sau lưng biến ra một bịch kẹo nhỏ đưa cho Chikage.
"Cái này coi như món quà anh tặng em, những viên kẹo trong đó đều là loại đặc biệt cả, không những không hề có hại mà còn giúp ích cho cơ thể em nữa."
"Cảm ơn." Nghe lời giải thích đó Chikage mỉm cười trả, em ấy nhận lấy túi kẹo và đi về bàn của mình, ngồi ăn những viên kẹo với một nụ cười trên môi.
"Thật là! Cũng không biết Mikumo dạy đệ tử như thế nào lại để một cô bé thành ra như thế." Ryū lắc đầu lẩm bẩm nói trong khi hắn bắt đầu quay lại bàn nơi các cô gái đang ngồi.
Khi tiến về phía bàn của mình, hắn bất chợt nhìn thấy thoáng một phụ nữ mặc bộ kimono màu đỏ dài đến đầu gối với đường xẻ bên hông được trang trí bằng họa tiết con mắt, ngoại hình của cô ấy là một phụ nữ tầm tuổi Shigure, mái tóc đen dài buông xuống có phần tua rua và để xõa phần tóc mái.
"Hừm! Cảm giác giống như gặp ở đâu rồi a, chẳng lẽ lại linh như thế ?" Ryū thầm nghĩ khi hắn đi về phía bàn của chúng nữ.
Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc