Bên ngoài bữa tiệc, ngay tại bên trong màn đêm.
"Trời ạ, tại sao chúng ta vẫn chưa kết thúc nhiệm vụ tuần tra ?" Một người bảo vệ vừa ngáp vừa đối với đồng bọn của mình đang tuần tra khu đất bất mãn hỏi.
"Chủ nhân Fortuna mong chúng ta cảnh giác cao độ." Người kia giảng giải: "Nếu không đội trưởng đội bảo vệ có thể sẽ rất tức giận."
"Ai sẽ đến đây vào lúc này cơ chứ ? Chúng ta đã bỏ lỡ hết tất cả thức ăn rồi." Tên bảo vệ lắc đầu phàn nàn.
Ngay khi bọn họ đi ngang qua một tảng đá, một bóng đen lao nhanh về phía họ.
"Mấy tên ngu ngốc." Natsu lẩm bẩm ngay trong trang phục Hermit của mình, hắn ta lao từ trong bóng đen này sang bóng đen, càng ngày tiến gần hơn đến mục tiêu của mình.
"Này...!" Một giọng nói hét lên.
Natsu ngay lập tức phản ứng bằng cách thúc cùi chỏ vào người bảo vệ đang gọi hắn, sau đó là một cú đấm vào đầu để hạ gục tên bảo vệ.
Tên bảo vệ thứ hai cố gắng quay lại để nhận một cú đá vào mặt hắn.
"A ha ha ha, nhìn xem chúng ta có gì ở đây?" Một người bảo vệ khác từ đâu đi ra cười khúc khích, người này to lớn hơn cả hai người kia trong khi tay đang theo một cây đinh ba to lớn.
Natsu nheo mắt tập trung nhìn rõ, biết rằng tên này mạnh hơn hẳn, khi tên bảo vệ này xoay cây đinh ba của mình hướng về phía hắn đe dọa, Natsu nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
"Đá vào mắt cá chân của hắn."
Natsu nh anh chóng tuân theo, hắn đá vào chân đối thủ của mình trong khi chặn cây đinh ba bằng cách đỡ lấy thân của nó, tên bảo vệ hét lên kinh ngạc về điều này.
"Đá về phía trước rồi dùng chưởng khí."
Natsu gạt cây đinh ba ra, xoay tròn trước khi đá vào bụng tên bảo vệ.
Sau khi buộc tên bảo vệ phải cúi xuống, Natsu giáng một cú đấm bằng lòng bàn tay vào thẳng mặt tên bảo vệ, khiến hắn ta bất tỉnh ngay lập tức.
Natsu chớp mắt nhìn về phía phát ra giọng nói, người đang dựa vào cột uống một ngụm rượu gạo.
Natsu nhanh chóng tấn công cái bóng đen đó, người kia liền dễ dàng chống đỡ tất cả các cú đánh của cậu ta bằng một tay trước khi bắt cổ tay cậu bằng hai ngón tay.
Natsu nhăn mặt khi cố gắng kéo nó ra, nhưng mặc dù chỉ có hai ngón tay đang kẹp vào cổ tay, cậu cũng không thể rút nó ra được.
"Có vẻ như con đã không lười biếng tập luyện a, tiểu quỷ." Ma Sogetsu nhếch mép cười nói, khi ánh trăng lộ ra liền làm lộ rõ khuôn mặt của hắn.
"Cuối cùng thì con cũng tìm thấy người rồi... Ma Sogetsu!" Natsu nở nụ cười cao hứng nói.
Một lát sau, hai người họ đã ở trong một căn phòng dành riêng cho Sogetsu.
"Vậy làm thế nào con biết rằng ta sẽ ở đây?" Sogetsu tò mò hỏi.
"Bởi vì người sẽ luôn xuất hiện ở một nơi có rượu và hỗn loạn." Natsu cười đắc ý nói.
Sogetsu không thể không cười đồng ý rồi uống một ngụm rượu khác, sau đó hắn ta lần nữa dễ dàng đón đỡ mọi đòn tấn công khác từ Natsu, người bắt đầu hỏi tội rằng tại sao Sogetsu đã không hoàn thành thỏa thuận dạy võ thuật cho hắn mà chạy mất.
