Thứ Nguyên Siêu Việt Giả

Chương 136: Ryū ra sân.



"He he ha... Làm tốt lắm các cậu!" Ba nữ cao hứng cười nói đập tay nhau trong sự phấn khích và hạnh phúc vì thậm chí họ không biết rằng mình mạnh đến mức này.

Rõ ràng nhưng phương thức huấn luyện và chiêu thức của Ryū đã giúp họ vượt qua cấp đệ tử, nhưng các cô không nghĩ rằng lại có sự khác biệt lại rõ ràng đến vậy.

"Hừm .... Ta cũng sẽ mất 9s để đối phó với bốn người kia, nhưng đó chỉ là vì ta chỉ có một mình, còn ngươi thì sao Tirawit." Shõ nhìn sang Tirawit hỏi.

"Khoảng 11s." Tirawit nghiêm túc trả lời: "Ba người đó ở cấp độ của Yomi."

"Tất nhiên, một người là cháu gái của Siêu Nhân Vô Địch - Hayato Furiniji và người kia là con gái của Ma Kensei, thủ lĩnh của Hội Phượng Hoàng, còn người còn lại thì chẳng có lai lịch gì, giống như Ryū vậy, thế nhưng thiên phú lại cực kì to lớn." Shõ gật đầu trầm ngâm nói.

"Ài, tiếp theo sẽ là 4vs1 nên khả năng chúng ta có thể nhìn thấy tất cả khả năng của Ryū là quá thấp." Ethan hiếm khi nói chuyện, đưa ra ý kiến.

"Hắn ta thậm chí có thể không cần phải di chuyển một chút nào." Shõ nghi vấn nói: "Đối phương chỉ có một người và ba cô gái kia có thể dễ dàng giải quyết hắn."

Thế nhưng đó không phải là những gì Ryū sẽ làm khi bước vào lôi đài, Ryū tiến đến chỗ các cô gái rồi nói: "Được rồi, ba người các cậu đã có trận chiến của mình, bây giờ sẽ là trận của tớ, vì vậy các cậu hãy ngồi và thưởng thức buổi biểu diễn đi."

"Cái gì ?! Không phải chúng ta đang có lợi thế sao ?" Honoka thắc mắc hỏi.

"Mặc dù các cậu có thể chiến thắng tên đó nếu hợp tác cùng nhau nhưng vẫn sẽ không thể tránh khỏi việc bị thương, với lại tớ cũng cần vận động chút gân cốt trước khi đánh nhau với đối thủ thực sự." Ryū giải thích.

"Đối thủ thật sự ?" Miu nghe thế liền nghi ngờ hỏi, trong đại hội này ai có thể được Ryū xem là đối thủ thật sự kia chứ ?

"Mấy cậu thật sự nghĩ trưởng lão tham gia giải đấu chỉ để đùa giỡn thôi sao ?" Ryū nở nụ cười đầy thâm úy nói.

"Ý cậu là trưởng lão sẽ thử thách chúng ta ?" Renka nhanh nhạy nói ra.

"Đúng, chính vì thế nên tớ mới cần làm quen với sân đấu một chút, cho nên mấy cậu cứ yên tâm để tớ đánh được rồi." Ryū gật gật đầu khuyên giải nói.

"Như vậy được rồi, tùy cậu vậy." Miu cuối cùng đồng ý.

"Tốt! Nhưng chỉ lần này thôi đấy, không có lần sau đâu." Renka chống nạnh nói.

"Đúng, lần sau không được chiến đấu nếu không có bọn tớ." Honoka cũng chống nạnh nói.

"Tốt, tớ biết rồi." Ryū cười nói một tiếng, ôm lấy hai người một hồi rồi bắt đầu đi lên lôi đài.

"Ồ! Xem chúng ta có gì ở đây ?! Ba nữ tuyển thủ đang quay trở lại hàng chờ, có vẻ như họ đã quyết định rằng thay vì đấu một trận đấu 4vs1 thì họ biến nó thành 1vs1." Bình luận viên hô lên.

Số 1 nhướng mày, nhưng điều đó không quan trọng với hắn.

Không giống như các thành viên còn lại trong đội của mình, số 1 không sử dụng giáo bình thường mà sử dụng Naginata, một loại vũ khí của các samurai, phần mũi giáo được thay bẳng một lưỡi đao.

“Ngươi đáng lẽ nên để ba người đó ở lại, nó có thể giúp ngươi sống thêm vài giây nữa." Số 1 cầm lên mũi giáo hướng Ryū nói.

"Không cần thiết, đánh với ngươi chỉ cần một mình ta là đủ, ngươi chỉ cần cố gắng đừng thua quá sớm là được." Ryū bẻ lấy khớp tay nhếch miệng cười nói.

“Chỉ là một tên nhóc con mà lại dám ngông cuồng như vậy sao, ngày hôm này ta liền muốn dạy cho ngươi một bài!” Số 1 cau mày lại hướng Ryū đe dọa nói.

"Mời." Ryū đứng thẳng người, một tay đặt sau lưng, một tay còn lại đưa ra trước khiêu khích.

"Như vậy trận đấu xin được...bắt đầu!"

"A!"

Nghe thấy tiếng hét của bình luận viên, số 1 trước tiên phát động đợt tấn công đầu tiên, hắn lập tức cầm lấy vũ khí của mình thực hiện một cú chém ngang một cách nhanh chóng, với chiều dài của thanh giáo thì nó rất nhanh tiếp cận Ryū.

Vèo!

Ryū nhích nhẹ người ra sau, lưỡi đao xẹt qua bị trí lúc nãy của Ryū để lại một đường đao quang.

Số 1 thấy thế lần nữa nắm chặt Naginata thực hiện một đòn chém thẳng xuống, nhưng Ryū đã lần nữa nhích người sang bên phải của mình để né Naginata, làm cho một vết cắt sâu nằm trên mặt đất của sàn đấu.

"Thằng nhóc chết tiệt!! Ta sẽ giết chết ngươi!" Số 1 gầm gừ giận dữ, hắn nhảy lên không, cầm chắc Naginata chém thẳng xuống.

"Loạn Trảm!"

Một loạt các đường đao quang của Naginata hướng thẳng về phía Ryū, mỗi đòn tấn công đều đủ để phân thay người người thành nhiều mảnh.

"Seikūken giai đoạn 2!"

Ryū sử dụng Seikūken và hắn đã né tránh toàn bộ đòn tấn công của số 1 với biên độ nhỏ trước khi hắn tiếp đất.

"Hô, tránh giỏi lắm, nhưng ngươi có thể kéo dài bao lâu ?" Số 1 hít thở sâu một ngụm, nhạo báng nhìn về phía Ryū trước khi hắn lần nữa lao về phía trước nhưng hắn lại không để ý tới việc sắc mặt của Ryū vô cùng bình thản.

Hắn ta chém, đâm và vung, nhưng không một đòn nào chạm được vào người của Ryū cả, nhìn thấy Ryū cứ né đòn tấn công của hắn càng làm cho số 1 càng thêm tức điên.

"Thật không thể tin được, tuyển thủ Ryū có thể dễ dàng né tránh vô số đợt tấn công của đối phương mà không cần di chuyển dù chỉ một bước! Chẳng lẽ tuyển thủ Ryū đang chơi đùa với đối phương sao ?!" Bình luận viên giữ điệu vô cùng kinh sợ nói.

"Tên này rõ ràng đang dùng hết sức đi, phải không ?! Đối thủ trước mặt hắn là một võ sư cấp bậc chuẩn Grand Master, tên Ryū đó mặc dù có thực lực cấp Matser đi nữa cũng không thể nào chiến thắng được." Kanō Shō ánh mắt trở nên ngưng trọng nói.

"Kỹ năng của hắn cho đến giờ đã cho thấy hắn mạnh hơn nhiều so với dự đoán của chúng ta, chỉ khi hắn thực sự chú tâm vào chiến đấu thì mới có thể phân tích được toàn bộ khả năng của hắn." Tirawit đưa ra ý kiến nói.

"Chết tiệt! Cậu ta đang cố tình gây sự chú ý kia mà! Sẽ rất khó để thu hút sự chú ý hơn khi đến lượt mình chiến đấu." Rachel bất mãn nói ra khi anh trai đáng cố gắng an ủi cô.

Rõ ràng hắn bảo mình không được thu hút sự chú ý vậy mà giờ hắn còn thu hút hơn cả mình, có tức không kia chứ ?

'Có lẽ những gì đại nhân Ogata nói về việc hắn mạnh hơn tất cả chúng ta cộng lại là sự thật.' Boris chỉ nghĩ thầm chứ không nói thành lời.

Chikage thì vẫn đang nhấm nháp socola của em ấy trong khi ánh mắt vẫn đang tiếp tục nhìn chằm chằm vào Ryū, không ai biết em ấy đang nghĩ gì.

"Chết đi! Chết đi! Chết đi!" Số 1 hét lên khi mà hắn cố gắng tăng tốc độ chém của mình vào những vị trí nguy hiểm của Ryū, một lúc sau hắn bỗng nhiên vặn thanh Naginata của mình khi hắn đang chém nó theo đường chéo từ trên xuống để nó bỗng đổi hướng phía ngực Ryū.

Keng!

Âm thanh quen thuộc từ cuộc va chạm giữa hai vật kim loại vang lên, thế nhưng chính thứ đó lại là thứ làm cho tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc nói không nên lời.

Đến tên số 1 kia nhìn thấy đều muốn trừng lồi cả mắt, khán giả và bình luận viên đều há hốc mồm, ngay cả mấy người Yomi đều trừng to mắt kinh ngạc.

"Ôi chúa ơi! Tuyển thủ Ryū thế mà lại có thể chặn lại đòn tấn công bất ngờ của đội trưởng đội Thần Thương, hơn nữa còn là bằng tay không!" Bình luận viên kinh hãi hô lên để cho mọi người trên khán đài đều phải kinh sợ.

Bởi vì ở phía dưới lôi đài, Ryū lại dùng chính bàn tay mình chặn lại lưỡi đao của số 1, nói chính xác hơn là hắn dùng chính các đầu ngón tay của mình để ghìm chặt lấy nó.

"Làm thế nào a ?!" Honoka kinh ngạc nhìn xem Ryū nghi vấn.

"Ông nội, Ryū làm cách nào thế ?" Miu cũng tò mò nhìn sang trưởng lão hỏi.

"Ryū thế nhưng là đỡ bằng các đầu móng tay của mình." Trưởng lão nhìn ra huyền cơ trong đó, vuốt râu chậm rãi giải thích.

"Đầu móng tay có thể cứng đến thế sao ?" Renka thắc mắc, dù là võ thuật Trung Hoa của cô có nhiều võ kĩ yêu cầu rèn luyện đầu ngón tay, thế nhưng đến mức cứng đỡ lấy vũ khí từ một bậc thấy thì không thể nào.

"Cài này là nhờ công dạy dỗ của Shigure a." Ma Kensei gật gù nói.

"Ryū đã vận dụng kĩ thuật biến mọi thứ thành vũ khí của Shigure vào trong võ thuật của mình, khiến cho hắn có thể sử dụng mọi bộ phận trên cơ thể thành vũ khí, nói đơn giản thì hắn đã tự biến mình thành vũ khí." Akisame ánh mắt chăm chú giải thích ra.

Shigure gần như có chút tự hào hiện trên khuôn mặt, để cho cô hãnh diện cùng vui vẻ hất lên gương mặt nhỏ của mình.

Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?