"Coi chừng ngữ điệu đi, thằng nhóc ngạo mạn!" Sogetsu gầm gừ nói một câu, nhưng Natsu vẫn không nhúc nhích mà trừng mắt nhìn hắn.
"Hừm, đối với một người có tài võ thuật, cộng với lòng quyết tâm luyện tập như thế....Rất không tệ." Sogetsu chuyển gương mặt hầm hừ của mình thành một nụ cười khi Natsu cố gắng giải thoát cổ tay của mình một lần nữa: "Được rồi nhóc, đã đến lúc cho ngươi lên cấp độ tiếp theo rồi."
"Vâng...sư phụ." Natsu mỉm cười cao hứng.
Sự im lặng kéo dài giữa hai người họ một chút.
"Sư phụ, em gái con, Kaede đã xuất viện và hoàn toàn bình phục, em ấy muốn gặp lại người." Natsu kính cẩn nói.
Sogetsu ngạc nhiên: "Ồ! Vậy là cô bé đã khỏe lại rồi a! Thật đáng mừng, ta sẽ gặp con bé ấy sau khi chúng ta làm xong việc ở đây".
"Vậy chúng ta sẽ đi xem mấy trận đấu sao ?" Natsu tò mò hỏi.
"Bình thường thì ta xem nó là một trò chơi dành cho con nít nếu như ta nhớ không lầm, nhưng tên tiểu tử đến từ Lương Sơn Bạc cũng sẽ tham gia đúng không ?" Sogetsu nghi vấn hỏi, nhận được cái gật đầu từ Natsu, hắn nói tiếp: "Có lẽ chúng ta sẽ xem trận đấu của cậu ta, nếu không thì sẽ rất nhàm chán và lãng phí thời gian, thêm vào đó sẽ có khá nhiều võ sư ở đây chiến đấu với ta, ngoại trừ Lương Sơn Bạc."
"Không phải họ đã được thuê bởi Fortuna sao ? Người cũng được ông ta thuê a." Natsu nghi vấn.
"Hừm, ta có thể đã lấy tiền của hắn, nhưng mà ta thích làm gì là quyền của ta."
"Người vẫn không thay đổi chút nào." Natsu thở dài và đảo mắt: "Người và Lương Sơn Bạc đúng là luôn thích chơi trò lừa đảo, giờ con có thể hiểu tại sao người và Quyền Thánh lại là anh em."
Có chút tò mò về câu nói của hắn, Sogetsu yêu cầu Natsu làm rõ câu nói đó, hắn bắt đầu bật cười khi nghe về mức phí trị thương lẫn học tập của Lương Sơn Bạc.
...
Sáng hôm sau.
Bình minh dần dần hé lộ, tỏ ra ánh sáng đỏ rực.
DofD ngày đầu tiên...chính thức bắt đầu.
Ryū đi ra cửa phòng, nhìn xem mọi người đều đã ở đây, trong mắt tất tràn ngập hưng phấn cùng nhiệt huyết, loại kia cùng cao thủ chiến đấu ý niệm là mãnh liệt vô cùng.
Ryū cười nói: "Đi thôi."
"Vâng!!"
Lương Sơn Bạc, Chaos đi đến đấu trường đã được giới thiệu từ trước.
Đây là một cái chiến đấu sân bãi cực lớn, so với sân bóng còn muốn to hơn, bọn hắn lúc này đứng tại trên đài, phía trước là một con đường nhỏ, dẫn tới một cái sân rộng lớn, tất cả dự thi thí sinh đều đã đứng ở nơi đó chờ, bọn hắn là nhóm cuối cùng vào sân.
"Cái này... so với sàn đấu ngầm còn muốn lớn hơn......" Takeda sắc mặt cứng ngắc, nói lắp bắp.
"Đúng a, cả đời ta còn chưa bao giờ đặt chân đến một nơi to lớn như thế này a."
Cả người bắt đầu nhìn nhắm xung quanh, tâm trạng không khỏi thổn thức, dù sao bọn hắn cũng chỉ là học sinh a, kinh ngạc trước cảnh tượng như tế là một điều bình thường.
"Các ngươi các thấy rất hồi hộp sao ?" Ryū thản nhìn đám người nói một tiếng, để cho tất cả mọi người hướng mắt nhìn về phía hắn.
Ryū ngẩng đầu nhìn về phía thái dương, thái dương chiếu rọi làm nổi bậc khí chất của hắn, làm lộ ra một vòng mỉm cười tràn đầy tự tin để bọn hắn không thể quên: "Các ngươi...có muốn theo ta chiến đấu tới cùng, vì ta mà đoạt được quán quân, vì ta mà..." Ryū chậm rãi quay đầu.
"Trở thành tối cường!"
Đám người ngơ ngác nhìn Ryū, chẳng biết tại sao trái tim tất cả mọi người đột nhiên rung động mãnh liệt, nhiệt huyết trong cơ thể không ngừng dâng tràn, muốn dâng hết tất cả mọi thứ của bản thân để chiến đấu hết mình.
Lương Sơn Bạc mấy vị sư phụ nhìn thấy cảnh này đều mỉm cười.
"Ta nguyện ý!!!"
"Ta nguyện ý vì thủ lĩnh chinh chiến đến chết!! Ta nguyện ý vì thủ lĩnh cầm tới quán quân!! Ta nguyện ý vì thủ lĩnh, trở thành tối cường!" Siegfried quỳ xuống một chân, gương mặt tràn đầy sự sùng bài nhìn lấy Ryū, hắn quyết tâm sẽ để vì Ryū trở thành tối cường để có thể tiếp tục đi theo hắn.
Một ngọn lửa tính niệm trong lòng mỗi người không ngừng bùng cháy, ngọn lửa thể hiện cho ý chí quyết thắng của Chaos.
Ryū mỉm cười, nhìn về phía lôi đài, thản nhiên nói: "Nếu đã như vậy...chúng ta đi."
"Vâng!!"
Akisame nhìn xem đám người, cuối cùng không nhịn được tán thán nói: "Ryū, hắn chính là người được chọn ở thời đại này, không bao lâu nữa hắn chắc chắn sẽ đứng ở đỉnh phong."
Ma Ken đè thấp mũ nói: "Đúng thế, rất nhanh thôi hắn sẽ đứng ở đỉnh phong của thế giời này."
Trưởng lão nhìn xem Ryū cười nhạt, nhẹ nhàng sờ lấy bộ râu: "Tối cường, danh xưng này không bao lâu nữa liền muốn đổi người rồi."
"Đi thôi trưởng lão, chúng ta đi tới khán đài a."
...
Đám người của Ryū hiện tại đều đứng ở một bên lôi đài, chờ đợi đến lượt của mình.
"Fortuna đại nhân, tên thiếu niên kia chính là trong lời đòn lịch đại tối cường đệ tử, The Chosen One - Ryū." Diego mở miệng cười nói.
"Thực sự là... rất tốt..." Fortuna ngồi ở trên ghế, nhìn xem phía dưới mấy người thiếu niên, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
"Bây giờ không cần phải chờ đợi thêm nữa, hãy cho phép người dẫn chương trình của chúng ta, một trong những Nhất Ảnh Cửu Quyền, Diego Carlo, phát biểu vài lài trước khi khai mạc!" Người bình luận viên đeo mặt nạ lớn tiếng thông báo.
Diego ho một chút để thử giọng trước khi hít thở sâu rồi nói: "Cuộc chiến tuyệt vọng của các đệ tử bắt đầu ngay bây giờ! Ta đã dồn cả trái tim và tâm hồn mình vào việc này, vì vậy hãy tận hưởng niềm vui của mình, ta sẽ đưa ra một bản tóm tắt ngắn gọn về các quy tắc mặc dù nó không phức tạp."
"Năm người tạo thành một đội và tất cả những gì các ngươi phải làm là đánh bại tất cả thành viên của đối phương! Đội chiến thắng sẽ tiến vào vòng tiếp theo, hình thức chiến đấu có thể thay đổi tùy theo tình huống. Nếu ai đó đủ tự tin, có thể không cần đến năm thành viên, nhưng cơ hội chiến thắng của các ngươi thấp hơn. Và cuối cùng, hãy biến đây thành một màn trình diễn tuyệt vời nhất đi!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?
"Trời ạ, tại sao chúng ta vẫn chưa kết thúc nhiệm vụ tuần tra ?" Một người bảo vệ vừa ngáp vừa đối với đồng bọn của mình đang tuần tra khu đất bất mãn hỏi.
"Chủ nhân Fortuna mong chúng ta cảnh giác cao độ." Người kia giảng giải: "Nếu không đội trưởng đội bảo vệ có thể sẽ rất tức giận."
"Ai sẽ đến đây vào lúc này cơ chứ ? Chúng ta đã bỏ lỡ hết tất cả thức ăn rồi." Tên bảo vệ lắc đầu phàn nàn.
Ngay khi bọn họ đi ngang qua một tảng đá, một bóng đen lao nhanh về phía họ.
"Mấy tên ngu ngốc." Natsu lẩm bẩm ngay trong trang phục Hermit của mình, hắn ta lao từ trong bóng đen này sang bóng đen, càng ngày tiến gần hơn đến mục tiêu của mình.
"Này...!" Một giọng nói hét lên.
Natsu ngay lập tức phản ứng bằng cách thúc cùi chỏ vào người bảo vệ đang gọi hắn, sau đó là một cú đấm vào đầu để hạ gục tên bảo vệ.
Tên bảo vệ thứ hai cố gắng quay lại để nhận một cú đá vào mặt hắn.
"A ha ha ha, nhìn xem chúng ta có gì ở đây?" Một người bảo vệ khác từ đâu đi ra cười khúc khích, người này to lớn hơn cả hai người kia trong khi tay đang theo một cây đinh ba to lớn.
Natsu nheo mắt tập trung nhìn rõ, biết rằng tên này mạnh hơn hẳn, khi tên bảo vệ này xoay cây đinh ba của mình hướng về phía hắn đe dọa, Natsu nghe thấy một giọng nói quen thuộc.
"Đá vào mắt cá chân của hắn."
Natsu nh anh chóng tuân theo, hắn đá vào chân đối thủ của mình trong khi chặn cây đinh ba bằng cách đỡ lấy thân của nó, tên bảo vệ hét lên kinh ngạc về điều này.
"Đá về phía trước rồi dùng chưởng khí."
Natsu gạt cây đinh ba ra, xoay tròn trước khi đá vào bụng tên bảo vệ.
Sau khi buộc tên bảo vệ phải cúi xuống, Natsu giáng một cú đấm bằng lòng bàn tay vào thẳng mặt tên bảo vệ, khiến hắn ta bất tỉnh ngay lập tức.
Natsu chớp mắt nhìn về phía phát ra giọng nói, người đang dựa vào cột uống một ngụm rượu gạo.
Natsu nhanh chóng tấn công cái bóng đen đó, người kia liền dễ dàng chống đỡ tất cả các cú đánh của cậu ta bằng một tay trước khi bắt cổ tay cậu bằng hai ngón tay.
Natsu nhăn mặt khi cố gắng kéo nó ra, nhưng mặc dù chỉ có hai ngón tay đang kẹp vào cổ tay, cậu cũng không thể rút nó ra được.
"Có vẻ như con đã không lười biếng tập luyện a, tiểu quỷ." Ma Sogetsu nhếch mép cười nói, khi ánh trăng lộ ra liền làm lộ rõ khuôn mặt của hắn.
"Cuối cùng thì con cũng tìm thấy người rồi... Ma Sogetsu!" Natsu nở nụ cười cao hứng nói.
Một lát sau, hai người họ đã ở trong một căn phòng dành riêng cho Sogetsu.
"Vậy làm thế nào con biết rằng ta sẽ ở đây?" Sogetsu tò mò hỏi.
"Bởi vì người sẽ luôn xuất hiện ở một nơi có rượu và hỗn loạn." Natsu cười đắc ý nói.
Sogetsu không thể không cười đồng ý rồi uống một ngụm rượu khác, sau đó hắn ta lần nữa dễ dàng đón đỡ mọi đòn tấn công khác từ Natsu, người bắt đầu hỏi tội rằng tại sao Sogetsu đã không hoàn thành thỏa thuận dạy võ thuật cho hắn mà chạy mất.
"Coi chừng ngữ điệu đi, thằng nhóc ngạo mạn!" Sogetsu gầm gừ nói một câu, nhưng Natsu vẫn không nhúc nhích mà trừng mắt nhìn hắn.
"Hừm, đối với một người có tài võ thuật, cộng với lòng quyết tâm luyện tập như thế....Rất không tệ." Sogetsu chuyển gương mặt hầm hừ của mình thành một nụ cười khi Natsu cố gắng giải thoát cổ tay của mình một lần nữa: "Được rồi nhóc, đã đến lúc cho ngươi lên cấp độ tiếp theo rồi."
"Vâng...sư phụ." Natsu mỉm cười cao hứng.
Sự im lặng kéo dài giữa hai người họ một chút.
"Sư phụ, em gái con, Kaede đã xuất viện và hoàn toàn bình phục, em ấy muốn gặp lại người." Natsu kính cẩn nói.
Sogetsu ngạc nhiên: "Ồ! Vậy là cô bé đã khỏe lại rồi a! Thật đáng mừng, ta sẽ gặp con bé ấy sau khi chúng ta làm xong việc ở đây".
"Vậy chúng ta sẽ đi xem mấy trận đấu sao ?" Natsu tò mò hỏi.
"Bình thường thì ta xem nó là một trò chơi dành cho con nít nếu như ta nhớ không lầm, nhưng tên tiểu tử đến từ Lương Sơn Bạc cũng sẽ tham gia đúng không ?" Sogetsu nghi vấn hỏi, nhận được cái gật đầu từ Natsu, hắn nói tiếp: "Có lẽ chúng ta sẽ xem trận đấu của cậu ta, nếu không thì sẽ rất nhàm chán và lãng phí thời gian, thêm vào đó sẽ có khá nhiều võ sư ở đây chiến đấu với ta, ngoại trừ Lương Sơn Bạc."
"Không phải họ đã được thuê bởi Fortuna sao ? Người cũng được ông ta thuê a." Natsu nghi vấn.
"Hừm, ta có thể đã lấy tiền của hắn, nhưng mà ta thích làm gì là quyền của ta."
"Người vẫn không thay đổi chút nào." Natsu thở dài và đảo mắt: "Người và Lương Sơn Bạc đúng là luôn thích chơi trò lừa đảo, giờ con có thể hiểu tại sao người và Quyền Thánh lại là anh em."
Có chút tò mò về câu nói của hắn, Sogetsu yêu cầu Natsu làm rõ câu nói đó, hắn bắt đầu bật cười khi nghe về mức phí trị thương lẫn học tập của Lương Sơn Bạc.
...
Sáng hôm sau.
Bình minh dần dần hé lộ, tỏ ra ánh sáng đỏ rực.
DofD ngày đầu tiên...chính thức bắt đầu.
Ryū đi ra cửa phòng, nhìn xem mọi người đều đã ở đây, trong mắt tất tràn ngập hưng phấn cùng nhiệt huyết, loại kia cùng cao thủ chiến đấu ý niệm là mãnh liệt vô cùng.
Ryū cười nói: "Đi thôi."
"Vâng!!"
Lương Sơn Bạc, Chaos đi đến đấu trường đã được giới thiệu từ trước.
Đây là một cái chiến đấu sân bãi cực lớn, so với sân bóng còn muốn to hơn, bọn hắn lúc này đứng tại trên đài, phía trước là một con đường nhỏ, dẫn tới một cái sân rộng lớn, tất cả dự thi thí sinh đều đã đứng ở nơi đó chờ, bọn hắn là nhóm cuối cùng vào sân.
"Cái này... so với sàn đấu ngầm còn muốn lớn hơn......" Takeda sắc mặt cứng ngắc, nói lắp bắp.
"Đúng a, cả đời ta còn chưa bao giờ đặt chân đến một nơi to lớn như thế này a."
Cả người bắt đầu nhìn nhắm xung quanh, tâm trạng không khỏi thổn thức, dù sao bọn hắn cũng chỉ là học sinh a, kinh ngạc trước cảnh tượng như tế là một điều bình thường.
"Các ngươi các thấy rất hồi hộp sao ?" Ryū thản nhìn đám người nói một tiếng, để cho tất cả mọi người hướng mắt nhìn về phía hắn.
Ryū ngẩng đầu nhìn về phía thái dương, thái dương chiếu rọi làm nổi bậc khí chất của hắn, làm lộ ra một vòng mỉm cười tràn đầy tự tin để bọn hắn không thể quên: "Các ngươi...có muốn theo ta chiến đấu tới cùng, vì ta mà đoạt được quán quân, vì ta mà..." Ryū chậm rãi quay đầu.
"Trở thành tối cường!"
Đám người ngơ ngác nhìn Ryū, chẳng biết tại sao trái tim tất cả mọi người đột nhiên rung động mãnh liệt, nhiệt huyết trong cơ thể không ngừng dâng tràn, muốn dâng hết tất cả mọi thứ của bản thân để chiến đấu hết mình.
Lương Sơn Bạc mấy vị sư phụ nhìn thấy cảnh này đều mỉm cười.
"Ta nguyện ý!!!"
"Ta nguyện ý vì thủ lĩnh chinh chiến đến chết!! Ta nguyện ý vì thủ lĩnh cầm tới quán quân!! Ta nguyện ý vì thủ lĩnh, trở thành tối cường!" Siegfried quỳ xuống một chân, gương mặt tràn đầy sự sùng bài nhìn lấy Ryū, hắn quyết tâm sẽ để vì Ryū trở thành tối cường để có thể tiếp tục đi theo hắn.
Một ngọn lửa tính niệm trong lòng mỗi người không ngừng bùng cháy, ngọn lửa thể hiện cho ý chí quyết thắng của Chaos.
Ryū mỉm cười, nhìn về phía lôi đài, thản nhiên nói: "Nếu đã như vậy...chúng ta đi."
"Vâng!!"
Akisame nhìn xem đám người, cuối cùng không nhịn được tán thán nói: "Ryū, hắn chính là người được chọn ở thời đại này, không bao lâu nữa hắn chắc chắn sẽ đứng ở đỉnh phong."
Ma Ken đè thấp mũ nói: "Đúng thế, rất nhanh thôi hắn sẽ đứng ở đỉnh phong của thế giời này."
Trưởng lão nhìn xem Ryū cười nhạt, nhẹ nhàng sờ lấy bộ râu: "Tối cường, danh xưng này không bao lâu nữa liền muốn đổi người rồi."
"Đi thôi trưởng lão, chúng ta đi tới khán đài a."
...
Đám người của Ryū hiện tại đều đứng ở một bên lôi đài, chờ đợi đến lượt của mình.
"Fortuna đại nhân, tên thiếu niên kia chính là trong lời đòn lịch đại tối cường đệ tử, The Chosen One - Ryū." Diego mở miệng cười nói.
"Thực sự là... rất tốt..." Fortuna ngồi ở trên ghế, nhìn xem phía dưới mấy người thiếu niên, trong mắt lóe lên một tia tham lam.
"Bây giờ không cần phải chờ đợi thêm nữa, hãy cho phép người dẫn chương trình của chúng ta, một trong những Nhất Ảnh Cửu Quyền, Diego Carlo, phát biểu vài lài trước khi khai mạc!" Người bình luận viên đeo mặt nạ lớn tiếng thông báo.
Diego ho một chút để thử giọng trước khi hít thở sâu rồi nói: "Cuộc chiến tuyệt vọng của các đệ tử bắt đầu ngay bây giờ! Ta đã dồn cả trái tim và tâm hồn mình vào việc này, vì vậy hãy tận hưởng niềm vui của mình, ta sẽ đưa ra một bản tóm tắt ngắn gọn về các quy tắc mặc dù nó không phức tạp."
"Năm người tạo thành một đội và tất cả những gì các ngươi phải làm là đánh bại tất cả thành viên của đối phương! Đội chiến thắng sẽ tiến vào vòng tiếp theo, hình thức chiến đấu có thể thay đổi tùy theo tình huống. Nếu ai đó đủ tự tin, có thể không cần đến năm thành viên, nhưng cơ hội chiến thắng của các ngươi thấp hơn. Và cuối cùng, hãy biến đây thành một màn trình diễn tuyệt vời nhất đi!"
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?